Vay nóng Homecredit

Truyện:Hoa Sơn Tiên Môn - Chương 1083

Hoa Sơn Tiên Môn
Trọn bộ 1147 chương
Chương 1083: Phần thư khanh nho
0.00
(0 votes)


Chương (1-1147)

Siêu sale Shopee


Đối phương nếu như đối phó được công kích như vậy, thì Thiên lý văn minh phó chủ sẽ đem toàn bộ những chiêu thức hợp lại toàn bộ nhiên thiêu khởi hóa, hóa thành sát chiêu mạnh nhất, một chiêu này chính là phần thư khanh nho! Phần thư khanh nho là chiêu thức có tuyệt đại uy lực, là chiêu thức Thiên lý văn minh phó chủ dùng để đối phó với Nho hci văn minh phó chủ.

Nhưng thấy Lý Thái Sử ứng phó chiêu thức trước mặt, Thiên lý văn minh phó chủ quát to một tiếng:

- Phần thư khanh nho.

Chỉ thấy trong nháy mắt, vô số quyển sách chuyển động bên người Lục Nguyên, vô số ngọn lửa đang đốt sách, thiêu đốt vô số chiêu thức. vào lúc này có vô số khắc chế thư đạo khí tức đích xuất hiện.

Ngàn vạn quyển sách, nhay mắt đã bị thiêu đốt.

Đây chính là, phần thư khanh nho.

Ngay tại phần thư khanh nho mởi bắt đầu, vô số sách cư nhiên đã bị lửa đốt cháy, trong đó đương nhiên cũng có vô số sách quý. Đó chính là kết tinh của vô số tiền nhân, vô số ánh sáng tản ra, mới một chiêu phần thư khanh nho thôi ma những người chung quang cũng sắp bị chói tới mù cả mắt. đặc biệt là hai người Tam thư văn minh phó chủ cùng với Khí tiết văn minh phó chủ đều có cảm giác tương đối khó chịu. chẳng qua bọn họ mới bị chịu ảnh hưởng của dư âm tán ra mà đã khó chịu như vậy, vậy Lý Thái Sử bị chiêu thức này trực tiếp đánh vào, càng là vô cùng khó chịu. Lý Thái Sử có thể tiếp được chiêu thức như vậy sao?

- Phần ức vạn chi thư, đốt hết sách của Lý Thái Sử ngươi.

Thiên lý văn minh phó chủ quát lớn một tiếng, chiến lực khắp nới tỏa ra, bắn về mọi phía.

Thiên lý văn minh phó chủ lúc này cuối cùng cũng đã tới lúc nổi điên, hắn biết đây là một trận đánh mấu chốt, cho nên chẳng những đánh ra chiêu Phần thư khanh nho mạnh nhất, còn kèm theo hai văn tự sơ thủy, thiên với lý cũng mang ra đánh, bắt đầu viết hai chữ này, chữ thiên chính là một trong những chữ viết sơ thủy cường đại, có thể áp phục hết tháy, ông trời trên cao, mà chữ lý có vô cùng đạo lý, bất luận người nào gặp phải chữ lý đều phải chịu thua. Ngay cả Nho chi văn minh Phó chủ gặp phải chữ lý cũng chẳng dám cùng chữ lý luận đạo.

- Ta chính là thiên lý, thiên lý chính là ta, ta nói ngươi chết, ngươi liền phải chết.

Thiên lý văn minh phó chủ hét to, hai chữ viết ứng vào với nhau, tản ra những màu sắc vô cùng ảo diệu.

Đồng thời, Thiên lý văn minh phó chủ còn mang tự thân phong kiến khí thế của mình đẩy lên chỗ cao nhất, trói vòa cho ta, xây lên cho ta, phong kiến khí có vô cùng lực trói buộc, đây mới là thiên lý văn minh Phó chủ cùng chánh khí đối kháng vật, phong kiến sẽ không so với chánh khí kém. Cuối cùng, Thiên lý văn minh phó chủ còn đánh ra tam cương ngũ thường, dùng tấn công vào chính giữa, muốn hoàn toàn trói buộc Lý Thái Sử.

