Vay nóng Homecredit

Truyện:Tiên Ngạo - Chương 0893

Tiên Ngạo
Trọn bộ 1193 chương
Chương 0893: Phong tình nơi cửu vực
0.00
(0 votes)


Chương (1-1193)

Siêu sale Lazada


Cô Thành Thần Quân và Hồng Hộc Thần Quân làm ra bộ dạng muốn chạy, thế nhưng bọn họ chưa chạy, bọn họ đang nhìn Động Tiêu Thần Quân, đợi quyết định của hắn.

Động Tiêu Thần Quân thở dài một tiếng, nói:

- Ta hiểu rồi, chỉ có thể làm như vậy, thực sự không muốn nha.

Trong quá trình hắn nói, hắn vươn tay trào một cái, ở chỗ trái tim của mình nắm ra một liên hoa hắc sắc.

Liên hoa này vừa ra, nhất thời một loại lực lượng đáng sợ truyền khắp hư không, tiên thể của Băng Tâm Chân Quân, còn có Tư cầm Tà Quân ở dưới lực lượng này, toàn bộ không thể không ngừng lui về phía sau.

Trong nháy mắt tất cả mọi người có một cảm giác, bọn họ không phải đang chiến đấu ở trong hư không, mà là ở trong một biển rộng, xung quanh đều là nước biển xanh thẳm, toàn bộ thiên địa đều là hài dương vô tận này.

Đây chính là pháp bảo thập giai vô thượng của Động Tiêu Thần Quân. Thủy Liên Chỉ Tâm.

Liên hoa bay lượn mà lên, phương viên ngàn dặm lập tức hóa thành biển rộng vô cùng, trên bầu trời đen kịt âm trầm cuồng phong gào thét, sóng lớn ngập trời dập tắt tất cả khí thế của địch.

Sóng kia nhìn là sóng, kỳ thực là các loại linh lực ba động vô cùng kinh khùng, sóng xung kích phá diệt tất cả, mang theo tiếng kêu trầm thấp khiến người ta kinh sợ, thổi quét khắp chốn.

Hơn nữa trong phạm vi ngàn dặm này, sóng lớn kia hóa thành một đóa liên hoa, muốn đem tất cả địch nhân trong ngàn dặm quấy nát.

Trong sóng lớn nổi lên vô số bọt nước, đó không phải là bọt nước, mà là từng viên Quý Thủy Âm Lôi, trong cơn sóng lớn càn quét này, Quý Thủy Âm Lôi bùng nổ.

Trong vụ nổ ngập cả đất trời này, không có bất luận góc chết và khe hờ nào, mỗi người đều phải nhận thử thách của từng đạo âm lôi. Đợt thứ hai, đợt thứ ba, đợt thứ tư, đợt thứ năm... từng đợt Quý Thủy Âm Lôi như nước thủy triều biển cả, đợt này chưa dứt đợt khác đã nổi lên. Âm lôi bùng nổ chất chồng, thừa sức khiến cho bất cứ Chân Nhất Thần Quân nào ở bên trong phải tan gan vỡ mật.

Thì ra đây chính là thứ mà Cô Thành Thần Quân và Hồng Hộc Thần Quân chờ đợi, nếu như Động Tiêu Thần Quân không sử dụng pháp bảo này, vậy hai người bọn họ liền lập tức chạy trốn.

Động Tiêu Thần Quân hẳn là bỏ ra cái giá cực lớn. hắn hai mất nhắm nghiền, thất khiếu xuất huyết, xem ra đối với hắn mà nói khống chế pháp bảo thập giai đã là cực hạn rồi.

Mọi người ở trong bạo tạc của Quý Thủy Âm Lôi vô tận này, không biết làm thế nào cho phải.

Chỉ thấy Băng Tâm Chân Quân đột nhiên hét lớn một tiếng, trên trán của nàng xuất hiện hào quang bảy màu, nàng muốn sử ra một loại pháp thuật hùng mạnh.

Ngay trong khoảnh khắc này, một đạo hắc ánh xuất hiện, hắc ánh kia chỉ lớn ba thước, đen kịt một mảnh, trong nháy mắt vượt qua hư không xuất hiện ở đây.

Nó vừa phi hành, vừa nói:

- Pháp bảo thập giai, không ngờ ở nơi này mình nhặt được bảo bối, thực sự là hạnh phúc.

Hắc ánh kia giống như có thể vượt qua tất cả cực hạn. trong nháy mắt há mồm không ngờ cắn nuốt pháp bảo thập giai Thủy Liên Chỉ Tâm kia, sau đó trong nháy mắt biến mất.

