Vay nóng Tima

Truyện:Hoa Sơn Tiên Môn - Chương 1094

Hoa Sơn Tiên Môn
Trọn bộ 1147 chương
Chương 1094: Đấu khí
0.00
(0 votes)


Chương (1-1147)

Siêu sale Lazada


Đấu chi văn minh có tổng cộng bảy loại đấu khí.

Bảy loại đấu khí này có năng lực không giống nhau, màu đỏ là pháp thuật, màu da cam là biến hóa, đấu khí màu vàng cực bá đạo, màu lục liên mien bất tận, tiêu hao không hết, đấu khí màu lam có thể bỏ qua phòng ngự, màu chàm có thể tiêu trừ, giảm bớt trạng thái xấu, đấu khí màu tím có thể công kích tâm linh.

Bảy loại đấu khí này bình thường chỉ có thể luyện một loại, hiếm ai luyện được vài loại.

Mà Đấu chi tử có thể đồng thời luyện thành bảy loại, hóa thành thất thải đấu khí. Thất thải đấu khí có thể dung hợp đặc tính của bảy loại đấu khí vào một, tương đối khó đối phó, môn tuyệt học này ở Đấu cổ văn minh rất hiếm người có thể luyện thành.

Đấu chi tử và Pháp chi tử pháp lực đều là một kỷ nguyên, nhưng nếu nói tương đối thì Đấu chi tử đã nghiên cứu pháp thuật rất lâu, Pháp chi tử lần đầu tiên đối chiên với đấu khí cổ quái, đương nhiên thua thiệt vài phần. Vừa chiến đấu Pháp chi tử đã ăn thiệt thòi, còn Đấu chi tử vận dụng thất thải đấu khí tự nhiên, không ngừng công kích về phía Pháp chi tử.

Ầm!

Rốt cục Đấu chi tử cũng đánh ngã Pháp chi tử xuống mặt đất:

- Ha ha, Pháp chi tử trong truyền thuyết cũng không có gì đặc biệt!

Đấu chi tử lơ đễnh nói. Đấu cổ văn minh bế quan rất lâu, ba mươi năm trước khi hắn ra ngoài du lịch từng nghe tới thanh danh khí vận thất tử, kết quả hiện giờ đánh bại Pháp chi tử trong khí vận thất tử, xem ra Khí vận thất tử cũng không có gì đặc biệt.

Mà việc Đấu chi tử đánh bại Pháp chi tử đưa tới tiếng nghị luận râm ran.

- Hả, Pháp chi tử thua!

- Đúng vậy, Pháp chi tử là môt trong khí vận thất tử, rốt cuộc tên Đấu chi tử này có lai lịch gì?

- Hắn không phải là Khí vận thất tử sao có thể chiến thắng Khí vận thất tử?

- Trong thiên địa luôn có một số điều ngoài ý muốn. Chờ quên Lục Nguyên, hắn cũng không phải là Khí vận thất tử nhưng hiện giờ lợi hại tới vậy.

Quả thực, thiên địa có thể xuất hiện nhân vật ngoài ý muốnnhư Lục Nguyên đương nhiên cũng có thể xuất hiện Đấu chi tử, thế giới này rất lớn, tuyệt không thiếu thiên tài.

- Pháp chi tử thua, vậy còn Vũ chi tử?

Có người nói chen.

- Nghe nói Vũ chi tử trước đó không lâu gặp phải Hoang chi tử, bị mấy chiêu đánh cho trọng thương, vất vả lắm mới chạy thoát tính mạng, hiện giờ đang dưỡng thương.

- Chẳng lẽ không ai áp chế được tên Đấu chi tử này sao?

- Lục Nguyên, chỉ cần Lục Nguyên tới là được.

Trong Pháp chi uyển còn có một số người thuộc Đấu cổ văn minh. Đấu cổ văn minh tới đây ra oai phủ đầu, biểu hiện sự cường đại, Đấu cổ văn minh cường đại mới có thể gia tăng vị trí trong Pháp Vũ lien minh. Chớ nên xem thường vị trí này, nếu tương lai thế cục có biến đổi lớn, nếu Hoang Tiên Phật văn minh thắng, Ma chi văn minh thu lợi, nếu Pháp Vũ liên minh thắng cũng thu lợi, hiện giờ Đấu cổ văn minh thể hiện sức mạnh khiến mình nhận được vị trí cao hơn chính là để nếu sau này thắng lợi sẽ nhận được càng nhiều chiến lợi phẩm.

