← Ch.0414 | Ch.0416 → |
Lúc này Lục Nguyên đã hiểu tại sao khoảnh khắc này hiểu ra thổ hoàng kiếm đạo. Bản thân Hoa Sơn có lực lượng bảo vệ, tựa như thổ hoàng kiếm đạo vậy. Mọi người qua tam tông loạn thì không lên tiếng nữa, không còn ở đầu sóng tu tiên giới, bất động như thổ hoàng núi, một khi gặp phải Nhâm Độc tấn công thì người Hoa Sơn từ trên xuống dưới bùng nổ, cho dù trời sụp đất nứt cũng phải bảo vệ!
Thổ hoàng kiếm đạo!
Kiếm đạo bảo vệ thê lương mà nhân hậu!
Dù là thổ, thạch, sơn, nê, sa, thủ, nguyệt, tinh, kỳ thực đều là kiếm ý bảo vệ.
Lục Nguyên mở mắt ra, vung nhát kiếm.
Nhát kiếm này không sắc bén nhưng một kiếm cho người cảm giác tuyệt vọng, đây là kiếm ý bảo vệ.
Lục Nguyên biết luyện thành thổ hoàng kiếm đạo rồi xem như bùa đắp một khuyết điểm trong kiếm pháp của mình. Tính cách Lục Nguyên luôn là tùy ý, người tùy ý thì kiếm pháp cùng tùy tiện, mặt công kích bởi vì muốn thắng đủ loại cường địch cho nên dù kiếm pháp tùy ý về mặt công kích thì khá giỏi. Nhưng mặt bảo vệ thì mình luôn không giỏi cho lắm, không phải nói đấu với cường địch không cần thủ chiêu, chẳng qua mình thói quen lấy công làm thủ, đã quen vậy rồi cho nên không luyện về thủ chiêu mấy, vậy nên đến nay chiêu thủ của mình không được tốt lắm.
Hiện giờ luyện thành thổ hoàng kiếm đạo coi như bù đắp khuyết điểm mặt kiếm đạo rồi.
Tuy vì tính mình tản mạn, chưa chắc dùng nhiều thổ hoàng kiếm đạo nhưng chắc chắn sau này sẽ có chút tác dụng.
Khi Lục Nguyên tỉnh lại thì mặt trời đã ngã về tây.
Dù là mùa đông nhưng trăng sáng sao thưa.
Hút một ngụp khí, vào phổi là không khí cực kỳ lạnh lẽo.
Chiến thắng!
Dù là bây giờ, nghĩ đến trận thắng đó Lục Nguyên vẫn thấy vô cùng sung sướng. Còn việc thu dọn chiến trường thì không cần Lục Nguyên chưởng môn sai bảo, mấy phó chưởng môn đều ra lệnh, mọi người tự động dọn dẹp hết.
Lúc này phản ứng của Tấn quốc, thậm chí là Nguyên quốc chắc là rất thú vị.
Cách Hoa Sơn gần nhất là Võ Đang tiên môn.
Võ Đang tiên môn trước đó bị Nhâm Độc công phá một lần, cả tiên môn bị đốt, coi như Thiên Trụ phong, kiến trúc đặc sắc của Võ Đang cũng bị lửa đốt cháy một phần. Giải Kiếm Trì có lịch sử nhất Võ Đang bị hủy, may là Võ Đang chưởng môn Tín Vật Chân Võ Tiên Tà không bị thương, xem như may mắn trong xui xẻo.
Bây giờ người Võ Đang tiên môn đều xây dựng lại Võ Đang, chẳng qua lần này chủ lực đều rúc tại Võ Đang Thiên Trụ phong. Đây là vì sợ yêu ma lại đánh bất ngờ, đem lực lượng gom một chỗ có lợi cho phòng ngự. Thiên Trụ phong sớm dựng nên Chân Võ Đại Điện mới, chẳng qua Chân Võ Đại Điện mới này dù mới tinh nhưng mất đi cảm giác lịch sử dày nặng. Chân Võ Đại Điện mới này tất cả đều là sỉ nhục của Võ Đang, đang biểu cho Võ Đang bị Nhâm Độc dẫn người công phá.
Lần này Võ Đang chịu tổn thất quá nghiêm trọng, dù là Võ Đang Thất Tử cũng chết ba người. Chinhs vì thế nên lần này yêu ma tấn công Hoa Sơn mà Võ Đang vô lực cứu viện. Tình huống giống như Hoa Sơn, không có sức mạnh đi cứu, nếu đi thì e rằng bị diệt tuyệt sẽ là Võ Đang. Tống Thanh Kiều ngồi trong Chân Võ Đại Điện, thở dài thườn thượt.
Lúc này trên bầu trời Võ Đang một mảnh âm u, dường như tuyết sắp rơi.
Lòng Tống Thanh Kiều giống như htười tiết này vậy.
Nói đến Tống Thanh Kiều tuyệt đối không phải hạng tầm thường, có thể tu thành tông sư mấy ai đơn giản? Chẳng qua đối mặt Nhâm Độc thì cứ cảm thấy bị tính kế khắp nơi.
Kiếp nạn Hoa Sơn, ngũ thượng đẳng tiên môn, năm trừ một, tứ đại tiên môn khác e rằng khó chắn Nhâm Độc, Tấn quốc thế cục biến đổi, sẽ là bị diệt sao?
Tống Thanh Kiều vuốt râu dài.
Lúc này, một nhân viên tình báo lập tức quỳ tiến vào nói:
- Chưởng môn, chưởng môn, Hoa Sơn, Hoa Sơn...