Nhất thời biển rộng vô tận này, còn có Quý Thủy Âm Lôi vô cùng kia toàn bộ tiêu tán, chỉ còn lại mọi người đứng trong không trung, đối mặt nhìn nhau, giống như một hồi ác mộng.

Hồng Hộc Thần Quân quay đầu bỏ chạy, mang Cô Thành Thần Quân biến mất phía xa.

Động Tiêu Thần Quân không thể tin được tất cả trước mất, hắn hét lớn:

- Bảo bối của ta đâu. Thủy Liên Chỉ Tâm của ta đâu, là ai? Là ai cướp pháp bảo của ta, là ai?

Lúc này hắn đã điên cuồng, Thủy Liên Chỉ Tâm kia chính là chỗ dựa sinh tồn của hắn. tất cả của hắn đều đến từ pháp bảo thập giai này, tôn nghiêm của hắn. cuộc đời của hắn. hạnh phúc của hắn. đều là dựa vào pháp bảo này, hiện tại biến mất không thấy, hắn hoàn toàn điên cuồng.

Trong nháy mắt, Băng Tâm Chân Quân đón đầu đánh ra một kích mãnh liệt, hắn cũng không tránh né, bị đánh trúng, Vạn Hóa ma khí chui vào trong cơ thể hắn. bạo phát ở trong cơ thể hắn.

Đồng thời Thiên Âm Kiếm của Tư cầm Tà Quân cũng liên tục đâm vào trong cơ thể hắn. thế nhưng hắn không hề phản ứng, chỉ hét lớn:

- Bảo bối của ta, bảo bối của ta...

Dần dần thanh âm biến mất. bị Vạn Hóa ma khí kia hóa thành tro bụi, hoàn toàn tử vong...

Hồng Hộc Thần Quân. Cô Thành Thần Quân bỏ chạy, Động Tiêu Thần Quân tử vong, nhất thời trong trận chỉ còn lại Lăng thị tỷ muội và Viên Bách Long Thần Quân.

Viên Bách Long lúc này muốn đi đã đi không được rồi, Vô Danh Thần Quân gia nhập cuộc chiến, vây quanh hắn vô cùng chặt chẽ, mà Lăng thị tỷ muội cũng bị Băng Tâm, Nhất Kiếm Chân Quân vây quanh, cũng trốn không thoát nữa.

Bên kia đại chiến liên tục, theo sự gia nhập của Tư cầm Tà Quân, ba đại Chân Nhất đại chiến Viên Bách Long, hủy diệt hắn ở ngay trước mất.

Mộng Yểm Thần Quân vẫn không nhúc nhích, đột nhiên há mồm phun ra một ngụm tiên huyết, sau đó tê liệt ngã xuống ở trên hư không, rơi thẳng xuống mặt đất.

Dư Tắc Thành phi thân cứu hắn lên, lại vừa nhìn Mộng Yểm Thần Quân thân thụ trọng thương, khí tức đã thoi thóp. Một kiếm kia của Cô Thành Thần Quân. Hồng Hộc Thần Quân phá giải mộng cảnh của hắn. lại thêm pháp bảo thập giai của Động Tiêu Thần Quân oanh kích, nhất thời Mộng Yểm Thần Quân thân thụ trọng thương, Thiên Đạo bất ổn, muốn tan vỡ.

Băng Tâm Chân Quân bay lại, Dư Tắc Thành giao Mộng Yểm Thần Quân cho Băng Tâm. ngự kiếm giết về phía Lăng thị tỷ muội, ở dưới kiếm ý của Dư Tắc Thành. Ngũ Hành Độn Quang và Băng Phách Hàn Quang của Lăng thị tỷ muội lập tức bị Dư Tắc Thành áp chế không thể động nữa.

Dư Tắc Thành muốn gia tăng lực lượng đánh chết hai người các nàng, đột nhiên Lưu Thi Vận trong thế giới Bàn cổ nói:

- Tắc Thành, có thể tha cho các nàng một mạng không, muội... muội và các nàng quen nhau, năm đó hai người các nàng đã từng giúp muội một lần, có thể tha các nàng không chết không?

Dư Tắc Thành kiếm ý vừa thu, ở dưới kiếm ý của hắn. Lăng thị tỷ muội đã không cách nào chống đối.

Muội muội Lăng Sương hô:

- Tỷ tỷ, tỷ đi mau, không cần lo cho muội.