Mà hiện giờ xem ra quả nhiên Đấu chi tử bất phàm, có thể thằng được Pháp chi tử. Xem ra sau khi Đấu cổ văn minh bế quan, thực lực của tất cả mọi người đều tăng tiến lớn, lần này đi ra, danh tiếng của Đấu cổ văn minh oai chấn tứ phương.

Mà sau khi đánh bại Pháp chi tử, Đấu chi tử cười lớn, hắn nghe tiếng nghị luận bên cạnh, thản nhiên nói:

- Lục Nguyên là ai? Lục Nguyên tới có thể thắng được ta, đúng là buồn cười! Ta là Đấu chi tử!

Đấu chi tử chưa từng nghe thấy thanh danh của Lục Nguyên, ba mươi năm trước hắn nghe qua thanh danh Khí vận thất tử thì luôn bế quan, sau khi xuất quan lập tức theo mọi người tới Pháp cổ văn minh, trên đường hoàn toàn không nghỉ ngơi cho nên chưa từng nghe thấy cái tên Lục Nguyên.

Chỉ có điều Đấu chi tử nghĩ ba mươi năm trước Lục Nguyên chưa nổi danh, có thể lợi hại tới mức nào?!! Tuyệt không thể là đối thủ của mình!

- Ta không thắng được ngươi, ngươi khẳng định?

Một giọng nói vang vọng trong thiên địa hư không.

Một người trẻ tuổi mặc quần áo xanh xuất hiện trước mặt Đấu chi tử.

Đấu chi tử nhíu mày nhìn đối phương:

- Ngươi là ai?

Thanh niên áo xanh khẽ mỉm cười:

- Vừa rồi ngươi còn bảo ta cũng không thắng được ngươi, ta chính là Lục Nguyên. Sao, có muốn thử một chút hay không, xem ngươi có thể chống đỡ được mấy chiêu với ta?

Lục Nguyên tùy ý nói, mà lúc này có ít nhất năm tiếng truyền âm vào tai Lục Nguyên, có Pháp biến văn minh chi chủ, có Pháp Nhất đế tử, Nguyệt Mị đế cơ, Băng chi văn minh phó chủ, Dược chi văn minh phó chủ.

Pháp Biến văn minh chi chủ cùng Pháp Nhất đế tử là vì đại cục lên tiếng, muốn trấn áp Đấu cổ văn minh. Nếu như tùy ý để Đấu chi tử lớn lối ở đây vậy mặt mũi Pháp Vũ liên minh ở đâu, sau này Pháp Vũ liên minh không dễ làm việc. Trong khi hai bên dung hợp nhất định phải biểu hiện cường thế, muốn sau này mới có địa vị cao, vậy giờ nhất định phải trấn áp Đấu cổ văn minh.

Về phần Nguyệt Mị đế cơ? Nàng là tỷ tỷ của Vân Tụ Tuyết, Đấu chi tử tới đắc tội trượng phu của nàng, đó chính là đắc đội Nhu Phúc đế cơ- tam tỷ của Vân Tụ Tuyết. Đấu chi tử đùa giỡn Nhu Phúc đế cơ, Nhu Phúc đế cơ yếu đuối, nhưng Nguyệt Mị đế cơ cay cú không thôi, chỉ có điều không có biện pháp nào đối phó Đấu chi tử, nào ngờ lúc này muội phu Lục Nguyên lên đài.

Băng chi văn minh phó chủ lớn lối lãnh khốc, hắn nhìn Đấu chi tử vô cùng ngứa mắt.

Về phần Dược chi văn minh phó chủ là do năm đó Dược và Đấu cổ có chút mâu thuẫn, cho nên khó chịu với Đấu chi tử.

Lục Nguyên nhún vai, nhiều người khó chịu với Đấu chi tử như vậy, lại có quá nhiều lý do, chính mình không áp đảo Đấu chi tử thì không được.

