Vay nóng Homecredit

Truyện:Hoa Sơn Tiên Môn - Chương 0224

Hoa Sơn Tiên Môn
Trọn bộ 1147 chương
Chương 0224: Chiến lợi phẩm
0.00
(0 votes)


Chương (1-1147)

Siêu sale Shopee


Ồ, còn có một quyển sách " Huyết Vân Đán", mọi người đều biết, Huyết Vân Đán chính là pháp môn xếp hàng thứ nhất trong Huyết Kiếm Môn. Dựa vào thân phận quan trọng của Huyết Biến Kiếm Tiên, có được quyền "Huyết Vân Đán" này cũng là điều dễ hiểu. Tuy nhiên, chỉ có một bộ phận trong đó, tuyệt thế tâm pháp của mỗi một môn phái như Long Vân Tâm Pháp, có một bộ phận là thư truyền, còn một bộ phận khác là truyền miệng, như vậy để tránh các môn phái khác học được. Dựa vào những điều này Lục Nguyên có thể luyện Huyết Vân Đán một cách chân chính, cho dù là dùng để làm tài liệu tham khảo của Vân Long Thập Biên cũng không tồi. Dù sao đều là Vân hệ tâm pháp cao minh. Nghe nói Huyết Vân Đán khi luyện đến cảnh giới cao nhất thì sẽ có Huyết Long hiện thân.

Đúng rồi, còn có rất nhiều chìa khóa, xem ra đây là chìa khóa của thiên lao rồi.

Cuối cùng đã tới một nơi quan trọng- Huyết Vân Linh Thú. Lục Nguyên thăm dò vào Phong Linh bài..

5 con huyết kình, bảy con huyết hổ cực lớn.

Cái này chính là tất cả Huyết Vân linh thú mà Huyết Biến Kiếm Tiên Ti Nam có. Thông thường, những nhân vật cấp kiếm tiên thì những linh thú loại lớn của họ cũng không vượt qua 10 con. Còn Huyết Biên Kiếm Tiên Ti Nam, một người được coi là có cấp bậc yếu nhất, nhưng lão là người của Huyết Kiếm Môn, Huyết Kiếm Môn có Tà Ác Độc pháp, có thể cưỡng chế để tăng đẳng cấp của Huyết Vân linh thú. Cho nên có đến 5 con huyết kình cực lớn. :

Thật là nhiều.

Lục Nguyên cũng không thèm khách sáo, tất nhiên là đem 5 con huyết kình và 7 con hổ kình này đều lấy ra, lấy nước Thiên tịnh để rửa, hiện tại đều rất sạch sẽ rồi. Tuy nhiên ở bên trong Chân Vũ động lấy được nhiều nước Thiên tịnh.

Nước này tưới lên mặt trên của huyết kình, huyết kình lớn như vậy, dùng nước Thiên tịnh để tưới lên thì cũng phải dùng một lượng lớn mới được. Môt cốc nhỏ nước Thiên tịnh mới có thể làm sạch một con huyết kình. So sánh một chút thì thấy Huyết hổ dễ làm hơn nhiều, căn bản là không cần nhiều nước Thiên tịnh là có thể làm sạch rồi.

Huyết kình trước khi được làm sạch, xem ra vô cùng dữ tợn, hàm răng của nó dường như có thể nuốt gọn bất cứ thứ gì vậy. Kình lại lớn như vậy, người đứng trước nó trông còn bé hơn cái miệng của nó. Lùi vào một chút thì chỉ cảm thấy thế giới này đều là màu đỏ cả, trông rất đáng sợ, còn khi rửa sạch bằng nước Thiên tịnh thì chỉ nhìn thấy huyết kình lập tức biến hóa thành một màu trắng, lại còn mềm mềm, trông rất đáng yêu.

Sau khi làm sạch xong, Lục Nguyên đếm số lượng Vân hệ linh thú mà mình hiện có, tất cả có ba mươi sáu con linh thú, tám con vân kình, mà với số lượng linh thú như vậy nguyên khí nuốt vào và nhả ra là không thể tưởng tượng được. Nguyên khí cuồn cuộn không ngừng rơi trên người mình, từng lỗ chân lông cũng không ngừng hấp thu pháp lực.

