← Ch.0718 | Ch.0720 → |
Trong bóng râm kia có ba người đang ẩn nấp, cả ba đều là Kim Đan Chân Nhân. Bất quá có hai người trong đó lộ ra làn da đen như than, óng ánh trong đêm giống như sắt thép, cực kỳ tà dị. Dáng người bọn chúng vô cùng cân đối, trong cơ thể dường như ẩn chứa lực lượng vô tận.
Ba người bọn chúng ẩn nấp trong bóng râm, dường như dung hợp cùng bóng râm thành một thể, nhìn qua đã biết đó là tu sĩ luyện thể, chuyên tu Luyện Thể thuật.
Bích Lạc thấy Dư Tắc Thành đã phát hiện ra bí mật của mình, bèn hừ lạnh một tiếng, hạ lệnh:
- Động thủ!
Lập tức cả ba tên Kim Đan Chân Nhân đồng thời ngự bóng râm bay vọt lên không, tấn công Dư Tắc Thành. Đồng thời Bích Lạc cũng ra tay, trong tay nàng bùng lên vạn đạo lục quang, trông dày đặc như mưa bấc bắn về phía Dư Tắc Thành, bay theo quỹ đạo hết sức kỳ dị, vô cùng nhanh chóng.
Dư Tắc Thành cảm giác chỉ trong thoáng chốc, băng tuyết xung quanh mình bị lục quang này kết lại thành một thể, thiên địa nguyên khí lưu chuyển bên trong với phương thức đặc thù, nháy mắt lập ra một nhà giam trong vòng trăm dặm.
Lục quang này là một loại quang tuyến kỳ dị, bày ra một đại trận bao vây xung quanh Dư Tắc Thành, bao trùm lấy hắn trong phạm vi trăm dặm xung quanh. Tuy rằng lục quang này nhiều thật, nhưng phương hướng của chúng rất dễ dàng phân biệt, cho nên Dư Tắc Thành có thể nhất nhất né tránh.
Lục quang này vừa bay ra, phạm vi trăm dặm xung quanh Dư Tắc Thành đã bị Bích Lạc khống chế. Có thể thấy rằng pháp thuật này dùng ít đánh nhiều, hoàn toàn không ngại địch nhân đông đúc, dù đông tới mức nào cũng không có tác dụng trong Lĩnh Vực này.
Ba tên Kim Đan Chân Nhân kia ngự trên bóng râm công kích Dư Tắc Thành. Bọn chúng dùng trảo, quyền, đơn thuần sử dụng nhục thân điên cuồng tấn công Dư Tắc Thành.
Bàn tay trắng nõn của Bích Lạc khẽ run lên, nháy mắt lục quang đầy trời biến hóa, trở thành lực Nguyên Từ vô tận. Lực Nguyên Từ này trải rộng không gian trăm dặm, trong phạm vi này vạn khí hỗn loạn. Nếu Dư Tắc Thành sử dụng phi kiếm hay pháp bảo, ắt sẽ chịu ảnh hưởng của lực Nguyên Từ.
Dư Tắc Thành thoáng động, lui về phía sau vài dặm. Bích Lạc đuổi theo sát, lục quang tái hiện. Tốc độ của lục quang này nhanh như điện chớp, thủy chung bao vây Dư Tắc Thành bên trong Lĩnh Vực này. Sau đó lục quang này tiếp tục hóa thành lực Nguyên Từ, gây rối loạn vận chuyển chân nguyên của Dư Tắc Thành.
Đây là chiến thuật công kích của Bích Lạc, ba tên Kim Đan Chân Nhân luyện thể phụ trách cận chiến, vốn ba người bọn chúng luyện thể vô địch, thân thể mạnh mẽ, có thể chống đỡ được ảnh hưởng của lực Nguyên Từ. Còn Bích Lạc không ngừng biến hóa lục quang thành lực Nguyên Từ, làm suy yếu pháp thuật công kích lẫn phòng ngự của Dư Tắc Thành.
Dư Tắc Thành lui ra phía sau một bước, tránh đi công kích của ba Kim Đan Chân Nhân. Mục đích của ba Kim Đan Chân Nhân này cũng không phải là công kích Dư Tắc Thành, mà là vây khốn hắn. Lực Nguyên Từ kia ắt có một đòn sấm sét, bất quá tốc độ chậm chạp, cần ba Kim Đan Chân Nhân kiềm chế mình, sau đó mới có thể phát ra đòn sấm sét kia được. Trên thân thể ba Kim Đan Chân Nhân này phát ra hào quang kỳ dị, tám phần có tác dụng làm giảm bớt thương tổn do một đòn chí mạng của lực Nguyên Từ sắp gây ra.
