← Ch.0259 | Ch.0261 → |
Thần lôi này không phải luyện một lần là có thể thành công ngay tức khắc, cầu vồng xuất hiện chỉ trong thời gian ngắn ngủi, rất hiếm khi đủ lâu để tế luyện một quả thần lôi. Lại thêm tế luyện thần lôi này rất nhiều khi xảy ra sai lầm, khó lòng luyện một, hai lần là thành.
Hơn nữa dù có người luyện được, hiệu quả sử dụng của nó cũng rất bình thường. Thần lôi này cần tu vi thực tế, không thể sử dụng như pháp thuật, pháp thuật hùng mạnh hơn nó có vô số kể, lãng phí thời gian như vậy hoàn toàn không đáng, cho nên hiện tại gần như không có ai tu luyện pháp thuật này.
Pháp thuật thần thông tầng thứ hai gia tăng có tên là Huyễn Quang Tầm Khí Thấu Thiên Thư, đây là pháp thuật ầẩm tung hiển tích. Một khi vận dụng pháp thuật này, trước mặt Dư Tắc Thành sẽ tự động hiện ra một ảo trận thủy kính, kính này cho phép những người khác cùng quan sát nhưng lại rất yếu, gặp pháp thuật liền vỡ.
Kính này có thể hiện ra tất cả trạng thái của sinh linh trong phạm vi năm mươi dặm, còn có chỗ ẩn thân, số lượng, mức độ chân nguyên có trong người... tất cả số liệu hết sức rõ ràng.
Pháp thuật này còn có thể dùng truy tung người khác, chỉ cần có được đồ vật mà người đó sử dụng, hoặc thịt da lông tóc của người đó là có thể nắm bắt đặc tính nguyên khí của kẻ đó, nhờ ảo kính này tiến hành truy tung. Trong vòng năm mươi dặm, trong vòng ba ngày dấu vết đặc tính nguyên khí của đối phương lưu lại sẽ hiện ra trong kính. Pháp thuật này rất có ích với Dư Tắc Thành, đáng để tu luyện.
Thời gian hai năm thăng tiến cảnh giới Tố Thể trung cấp, Dư Tắc Thành ra khỏi động phủ, lại thấy được ánh dương quang tươi sáng, cảm ngộ được rất nhiều.
Trên Lưỡng Tâm ngọc có vài lời nhắn do muội muội để lại. Sau khi nàng cùng sư phụ quay về Tâm Ma tông, Ma Chủ Già Lam đã chính thức được ba đại ma đầu của Tâm Ma tông thừa nhận là ma đầu thứ tư. Lời nhắn cuối cùng là vào ba tháng trước, muội muội cũng đã bế quan tấn công vào Trúc Cơ kỳ, Cố Thính Vân được muội muội mình coi trọng, ra sức bồi dưỡng, hiện tại rất tốt, tu vi tăng mạnh. Sư phụ Nam Thiên Chân Nhân vẫn còn đang bế quan, phu thê Tam sư huynh vẫn đang bế quan nghiên cứu kiếm pháp. Tứ sư huynh không biết đã đi đâu, cả Thiên Đạo phong hiện tại chỉ có mình Dư Tắc Thành, vô cùng tịch mịch.
Thành Lam đã xuất quan, đạt tới cảnh giới Tố Thể trung cấp nhưng Cốt Luân Tề Văn và Phi Hồng vẫn còn đang tu luyện. Thật ra lần này định mang Phi Hồng đi theo là có mục đích. Bởi vì trước tiên có thể đưa Phi Hồng tới nhà mình du ngoạn, sau đó lại theo Phi Hồng tới nhà y du ngoạn, như vậy mọi người không trái với môn quy, còn có thể chạy chơi khắp nơi vô cùng vui vẻ.
Sau khi Dư Tắc Thành xuất quan, hắn bèn chạy tới bái kiến Đạo Ngân sư thúc, nhận mẫu kiếm Kiếm Ngưng Lão mà sư phụ nhờ ông luyện chế giùm. Đây bất quá chỉ là phi kiếm ngũ giai nhưng nó là Thanh Mộc kiếm do Dư Tắc Thành tế luyện đầu tiên, sau đó thăng lên Cương Mộc kiếm, cuối cùng mới luyện thành Ngũ Hành Nghịch Sinh Hóa Long Kiếm. Kiếm này đã đi từng bước với hắn cho tới bây giờ nên Dư Tắc Thành đã quyết định cho dù về sau có kiếm tốt tới mức nào cũng chỉ dùng kiếm này làm mẫu kiếm cho Kiếm Ngưng Lão của mình.
