Vay nóng Tinvay

Truyện:Hoa Sơn Tiên Môn - Chương 0117

Hoa Sơn Tiên Môn
Trọn bộ 1147 chương
Chương 0117: Đại Nguyên khiêu chiến
0.00
(0 votes)


Chương (1-1147)

Siêu sale Lazada


Thực lực của Vạn Xà sơn trang cơ hồ không khác biệt lắm so với Hoa Sơn tiên môi, những nhân vật nổi danh đều rất nhiều, mà Vạn Xà sơn trang còn có cao thủ hạng nhất khống chế được thiên hạ tẩu thú.

Đại Tuyết Sơn Lan Đà tự cũng là một thánh địa, dựng ở phái trên Đại Tuyết sơn, thần bí khó lường.

Mà Mật Tông môn phái này có phần độc đáo, một công pháp được nhiều người biết đến nhất của họ chính là Tinh Dương Hoan Hỉ thiền, tuy nhiên Mật Tông cao minh nhất không phải là Hoan Hỉ thiền mà chính là Long Hổ Phi Thăng Kinh, Long Hổ Phi Thăng kinh này một khi luyện tới tầng thứ mười tám thì uy lực cực lớn.

Mà Long Hổ Phi Thăng Kinh mỗi khi luyện xong một tầng đều có thể tăng thêm lực của một con hổ và một con rồng, có thể phá không phi thăng. Trong truyền thuyết từng có một vị Mật tông luyện tới tầng thứ mười tám tùy ý đánh ra một quyền là có long có hổ.

Trong thiên hạ này bất kể ai có thể hóa thành hình rồng đều có thể là đỉnh cấp trong thiên hạ.

Vô luận là Vân Long Tâm Pháp hay là Vạn Xà Hóa Long tâm pháp hay là Long Hổ Phi thăng kinh đều có truy cầu cuối cùng là hóa thành hình rồng.

Hóa rồng hóa rồng, một khi hóa rồng là trở thành thiên hạ đỉnh cấp.

Nhưng mà hóa rồng đâu có dễ dàng.

Như Vân Long tâm pháp trong lịch sử chí có hai tổ sư ngưng xuất Vân Long được mà thôi.

Tiếp tục, Lý Nguyên Bạch nói tới trong tam đại tông sư thì hiện tại Thiên Viên tông sư chính là tông chủ mật tông, cũng chính là tam đại tông sư của Đại Nguyên quốc.

Mà đồ đệ của hắn là Phiền Pháp thượng nhân cũng không đơn giản nghe đồn người này tu luyện truyền pháp, mỗi hồi truyền pháp ra là vô số tín nam tín nữ lao tới, được trăm vạn người triều bái.

Lý Nguyên Bạch tiếp tục nói:

- Vừa rồi có tin tức truyền tới, Phiền Pháp thượng nhân mang theo đệ tử của hắn là Thiết Mộc Nhĩ và một đoàn người đến Đại Tấn quốc hơn nữa trước đó không lâu còn đến Côn Lôn tiên môn luận đàm một phen, Thiết Mộc Nhĩ dễ dàng thắng được Triệu Càn Khôn.

Bọn họ nói là tới đây.

Rõ ràng là lai giả bất thiện.

Đến đây không thể nhắc tới chuynệ, Huyết Kiếm môn nghe nói là một chi nhánh của Đại Tuyết Sơn, không biết lúc nào cũng đã lăn lộn tới Đại Tấn quốc, vốn Yến Thương Thiên cũng muốn thuận tay đi diệt Huyết Kiếm Môn, nhưng vì Huyết Kiếm lão nhân cứ ở trong hang ổ không chịu ra vì vậy Yến Thương Thiên còn chưa đến tìm.

Đương nhiên cũng có lời đồn nói là Huyết Kiếm môn phản bội Đại Tuyết Sơn sợ Lan Đà Tự đuổi giết cho nên trốn đến Đại Tấn quốc.

Lục Nguyên còn cho rằng hôm nay còn có thể tiếp tục tiêu dao, tuy nhiên trời lại không theo ý nguyện của người rồi.