Tuy nhiên, Lục Nguyết cũng bết cái này là đụng phải Huyết Kiếm Môn rồi. Một số ít người của nước Tấn và Bắc Phong Hoa Sơn là luyện cùng một hệ pháp lực. Nếu như người của Tiên Môn khác thì cũng thì có thể kiếm được một khoản lợi nhuận lớn.

Cơ duyên lần này, nhất định phải nắm lấy

Nếu như bỏ lỡ thì không thể có lần thứ hai.

Làm xong những thứ này, Lục Nguyên thu thần thức lại, nhặt Không Gian Loại pháp lên và giấu đi. Sau đó rút chùm chìa khóa trong đó ra.

Sau khi lấy chùm chìa khóa ra, Lục Nguyên mở từng cánh cửa một để vào. Một khi đem Thanh Đế kiếm quang quét qua, kiếm quang lướt một lượt trên người bọn họ, lập tức kỳ độc Huyết Hải Phiêu Hương được khử hoàn toàn, còn những người này nhânh được đại ân của Lục Nguyên thì cũng vừa mừng vừa sợ.

Bên này mới cứu người xong, bên kia một đoàn người đã cúi lạy Lục Nguyên.

- Ân đức của Lục Sư Điệt như vậy, chúng tôi vô cùng cảm kích.

- Lục Sư Điệt về sau nếu cần, xin cứ phân phó cho chúng tôi, dù có rơi xuống Thiên điêu tôi cũng chịu.

- Lục Sư Điệt nếu có thời gian, thì cứ đến Thanh Thành nhé.

Mỗi một câu đều là những lời cảm kích, Lục Nguyên gật đầu để đáp lễ. Lần này Lục Nguyên giúp đỡ những người này, đối với việc nâng cao danh tiếng trong giới Tu tiên có rất nhiều điểm tốt. Tuy Lục Nguyên không quá để ý nhưng thanh danh trong Tu tiên giới cũng rất quan trọng.

Ví dụ như Trung Nguyên kiếm tiên Thiết Trung Hiệp, người này chưa đạt đến độ Tu tiên, thực lực cũng chưa có gì ghê gớm, nhưng giúp đỡ người khác nhiều, có thanh danh tốt, ai cũng kính phục ông ta vài phần, cũng không có nhiều người dám đi gây sự với ông ta.

Những người này sau khi khôi phục pháp lực, cũng tự biết rằng hiện tại là thời điểm Tuyết Sơn Tiên Môn và Huyết Kiếm Môn đang đối đầu với nhau. Đó là một cơ hội tốt, nếu như bây giờ mà không trốn thì không biết bao giờ mới thoát khỏi đây được. Vì vậy ai nấy đều thi nhau lao ra ngoài. Trong thiên lao lúc này vẫn còn một số lính canh ngục không quá mạnh đều bị ngững tu tiên giả xông lên giết chết hết.

Một lúc sau, trong thiên lao chỉ còn một mình Lục Nguyên mà thôi.

Lục Nguyên vốn muốn ra ngoài, tuy nhiên muốn đến chỗ Huyết Biến Kiếm Tiên thường ở để xem thế nào. Chỗ của lão ta ở trước kia là một gian mật thất sâu nhất trong thiên ngục. Lục Nguyên lập tức đi đến trước mật thất, phía trên của gian mật thất này là một cửa lớn không biết dùng thứ gì chế thành mà trông bóng loáng vô cùng, bên trên còn được khắc hoa văn tinh tế... nhưng vào thế nào đây? Vỗ đầu mấy cái, trong Không gian loại pháp khí không phải có một chiếc chìa khóa hay sao? Thế là hắn liền rút chìa khóa ra mở, quả nhiên là chìa này, sau khi bước vào phòng, Lục Nguyên không khỏi sửng sốt.

Đây là....