Phi kiếm ô Nhật thu được ở Cực Nguyên Vân Hà tông, Dư Tắc Thành mang ra nhờ Đạo Ngân Chân Nhân giám định. Lúc này mới biết phi kiếm Ô Nhật này là phi kiếm ngũ giai, phối hợp sử dụng với ô Nhật Thiên Kiếm thuật. Lúc này Dư Tắc Thành mới biết ô Nhật Thiên Kiếm thuật là một trong những kiếm pháp mà con rối Nguyên Anh năm xưa hắn điều khiển từng sử dụng.
Trong mơ hồ Dư Tắc Thành nhớ lại trường đại đồ sát năm ấy, dường như có thể nhớ rõ ràng từng động tác. Uy lực của Ô Nhật Thiên Kiếm thuật này rất lớn, cũng không kém gì Lục Kiếm của Hiên Viên kiếm phái. Tên kia dường như chỉ là đệ tử của Long Dương giáo, vì sao y lại học được kiếm thuật hùng mạnh như vậy?
Lập tức trong lòng Dư Tắc Thành sinh ra vô số nghi vấn, hắn bắt đầu cảm thấy chú ý tới môn kiếm thuật này. Kiếm thuật hùng mạnh như vậy nếu có cơ hội nhất định phải học. Lần này theo Phi Hồng trở lại Trưng châu, lúc ấy sẽ thử vận may.
Đạo Ngân Chân Nhãn chính là sư phụ của Phong Linh Tĩnh, Dư Tắc Thành xuất hiện ở đây. Phong Linh Tĩnh lặng lẽ tránh đi, không hề gặp mặt hắn. Đối với Phong Linh Tĩnh, Dư Tắc Thành vẫn có cảm giác không nói nên lời, lúc hắn rời đi bèn để lại một chiếc Tử Hà Thái Phượng Y cho Phong Linh Tĩnh.
Thời gian còn lại, ngày ngày Dư Tắc Thành lui tới bảy chỗ tàng thư, làm phong phú thêm kiến thức của mình trong biển sách mênh mông đồ sộ kia. Dư Tắc Thành rất thích cuộc sống như hiện tại, cảm giác học tập kiến thức trong sách làm cho hắn hết sức say mê. Còn về biện pháp phá giải cấm chế của Kim Đan Chân Nhân, dần dần Dư Tắc Thành cũng tìm được một cách.
Biện pháp này phải nhờ vào Cực Nguyên Thần Quang trong thế giới Bàn cổ. Lai lịch của Cực Nguyên Thần Quang này không đơn giản chút nào, đây là chân nguyên Cực Nguyên biến dị của Cực Nguyên Thần Quang của Cực Nguyên Thần Đạo tông, còn có tên là Cực Nguyên Hà Quang.
Cực Nguyên Thần Đạo tông và Vô Hình Ám Ma tông đều là một trong một trăm lẻ tám thượng môn trong truyền thuyết. Khác với Vô Hình Ám Ma tông không biết được ai là đệ tử. Cực Nguyên Thần Đạo tông này theo như lời đồn mỗi một tên đệ tử đều lãnh ngộ Thiên Địa pháp tắc, đều là Phản Hư kỳ Chân Nhất Thần Quân.
Cực Nguyên Thần Quang chính là một trong các môn pháp thuật của Cực Nguyên Thần Đạo tông, bị xếp vào một trong ba pháp thuật độc ác nhất trên Tu Tiên Giới. Pháp thuật này có thể biến hóa tất cả chân nguyên kình khí thành Cực Nguyên Thần Quang, chỉ cần xâm nhập vào cơ thể đối phương là có thể chuyển hóa chân khí trong kinh mạch thành Cực Nguyên Thần Quang, khiến cho thương thế đối phương ngày càng thêm trầm trọng.
Bất kể đối phương uống thước chữa trị hay dùng pháp thuật chống cự hết thảy chân nguyên cũng sẽ hóa thành Cực Nguyên Thần Quang. Hơn nữa pháp thuật này còn có thể hấp thu tất cả vật chất có chân nguyên khác truyền sang cả người dùng chân nguyên chữa trị. Nó còn có thể ẩn nấp trong cơ thể kẻ bị trúng phải, bùng nổ không biết lúc nào tựa như một sinh vật có được linh hồn và trí tuệ, đấu trí, đấu dũng với kẻ đó ngay trong cơ thể y.
