Vay nóng Homecredit

Truyện:Tiên Ngạo - Chương 0698

Tiên Ngạo
Trọn bộ 1193 chương
Chương 0698: Thu hoạch Nguyên Tinh
0.00
(0 votes)


Chương (1-1193)

Siêu sale Lazada


Lập tức hàng chữ xuất hiện:

- Thấu không vượt giới, xuyên qua hết thảy Hỗn Nguyên. Đại thần niệm động, thiên địa tự chuyển, bay khỏi Tam Thanh. Thái Ất sửa trị, tám phương tự đóng, trên trời dưới đất, tuyền mạch Long thần, thiên tam thập lục, địa tam thập lục, lồng lộng không lọt. không cần kinh loạn. Ta là Thiên chủ, sắc phong cho ngươi là Hạo Nguyên Thanh Đế, Đại Viêm Thọ Đế, Nhận Quang Bạch Đế, Tần Uyên Hắc Đế, nghiệt long thu hình, nghịch thiên giao thận, xua đuổi lôi đình. Ba ngàn sáu trăm Phá Tà tướng quân, bảo vệ sinh linh. Bắc Đẩu Thất Tinh, trên nối lôi đình, dưới phân thủy linh, tráo long tàng hình, trảm long diệt hình, hôm nay hạ lệnh. Tam giới kính nghe, nhất như thượng nguyện, cấp cấp như luật lệnh...

Đây rõ ràng là một pháp môn tu luyện, chính là thuật tu luyện Thấu Không Đại Thần Niệm thuật. Nếu dựa theo pháp môn này tu luyện, Thấu Không Đại Thần Niệm thuật có thể xuyên qua tất cả thế giới Hỗn Nguyên, không gì không làm được. Mượn nó xuyên qua thế giới Bàn Cổ, tới Thời Không mà mình muốn, để thu hoạch Cực Phẩm Nguyên Tinh mà mình cần.

Chỉ có thể làm như vậy, vì thế giới Bàn cổ là một phần của Dư Tắc Thành, cũng như tay chân trên thân thể hắn, cho nên có thể đi tới Thời Không mà mình muốn.

Dư Tắc Thành lặng lẽ vận chuyển thuật này, lập tức cảm giác toàn thân chấn động. Nguyên Anh trong Đan Điền chợt mờ bừng mắt, quát lớn:

- Độn!

Nguyên Anh lập tức hóa thành một đạo hào quang biến mất không thấy. Dưới tác dụng của Thấu Không Đại Thần Niệm thuật, Dư Tắc Thành chỉ thấy thân thể mình nhẹ bỗng, trước mắt tối sầm, rơi vào trong một mảng Hỗn Độn.

Đây là Hỗn Độn, hay còn gọi là Hỗn Mang, là trạng thái đặc thù khi thế giới Bàn cổ tiến hóa lại từ đầu, tự nhiên nhất thể.

Lúc trời đất chưa sinh ra, Hỗn Hỗn Độn Độn, chưa có vật gì, chính là Thái Nhất, nguyên khí chưa phân, chỉ có Hỗn Độn. Lúc này cảnh tượng trước mắt Dư Tắc Thành chính là như vậy, không có Đông Tây, không có thiên địa, Hỗn Độn mịt mờ.

Dư Tắc Thành lặng lẽ đợi chờ trong Hỗn Độn này, chỉ có thể nhìn thấy xa xa mơ hồ, không thể nhìn gần. Thật ra hiện tại trạng thái thân thể hắn dường như đã biến đổi hết sức kỳ dị, như có như không, huyền bí khó lòng giải thích, thậm chí dường như hắn không tồn tại ở thế giới này, hoặc thế giới này tồn tại, nhưng chỉ trong ký ức hư ảo mà thôi.

Thình lình Hỗn Độn chấn động, sau đó xuất hiện một lực lượng mênh mông. Đây chính là lực Bàn Cổ, Bàn cổ khai thiên lập địa.

Lập tức một vụ nổ vô cùng đáng sợ xảy ra, vụ nổ này hủy diệt hết thảy, nhưng không phá thì làm sao xây được. Chỉ trong thoáng chốc, thế giới Hỗn Độn này xảy ra biến hóa.

Bàn Cổ khai thiên địa. Hỗn Độn sinh Vô Cực.

Vụ nổ này dần dần bạo phát, đây cũng chính là Vô Cực, bùng nổ vô cùng mạnh mẽ hủy diệt hết thảy, đáng sợ mà kinh khủng. Dần dần vụ nổ bình ổn, thanh khí bay lên thành trời, trọc khí lắng xuống thành đất.

Dần dần thiên địa biến hóa, vụ nổ bình ổn, lập tức hết thảy bình tĩnh lại, cân bằng tự nhiên, đây chính là Vô Cực sinh Thái Cực.