Lục Nguyên nhìn sang, chỉ thấy trên tường có khắc một vài chiêu thức. Lục Nguyên nhìn qua, chỉ nhìn thấy phía đối diện có viết: Hoa Sơn Kiếm Pháp. Lại gần xem một chút, quả nhiên là Hoa Sơn Kiếm Pháp, nhưng chiêu thức không nhiều lắm, Kiếm tông kiếm pháp nhiều hơn một chút, hơn nữa còn thiếu một chỗ rất quan trọng, đồng thời điểm quan trọng nhất là không có kiếm quyết.

Bất luận là kiếm pháp gì, thì cũng đều phải có kiếm quyết.

Không có kiếm quyết thì kiếm pháp coi như không có linh hồn.

Lại xem thêm một chút, liền bên cạnh còn có mấy loại khác nữa, ví dụ "Võ Đang kiếm pháp", "Thanh Thành kiếm pháp", "Côn Lôn kiếm pháp", "Nam Hải kiếm pháp", "Võ lăng kiếm pháp", "Tinh tú kiếm pháp". Phía dưới những cái này đều có một khoảng trống lớn, không có bao nhêu chiêu thức tồn tại, và cũng thiếu kiếm quyết.

Thật ra là như thế này, năm đó khi Huyết Kiếm Môn vào nước Tấn, đúng là phụng theo chỉ lệnh của Nguyên quốc Đại Tuyết Sơn Lạn Đà Tự, tuy nhiên lúc đó bắt đầu hoạt động chưa được bao lâu thì gặp phải chuyện Yến Thương Thiên đuổi giết Huyết Kiếm Lão Tổ. Điều này khiến Huyết Kiếm Lão Tổ cho sợ tới mức, không dám hoạt động trong thời Yến Thương Thiên còn tại thế. Bây giờ khi Yến Thương Thiên chết mấy năm rồi mới bắt đầu hoạt động trở lại.

Chính vì thế, chiêu kiếm cũng không nhiều.

Điều mà Lục Nguyên không biết chính là một trong ba động của Huyết Kiếm Môn chính là Huyết Võ động.

Huyết Kiếm Môn có ba động, theo thứ tự là Huyết Võ động, Huyết Thần động, Huyết Khố động. Trong đó Huyết Võ động vốn thiết kể để học chiêu kiếm của các phái khác, kết quả là vì Yến Thương Thiên dừng lại trăm năm, nên Huyết Võ động không thể nào phát triển lên được.

Mà Huyết Khố động thì dùng để cất giữ các loại pháp bảo tài nguyên, vô cùng phong phú, đây được coi như một cơ cấu tài chính tài nguyên độc lập. Dù sao, khi có người trong môn phái lập được công, thì cũng phải ban thưởng, có những lúc có đại chiến xảy ra, thì các môn phái cũng đều cần phải có nơi để cất các loại tài nguyên. Huyết Khố động chính là có tác dụng như vậy.

Còn về chiếc động cuối cùng là Huyết Thần động thì là một bí mật của Huyết Kiếm Môn, thần bí khó lường.

Lục Nguyên đang ở trong Huyết Võ động, xem kỹ mọi thứ. Những chiêu kiếm này tuy không phải nhiều, bị giấu đi nhiều. Bóc hết những thứ này xuống, không chừng về sau còn có tác dụng lớn.

Sau khi bóc hết những chiêu kiếm này xuống Lục Nguyên ra khỏi Huyết Võ động. Hiện tại Tuyết Sơn Tiên Môn và Huyết Kiếm Môn đánh nhau thế nào, nếu như loạn quá thì nói không chừng mình cũng có thể nhân cơ hội mà đục nước béo cò.

Còn chưa ra khỏi thiên lao, chỉ nghe ngoại giới, tiếng giết rung trời.

Vừa định đi ra bên ngoài, đột nhiên nhớ ra còn một việc quan trọng nữa, Huyết Võ động này quả thật sắp bị phế rồi. Thế là hắn lập tức quay lại bóc hết các chiêu kiếm trên tường đá xuống, sau đó mới chạy ra bên ngoài.