Thường thì một người trúng phải pháp thuật này dưới tình huống những người khác không biết, tất cả người trong nhà, hoặc tất cả người trong môn phái sẽ bị lây lan, cuối cùng dẫn tới hiện tượng tuyệt hậu.
Cũng vì như vậy cho nên loại pháp thuật này quá mức ác độc, uy lực của nó thậm chí còn vượt qua cả một ít pháp thuật tiên quyết nghiên cứu độc khí độc trùng, cho nên mới bị liệt vào một trong ba đại pháp thuật độc ác nhất.
Bất quá thứ mà Dư Tắc Thành lấy được không phải là Cực Nguyên Thần Quang, mà là một loại Cực Nguyên biến dị của nó, có thể gọi là Cực Nguyên Hà Quang. Bởi vi năm xưa tổ sư khai tông của Cực Nguyên Vân Hà tông cũng không thể luyện thành Cực Nguyên Thần Quang kia, sau đó bị trục xuất khỏi Cực Nguyên Thần Đạo tông, tự lập sơn môn, mới sáng lập ra Cực Nguyên Vân Hà tông. Sau đó ông ta bắt buộc phải hạ thấp Cực Nguyên Thần Quang xuống mới có thể luyện thành Cực Nguyên Hà Quang biến dị này.
Tính thẩm thấu lan truyền độc ác của pháp thuật này đã hoàn toàn biến mất trong quá trình biến dị, bất quá lực sát thương quang mang của nó lại gia tăng gấp mấy lần. Hơn nữa nó còn được sử dụng để thao túng các loại Vân Hà cho nên vô cùng thuận buồm xuôi gió, pháp lực vô biên.
Nhưng thấy tình huống thê thảm mà Cực Nguyên Vân Hà tông gặp phải, Dư Tắc Thành cảm thấy hết sức khinh thường các loại pháp thuật thuộc Vân Hà, đánh chết hắn cũng sẽ không tu luyện loại pháp thuật này.
Cực Nguyên Hà Quang này có năng lực ăn mòn rất mạnh, dùng nó để phá hỏng cấm chế trên vòng tay trữ vật kia hẳn là không thành vấn đề, vấn đề hiện tại là làm thế nào sử dụng được Cực Nguyên Hà Quang.
Dư Tắc Thành bắt đầu nghiên cứu Cực Nguyên Hà Quang, sau vài lần nghiên cứu hắn cảm thấy hết sức vui mừng. Uy lực của Cực Nguyên Hà Quang cực kỳ hùng mạnh, tuy rằng năng lực thẩm thấu lây lan của nó đã dần dần biển mất nhưng không gì kiên cố mà không phá nổi, không ai địch lại. Bởi vì chỉ cần bị nó đánh trúng, nếu không có bí pháp đặc thù giải trừ, vậy người này ắt phải chết không sai.
Bí pháp như vậy thật ra trong một số thượng môn có lịch sử lâu đời vẫn còn truyền thừa, ít ra ở Hiên Viên kiếm phái cũng có. Bởi vạn năm trước từng có đệ tử Hiên Viên kiếm phái chết dưới Cực Nguyên Thần Quang.
Dư Tắc Thành xem qua bí pháp giải trừ, có chừng hơn hai mươi bí pháp do nhiều đời tiền bối cao nhân tổng kết mà ra. Nhưng đại đa số yêu cầu người trúng thuật này phải có tu vi từ Nguyên Anh kỳ trở lên mới có khả năng chữa khỏi. Mặt khác đại đa số sau khi giải trừ được Cực Nguyên Thần Quang rồi, kẻ trúng thuật cũng coi như hoàn toàn bị phế tu vi.
Hơn nữa theo văn bản ghi chép cuối cùng là vào tám ngàn năm trước, sau đó không còn ghi lại nữa. Thậm chí đến đời Trung Hưng Tổ Sư Vương Âm Dương đại chiến thiên hạ cũng không thấy ghi lại Cực Nguyên Thần Quang này.
Những môn phái có được thuật phá giải Cực Nguyên Thần Quang giống như Hiên Viên kiếm phái trên thế giới Thương Khung chỉ có hơn ba mươi. Hơn nữa tất cả pháp thuật này được cất giữ nghiêm ngặt trong Tàng Kinh các, số đệ tử có thể tìm thấy rất ít, trừ phi bản thân mình sử dụng thuật này mà nổi tiếng khắp thiên hạ, những người khác mới có thể chú ý tới.
← Ch. 0259 | Ch. 0261 → |