Tam cương ngũ thường, phong kiến, thiên lý, phần thư khanh nho, toàn bộ năng lực có thể dùng được đều mang ra dùng.

Lý Thái Sử, chết đi!

Mà lúc này, Lục Nguyên cũng hít một hơi, đây là lần đầu tiên mình chân chính đối mặt với một thủ lĩnh văn minh cảnh, thì ra là nếu không có trận chiến như vậy, cũng như là lần đầu tiên trong đời, đánh thật thoải mái đi!

Phần thư khanh nho, tam cương ngũ thường, phong kiến, thiên lý!

Tứ phía vây công!

Lục Nguyên đột nhiên đánh ra một đoàn bạch quang, mà đằng sau những ánh sáng trắng này, đột nhiên hình thành một con rồng đang không ngừng cắn nuốt. trước tiên là hai chữ Thiên cùng chữ Lý bắt đầu bị cắn nuốt. hai chữ sơ thủy này thật là khủng bố mà, vốn dĩ chỉ chữ đạo cũng đã phân thân thành chừng ba thành, nuốt hai chữ sơ thủy này xong cảm thấy một trận khủng bổ, nhưng cho dù cso tăng lên cũng không tăng lên được thành bốn thành, đó không phải là chyện quá dễ dàng.

Mà vô số sách đang bị đốt xung quanh đang không ngừng gào thét, cái chiêu thức phần thư khanh nho này không dễ dàng bị lợi dụng. Lục Nguyên đã nghe thấy được tiếng khóc tỉ tê của những cuốn sách bị đốt do chiêu Phần thư khanh nho. Sách, trở về đi, Lục Nguyên vận dụng sáu mươi năm phần chính khí hấp thu số sách đang khóc này.

《 thượng thư 》, 《 đại học 》, 《 trung dong 》, 《 dịch kinh 》, 《 hàn phi tử 》 các loại sách, toàn bộ đều đang kêu khóc.

- Trở về đi.

Chính khí đang hấp thu vô số nội dung sách bị đốt xong, cũng bắt đầu tăng lên.

Chính khí sáu mươi sáu tầng.

Chánh khí sáu mươi bảy tầng.

Chánh khí sáu mươi tám tầng.

Chánh khí sáu mươi chín tầng.

Kiểu chuẩn bị vô số sách cho chiêu này, kết quả trở thành vật tu bổ cho lực lượng của Lục Nguyên, khiến cho chính khí của Lục Nguyên nhanh chóng tăng lên tới hơn sáu mươi chin tầng.

Bây giờ Phân thư khanh nho chỉ còn là bề ngoài, hai chữ thiên lý đã bị hút mất, phong kiến cũng không còn bao nhiêu lực lượng, tam cương ngũ thường thì mình đã từng phá của Diệt Luân văn minh phó chủ một lần, bây giờ phá lại một lần thì càng trở nên đơn giản. công kích như vậy đối với mình bây giờ đã hoàn toàn không còn khó khăn, bây giờ thì thời điểm phán kích đã đến rồi.

Phần thư khanh nho, tam cương ngũ thường, phong kiến, thiên lý của Thiên lý văn minh phó chủ, bây giờ Lục Nguyên mang toàn bộ pháp lực công kích ra ngoài. Chính lúc này, không phải Lý Thái Sử là người phải chờ chết nữa. đúng lúc Thieen lý văn minh phó chủ cho rằng mình đã thành công, Lý Thái Sử lại bước ra từ trong ngọn lửa.

Oanh!

Phong kiến bị phá!

Oanh!

Tam cương ngũ thường bị tê liệt!

Oanh!

Lần này thì ngọn lửa còn Phần thư khanh nho đã hoàn toàn lụi tắt!

