← Ch.0084 | Ch.0086 → |
Đệ tử chân truyền khác bắt đầu bàn tán. Đề tại của đệ tử chân truyền cơ bản là lần tỷ thí cá nhân này ai đệ nhất, tỷ thí đoàn thể là núi nào đứng đầu. Mỗi người có cách nhìn riêng, chủ yếu quyết định trong ba phong Đông phong, Nam phong, Tây phong. Dù sao ba phong này khá mạnh, hai phong khác yếu rất nhiều. Không ai cho rằng Bắc phong và Trung phong có chút cơ hội.
Tỷ thí cá nhân ai đứng đầu, nói đến nói đi đều cho rằng đệ nhất đệ tử chân truyền khí tông Tây phong là có khả năng nhất. Dù sao Tống Nam Sơn có pháp lực luyện thể kỳ, pháp lực tới cảnh giới hùng hồn. Đương nhiên đệ nhất đệ tử chân truyền Đông phong Thạch Triêu Dương, đệ nhất đệ tử chân truyền Nam phong Mạc Thiên Biến, đệ lục đệ tử chân truyền Bắc phong Lục Nguyên đều có khả năng.
Không sai, trong mắt đệ tử chân truyền phong khác, Lục Nguyên chỉ là người có khả năng đạt được đệ nhất tỷ thí cá nhân mà thôi. Thực lực chân chính của hắn chỉ có những cửu đại tri danh kiếm tiên Bắc phong, cùng với người từng đấu với hắn và tuyệt vọng mới rõ ràng, số còn lại không hiểu rõ gì mấy.
So sánh thì luyện thể kỳ Tống Nam Sơn rõ ràng đáng sợ hơn.
Đây là suy nghĩ của các đệ tử chân truyền. Bọn họ rất tự tin vào phong mạch của mình, không quá để ý đến kiếm khí tông.
Tất nhiên họ không khả năng biết Lục Nguyên đã tới luyện thể kỳ.
Đây là ngày ngũ phong đại tái thứ nhất. Ngày thứ nhất mọi người chỉ là quen biết lẫn nhau, không vội bắt đầu ngũ phong đại tái. Chân chính ngũ phong đại tái là vào ngày mai. Lục Nguyên ngồi tại đó nghe đệ tử chân truyền các phong thảo luận, làm như vô tình, cầm hồ lô rượu uống một ngụm.
Trong lúc đệ tử chân truyền khác bàn tán náo nhiệt thì bất giác Lục Nguyên đã thiếp ngủ.
Trăng tròn tháng tám dần bay lên trời cao, mây xám trong suốt che lấp ánh trắng.
Có một ít ánh trăng mờ gieo rắc xuống rừng cây.
Mới vào đêm chưa lâu, còn nhiều người không ngủ.
- Tỷ thí cá nhân đứng đầu được một đại hình linh thú, hạng hai là trung hình linh thú, hạng ba là tiểu hình linh thú. Tỷ thí đoàn thể đứng đầu mỗi người một tiểu hình linh thú, lần này Yến sư bá thật là rộng rãi...
Diệp Dương Dung bây giờ vẫn khá kinh ngạc giải thưởng ngũ phong đại tái lần này. Yến sư bá của gã tất nhiên là có danh hiệu Tuyệt Thế Yến Thương Thiên.
Tuyệt Thế Yến Thương Thiên!
Giải thưởng lần này là do Yến Thương Thiên ban cho.
Thưởng như thế dù là cửu đại kiếm tiên cũng tâm động.
Lúc này cửu đại tri danh kiếm tiên Bắc phong đều ở chung một gian, sau khi đến Đông phong thì được sắp xếp vào sân chuyên cho người Bắc phong tạm thời cư ngụ. Hiện tại các cửu đại tri danh kiếm tiên đang tụ cùng một chỗ bàn bạc ngày mai sắp bắt đầu ngũ phong đại tái.
Độc Cô Diệp cười nhạt nói:
- Tây phong Tử Hà Thượng Nhân bộ dạng giống như là đứng đầu tỷ thí cá nhân rơi vào tay hắn rồi vậy, đại hình linh thú nằm trong tầm tay rồi. Nguyên Dương Thượng Nhân Đông phong thì bộ dáng cứ như là tỷ thí đoàn thể thuộc về họ vậy, thật khiến người tức giận.