Dư Tắc Thành chỉ có thể lặng lẽ quan sát, không thể nói, không thể động, dường như không tồn tại. Trong mờ mịt. Vô Cực sinh Thái Cực, trong quá trình này trên không xuất hiện vô số điểm sáng tàn lạc bốn phía.

Những điểm sáng này bay khắp thiên địa, giống như những ngôi sao chợt lóe rồi vụt tắt. Dư Tắc Thành chợt động trong lòng, chộp thử những điểm sáng này. Hắn xòe tay ra xem thử, phát hiện đây là loại vật chất giống như bạc trắng, có hình thoi chữ nhật, mỗi khối như vậy nặng chừng một cân, bề ngoài như bạc, bên trong ẩn chứa tử khí (khí tím) dày đặc, chính là Thái Cực Tử Khí Nguyên Ngân.

Dư Tắc Thành bắt đầu ra sức chộp lấy, những điểm sáng này càng ngày càng nhiều, tốc độ tản ra càng ngày càng nhanh, khắp không trung đâu đâu cũng thấy.

Dư Tắc Thành chộp lấy chộp để, tổng cộng thu được hai nghìn một trăm hai mươi sáu khối. Lúc này những điểm sáng đầy trời dần dần biến mất, cuối cùng không còn lại chút gì. Cơ hội đã qua đi không bao giờ trở lại.

Thiên địa cân bằng, dần dần dâng lên âm dương nhị khí. Thái Cực sinh Lưỡng Nghi, âm dương nhị khí xoay tròn giữa không trung, dần dần hình thành Thái Cực đồ, phân ra hai bên âm dương, xay tròn giao nhau va chạm giữa không trung, chính là Lưỡng Nghi.

Mỗi lần va chạm như vậy đều có một ít mảnh vỡ bay ra, Dư Tắc Thành bất giác bước tới chộp lấy xem thử, thì ra là Nhị Khí Hỗn Độn Kim Tinh.

Mỗi một mảnh vỡ như vậy cũng nặng chừng một cân, không thiếu một phân nào. Mỗi khối đều có hình lăng trụ lục giác, có màu hoàng kim, chia làm hai phần thượng hạ, thượng là dương, hạ là âm, khoảng giữa âm dương giao nhau hình thành một khoảng Hỗn Độn.

Dư Tắc Thành thu được tổng cộng tám trăm sáu mươi bốn khối Nhị Khí Hỗn Độn Kim Tinh, sau đó chúng dần tiêu tan, không còn thấy bay ra nữa.

Sau đó Dư Tắc Thành bắt đầu yên lặng chờ đợi Tam Thiên Đại Đạo Bản nguyên Thiết sinh ra.

Lần này chờ rất lâu, Dư Tắc Thành có cảm giác như là vĩnh viễn, nhưng cũng chỉ có thể chờ đợi.

Thái Cực sinh Lưỡng Nghi, Lưỡng Nghi sinh Tứ Tượng. Tứ Tượng sinh Bát Quái, thế giới mới sinh, thiên địa chia lìa. Thình lình không trung chợt lóe, phát tán ra xung quanh ba ngàn đạo hào quang, đây chính là Tam Thiên Đại Đạo Bản nguyên Thiết.

Dư Tắc Thành nhảy vọt lên, ra sức thu lấy Tam Thiên Đại Đạo Bản nguyên Thiết. Nhưng những đạo hào quang này bay ra với tốc độ quá nhanh. Dư Tắc Thành chạy ngược chạy xuôi, rốt cục chỉ thu được vào tay bốn trăm hai mươi sáu khối, số còn lại nháy mắt đã chìm vào hư vô.

Sau khi thu xong Tam Thiên Đại Đạo Bản nguyên Thiết, thiên địa chấn động, trước mắt Dư Tắc Thành biến đổi, bị truyền tống ra khỏi thế giới này, trở về bản thể. Hết thảy chỉ như mộng ảo như không tồn tại, bất quá Dư Tắc Thành biết rõ, vụ thu hoạch bảy loại Cực Phẩm Nguyên Tinh của mình đã kết thúc.

Lần này thu hoạch được tổng cộng hai nghìn một trăm hai mươi sáu khối Thái Cực Tử Khí Nguyên Ngân, tám trăm sáu mươi bốn khối Nhị Khí Hỗn Độn Kim Tinh, bốn trăm hai mươi sáu khối Tam Thiên Đại Đạo Bản nguyên Thiết.

Những Cực Phẩm Nguyên Tinh này cũng sẽ không tồn tại trong tay Dư Tắc Thành. Sau khi thế giới Bàn cổ tiến hóa xong, chúng cũng sẽ phải xuất hiện trong thế giới Bàn cổ giống như hai loại Nguyên Tinh kia.