Tống Thanh Kiều cực kỳ bình tĩnh nói:
- Hoa Sơn bị diệt nằm trong tưởng tượng của lão phu, chẳng qua việc này lão phu cũng là bất đắc dĩ, đừng quá kinh ngạc, nếu có người Hoa Sơn chạy đến đây thì giúp đỡ họ một phen, dẫn lên đi.
Nhân viên tình báo thở hổn hển, thở sắp đứt hơi khiến Tống Thanh Kiều hiểu lầm ý gã, rất muốn giải thích nhưng hơi thở không ổn định nào nói ra lời?
Qua chốc lát bình tĩnh hơi thở gã mới nói:
- Bẩm chưởng môn, Hoa Sơn đại bại thế thiên minh, thế thiên minh tử thương vô số.
- Thế Thiên Minh đại bại Hoa Sơn ư?
Lỗ tai Tống Thanh Kiều tuyệt đối không ra vấn đề gì, chỉ là tư duy theo quán tính, trong đầu gã đã tin rằng Hoa Sơn thua chắc, cho nên dù tai nghe thấy cũng không kịp phản ứng, lát sau mới hồi phục tin thần hỏi.
- Cái gì? Ngươi nói cái gì? Hoa Sơn đại bại Thế Thiên Minh? Không thể nào, thực lực hiện nay của Hoa Sơn không khả năng thắng được Thế Thiên Minh.
Nhân viên tình báo nói:
- Chúng ta cũng không tin nhưng đích thực là vậy. Nghe nói mất tích đã lâu địa kiếm vô đối Chu Thanh Huyền xuất hiện đại thắng chưởng môn, còn có Hoa Sơn tân chưởng môn Lục Nguyên...
Côn luân Sơn.
Bây giờ Côn luân Sơn không chỉ có người Côn Luân mà cả người Thanh Thành. Vốn hai phái đều là thượng đẳng tiên môn, nếu hai phái ở chung gần quá thì e rằng mâu thuẫn chồng chất. Nhưng người Thanh Thành, Côn Luân bây giờ tại Côn luân Sơn cơ bản không có gì mâu thuẫn.
Nhâm Độc nặng nề đè trước mặt, ai đều có khả năng bị đám yêu ma hủy diệt, dưới tình huống như thế làm gì có tâm trạng đối đầu, đó đúng là việc ăn no rửng mỡ.
Đỉnh chóp Côn luân Sơn, Quỳnh Hoa Cung.
Côn Luân chưởng môn Gia Cát Cách và Thanh Thành chưởng môn Nhâm Bích Ngưng đang đánh cờ.
Hai người không phải rất thích cờ vây, chẳng qua đang bắt chước thế cục Nhâm Độc đối phó ngũ thượng đẳng tiên môn. Gia Cát Cách cầm cờ đen, đại biểu Nhâm Độc. Nhâm Bích Ngưng cầm cờ trắng, đại biểu là ngũ thượng đẳng tiên môn. Cờ đen đặt xuống, cờ trắng chia năm khối, trong đó một khối chớp mắt bị ăn mất.
Cờ đen rơi xuống, năm khối cờ trắng từng cái một bị đá ra bàn cờ.
Thật lâu sau Nhâm Bích Ngưng thở ra nói:
- Không có cách nào thắng.
Gia Cát Cách gật gù, nói:
- Đích thực, dù làm sao thì chúng ta thua chắc, không có cơ hội htawngs. Nếu như Hoa Sơn không có tam tông loạn thì tốt rồi.
- Trước kia Hoa Sơn cường thịnh mọi người đều hy vọng Hoa Sơn tam tông càng quậy lớn càng tốt, bây giờ Nhâm Độc mạnh mẽ xuất hiện lại, mọi người hy vọng Hoa Sơn đừng gây rối quá đáng, tốt nhất là đừng có tam tông loạn, mgiwx thực lực. Nếu Hoa Sơn có thể giữ thực lực thì sẽ không thua bàn cờ Tấn quốc này.
Nhưng việc đã xảy ra, ngươi có nói thế nào cũng không kéo lại được, không ảnh hưởng được.
ngũ thượng đẳng tiên môn bị đẩy đến cuối đường, lúc này mới hiểu Nhâm Độc cường đại, cũng hiểu thiên kiếm vô song mạnh mẽ.
Lúc này, một nhân viên tình báo xông vào nói:
- Bẩm chưởng môn, Nhâm chưởng môn, thế thiên minh công kích Hoa Sơn, cuối cùng thảm bại...
- Cái gì!?
Gia Cát Cách bình thường bị gọi là cáo già giờ hoàn toàn kinh ngạc. Gã yêu quý nhất là râu của mình, giờ quá mức kinh ngạc giật đứt một đống to.
- Cái gì!?
Nhâm Bích Ngưng lỡ tay một chưởng đập nát bàn cờ và quân cờ.
Nam Hải.
Lúc nghe được tin này, Nam Hải chưởng môn Yến Nhị đang lau kiếm. Nam Hải chịu đựng áp lực không lớn bằng vùng Tấn quốc Trung Nguyên, bởi vì Nam Hải dù sao ở tại Nam Hải, thủ vững Nam Hỉa thì sẽ không có nhiều áp lực. Nhưng nghe nói Hoa Sơn đại bại thế thiên minh thì gã vẫn kinh ngạc đến không nói nên lời.
← Ch. 0414 | Ch. 0416 → |