Đúng thế, trước đó không lâu truyền tới tin tức, Thanh Thành tiên môn đã bị đánh đổ rồi, chân truyền đệ tử Lý Hư Huyền của Thanh Thành tiên môn thua dưới tay của Thiết Mộc Nhĩ. Mà Thanh Thành tiên môn chính là năm đại Tiên môn, cao thủ như vân.

Thực lực của Đại Nguyên quốc những năm gần đây so với Đại Tấn quốc còn lớn hơn một bậc, bất kể thế nào hai nước cũng là kình địch.

Đại Nguyên quốc Thiết Mộc Nhĩ sau khi thắng được Triệu Càn Khôn còn thắng được đệ tử chân truyền của Thanh Thành tiên môn Lý Hư Huyền.

Qua một thi gian ngắn cũng nghe được tin tức, Võ Đang tiên môn Trương Thanh Thư cũng thua.

Thật đúng là...

Lục Nguyên biết mình xem ra phiền toái một phen rồi.

Đại Nguyên quốc và Đại Tấn quốc tranh giành với nhau, gần đây Đại Tấn quốc chiếm ưu thế, hiện tại Đại Nguyên quốc phái người tới, chiến thắng liên tiếp, Đại Tấn quốc vô luận thế nào cũng phải chống lại, mà hiện tại Triệu Càn Khôn thua Trương Thanh Thư thua, kết quả tới phiên mình rồi.

Không có cách nào, ai bảo trong năm đại tiên môn mình chính là cao thủ trong đám trẻ tuổi.

Hiện tại Đại Nguyên quốc phái người tới mình không ra tay cũng không được.

Ra tay thì ra tay, dù sao mình cũng muốn biết người tu phật của dị quốc có thực lực thế nào.

Ngay lập tức có rất nhiều người lên Hoa Sơn, đương nhiên căn bản là tới Bắc Phong một ngày không biết có bao nhiêu người muốn bái kiến Lục Nguyên. Tất cả đều muốn động viên Lục Nguyên cố gắng nhất định phải đánh bại Thiết Mộc Nhĩ.

Hiện tại mọi người đều ý thức được danh dự của quốc gia quan trọng thế nào.

Đại Tấn cùng với Đại Nguyên đối địch nhiều năm, đánh cho nhiễu loạn không biết bao nhiêu người chết, đương nhiên Đại Nguyên cũng có người chết trong tay của Đại Tấn, chuẩn xác mà nói, Đại Nguyên còn chết nhiều hơn, dù sao những năm gần đây Đại Tấn vẫn thắng thế.

Ta là tu tiên giả của Đại Tấn quốc sao có thể bại bởi Đại Nguyên quốc.

Đại Tấn ta, Yến Thương Thiên, đấu với nhau còn hơn cả tam đại tông sư của Đại Nguyên.

Một đời tuổi trẻ của Đại Tấn đế quốc còn hơn một đời tuổi trẻ của Đại Nguyên quốc.

Nếu như Triệu Càn khôn Lý Hư Huyền Trương Thanh Thư những người này không bại dưới tay của Thiết Mộc Nhĩ thì cũng thôi đi nhưng hiện tại rõ ràng họ đã thua, mọi người không thể bỏ qua, tuy nhiên mọi người đều hiểu, người tuổi trẻ mạnh nhất của Đại Tấn quốc không phải đám Triệu Càn Khôn mà là tên yêu nghiệt của Hoa Sơn tiên môn kia.

Đơn giản mà nói, Lục Nguyên hiện tại đã là người giữ thể diện cuối cùng cho Đại Tấn quốc, những người này đều không muốn Lục Nguyên thua, cho dù trước kia từng quyết chiến với Lục Nguyên, cũng muốn hắn thắng.

Tự nhiên những cái này làm Lục Nguyên phiền đến mức điên lên rồi.

Từng đợt sóng người nối tiếp nhau.

Nếu như mình phiền thì còn không sao, nhưng hiện tại sư phụ của Lục Nguyên thân thể không tốt, nếu chẳng may ảnh hưởng thì không phải là tội hay sao, kết quả Lục Nguyên liền dán thông báo đại khái ý là:

- Hiện tại ta muốn đối mặt với Thiết Mộc Nhĩ mà bế quan, nếu như các ngươi tới thăm, ta tiếp đãi cũng được nhưng thua Thiết Mộc Nhĩ thì đừng trách ta.