Huyết Kiếm Môn, nói là nói là ở giữa lòng Vô Miên Tuyết sơn, thật ra sự to nhỏ của sơn môn, lòng núi đâu thể dung hạ được, chính là Huyết Kiếm Lão Tổ dùng nhiều thủ đoạn, như Không gian loại pháp thuật, để biến những chỗ nhỏ thành chỗ lớn. Biến đổi không gian có hai cách, thứ nhất là Không Gian pháp thuật, một loại khác là đi đến đại cảnh giới, đến lúc đó có thể cắt không gian, tự hình thành lĩnh vực, đến một trình tự mà khó có thể tưởng tượng được.

Thậm chí còn có một cách nói khác, đó là ở giữa Trung Ương Thiên Triều có người có thể tự hình thành động, tự hóa Động Thiên, cảnh giới như vậy là trong truyền thuyết nói, chứ không biết thật giả ra sao.

Không gian trong Huyết Kiếm Môn cực lớn, mặc dù là ở trong lòng núi, nhưng tuyệt đối không nhỏ hơn một thành trì trung bình.

Lục Nguyên ra đến bên ngoài, bên ngoài quả nhiên là đang đánh rất kịch liệt.

Bình thường, ở trong Huyết Kiếm môn, có bao phủ một tầng huyết khí không dày không mỏng. Còn bây giờ huyết khí không ngừng bay đi bay lại, trong đó hai chỗ là kinh người nhất, trong đó một thì giống như một ngọn huyết sơn, phủ dày đặc trên không trung, ở giữa núi huyết khí bốc lên, vô cùng đáng sợ. Còn đối diện ngọn huyết sơn(núi máu) thì lại là một ngọn tuyết sơn (núi tuyết).

Phía trên huyết sơn phóng thích ra rất nhiều quái thú, tấn công sang tuyết sơn.

Còn trên tuyết sơn thì phóng ra băng tiễn (mũi tên bằng băng), khiến cho quái thú bị lạnh mà chết.

Đó là những gì mà Lục Nguyên quan sát được từ xa, cũng cảm giác được nguyên khí khổng lồ trên ngọn Tuyết sơn và Huyết sơn kia. Đó phải bằng ít nhất vài chục lần pháp lực của mình phóng ra. Lục Nguyên trong lòng không khỏi khiếp sợ, e rằng hai môn chủ của hai trung đẳng tiên môn là Huyết Kiếm lão tổ và Tuyết Sơn lão tổ đang sống mái với nhau.

Hai nhân vật Đại đạo cảnh đối đầu, quả nhiên là đánh rất khoa trương. Lục Nguyên tự nhủ nếu như mình đi, thì e rằng trong một chiêu đã xong đời rồi.

Hai nơi này đánh nhau là kịch liệt nhất, còn ở những nơi khác cũng rất căng thẳng, huyết khí ngưng tụ, băng tuyết tụ hóa, Huyết kiếm tung hoành...vô số huyết tinh từ trên trời rơi xuống đất, thỉnh thoảng có trưởng lão và đệ tử của Huyết Kiếm môn chết ở nơi này.

Những huyết dịch của họ vừa chảy xuống đất đã bị băng tuyết làm cho đông cứng lại.

Nếu như không để những huyết dịch này đông cứng lại thì e rằng sẽ bị Huyết Kiếm môn lợi dụng, dựa vào đó để gia tăng chiến lực.

Người của Tuyết Sơn Tiên môn cũng đều là những người có kinh nghiệm chiến đấu phong phú.

Đây quả thực là một trận chiến kịch liệt, Lục Nguyên tự nhủ, những trận chiến mà trước đây mình trải qua, đều không thể so sánh được với trận đang diễn ra trước mắt mình. Đây đích thực là một trận chiến thiên soa địa biệt, thật đúng là được mở rộng tầm mắt.

Thật ra chính tà sống mái với nhau, có trận nào là không kịch liệt chứ.

Chính đạo và chính đạo thì còn có thể ngồi nói chuyện, nhưng với tà ma ngoại đạo thì có gì để nói chứ.