Áp đảo Đấu chi tử, dung hợp hai quân tốt, khi đó mới có thể đi tới đại quyết chiến.

- Lục Nguyên tới!

- Ha ha, rốt cục Lục Nguyên đã tới.

- Lục Nguyên đã tới, xem tên Đấu chi tử này sẽ thảm bại thế nào.

- Đúng vậy, sao hắn có thể đánh lại Lục Nguyên.

Nhất thời, mọi người nghị luận rối rít.

- Lục Nguyên đã lâu không xuất thủ, không rõ chiến tích như thế nào?

- Chúng ta vô cùng chờ mong.

Đây cũng là sự thực, sau khi sự việc ở Pháp bảo văn minh, đã từ lâu Lục Nguyên không ra tay trước mặt mọi người, cũng không ai có tin tức gì của hắn, hiện tại Lục Nguyên ra tay đương nhiên tất cả mọi người đều chờ mong.

Nhân khí!

Đây là nhân khí tới mức điên cuồng!

Những điều này là do Lục Nguyên ở Trung ương thiên triều chiến tích kinh người, thậm chí còn một lần đả thương Hoang chi tử.

Thấy không biết một tên thanh niên áo xanh trẻ tuổi tên Lục Nguyên từ đâu nhảy ra có nhân khí cao như vậy, Đấu chi tử không khỏi khó chịu. Bản thân hắn là người lớn lối, ưa thích náo động, đương nhiên không vừa mắt với Lục Nguyên được mọi người được mọi người ủng hộ.

Đấu chi tử quát lớn một tiếng:

- Lục Nguyên, đón ta một chiêu.

Công kích như sấm sét từ tay Đấu chi tử đánh ra, đây là Viêm đấu bạo, tụ tập vô số hỏa diễm ở thất thải đấu khí sau đố đột nhiên bộc phát ra, là một chiêu thức cực kỳ cuồng mãnh. Vừa rồi Đấu chi tử và Pháp chi tử chiến đấu, chiêu Viêm đấu bạo này cũng lập đại công, đánh trọng thương Pháp chi tử.

Đấu chi tử khó chịu với Lục Nguyên, cho nên vừa ra tay đã sử dụng Viêm đấu bạo. Hắn vẫn ghi nhớ lời mấy lão già ở Đấu cổ văn minh, bảo mình thể hiện càng cường thế càng tốt, càng cường thế địa vị ở Pháp Vũ lm càng cao, một chiêu Viêm đấu bạo này muốn đả thương người trước mặt không khó.

Đấu chi tử thét dài một tiếng, Viêm đấu bạo tăng tới cực điểm, nhất thời thiên địa băng liệt, lưu quang như lửa, nấu trời nấu đất, đấu khí điên cuồng bộc phát, loại năng lượng cổ quái này khiến Hoa Pháp Thánh, Pháp chi tử đều ăn thiệt thòi.

Uy thế hiện giờ của Đấu chi tử quá hùng tráng.

Quả thực một quyền này có khí thế đánh bại ba ngàn giới.

Mắt thấy Viêm đấu bạo sắp đánh trúng Lục Nguyên, Lục Nguyên đưa tay ra chỉ, xuất thủ cực kỳ bình tĩnh, nhìn chẳng khác nào một người bình thường cả.

Một bên dùng siêu cấp tuyệt chiêu, đấu khí toàn thân bộc pháp, khí thế, âm thanh, hình ảnh hết sức kinh người.

Một bên bình bình đạm đạm, không chút thanh thế, tùy tiên vung tay chỉ ra một ngón!

Ầm!

Đấu chi tử bay ngược ra ngoài, đồng thời không ngừng hộc máu, đụng ngã vô số núi non, phá nát mấy tinh cầu không người ở.

Cái gì!

Sao có thể vậy?!!

Mấy người thuộc Đấu cổ văn minh đang xem cuộc chiến đồng loại ngạc nhiên.

Đây là... miễu sát!