Lục Nguyên sau khi dán tấm bảng này lên, mọi chuyện liền trở nên thanh tĩnh.

Mọi người không ai muốn hắn thua, cho nên liền rút đi.

Mà Lục Nguyên lúc này đang nghỉ ngơi, chuyện sau này rồi sẽ tính.

Là Bắc Phong chi chủ cho nên trước khi khai chiến, Nguyên Nguyên thượng nhân xác thực là có tìm Lục Nguyên nói chuyện.

Dù sao cũng là lãnh đạo cả.

Ở bên ngoài Trung Chính Bình Hòa trai, mây trắng du du.

Nguyên Nguyên thượng nhân, Lý Nguyên Bạch Độc Cô Diệp, Phương Nho Diệp Dương Dung, Sở Phi sáu người đều nhìn Lục Nguyên.

Lục Nguyên cảm thấy có áp lực rất lớn đương nhiên không phải là vì sáu vị cửu đại kiếm tiên nhìn mình mà là vì ánh mắt của Độc Cô Diệp, tại sao hắn có cảm giác Độc Cô Diệp nhìn hắn giống như là mẹ vợ nhìn con rể vậy loại cảm giác này thật là rét lạnh.

Loại cảm giác này thật không thể có.

Bây giờ mình còn chưa muốn thành thân mặc dù cũng có chút thích thích tam sư tỷ Lăng Ngọc Châu động lòng người.

Một nhân tài tiêu diêu tự tại khoái hoạt.

Nguyên Nguyên thượng nhân nói:

- Hiện tại ngươi cũng minh bạch, trên cơ bản ngươi chính là người tuổi trẻ cuối cùng rồi, nếu như ngươi không thắng thì sẽ có tổn thất lớn, toàn bộ mặt mũi của Đại Tấn quốc sẽ mất đi, làm hạ thấp sĩ khí của không ít tướng sĩ ngoài biên cương, đây là chuyện vô cùng nghiêm trọng.

Lục Nguyên cười khổ:

- Được rồi, sư bá nói con phải thắng con sẽ dốc toàn lực.

Nguyên Nguyên thượng nhân lúc này mới thỏa mãn gật đầu.

- Được rồi ta cũng giới thiệu qua đối thủ của ngươi, đối thủ của ngươi là Thiết Mộc Nhĩ, hắn không hề đơn giản, nghe qua là chuyển thế linh đồng mà ra.

- Mà đối thủ của ngươi Thiết Mộc Nhĩ chính là chuyển thế tông chủ đời thứ ba, trải qua quán đính của Mật Tông đã nhớ lại ký ức của kiếp trước.

- Kết quả hắn tu hành rất nhanh, pháp lực hiện tại của hắn chúng ta cũng không biết là bao nhiêu, tuổi của hắn tuy chỉ mới mười ba nhưng thực lực của hắn mạnh cỡ nào chúng ta cũng không nhìn ra, đương nhiên không phải là vì pháp lực của hắn quá sâu mà là vì Mật tông có phương pháp che giấu, chúng ta cũng không phá được, mặc dù có trí nhớ của kiếp trước, nhưng nói thẳng ra là, hắn cũng cần phải thời gian mới tu hành được, chỉ là tu hành nhanh hơn so với mọi người mà thôi.

- Kỳ thực có đôi khi phải thừa nhận, người nước Đại Nguyên da mặt thật là dày, Mật Tông dùng chuyển thế linh đồng đi khiêu chiến với chúng ta thật là hèn hạ vô sỉ.

Độc Cô Diệp ở bên cạnh nói một câu cửu đại kiếm tiên đều gật đầu.

- Tuy nhiên cũng không có cách nào ai bảo chúng ta không có chuyển thế linh đồng.

Nguyên Nguyên thượng nhân thở dài một tiếng.

- Cần phải thắng nếu như không thắng thì mất đi sĩ khí của Đại Tấn quốc chúng ta.

Lục Nguyên ở bên cạnh nói:

- Bọn họ một chuyến này tới đây, không phải là muốn làm tổn thất sĩ khí của Đại Tấn chúng ta sao? Nếu vậy thì cũng thật rảnh rỗi.