Lục Nguyên cũng đang phi hành, nhất thời lại không biết bay đến nơi nào khi mà trong lòng đang phập phồng bất định. Đây chỉ là hai tiên môn trung đẳng sống mái với nhau, nếu như có một ngày kiếm khí tam tông sống mái với nhau thì e rằng sẽ càng kịch liệt hơn. Bản thân mình có cảm tình với Hoa Sơn, không thể để Kiếm khí tam tông đánh nhau được.

Nếu có thể ngăn cản thì nhất định phải ngăn cản.

Trên đường đi cũng có trưởng lão, đệ tử của Huyết Kiếm môn đến gây khó dễ cho hắn, nhưng đều bị Lục Nguyên giải quyết một cách đơn giản.

Mình đi đâu thế này? Lục Nguyên đánh giá mới phát hiện có rất nhiều người của Huyết Kiếm môn mặc áo choàng màu huyết đang chạy thẳng một hướng. Cũng muốn biết xem họ đi đâu, hắn liền rút một chiếc áo choàng màu huyết trong Không gian loạn pháp khí của Ti Nam choàng lên người và chạy theo. Khi chạ đến gần người của Huyết Kiếm môn, liền lên tiếng hỏi:

- Chư vị sư huynh đang đi đâu đó?

- Còn đi đâu nữa, chúng tôi đương nhiên là đang đi tránh họa rồi.

Một trưởng lão lên tiếng.

- Hiện tại đang xảy ra trận chiến lớn, vô cùng kịch liệt, đến Môn chủ Huyết Kiếm Lão Tổ cũng đều ra tay rồi, còn hai phái có rất nhiều Kiếm tiên đời thứ chín cũng đều đánh rồi, đâu có phần của bọn ta chứ?

- Đúng vậy, chúng ta chỉ là tép riu thôi.

- Chúng ta đến Trường sinh kỳ cũng chưa thể đạt đến, căn bản không thể nhúng tay vào được.

- Muốn nói tránh họa, Huyết Thần động thần bí khó lường, chúng ta căn bản là không vào được. Vốn còn có một thiên lao có thể tránh, nhưng vừa rồi phạm nhân đều đã xông ra ngoài, nghe nói Huyết Biện Kiếm Tiên ở đó cũng chết rồi.

- Huyết Biến Kiếm Tiên làm sao có thể chết được chứ?

- Đúng vậy đấy, chúng ta cũng biết là không có khả năng, nhưng là nghe nói như vậy. Dù sao hiện tại chố an toàn nhất chính là Huyết Khố động thôi.

- Huyết Khố động ư?

- Đúng vậy, trong Huyết Khố động có cấm pháp vô cùng, cho dù là cấp Kiếm tiên cũng không dễ dàng vào được. Lão Tổ ra lệnh, chúng ta có thể trốn ở giữa động.

- Chậc! Sao không phải là trong động nhỉ, nghe nói trong động có rất nhiều bảo bối mà.

- Có cũng không đến lượt ta và ngươi, đó là Lão Tổ giữ lại để ban thưởng cho những đệ tử lập được công đấy. Nếu như ngươi có thể lập được công thì có thể vào rồi. Chúng ta đang bị Tuyết Sơn Tiên môn công kích, nếu như ngươi có thể giết được người của Tuyết Sơn Tiên môn, chỉ cần lập được công, thì nhất định sẽ có thưởng.

- Thôi cho tôi xin, tôi không muốn chết bây giờ đâu.

- Đúng rồi, nghe nói trong Huyết Khố động, còn có Huyết Huyễn Kiếm Tiên tọa trấn.

- Đó là Trường Sinh thất trọng Tu Tiên giả, thực lực vô biên, có người này tọa trấn thì chúng ta an toàn hơn rất nhiều.

Lục Nguyên ở bên cạnh nghe, tự nhiên cũng theo sau những người của Huyết Kiếm môn này đi đến Huyết Khố động. Nơi đó có rất nhiều bảo bối. Rất nhanh đã đi đến cổng lớn bên ngoài.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1147)