Còn có thiên lý!

Ơ, hai chữ thiên, lý thì sao?

Thiên lý văn minh phó chủ hoàn toàn ngạc nhiên, toàn bộ bốn đại tuyệt ký của mình bị phá giải hết rồi, Lục Nguyên khẽ mỉm cười, ung dung mà nói:

- Bây giờ thì tới phiên ta, thiên đại địa đại đạo lý tối đại.

Lục Nguyên quát to một tiếng, cũng khiến cho quyến sách một trận thay đổi, nhất thời Thiên lý văn minh phó chủ bị vây giữa quyển sách.

Thiên lý văn minh phó chủ trường hát nhất thanh:

- Thiên đại địa đại đạo lý tối đại, phá cho ta.

Lục Nguyên quát lớn một tiếng:

- Thiên đại địa đại đạo lý tối đại, hợp lại cho ta.

Quyển sách nặng nề khép lại. lần đầu tiên hợp phách chung với nhau, Thiên lý văn minh phó chủ còn cố lấy vô thượng pháp lực cố mở quyển sách ra, nhưng mà khóe miệng hắn đã tràn ra một bùng máu, thiên lý thế giới của hắn đã bị hủy một thành. Lục Nguyên mìm cười, cũng không để ý tới sự phản kháng của hắn, tiếp tục lấy thiên đại địa đại đạo lý tối đại, đóng lại quyển sách lần thứ hai. Thiên lý văn minh phó chủ một lần nữa đầy mở quyển sách ra, nhưng lần này hắn lại càng mạnh hơn nữa.

- Giãy giụa à, vậy thì cứ tiếp tục giay giụa đi!

Lục Nguyên thản nhiên nói, thiên đại địa đại đạo lý tối đại, lần thứ ba đóng lại quyển sách, lần thứ tư, rồi làn thứ năm, tiếp tục đóng quyển sách lại, làm cho Thiên pý văn minh phó chủ càng ngày càng bị thương nặng, rồi gần như gục ngã.

Lần thứ sáu hợp kích! Thiên lý văn minh phó chủ rõ ràng là đã không còn pháp lực, không, không cam lòng, sao ta lại có thể chết như vậy, ta là Thiên lý văn minh phó chủ cơ mà!

Lần thứ bảy hợp kích! Thiên lý văn minh phó chủ thiên lý thế giới đã bị hủy tới bảy thành, hắn cố gắng chống cự, hắn sao có thể cam tâm chết đi, cố gắng tiến hành lần phản kích cuối cùng, hắn cố gắng vận hết pháp lực còn lại đánh vào trong sách. Nhưng, trong quyển sách thì đạo lý là lớn nhất.

Lần thứ tám hợp kích! Thiên lý thế giới của Thiên lý văn minh phó chủ đã bị hủy diệt tới tám thành, hắn ta hiểu mình sắp chết, thật là châm chọc, mình mới giết bại kẻ địch của mình là Nho chi văn minh Phó chủ không lâu, cũng đánh bại Cầm chi văn minh phó chủ, sắp sửa thành công tới nơi, cư nhiên lại bị bại trong tay Lý Thái Sử. thật là châm chọ, Lý Thái Sử là đệ tử của Nho chi văn minh Phó chủ, điều này có được coi là luân hồi hay không!

Lần thứ chin hợp kích! Thiên lý văn minh Phó chủ đã biết mình hẳn phải chết rồi, không cam lòng.

Lần thứ mười hợp kích! Hết thảy chung kết.

Cuộc đời của Thiên lý văn minh phó chủ cuối cùng cũng chấm dứt tại đây.