Nguyên Nguyên thượng nhân nói:

- Rất đơn giản, Đại Tấn quốc chúng ta cùng với Đại Nguyên quốc bây giờ đang ngưng chiến rồi, nếu như bây giờ chúng ta bị tổn thương sĩ khí, lúc này mất đi chủ động đàm phán, tuy nhiên cũng không thể cưỡng cầu ngươi chỉ cần lượng sức là xong, nếu như quả thật không đánh lại thì chỉ có thể lui mà thôi, đối thủ cũng quá vô sỉ rồi.

Lục Nguyên nhún vai, đúng là thế.

Tất cả không đơn giản như ngoài mặt.

Vũ lực và chính trị bao giờ cũng tương quan.

Vũ lực đắc thắng thì phương diện chính trị chiếm ưu thế.

Lúc này một vị trưởng lão vội tới:

- Hoàng đế của Đại Tấn quốc Tấn Vinh đế đã tới.

Chuyện này thật ghê gớm, kinh động lên tới tận hoàng đế.

Đương Kim hoàng đế Tấn Vinh đế đã đến, kỳ thật ai cũng biết hắn ta là một bù nhìn.

Tuy nhiên người ta tốt xấu cũng là hoàng đế mặc dù chỉ là một con rối nhưng vẫn phải cho mặt mũi.

Nghe Tấn Vinh hoàng đế tới, Nguyên Nguyên thượng nhân nhún vai:

- Chúng ta đi nghênh đón một chút, Lục Nguyên, ngươi cũng đi đi.

- Tấn Vinh hoàng đế tới, tất sẽ muốn gặp ngươi bây giờ ngươi trốn đi, chút nữa Tấn Vinh hoàng đế sẽ trực tiếp tới Trường Xuân cư bái phỏng ngươi.

Lục Nguyên cười khổ ra mặt.

Tấn Vinh hoàng đế quả nhiên không hổ là hoàng đế bù nhìn, người mặc áo long bào, tuy nhiên không có chút khí thế nào Cửu Ngũ chí tôn này thật đúng là, ngẫm lại cũng đúng, năm đại tiên môn muốn hoàng đế là phế vật, dĩ nhiên không muốn tìm người tinh minh.

Thiên hạ có ngũ đại tiên môn quản lý là được rồi không cần Tấn Vinh hoàng đế để ý tới, hắn là một bù nhìn là được, Nguyên Nguyên thượng nhân gặp hắn không cần phải hành lễ gì cả chỉ cần ôm quyền là xong.

Tấn Vinh đế nhìn về phía Lục Nguyên rồi nói:

- Không tệ, rất tuấn tú, tuổi còn trẻ mà đã có trình độ này thật đúng là không tệ, đúng rồi không biết Lục Nguyên ngượi đã thành thân chưa trẫm có mấy đứa con gái trong đó tam công chúa ngũ công chúa thất công chúa còn chưa thành thân, mặc ngươi chọn lựa.

Lục Nguyên trong lòng oán thầm vài tiếng, tuy nhiên Lý Nguyên Bạch ở bên cạnh đã hỗ trợ chối từ rồi.

Lý Nguyên Bạch cũng biết tính tình của đệ tử mình hắn vô cùng lười biếng, có thể nói nếu như Đại Tấn quốc còn có một người có thể ngăn cản được Thiết Mộc Nhĩ thì Lục Nguyên tuyệt đối không ra tay, trốn ở trong nhà mà ngủ nướng, lấy công chúa, đừng nói đùa, tranh giành ngôi vị hoàng đế cũng phiền toái vô cùng, Lục Nguyên không có hứng thú.

Lục Nguyên hiện tại trong lòng thầm nghĩ;

- Có bị choáng mới đi lấy công chúa.

.....................

Bắc Phong không có thanh tịnh, chỉ có mây trắng là thanh tịnh.

Lục Nguyên lúc này đang ngắm nhìn mây trắng.

Ở phái dưới vô cùng náo nhiệt, hắn vừa uống rượu vừa ngủ gật thì cảm thấy pháp lực toàn thân tuôn đầy, lúc này hắn mới biết rằng mình sắp đột phá, thật đúng là, mình không hề cố gắng mà pháp lực vẫn đột phá.