Đại tỷ Lăng Ngọc nói:

- Không, muốn đi thì cùng đi, muốn chết thì cùng chết, cha đã không còn, tỷ không thể bỏ lại muội.

Lăng Ngọc tu luyện Ngũ Hành Độn Quang, Tiên Thiên ngũ độn, có khả năng ở đây bỏ chạy, cho nên hai tỷ muội bọn họ mới như vậy.

Dư Tắc Thành quát lớn:

- Người hàng không chết, người chiến diệt vong, các ngươi lựa chọn đi?

Hai tỷ muội nhìn nhau, không hề có ý đầu hàng nào.

Dư Tắc Thành nghe được lời nói của Lưu Thi Vận. nói:

- Nể phần nhân tình năm đó ở Châu Hoa, ta cho các ngươi một cơ hội cuối cùng, người hàng không chết, người chiến diệt vong, một lần lựa chọn cuối cùng, nhớ kỹ hàng thì có cơ hội sống sót, chiến chính là hình thần câu diệt.

Sau khi nói xong, Dư Tắc Thành kiếm ý xung thiên, ép về phía hai người.

Lúc này bên kia vang lên một tiếng kêu thảm. Viên Bách Long cuối cùng bị ba đại Chân Nhất, hợp lực đánh chết, triệt để giết chết, hỏa diễm cực lớn phóng lên cao, chân nguyên tràn ra ngoài.

Nhìn thấy Viên Bách Long chết trận, Lăng thị nhị nữ lại nhìn nhau, cùng thu lực, nói:

- Chúng ta hàng, muốn giết cứ giết, chỉ cần không chia lìa tỷ muội chúng ta là được.

Dư Tắc Thành cười ha ha. kiếm quang vừa cuốn, nhất thời kéo hai người các nàng vào trong thế giới Bàn cổ, tiến vào thế giới lập tức bị Lão Thất uy áp, giam cầm lại.

Đại chiến kết thúc, mọi người thở phào một hơi, sáu đại Nguyên Anh toàn diệt, sáu đại Chân Nhất, chạy trốn hai người, chết trận bốn người.

Nơi đây nhất thời có bốn trụ nguyên khí. đây là hiện tượng sau khi Chân Nhất Thần Quân chết, chân nguyên tràn ra.

Mọi người trở về thế giới Diệt Độ thiên vực, trong đó Mộng Yểm Thần Quân trọng thương, may mắn chính là trước đó, mọi người thu được Đan Châu Thảo, đem một gốc trong đó cho Mộng Yểm Thần Quân ăn vào, nhất thời thương thế của Mộng Yểm Thần Quân dần tốt hơn. thế nhưng Thiên Đạo của lão lại có chút bất ổn. đây không phải đan dược có thể cứu trị.

Mộng Yểm Thần Quân nói:

- Các vị, ta muốn thi triển Thụy Mộng đại pháp để ổn định lực Thiên Đạo, có thể tiến thêm một bước, cầu đột phá. Không biết phải ngũ bao lâu, cơ thể của ta liền xin nhờ Vô Danh Thần Quân, cũng xin Vô Danh Thần Quân bảo tồn chiến lợi phẩm của ta.

- Đúng rồi ta còn thiếu Diệt Độ Chân Quân một chiến lợi phẩm, bảo vật sau này phân cho ta. xin Diệt Độ Chân Quân tự mình chọn.

- Ta đi trước một bước.

Nói xong, lão lập tức nghiêng đầu liền ngũ, đây là Thụy Mộng đại pháp của Mộng Yểm Thần Quân, dùng để chữa thương, thế nhưng bao lâu có thể tinh lại thì không nói trước được.

Phương án phân phối của mọi người đều viết ở trong lời thề tâm ma. cho dù Mộng Yểm Thần Quân tử vong, tất cả những gì đoạt được cũng sẽ có một phần của lão, cho nên lão mới có thể nói như vậy, đồng thời giao phó mình cho Vô Danh Thần Quân.

Thế nhưng trước khi ngũ lão vẫn không bỏ được đem Tiên Thiên Linh Bảo cho Dư Tắc Thành. Vô Danh Thần Quân thở dài một tiếng, lòng tham lợi này sẽ thành trở ngại của lão, thu lão vào không gian phụ thuộc của mình.

Trận chiến này kết thúc, ai đánh chết đối phương, chiến lợi phẩm liền thuộc về người đó. Pháp bảo cửu giai Huyết Hồng Liên của Viên Bách Long cuối cùng rơi vào tay Hỏa Thần đã đánh chết hắn.