Dư Tắc Thành cảm thấy đã đến lúc, bèn lên tiếng nói:
- Đây là pháp thuật gì vậy?
Bích Lạc Chân Quân đáp:
- Cực Quang Thiên Biến Pháp.
Dư Tắc Thành gật gật đầu:
- Hảo pháp thuật, có thể hóa quang thành lực Nguyên Từ, là đạo chuyển hóa vô hình tương hỗ giữa hư và thật, giữa sáng và tối. Có lẽ pháp thuật này so ra kém Cửu Nhận Chính Khí Thiên Quân của Hạo Nhiên Chính Khí tông, nhưng cũng không kém hơn bao nhiêu.
- Pháp thuật này chuyên môn dùng yếu đánh mạnh, lấy ít đánh nhiều, thế nhưng bốn người các ngươi vây công một mình ta, không khỏi có chút hoang phí. Lên đi, ta sẽ gọi ra vài vị huynh đệ chơi đùa với các ngươi một lúc.
Thình lình giữa không trung có tiếng người quát lớn:
- Ngũ Hành ảo hóa Hỏa đằng không.
Chỉ thấy không trung chợt lóe, Tam Muội Hỏa Cự Nhân xuất hiện, sau đó hóa thành hình dáng Dư Tắc Thành. Lần này biến hóa giống như đúc, không có hỏa giáp, chỉ khác mái tóc màu đỏ lửa bạo phát dựng đứng lên.
Sau đó trên mặt đất có người quát theo:
- Phiêu bạt bất định Thủy vô tình.
Băng tuyết chợt tan, hóa thành Nhất Nguyên Thủy pháp thân, nháy mắt hóa thành tướng mạo y phục giống hệt Dư Tắc Thành. Chỉ có mái tóc trắng như tuyết không ngừng lay động như đang trong nước.
Phía sau Bích Lạc Chân Quân cũng có người hô:
- Thân tại Càn Khôn Mộc chông gai.
Lại có một Dư Tắc Thành nữa xuất hiện, bất quá mái tóc toàn là nhánh cây xanh biếc, đong đưa theo gió.
Sau đó ở xa xa lại có người quát:
- Tiềm long vật dụng Kim thiết kiên.
Người nọ vẫn có hình dáng của Dư Tắc Thành, bất quá mái tóc như những cây kim nhọn dựng đứng tua tủa, trông như con nhím.
Cuối cùng một người xuất hiện ở phía Đông quát:
- Vạn tượng quy nguyên Thổ côn lôn.
Người này vẫn giống hệt Dư Tắc Thành, đầu tóc y đen mun như màu đất.
Năm người hiện thân hợp với Dư Tắc Thành thành hình một ngôi sao sáu cánh, vây bốn người đối phương vào trong. Năm người vừa xuất hiện đồng thời hành lễ với Dư Tắc Thành:
- Ra mắt đạo hữu.
Dư Tắc Thành đáp lễ:
- Xin chào các vị đạo hữu.
Sau đó chỉ vào bọn Bích Lạc Chân Quân:
- Đánh chúng cho ta!
Dư Tắc Thành vừa ra lệnh, năm người kia lập tức bay lên xông về phía bốn người Bích Lạc Chân Quân.
Thấy năm người tới gần. Bích Lạc Chân Quân cười khẩy. Đây là Khôi Lỗi thuật, còn chưa hùng mạnh bằng Thân Ngoại Hóa Thân, chỉ cần ngươi thi triển pháp thuật ắt sẽ bị ta phá. Dưới lực Nguyên Từ của ta, Ngũ Hành bất ổn, âm dương hỗn loạn, hãy xem ta phá chúng đây!
Bàn tay trắng trẻo của nàng khẽ động, lập tức lục quang vô tận hóa thành lực Nguyên Từ trải rộng xung quanh năm người. Đồng thời ba Kim Đan Chân Nhân, mỗi người chọn một địch nhân xông tới, định nghiền nát đối phương giữa không trung.
Một tiếng nổ vang, đó là Kim Đan Chân Nhân chọn phải Tam Muội Hỏa Cự Nhân, kết cục không cần phải đoán. Tam Muội Chân Hỏa nổi lên luyện hóa y thành tro trong thời gian chưa hết ba lần hô hấp. Nếu y là Nguyên Anh Chân Quân còn có thể ngăn cản một chút, nhưng y chỉ là Kim Đan Chân Nhân, dù có Luyện Thể thuật hùng mạnh, gặp phải Tam Muội Chân Hỏa chỉ có nước tiêu vong.