Đấu chi tử bị đánh bay rất xa, hồi lâu sau mới trở lại, khóe miệng hộc máu, ánh mắt nhìn Lục Nguyên đã khác xa trước. Vừa rồi hắn còn cho rằng mình nhất định sẽ thằng, nhưng hiện giờ hắn phát hiện pháp lực của Lục Nguyên cao tới cực điểm, quả thực là không cách nào tưởng tượng.

Đấu chi tử lấy ra một pháp bảo có tên là Đấu kỹ ma nhãn, có thể nhìn thấu pháp lực của đối phương, nhưng sử dụng có hạn chế, chỉ có thể dùng mười lần. Chính là bởi vì hạn chế này cho nên từ trước tới nay Đấu chi tử rất ít khi dùng. Nhưng hiện giờ bị Lục Nguyên một kích đánh bay, cho nên hắn mới dùng Đấu kỹ ma nhãn.

Hắn dùng Đấu kỹ ma nhãn quan sát pháp lực của Lục Nguyên.

Hai kỷ nguyên, không đúng, là ba kỷ nguyên.

Không đúng, pháp lực của Lục Nguyên vô cùng thâm sâu, nhưng dùng Đấu kỹ ma nhãn vẫn có thể quan sát ra.

Bốn kỷ nguyên, không, năm kỷ nguyên.

Không đúng, cao hơn năm kỷ nguyên.

Trời ơi! Sáu kỷ nguyên!

Cái gì, sáu kỷ nguyên vẫn chưa dừng lại, bảy kỷ nguyên!

Trời ơi, đạt tới bảy kỷ nguyên, pháp lực này quá cao rồi.

Làm sao có thể?!!

Đấu chi tử không khỏi ngẩn người, trẻ tuổi đã có thực lực lợi hại như vậy hắn khó mà tin nổi. Hắn trải qua thiên tân vạn khổ, vô số tiền bối trợ giúp, cộng thêm vô cùng may mắn mới có thể đạt tới một kỷ nguyên. Nhưng trên thực tế, một kỷ nguyên so với bảy kỷ nguyên quả thực chênh lệch trong đó to lớn đến mức Đấu chi tử khó mà chịu đựng nổi.

Đấu chi tử không khỏi hỏi:

- Năm nay ngươi bao nhiêu tuổi? Một ngàn? Chín trăm? Hay tám trăm?

Thế hệ trẻ tuổi bình thường được coi là dưới một ngàn tuổi, cho nên hắn hỏi Lục Nguyên đều sấp xỉ một ngàn. Lục Nguyên khẽ mỉm cười:

- Thật xin lỗi, hình như ta còn chưa tới hai trăm tuổi!

Đấu chi tử quỵ xuống, hắn đã quỳ!

Lục Nguyên có pháp lực bảy kỷ nguyên nhưng lại trẻ tuổi tới vậy!

Điều này khiến hắn khó mà chấp nhận!

Đấu chi tử chưa từ bỏ ý định:

- Pháp lực của ngươi cao hơn ta, nhưng kỹ xảo chiến đấu chưa chắc bằng ta!

Đấu chi tử rất tự tin với kỹ xảo chiến đấu của mình:

- Có dám thứ hay không?

Lục Nguyên nghe thấy không khỏi buồn cười, pháp lực mới là mặt yếu của hắn, chiêu thức mới là mặt mạnh, hiện giờ tại Pháp Vũ liên minh tất cả đều gọi mình là chiêu thức vô địch kỷ nguyên, chỉ riêng bốn chữ vô địch kỷ nguyên là có thể hiểu được sự lợi hại của Lục Nguyên rồi. Quả thực hiện giờ Đấu chi tử là thiên đường có lối chẳng đi, Địa ngục không cửa lại xông tới. Lục Nguyên tùy tiện vung tay, hái một lá cây trong hư không, tùy tiện ấn một cái:

- Nếu trong ba ngày ngươi có thể phá được một chiêu tùy ý này của ta thì hãy tới tìm ta so chiêu!

Lục Nguyên đưa lá cây cho Đấu chi tử. Đấu chi tử thấy Lục Nguyên cho mình ba ngày để phá giải một chiêu, không khỏi cười lạnh, tên Lục Nguyên này quá mức tự đại, mình nhất định phải phá giải trong chớp mắt. Đấu chi tử tính dùng tốc độ nhanh nhất để khiến Lục Nguyên mất mặc, vì vậy khi nhận lá cây hắn lập tức nhìn vào.