Bà đích thực rất giận, ban ngày đúng là không vui vẻ gì.
Ngũ phong đại tái thi là đệ tử chân truyền.
Tổng thực lực đệ tử chân truyền tất nhiên là kiếm tông mạnh nhất. Khí tông ra một Tống Nam Sơn, thực lực cá nhân đệ tử chân truyền đích thực không tệ. Các đệ tử chân truyền khác không sai thì tri danh kiếm tiên Đông phong, Nam phong, Tây phong nói chuyện cũng tự tin hơn, mặt mũi vênh váo hơn.
So sánh thì tri danh kiếm tiên Bắc phong chịu thiệt thòi chút.
Nguyên Nguyên Thượng Nhân cười cười nói:
- Tức cái gì? Hạng đầu tỷ thí cá nhân chắc chắn rơi vào phong chúng ta rồi, bây giờ tạm thời để đám tri danh kiếm tiên phong khác vui vẻ chốc lát đi. Chúng ta mới là người cười cuối cùng.
Nguyên Nguyên Thượng Nhân nói câu này khiến hai người Độc Cô Diệp, Tư Mã Trường Bạch đều kinh ngạc, không biết tại sao lão có tự tin lớn như vậy.
Lục Nguyên rất mạnh, kiếm thuật là cấp kiếm ý. Nhưng nếu đánh thực chiến thì chắc đấu không lại Tống Nam Sơn luyện Tử Khí Đông Lai tâm pháp lại có kỳ duyên.
Lúc này Diệp Dương Dung ở bên cạnh bật cười nói:
- Hai người các ngươi còn chưa biết, trước đó không lâu Lục Nguyên đã tới luyện thể kỳ. Pháp lực là luyện thể kỳ, kiếm thuật là cấp kiếm ý, đến tham gia ngũ phong đại tái có bao nhiêu khó khăn?
Độc Cô Diệp nghe mà ngẩn ra. Bà không bao giờ ngờ Lục Nguyên đã tới luyện thể kỳ. Từ luyện khí kỳ đến luyện thể kỳ cái cửa này khá là khó đột phá, chẳng ngờ Lục Nguyên lại làm được. Phản ứng đầu tiên của Độc Cô Diệp là không tin, nhưng nhìn sư huynh đệ khác, xem biểu tình của họ thì đúng là thật rồi.
Lắc đầu, Độc Cô Diệp mỉm cười nói:
- Không ngờ, thật không ngờ. Xem ra đệ nhất tỷ thí cá nhân thuộc về chúng ta chắc rồi. Nguyên Dương Thượng Nhân, Tử Hà Thượng Nhân, hai vị thượng nhân bây giờ vui vẻ, chắc tới lúc đó sẽ vui không nổi nữa.
Độc Cô Diệp tính tình có chút cực đoan, không như Nguyên Nguyên Thượng Nhân tâm tình rộng rãi, cho nên nghĩ đến có thể làm Nguyên Dương Thượng Nhân, Tử Hà Thượng Nhân khó coi thì càng vui sướng.
Không sai, Độc Cô Diệp từ đó giờ luôn tự cho rằng mình là đàn bà, có ân báo ân, có thù báo thù, muốn khóc thì khóc, mốn cười cứ cười.
Độc Cô Diệp khen một tiếng:
- Tiểu tử Lục Nguyên có tiền đồ...
Mấy tri danh kiếm tiên Bắc phong nhìn nhau cười lạnh, bất giác tâm tình biến vui sướng.
Lần ngũ phong đại tái này chắc chắc sẽ xảy ra sự việc khá đặc sắc.
Tư Mã Trường Bạch sắc mặt không thay đổi nhưng không cười theo, thật là không có gì đáng cười. Gã tuyệt đối không ngờ Lục Nguyên nhanh như vậy đã tới luyện thể kỳ, thật là nhân vật khó dây vào. Gã không ngờ một hậu bối bình thường đã khiến mình cảm thấy phiền phức như vậy. Nghĩ như thế, lòng gã trầm xuống, đầu xoay chuyển trăm ngàn độc kế, nghĩ cách làm sao đối phó Lục Nguyên.