Một Kim Đan Chân Nhân khác gặp phải Cực Đạo Tử Kim Cương, lấy tấm thân huyết nhục chống lại Cực Đạo Tử Kim Cương do Tiên Thiên Linh Bảo hệ Kim ảo hóa ra, đối mặt với thứ hùng mạnh nhất trong các loại kim loại quả thật là châu chấu nằm dưới bánh xe, không biết tự lượng sức. Chỉ nghe một tiếng hét thảm vang lên, Kim Đan Chân Nhân kia lập tức bị Cực Đạo Tử Kim Cương xé tan thành từng mảnh.
Tên cuối cùng gặp phải Vạn Thân Thái Ất Ngẫu, con rối hệ Mộc này bị y giơ tay đánh ra một đòn bay đầu, sau đó vài đòn nữa đánh tan tác Vạn Thân Thái Ất Ngẫu thành từng mảnh, tàn lạc giữa trời.
Nhưng y không chú ý tay mình dần dần hóa thành màu lục, Vạn Thân Thái Ất Ngẫu hóa thân vô số, đã ký sinh trên người y. Đến khi y phát hiện ra khác thường, chỉ nghe trong cơ thể mình dường như có những tiếng răng rắc vang lên. Thình lình một nhánh cây bò ra khỏi miệng y, thì ra là hạt giống ký sinh đã này mẩm trưởng thành.
Chỉ trong thoáng chốc, ba Kim Đan Chân Nhân đã hoàn toàn tử trận, Bích Lạc giật mình nhìn bọn chúng, thất thanh kêu lên:
- Không thể nào, chỉ cần là con rối, là vật do pháp thuật ngưng kết mà thành, trong Lĩnh Vực Cực Quang Nguyên Từ của ta, làm sao lại không tiêu vong như vậy? Không có khả năng...
Dư Tắc Thành lặng yên không nói, chỉ mỉm cười nhìn năm con rối Ngũ Hành đang tới gần Bích Lạc Chân Quân. Đột nhiên Bích Lạc kêu lên:
- Trừ phi... trừ phi chúng là linh khí của Tiên Thiên Linh Bảo Ngũ Hành biến thành! Chẳng lẽ... chẳng lẽ đây là Ngũ Hành Thiên Nhân Tâm Đăng pháp? Ngươi là người nào, vì sao biết sử dụng bí pháp trấn phái của chúng ta đã thất truyền năm ngàn năm qua?
Dư Tắc Thành nghe vậy tỏ ra sửng sốt:
- Vì sao Ngũ Hành Thiên Nhân Tâm Đăng pháp trở thành bí pháp trấn phái của các ngươi, nói nhăng nói càn!
Bích Lạc Chân Quân đột ngột nghiến răng nghiến lợi, nháy mắt vạn đạo lục quang trở về bản thể của nàng, trong thân thể nàng dường như có thứ gì mở ra, kêu rắc một tiếng. Chỉ trong thoáng chốc, lục quang phía sau Bích Lạc Chân Quân hóa thành một đạo hào quang ngũ sắc, nháy mắt khẽ kêu lên một tiếng, vừa phân lại hợp, hóa thành một đạo hào quang bắn về phía Dư Tắc Thành.
Đạo hào quang này nhanh như điện chớp, muốn tránh cũng không thể được, đánh trúng Dư Tắc Thành. Phần thân trên Dư Tắc Thành từ eo lưng trở lên kêu xèo một tiếng, lập tức hóa khí, chỉ còn lại nửa thân dưới.
Sau khi Bích Lạc phát ra đòn này, hào quang ngũ sắc sau lưng nàng phân chia thành năm màu xanh, vàng, đỏ, trắng, đen. Chỉ thấy Bích Lạc há miệng thở hồng hộc, mơ hồ trên trán nàng xuất hiện những nếp nhăn, nhưng chỉ thoáng qua rồi biến mất, trở lại như thường. Dường như một đòn vừa rồi đã làm tiêu hao thọ mệnh của nàng vậy.
Chợt nghe mấy tiếng vỗ tay bốp bốp vang lên, Dư Tắc Thành mất nửa thân trên hóa thành một dòng nước, sau đó dần dần khôi phục lại. Mà Nhất Nguyên Thủy pháp thân đối màu tóc, biến thành Dư Tắc Thành chân chính, cười nói:
- Ta biết các ngươi ắt có kỳ chiêu, bằng không làm sao có thể giết chết hai Nguyên Anh Chân Quân nhanh như vậy được. Ngươi chỉ biết phân biệt theo màu tóc, mà không biết được ta là người nào. Hãy nhớ kỹ, đừng đánh giá người ta theo dung mạo bên ngoài.
← Ch. 0718 | Ch. 0720 → |