Dư Tắc Thành cũng không có chiến đấu không công, thu được một thanh phi kiếm của Minh Diệt Thần Quân, không ngờ cũng là phi kiếm cửu giai Trường Bạch Tân Kim Kiếm, đồng thời hắn còn đoạt được pháp bảo cửu giai Ngũ Hành Bát Quái Kính của Lăng Ngọc, phi kiếm cửu giai Băng Phách Hàn Quang Kiếm của Lăng Sương.

Hiện tại đến đây, Dư Tắc Thành đạt được một món pháp bảo cửu giai, chín thanh phi kiếm cửu giai Thiên Long Phục Ma Kiếm, một thanh phi kiếm cửu giai Trường Bạch Tân Kim Kiếm, một thanh phi kiếm cửu giai Băng Phách Hàn Quang Kiếm, một trăm mười sáu Nguyên Anh Hóa Đạo của Phản Hư Chân Nhất, Tiên Tần tước vị tấn thăng ba đẳng, hiện tại lại đạt được một lớn năm nhỏ, sáu món Tiên Thiên Linh Bảo, lại thêm Tiên Thiên Linh Bảo Hỏa Tinh Thần Đan. tổng cộng bảy món.

Còn bất được hai Nguyên Anh Chân Quân song sinh, ép vào trong thế giới Bàn cổ, thu hoạch vô số thiên tài địa bảo, quả nhiên lần đại hội Thiên Lại này, thực sự là thu hoạch vô cùng.

Hơn nữa thu hoạch lớn hơn còn ở phía sau, mọi người bắt đầu tiếp tục khai thác Diệt Độ thiên vực, đây mới là thu hoạch lớn nhất.

Hắc ánh xuất hiện trong nháy mắt kia đã cắn nuốt pháp bảo thập giai, cuối cùng mọi người suy tính ra nó là ai, chính là Ám Cốc Thôn Long, một trong Thiên Long Bát Bộ của nơi này.

Ám Cốc Thôn Long này trước đây từng có ghi chép, thân thể có thể lớn có thể nhỏ, có thể biến lớn. thật lớn đến cắn nuốt thế giới thiên vực, có thể biến nhỏ, biến thành vật phù du.

Đặc thù của Ám Cốc Thôn Long này chính là một mảnh hắc ám, cắn nuốt vạn vật, mọi người đến thiên vực này, thu hoạch bảo vật trong Thái Viên Tử của những Thiên Long Bát Bộ này, những Thiên Long Bát Bộ này thực ra không đê ý, thế nhưng ngươi ở trước mất bọn chúng sử dụng pháp bảo thập giai, bảo vật cho dù là Thiên Long Bát Bộ cũng thèm nhỏ dãi không ngớt, tự nhiên đối phương muốn hạ thủ cướp đoạt rồi. Vì vậy Động Tiêu Thần Quân đã trở thành nhân vật đáng thương, pháp bảo bàn mạng bị cướp đoạt, chết thảm trong hư không.

Hiện tại trong Thiên Long Bát Bộ Dư Tắc Thành đã biết ngũ long, Đại Uy Thiên Long, Ma La Sát Long, Kim Cương Tử Long, Băng Lan Yêu Long, Ám Cốc Thôn Long, không biết tam long khác là thứ gì.

Bát Bộ Thiên Long này đều là Thủy Hoàng bệ hạ tự tay chế tạo bồi dưỡng, có thần uy vô thượng, xem ra Đại công tước ly khai nơi này nhất định chính là tử tôn của Tam úy Mông Điềm, không phải thì làm sao có pháp bảo thập giai Viêm Thần Chỉ Nhãn lang thang ở đây. :

Mọi người sau khi đáp xuống đất, trong khi trò chuyện nhớ tới Tiên Thiên Linh Bảo bỏ chạy tiến vào trong đại địa, linh bảo kia tuyệt đối là một chí bảo, bằng không sẽ không bỏ chạy từ đấy.

Cúc Khuyết Chân Quân đưa ra đề nghị, mọi người tìm kiếm linh bảo kia, tìm được mọi người chia.

Dư Tắc Thành yên lặng không nói, cuối cùng nói:

- Thiên địa hữu linh, trời cao còn có đức hiếu sinh. Thôi bỏ đi, chúng ta không nên đuổi tận giết tuyệt, tha cho một món, đừng tìm nó nữa.