Kỳ thực nếu Lục Nguyên chịu thường xuống núi thì Tư Mã Trường Bạch có cách đối phó được hắn. Nhưng Lục Nguyên tính tình lười biếng, ít khi xuống núi, khiến Tư Mã Trường Bạch rất bất đắc dĩ.
Diệp Dương Dung chợt hỏi:
- Vậy việc Nguyên Lăng thì sao?
Đối với cửu đại kiếm tiên Bắc phong thì Nguyên Lăng chính là cây gai độc.
Nguyên Nguyên Thượng Nhân nói:
- Trước qua ngũ phong đại tái đã, rồi cũng tới lúc bắt đầu chuẩn bị hành động đối phó Nguyên Lăng.
Nguyên Nguyên Thượng Nhân là rộng rãi, đại khí nhưng bị đánh mà không đánh trả không phải phong cách của lão. Hành động cẩn thân, hậu phát chế nhân, một vòng tiếp một vòng mới là Nguyên Nguyên Thượng Nhân.
Lục Nguyên mở cửa sổ ra, nhìn thấy sương mù mênh mông, mềm như cát. Rặng mây đỏ, áng mây, khói bếp, sương khói trôi nổi trên trời xanh. Trong ráng màu, sương sớm, lờ mờ thấy có bóng người bay trên trời. Mặt trời đỏ dâng lên từ Triêu Dương Đài, chiếu Đông phong trong ánh bình minh.
Đông phong lồng lộng, vân sinh vân diệt nơi đây.
Ngày thứ hai ngũ phong đại tái.
Ngày hôm nay nên bắt đầu chính thức giao đấu. Sáng sớm hắn cùng đệ tử chân truyền khác ăn ít thức ăn, uống ngụm cháo trắng, bữa sáng chủ yếu là mộc mạc. Ngày hôm nay đệ tử chân truyền khác có vài phần mong chờ, vài phần lo âu. Dù sao hôm nay bắt đầu chính thức giao đấu, giao đấu không phải người bình thường, đều là đệ tử chân truyền phong khác. Cho nên những đệ tử chân truyền Bắc phong cũng rất sợ bị nhanh chóng đào thải.
Nhanh chóng bị đào thải không nói đến mất mặt, mất đi cơ hội phát hiện khuyết điểm của mình, quan trọng nhất là lần này ban thưởng quá dày, bị loại sớm thì không được thưởng.
Vào lúc này chân chính bình thản chỉ có ba người Vân Dật, Vân Bình, Lục Nguyên.
Lục Nguyên tuyệt đối không khả năng bị loại bỏ từ vòng đầu. Hai người Vân Dật, Vân Bình thực lực coi như nhất lưu trong đệ tử chân truyền. Nếu không đụng phải đỉnh cao Đông phong Thạch Triêu Dương, Nam phong Mạc Thiên Biến, Tây phong Tống Nam Sơn thì căn bản không khả năng bị loại. Vòng thứ nhất đã đụng tới mấy người này là xác suất cực kỳ nhỏ, tất nhiên Vân Dật, Vân Bình tự tin rất nhiều, không lo lắng bao nhiêu.
Trừ ba người Vân Dật, Vân Bình, Lục Nguyên ra, mấy người khác có khả năng bị đào thải, nay phải dựa vào vận may và thực lực.
Nhưng mặc kệ có lo lắng hay không, ngũ phong đại tái sẽ không có gì biến đổi.
Giờ là lúc bắt đầu ngũ phong đại tái. Ngũ phong đại tái có một lôi đài to, lôi đài này chia thành năm loại nhỏ. Vòng loại tỷ thí thứ nhất tiến hành trên năm lôi đài này, vừa lúc có hai mươi lăm trận cùng lúc tỷ thí.