Hắn bày ra Phong Linh trận, lại lấy ba trăm linh thạch, nhẹ nhàng thi triển, vô số linh khí bừng lên, Lục Nguyên lập tức ngồi xuống, Vân Long tâm pháp nhanh chóng vận chuyển.

Vô số pháp lực không ngừng phun ra đột phá vô số cửa khẩu, hấp thu pháp lực của bản thân.

Lúc ở Luyện Thể kỳ pháp lực ngưng tụ lục phủ ngũ tạng, mà bây giờ pháp lực đã không hề ngưng tụ nữa mà dũng mãnh lao tới, tuy nhiên cảm giác đem huyết dịch ngưng luyện không phải là chuyện dễ dàng, tựa hồ như có cửa ải gì đó chắn giữ.

Lục Nguyên lúc này cũng không gấp, thời gian từ từ trôi qua hắn hấp thu lấy pháp lực, Vân Long tâm pháp dần vận chuyển.

Hết thảy thuận theo tự nhiên.

Tự nhiên tu hành tự nhiên luyện kiếm, đây là bí quyết thành công lớn nhất của Lục Nguyên, đem bản thân dung hòa vào tự nhiên, sau đó đem tâm của mình sát nhập vào đó. :

Người tu hành có rất nhiều trở ngại.

Mà bản thân tự nhiên thì không có trở ngại gì, tự nhiên là hoàn mỹ.

Đem thân xác dung nhập vào tự nhiên, những trở ngại này sẽ biến mất.

Tuy nhiên muốn đem thân xác dung nhập vào tự nhiên không hề đơn giản, như Lục Nguyên cũng không hiểu rõ lắm, tuy nhiên mỗi khi lười biếng ngắm mây trắng ngẩn ngơ hắn lại khôi phục trạng thái này.

Loại trạng thái này chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu.

Ầm.

Không biết trải qua bao lâu, Lục Nguyên đột nhiên phát hiện ra thân thể có một cánh cửa nào đó được mở ra, toàn bộ ngưng luyện huyết dịch biến hóa, những huyết dịch này càng thêm tinh túy, đồng thời trong cơ thể cũng điên cuồng tạo huyết.

Điên cuồng tạo huyết, máu càng ngày càng trở thêm tinh khiết.

Đây chính là biểu hiện lớn nhất của Luyện Huyết cảnh.

Đương nhiên bình thường tu luyện huyết cảnh cũng làm cho pháp lực thêm thâm hậu, nhưng khi chính thức thực chiến thì tác dụng cũng không lớn lắm, tuy nhiên Lục Nguyên có kiếm thuật Huyết Kiếm nên không giống với.

Đạt tới Luyện Huyết cảnh, lần này thật là thú vị, đúng lúc hắn vừa uống rượu ngắm mây trắng thì đột phá, dễ dàng đột phá như vậy thật là tiêu dao, cũng khiến cho hắn càng thêm có tin tưởng vào cuộc quyết đấu với Thiết Mộc Nhĩ càng thêm có tin tưởng, dù sao pháp lực của đối phương hiện tại cũng không thể quá cao, không đơn giản thắng được mình.

Hắn lấy từ trong túi ra Huyết Kiếm kiếm thuật, nghiêm túc mà tu luyện.

Một hồi gió thổi qua, gió cuốn từng trang sách Huyết Kiếm Kiếm thuật.

Mấy trắng thoáng cái trở nên rối loạn.

Ngày xuân mưa phùn thỉnh thoảng nhuốm ướt xiêm y.

Đám nữ tu bọn họ mặc áo màu tím hoặc màu vàng, nhè nhẹ đi trong mưa phùn.

Ở sườn núi Bắc Phong, nơi này vốn là nơi tụ tập của các đệ tử hiện tại đã được chọn là nơi tỷ thí, ở đây trước đó không lâu đã dựng một cái đài cao, hai bên có vô số ghế ngồi.

Một dãy vị trí theo thứ tự là của Hoa Sơn tiên môn, Võ Đang tiên môn, Thanh Thành tiên môn, Côn Luân tiên môn, Nam Hải tiên môn, cùng với Đại Tấn hoàng tộc, vị trí cuối cùng là của Đại Nguyên quốc.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1147)