Lục Nguyên thở phào một hơi, mười lần dùng thiên đại địa đại đạo lý tối đại kỳ thực cũng thật mệt, dù sao mỗi một lần Thiên lý văn minh phó chủ cũng phản kháng tương đối mạnh mẽ, cũng may là cuối cùng cũng giải quyết xong rồi. những người bên cạnh đều là vô cùng kinh ngạc nhìn Lục Nguyên, hắn cư nhiên đánh chết Thiên lý văn minh phó chủ. Mới vừa rồi Thiên lý văn minh phó chủ còn đang đứng đó, dáng vẻ vô thượng thần ma, khí khái quét ngang đất trời. kết quả bị Lý Thái Sử ra tay, chuyện quá bất ngờ tới mức làm cho người ta gần như không thể tiếp nhận. nhưng mà, cuối cùng cũng thành công, Cầm chi văn minh phó chủ thở phào nhẹ nhõm, thật may là không có ai chết. Tam Thư văn minh phó chủ cùng với Khí tiết nhìn Lý Thái Sử với ánh mắt hài lòng, đây chính là hy vọng mới của Nho chi văn minh, chuyện mà năm đó Nho chi văn minh Phó chủ không làm được, nay hắn đã hoàn thành rồi.

Đám người Khổng Ni, Mạnh Vi, Túc Nguyệt Miên đều là cảm khái, đương nhiên là Lý Thái Sử nhập Nho chi văn minh đã song sau xô song trước rồi. trong thời gian ngắn như vậy mà có thể đánh gục tên đại ma đầu như Thiên lý văn minh phó chủ, tốc độ tăng tiến này thật là yêu dị, hơn ba mươi người khác cũng chỉ biết cảm khái, không phải chết nữa rồi, mình còn sống, thật sự là còn sống.

Lục Nguyên đột nhiên khẽ mỉm cười:

- ồ! Còn muốn trốn.

Lục Nguyên bước một bước, tới bên người Lôi bạo văn minh phó chủ, hắn cũng thấy tình hình không ổn là muốn trốn. Lục Nguyên đánh ra một đòn, Lôi Bạo văn minh phó chủ cũng xuất ra tuyệt chiêu Vô cùng cửu thiên để phán kháng, nhưng Lục Nguyên đã không chút lưu tình mà đánh chết hắn. bây giờ một tên ba kỷ nguyên văn minh phó chủ, lại bị trọng thương thì làm sao có thể đỡ được một đòn của Lục Nguyên.

Độc Ngã văn minh phó chủ phát hiện không ổn cũng lập tức muốn chạy trốn, Lục Nguyên nhàn nhạt cười một tiếng cũng bước theo, đưa cuốn sách truyện chính thần sách lên cao, vừa rat ay đã dùng tuyệt chiêu thiên đại địa đại đại lý tối đại, tỏng nháy mắt quyển sách biến thành khổng lồ, bao lấy Độc ngã văn minh phó chủ, hợp sách lại, liền kết liễu Độc ngã văn minh phó chủ bốn kỷ nguyên.

Lục Nguyên chậm rãi di chuyển đi tới bên người Cổ Thủy, hắn lập tức cầu khẩn xin tha thứ:

- đừng giết ta, Nho chi văn minh các người bây giờ đang thiếu người, ta có thể gia nhập Nho chi văn minh của các người.

thân phận của hắn bây giờ đã không giống trước nữa, phải dựa vào cầu xin để đổi lấy chính mạng của mình:

- Nho chi văn minh chúng ta chỉ cần người có tâm, vạn chúng một lòng, mà ngươi thì không phải, chứ đừng nói là ngươi đã từng muốn đánh chết chúng ta. Đi chết đi!

Lục Nguyên đánh ra một chương, liền đánh chết Cổ Thủy, tên đã hơn nửa kỷ nguyên giữ chức thiên bảng để nhất. Lục Nguyên cũng có chút cảm khái, Cổ Thủy năm xưa nhưng lại là một nhân vật cao cao tại thượng.

Một hơi, Lục Nguyên đã đánh chết năm người thuộc văn minh cảnh. Sau đó tịch thu tài sản của bọn họ, phát hiện tương đối nhiều. năm người này hợp lại ước chừng thu được hơn tám trăm linh mạch thiên cấp, cũng có nghĩa là có tất cả hơn chin trăm linh mạch thiên cấp.