Trận tỷ thí thứ nhất đến thứ năm cùng tiến hành. Trong năm trận tỷ thí hấp dẫn nhất không nghi ngờ chính là trận Nam phong đệ nhất đệ tử chân truyền Mạc Thiên Biến cùng Bắc phong đệ ngũ đệ tử chân truyền Tư Mã Bác. Tất nhiên đa số người đều nghiêng hướng Mạc Thiên Biến. Mạc Thiên Biến được gọi là mạnh nhất trong đệ tử chân truyền Nam phong. Nghe nói gã còn luyện thành Bách Biến Thiên Huyễn Vân Vụ Nhất Thiên Ba Trăm Thức, làm sao không hấp dẫn người đứng xem? Còn Tư Mã Bác thì trở thành phong nền thôi. Tư Mã Bác rất muốn khóc, gã xui xẻo quá đi, vòng thứ nhất đã phải đối mặt nhân vật cỡ Mạc Thiên Biến.
Lục Nguyên đối với tình cảnh đáng thương của Tư Mã Bác không có cảm giác gì cả, hoặc nên nói là còn vui sướng khi người gặp họa. Không có cách nào, hắn vốn có thù với Tư Mã Bác, gã đụng phải chuyện xui xẻo thì tất nhiên hắn vui mừng rồi. Hắn không vĩ đại đến mức đồng tình cừu nhân, tính cách của hắn chưa bao giờ là người cao thượng.
Lục Nguyên đánh giá Mạc Thiên Biến. Mạc Thiên Biến thoạt trông hơn ba mươi tuổi, bộ dáng khá gầy gò, đặc biệt nhất là kiếm của gã không phải trong vỏ kiếm mà ẩn trong nhị hồ. Gã lưng đeo nhị hồ lên sân, thoạt trông rất nghèo túng. Nghe nói tạo hình của gã là học theo sư phụ. Sư phụ của gã là kiếm tiên khá nổi danh, danh tiếng tại Nam phong chỉ dưới Hồi Phong Thượng Nhân.
Lục Nguyên đứng bên cạnh quan sát, Mạc Thiên Biến và Tư Mã Bác bắt đầu giao đấu. Lục Nguyên lập tức phát hiện kiếm của Mạc Thiên Biến rất nhanh, rất quái dị, thường ở góc độ gần như không khả năng công kích Tư Mã Bác. Đại Nhật kiếm pháp của Tư Mã Bác có chút uy phong nhưng đối mặt kiếm pháp quái dị như vậy thì uy phong bị đánh đến không có. Từ bắt đầu chiến đấu thì Tư Mã Bác đã tuyệt đối ép thế.
Đây chính là Bách Biến Thiên Thiên Huyễn Vân Vụ Nhất Thiên Ba Trăm Thức sao? Lục Nguyên ở một bên đánh giá, phát hiện kiếm pháp của Mạc Thiên Biến so với đệ tứ đệ tử chân truyền Nam phong Vệ Bi, đệ ngũ đệ tử chân truyền Thẩm Lạc thì cao hơn rất nhiều. Đã là đỉnh cao kiếm thuật tầng thứ hai, nói không chừng đến cơ duyên thì có thể đến cấp kiếm ý.
Vòng thứ nhất trận thứ sáu đến thứ mười có hai trận chiến hấp dẫn người. Một trận là đệ nhất đệ tử chân truyền Đông phong Thạch Triêu Dương chiến đấu, còn một trận là đệ nhất đệ tử chân truyền Tây phong khí tông Tống Nam Sơn chiến đấu.
Thạch Triêu Dương là một người đàn ông trung niên để râu xồm xoàm. Kiếm thuật gã ra ngoài dự đoán của Lục Nguyên. Nhìn kiếm pháp gã, Lục Nguyên phát hiện Thạch Triêu Dương đã gần tới cấp kiếm ý, so với Nam phong Mạc Thiên Biến thì cao minh hơn chút. Trong vòng mười năm gã chắc chắn sẽ tới cấp kiếm ý.
Kiếm tông chính là kiếm tông, hai tông kiếm tông có hai đệ nhất đệ tử chân truyền kiếm thuật thật là bất phàm.
Bên khí tông đệ nhất đệ tử chân truyền Tây phong Tống Nam Sơn, người này lớn lên uy nghiêm, tuy bộ dáng khoảng bốn mươi nhưng nghiêm túc không kém gì cửu đại tri danh kiếm tiên. Cách đánh của gã khá phù hợp với tiêu chí khí tông. Mặc kệ kiếm pháp của ngươi là gì, trực tiếp dùng pháp lực mạnh mẽ đánh bay. Pháp lực luyện thể kỳ của gã đích thực đủ cho gã tung hoành.