Lời này nói ra, nhất thời mọi người không khỏi gật đầu, đồng ý với kiến nghị của Dư Tắc Thành, có câu chó cùng rứt giậu, không nên khinh người quá đáng. Đến lúc đó thực sự gắt gao tìm kiếm, không thể nói rõ sẽ phát sinh chuyện gì, Yêu Long kia nói không chừng bây giờ còn đang theo dõi mọi người chằm chằm.

Cứ như vậy mọi người bỏ qua Tiên Thiên Linh Bảo kia, bắt đầu tiếp tục khai phá chỗ thế giới này. Lần này ở địa phương rất xa bên ngoài liền bày ra pháp trận, để ngừa vạn nhất, phải biết rằng không sợ nhất vạn. chỉ sợ vạn nhất, hai vị Chân Nhất chạy trốn, chuyện gì cũng có thể phát sinh.

Mọi người bắt đầu tiếp tục khai thác, nỗi đau buồn vì thiếu một món bảo bối rất nhanh bị thu hoạch ở đây gột hết.

Nơi này thật sự là quá giàu có rồi, khắp nơi đều là thiên tài địa bảo, đều là dược liệu linh dược trân quý, theo khai thác tiến đến, dần dần tiếp xúc đến chín chỗ địa vực của thế giới này.

VỊ trí của địa vực chính là ở trong thế giới thiên vực này, tự thành một thế giới thần kỳ, tiến vào trong đó, vốn nơi ngàn dặm lại biến hóa thành thế giới kỳ dị mấy chục vạn dặm. thế giới này hoàn toàn khác biệt với thế giới thiên vực bên ngoài, có hệ thống sinh thái, hệ thống sinh vật của chính mình.

Mấy người Dư Tắc Thành dần dần phát hiện cửu vực thiên địa của nơi này.

Cái thứ nhất bị phát hiện chính là trên đinh núi thu hoạch Đan Châu Thảo, ở trên đinh núi kia nhìn đi, chỉ thấy trên bầu trời đám mây phiêu đãng, có một thành thị cực lớn. ở trên cao nhất của bầu trời.

Đây chính là một trong những địa vực của nơi này, mọi người ngự kiếm bay lên, bay về nơi đó, tiếp cận đám mây, Thời Không chuyến hóa, tiến vào một chỗ thần kỳ, trước mất phát hiện một tòa thành thị cực lớn. thành thị kia trắng toát không gì sánh được, giống như tất cả đều là đám mây hóa thành, trắng nõn đến cực điểm, lộ ra khí thánh khiết vô thượng.

Mọi người đáp xuống trong thành thị này, mặt đất kia đều từ đám mây tự tập mà thành, thế nhưng có thể đi lại trên đó, bọn họ đi tới trước cửa thành thị, chỉ thấy trên cửa thành viết bốn chữ lớn: "Vân Thiên Chỉ Thành".

Đây chính là thế giới địa vực đầu tiên bọn họ thăm dò, Vân Thiên Chỉ Thành là một chỗ kỳ dị, là một thành thị lớn nhất ở trên chín tầng trời, dưới chân chỉ có vạn khoảnh phù vân, thành thị này vô cùng lớn. có chiều rộng ba ngàn dặm.

Tiến vào trong thành, trong thành đều là một loại sinh linh kỳ dị sinh hoạt ở đây, bọn họ hoàn toàn chính là hóa thân của đệ tử Vân Hải Thanh Minh tông, nửa người nửa chim, đầu người cánh chim, sườn có hai cánh, nhìn qua đều là thư nữ, không có nam tính tồn tại, những thư điểu này có thể nói là vô cùng mềm mại mỹ lệ, vô cùng thú vị.

Những người chim này phần lớn đều nhát gan. nhìn thấy ngoại nhân đều bắt đầu tránh né, cả đám trốn đi, vùi đầu ở dưới mặt đất, mông chổng ra ngoài, giống như đà điểu.

Thế nhưng cũng có một ít người chim san lớn. bọn họ vung ba cái xiên nhọn lên, vọt về phía mấy người Dư Tắc Thành, muốn bảo vệ gia viên của mình, thế nhưng cũng không chịu nối một kích, chăng qua không có khí lực, ngay cả tu sĩ Trúc Cơ kỳ cũng không bằng.

Vốn Hỏa Thần muốn xuất thủ giết người, thế nhưng Nhất Kiếm Chân Quân nói:

- Cho ta chút thể diện, không nên giết chóc chúng nó, nhìn thấy chúng nó ta lại nhớ tới nàng.