Thần vật cũng có một chút, thần vật cấp thấp có hai món, đáng tiếc là mình chưa dùng tới, nên chỉ có thể tạm thời thu. Thần vật cấp trung chỉ có một chính là của Thiên lý văn minh phó chủ, chính là cây bút tản mác ra hơi thở của thần vật cấp trung. Đáng tiếc là Lục Nguyên cũng cảm nhận được, cây bút này cũng không đủ để hắn tiến vào tám kỷ nguyên, nên cũng chỉ có thể cất đi.

Trừ cái đó ra, còn có tất cả vật, tỷ như từ lực bạo văn minh Phó chủ trong tay lấy được một ít rèn luyện thân thể đích biện pháp, ở độc ta văn minh Phó chủ trong tay lấy được một ít tăng lên thanh chi văn minh kiếm đạo đích vật, , chỗ Cổ Thủy thì không có gì đáng giá. Đáng tiếc, đáng tiếc, trên đỉnh đầu Cổ Thủy có một cái chìa khóa. Cái chìa khóa này có một hơi thở khác với hơi thở của thần vật, cũng không biết là vật gì, thôi đành cất đi trước đã, Cổ Thủy dù gì cũng là người ra đời sớm nhất ở đây. Chỗ của Thiên lý văn minh phó chủ còn chiếm được một số sách liên quan tới chính khí.... cũng có thể dùng được.

Nhưng, vật quan trọng nhất chính là định lý chi sách, thiên lý chi bút của Thiên lý văn minh phó chủ, vật này tương đối cổ quái, cũng không biết rốt cuộc là vật gì. Lục Nguyên cảm thấy năng lực của vật này cũng quá mạnh mẽ, bắt dầu nghiên cứu định lý chi sách, chân lý chi bút. Chúng đều là những vật tập luyện một chút là có thể dùng được.

Lục Nguyên đánh giá cuốn định lý chi sách bằng trúc này, nhìn cây chân lý chi bút giống như cây bút lông sói trong tay, bắt đầu tìm tòi.

Vật này cũng nhân quả thiết có liên hệ sao? Có thể luyện nhân quả thiết luyện tới mức trảm sát tiền trần. nếu nói trảm sát tiền trần, cũng tức là nói một người sau khi trưởng thành liền chém giết những người còn bé, đã không còn những người bé hơn thì người trưởng thành sẽ vô cùng mạnh mẽ. đây chính là điểm lợi hại của nhân quả tiết, nhưng cho tới nay cũng chưa có ai luyện thành công cả.

Lục Nguyên đánh giá những vật này, thì đột nhiên tân kiếm thế giới đột nhiên động đậy, dường như muốn lại gần định lý chi sách và chân lý chi bút. Trong lòng Lục Nguyên không khỏi vỡ lẽ ra, tân kiếm thế giới đó là do năm xưa lúc mình còn bé, được Chu Thanh Huyền tặng cho, nghe nói những người mệnh tiểu có duyên thì có thể luyện thành, nhưng mình vẫn chưa hề luyện được, nhưng không ngờ bây giờ nó lại chuyển động.

Chẳng lẽ loại hạt này văn bản cũng không có quan hệ gì với nhân quả thiết, mà là có quan hệ với vận mệnh thiets.

Từ định lý thay đổi thành chân lý, cái này giống như số mạng muốn ngươi phải như vậy thì phải vậy, nếu thể thì có thể có quan hệ với số mạng cũng là bình thường, có lẽ đây chính là cơ hội tốt để mình luyện thành tiểu mệnh vận thuật.

Lục Nguyên thả hạt giống tiểu mệnh vân thuật này ra, trong nháy mắt nó liền đứng ở phía trên định lý chi sách, chân lý chi bút, xảy ra biến hóa khó lường.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1147)