Vòng thứ nhất trận tỷ thí thứ mười lăm đến hai mươi rốt cuộc bắt đầu. Lục Nguyên phát hiện mình nằm trong danh sách, rốt cuộc tới phiên hắn ra tay rồi. Nói thật, đứng một bên xem nhiều đệ tử chân truyền trổ tài, cuối cùng chờ tới phiên mình. Ủa, tên đối thủ quen quá, đệ tam đệ tử chân truyền khí tông Tây phong, Triệu Nam.
Đó là cái tên từng thê thảm trên tay mình mà ta.
Hoa Sơn Đông phong, Tiên Chưởng bình địa.
Tiết trời oi bức, ngày hè đập vào mắt đều là sắc xanh, dù có chút màu hồng cũng nhạt gần như lẻ loi, đặc biệt là thấp thoáng bốn phía xanh đậm. Nhìn sắc xanh tầng tầng lớp lớp vô biên vô hạn, bất giác đã tràn đầy cả trời đất. Xanh đến sâu, đến đậm, đến nao lòng.
Xanh chiếu người, trong phút chốc dường như bầu trời bị nhuộm xanh.
Cảnh đúng là đẹp, nhưng quá nóng bức.
May là Tôn gia sơn trang không sợ nóng lạnh, không e ngại mùa hè nóng cháy lắm, có thể yên tâm ngắm cảnh đẹp.
Ngũ phong đại tái trận thứ mười bảy.
Đệ lục đệ tử chân truyền Bắc phong Lục Nguyên, đấu với đệ tam đệ tử chân truyền Tây phong Triệu Nam.
Trước khi lên đài có người đứng cạnh vỗ vai Triệu Nam, tỏ vẻ đau buồn. Nay Lục Nguyên tuy nhận đánh giá người ngoài thấp hơn Tống Nam Sơn nhưng tốt xấu coi như là một trong những người có khả năng đoạt quán quân. Đấu với Lục Nguyên, Triệu Nam đúng là quá xui. Các sư huynh đệ khác của Triệu Nam chỉ có nước vỗ vai gã.
Lúc Triệu Nam sắp lên đài phát hiện sư phụ đi tới. Chết tiệt, lòng Triệu Nam trĩu nặng.
Sư phụ Thương Khí Kiếm Triệu Thương Chi cùng với sư phụ của Lục Nguyên là tình địch, là tử địch, cuộc đời có nguyện vọng lớn nhất là đánh bại Lý Nguyên Bạch. Lần trước tham gia đại thọ năm trăm của Nguyên Nguyên sư bá Bắc phong đã bị sư phụ kêu gã đánh bại Lục Nguyên để nở mày nở mặt. Kết quả trận đó gã thua, hiện tại Triệu Thương Chi có kêu gã đi đánh bại Lục Nguyên nữa không đây? Nay Lục Nguyên là cấp kiếm ý, Triệu Nam không có chút tự tin thắng nổi hắn.
Triệu Thương Chi đi tới, im lặng giây lát, vỗ vai Triệu Nam, nói:
- Cứ đánh đi, dù không thể thắng nhưng không được thua quá mất mặt, nếu không vi sư sẽ lột da ngươi!
Hiện nay Triệu Thương Chi rất đáng thương, đệ tử của gã còn không bằng đệ tử của Lý Nguyên Bạch.
Khi Triệu Nam lên đài thì phát hiện xung quanh có nhiều ánh mắt quét tới, cửu đại tri danh kiếm tiên, trưởng lão bình thường, đệ tử chân truyền, đệ tử bình thường, cơ bản đều nhìn bên này. Tất nhiên Triệu Nam biết đám người đó không phải nhìn mình, họ là muốn xem Lục Nguyên, gã chỉ là phông nền, một diễn viên phụ mà thôi.
Thật là đáng buồn, mình dù sao cũng đường đường là đệ tam đệ tử chân truyền khí tông Tây phong, đệ tam đệ tử chân truyền! Không ngờ biến thành làm nền, quá xót xa. Lần này coi như thua cũng phải thua đẹp chút.
← Ch. 0084 | Ch. 0086 → |