Nhất Kiếm Chân Quân nhớ tới người yêu trước đây của mình. Nhất Kiếm mặc dù là đang thinh cầu, thế nhưng ngụ ý, ý rất kiên quyết, chỉ cần Hỏa Thần động thủ, hắn tuyệt đối cũng sẽ xuất thủ.

Hai người năm đó đến lúc này thì bởi vì chuyện này mà phát sinh mâu thuẫn, tính cách của Hỏa Thần giống như liệt hỏa, làm sao lại để ý đến thái độ của người khác.

Thế nhưng lần này vượt ngoài ý liệu, Hỏa Thần nhìn hắn chằm chằm, nói:

- Thật là một kẻ si tình, được rồi.

Không ngờ thực sự không giết chóc những người chim này, chỉ đánh hôn mê chúng nó.

Chỗ thiên vực này vượt ngoài dự liệu của mọi người, toàn bộ thế giới này cái gì cũng không có ngoại trừ người chim này, còn có trứng của những người chim này, không còn bảo vật khác nữa, Vân Thiên Chỉ Thành này có thể nói là vắng lặng.

Nhìn thấy hiện tượng này vượt ngoài dự liệu của Dư Tắc Thành. Băng Tâm Chân Quân. Ma Lễ Thanh đều vô cùng vui mừng, nhìn thấy Dư Tắc Thành không hiểu được, Băng Tâm Chân Quân bèn giải thích:

- Đây là chuyện tốt nha. vì sao không có những thiên địa linh bảo, là bởi vì Vân Thiên Chỉ Thành này tất cả nguyên khí có thể sàn sinh linh lực đều tụ tập đến trên một món vật phẩm, nói cách khác, nơi này sẽ chỉ sàn xuất một hai loại bảo vật quý hiếm, thế nhưng bảo vật này tuyệt đối là bảo vật hùng mạnh nhất.

Dư Tắc Thành gật đầu. điều này cũng giống như thế giới Bàn cổ của mình, thế giới Bàn Cổ của mình đặc sản vô số, thế nhưng không có một dạng thiên địa chí bảo.

Thế giới Bàn cổ của Băng Tuyết Lão Tổ chỉ có một loại đặc sản, chính là Băng Hồn Tinh, thế giới Bàn Cố của Thanh Sơn Tiêu Đạo kia cũng chỉ có một loại đặc sản, đó chính là bảo vật kéo dài thọ mệnh.

Rộng mà phân tán, tụ tập mà tinh, nén lại chính là bảo nha. chính là như vậy.

Mọi người bắt đầu không ngừng tìm kiếm, tìm tới tìm lui, cũng không tìm được cái gì, vui mừng hụt một hồi.

Nơi đây có một dạng vật kỳ dị, đó chính là phù vân xây dựng nơi đây, phù vân này có thể xé xuống làm y phục, có thể làm cơm ăn. có thể xây nhà. là nguồn gốc tất cả sinh hoạt của những người chim này, thế nhưng phù vân này không có một tia linh lực, ngoại trừ chút tác dụng ấy, đối với tu sĩ mà nói, không có chút ý nghĩa nào.

Thiên địa linh bảo này ở đâu đây? Mọi người không cam lòng thất bại, bắt đầu không ngừng tìm kiếm.

Hồi lâu sau, Nhất Kiếm Chân Quân nói:

- Ta tìm được rồi, chính là nó.

Nói xong, hắn cầm lên một quà trứng chim năm màu, nói:

- Ta có thể kết nối với chúng nó, đây chính là thứ chúng ta muốn tìm, trứng chim này phân làm ba loại, không màu, năm màu, bảy màu.

- Nơi đây xuất hiện trứng chim năm màu, bảy màu đều bị lấy đi, ta đã giám định một chút, trứng chim năm màu này có thể ấp ra người chim cực mỹ, so với thường nhân chỉ là nhiều hơn hai cánh, mỹ lệ động lòng người, am hiểu ý người, vô cùng ôn nhu. đối với chủ nhân vô cùng trung thành, lợi hại nhất chính là, nó sinh ra đã có tu vi Kim Đan Chân Nhân.

- Mà trứng chim bảy màu, ấp ra đã có tu vi Nguyên Anh Chân Quân. Hơn nữa tu vi của chúng nó còn có thể không ngừng tu luyện, chậm rãi thăng tiến, đây có lẽ chính là lai lịch nền móng của Vân Hải Thanh Minh tông.

Thì ra là thế, thì ra đây mới là bảo vật của nơi đây.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1193)