Quá... quá... quá... quá... phức tạp!

Đấu chi tử vừa nhìn thì không chút để ý, nhưng hắn lập tức phát hiện chiêu thức bên trong phức tạp vượt xa tưởng tượng của bản thân.

Mà khi hắn bắt đầu nghiên cứu, thời gian trôi qua rất nhanh.

Một ngày, Đấu chi tử không tìm ra phương pháp phá giải.

Hai ngày, vẫn không ra!

Ba ngày, Đấu chi tử vẫn không có cách nào phá được!

Quả thực, Lục Nguyên nói ba ngày đúng là bay ngày, Đấu chi tử nghiên cứu không ra biện pháp phá giải.

Sắc mặt Đấu chi tử tái nhợt như chết, hắn đã hiểu được sự chênh lệch khổng lồ giữa mình và Lục Nguyên giống như trời và đất, không cách nào tưởng tượng được. Tuổi nhỏ hơn Đấu chi tử mấy trăm tuổi, pháp lực lẫn kỹ xảo đều vượt xa hắn cả trăm lần!

Hiện giờ Đấu chi tử hiểu được Lục Nguyên có thể dễ dàng miễu sát hắn!

Đấu chi tử là người khiến người khác cảm thấy chênh lệch cực xa, nhưng hiện giờ hắn mới phát hiện khoảng cách của hắn là Lục Nguyên vô cùng xa, chênh lệch này khiến hắn muốn tuyệt vọng. Đấu chi tử hiểu mình đã thất bại, hắn nhìn lại tấm bảng ghi bốn chữ ai vào là địch cảm thấy cực kỳ mất thể diện, lần này quả thực là đã mất hết thể diện.

Mà Đấu chi tử tỉnh lại, thấy mười mấy người thuộc Đấu cổ văn minh đang đứng cạnh, những người xem náo nhiệt đứng ở rất xa. Nhìn những người xem nào nhiệt, lúc này Đấu chi tử chỉ muốn đào một cái lỗ mà chui xuống. Một tên thuộc Đấu cổ văn minh nói:

- Đã thu thập được tài liệu của Lục Nguyên.

Đấu chi tử bị Lục Nguyên miễu soát, lúc này rất có hứng thú với tình báo về Lục Nguyên:

- Mau nói.

Tên kia liền nói:

- Lục Nguyên xuất thân kiến môn, Kiếm môn là một Vô thượng đại giáo rất bình thường. Sau đó Lục Nguyên một đường càng chiến càng mạnh, đánh bại cường địch. Trong mấy năm gần đây hắn đạt tới văn minh phó chủ, khi vừa tấn cấp đã chém chết bốn tên Văn minh cảnh, ở Phượng cổ văn minh chém giết một tên hai kỷ nguyên cùng ba kỷ nguyên liên thủ với nhau, sau đó giết Hoang Ôn văn minh phó chủ, diệt sát rất nhiều vị văn minh phó chủ khác. Hiện tại văn minh phó chủ chết dưới tay Lục Nguyên e là đã tiếp cận con số mười!

Đấu chi tử nghe vậy không khỏi hít một hơi, Văn minh cảnh, Lục Nguyên chém giết văn minh phó chủ đạt tới con số mười!

Người kia ngưng thần nói tiếp:

- Thật ra thứ kinh khủng nhất chính là mơ hồ nghe được một vị văn minh phó chủ của Pháp Vũ liên minh tiết lộ hiện giờ Lục Nguyên được tán xưng là chiêu thức vô địch kỷ nguyên!

- Cái gì, chiêu thức vô địch kỷ nguyên!

- Không thể nào.

Đấu chi tử có phần không tin, nhưng cẩn thận nhớ lại một chiêu tùy ý của Lục Nguyên khiến hắn nghiên cứu ba ngày ba đêm cũng không ra chút kết quả thì cảm thấy việc đó rất có khả năng. Đấu chi tử không khỏi than thở:

- Tại sao lại có nhân vật biến thái tới vậy.


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-1147)