Dư Tắc Thành trấn tĩnh tinh thần lại, tiếp tục xem sách. Chỉ thấy hàng chữ trên đó bắt đầu viết:

- Đã thu hoạch xong ba loại Cực Phẩm Nguyên Tinh, thêm vào Hỗn Nguyên Tử Kim Đồng, Tinh Hà Thiên Ngân Sa mà ngươi có sẵn, tài liệu đã đủ, có thể tiến hành luyện kiếm.

- Bước tiếp theo chính là tinh luyện. Sau khi lấy được bảy Cực Phẩm Nguyên Tinh, chúng chỉ là nguyên liệu, phải trải qua tinh luyện, làm thay đổi bản chất, mới có thể làm tài liệu chân chính để luyện kiếm. Ngọc bất trác bất thành khí. không trải qua tinh luyện, bất quá chúng cũng chỉ là những kim loại đặc biệt một chút mà thôi.

- Mỗi loại Nguyên Tinh đều có ba cách tinh luyện, từ đó cho ra ba sản phẩm có tính chất khác nhau, dùng phối hợp luyện chế ra phi kiếm khác nhau. Đó là:

- Thái Cực Tử Khí Nguyên Ngân, phương pháp tinh luyện thứ nhất: vào giờ Hợi mồng Một tháng Bảy hàng năm, chọn một nơi cực âm dùng Tam Muội Chân Hỏa nung trong ba canh giờ. Sau đó cho vào ngâm trong nước tan ra từ tuyết tinh trên Đại Tuyết Sơn, cổ Tần... -

Sau đó là các phương pháp tinh luyện bảy loại Cực Phẩm Nguyên Tinh. Thì ra còn có chuyện này, chẳng trách trước đây mình luyện chế phi kiếm, tuy rằng đã sử dụng Hỗn Nguyên Tử Kim Đồng, Tinh Hà Thiên Ngân Sa, nhưng trong trận chiến gần đây đều bị rạn vỡ, thì ra là vì không có trải qua phương pháp tinh luyện này. Phương pháp luyện chế của mình chỉ là phương pháp luyện chế thô sơ đơn giản, hay nói là phá hoại nguyên liệu thì đúng hơn.

Nói cho cùng, phương pháp tinh luyện này mới thật sự là thuật bí truyền. Nếu không có chúng, cho dù có được những bảo bối này cũng cầm bằng vô dụng.

Dư Tắc Thành lặng lẽ ghi nhớ phương pháp tinh luyện này. Hiện tại thế giới Bàn cổ chưa thành, chỉ có thể ghi nhớ, chưa thể tiến hành tinh luyện, phải nhớ thật kỹ.

Trên sách chậm rãi xuất hiện tất cả phương pháp tinh luyện bảy loại Cực Phẩm Nguyên Tinh này một lần, Dư Tắc Thành nhất nhất ghi nhớ, sau đó xuất hiện phương pháp luyện kiếm.

Phương pháp luyện kiếm này không có nét gì đặc biệt, đại khái gần giống như những phương pháp luyện kiếm thông thường khác. Điểm khác biệt duy nhất là những phương pháp luyện kiếm thông thường lại không có hiệu quả với Cực Phẩm Nguyên Tinh này, chỉ có dùng bản mệnh pháp bảo thế giới Bàn cổ mà luyện chế, mới có thể luyện ra phi kiếm cực phẩm.

Chẳng trách trước khi truyền thụ thuật luyện kiếm này, tổ sư truyền phương pháp luyện chế bản mệnh pháp bảo trước, thì ra là vì ứng dụng ở điểm này. Đây quả thật là một chuỗi mắt xích liên hoàn, thiếu một mắt cũng không được.

Dư Tắc Thành lặng lẽ ghi nhớ, dung nhập toàn bộ nội dung này vào trong đầu mình. Cuối cùng chỉ thấy chữ trong sách viết:

- Hãy nỗ lực tu luyện, khi bản mệnh pháp bảo của ngươi đại thành, luyện chế thành công bảy thanh phi kiếm cửu giai, Thấu Không Đại Thần Niệm thuật có thể vượt giới thấu không, ta sẽ truyền cho ngươi tiên thuật hùng mạnh nhất, chính là Tiên Tần Luyện Khí thuật.

- Chỉ cần ngươi luyện thành thuật này, đến lúc đó thiên địa bao la mặc tình cho ngươi tung hoành thỏa chí. Lúc ấy ta sẽ tới tìm ngươi, đưa ngươi vượt giới tới Tiên Giới thí luyện, đưa ngươi ra Vực Ngoại tung hoành, cho ngươi tiếp xúc với một mặt khác của thế giới này.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1193)