← Ch.1179 | Ch.1181 → |
Hơn nữa điểm cực hạn này cũng không ngừng tăng lên, theo mỗi lần không gian sinh diệt, điểm cực hạn này lại tăng lên một cảnh giới, không gian mới lại vỡ nát tái sinh, nói cách khác, ở đây cho dù ngươi có thể chống đỡ được kiếp lôi oanh kích, cuối cùng kiếp lôi càng ngày càng đáng sợ, vẫn có thể đem ngươi luyện hóa.
Dư Tắc Thành nhìn thế giới bạo liệt này cao giọng quát:
- Tín niệm của ta. giống như đại địa, không thể chiến thắng.
- Quyết tâm của ta, giống như trời xanh, vĩnh viễn không khuất phục.
- Kiếm của ta. vô kiên bất tồi, không thể chống đỡ.
- Vạn Lôi Tiên Nhãn, mờ cho ta, hóa lôi thành kiếm, dưới tiên nhãn của ta, trăm vạn kiếp lôi cũng phải vỡ cho ta.
Đột nhiên hắn mờ Vạn Lôi Tiên Nhãn ở trên trán, ở trong Vạn Lôi Tiên Nhãn kia, vạn đạo kiếp lôi cùng bắn ra, hóa sinh một kiếm, phá vỡ toàn bộ thế giới hư không.
Sau đó kiếm quang vừa chuyển, thế giới này, trăm vạn kiếp lôi đều bị một kiếm này phá nát. những kiếp lôi còn chưa bạo liệt kia, bị hóa lôi chỉ kiếm (kiếm do lôi hóa thành) kia hấp thu. trở về trong Vạn Lôi Tiên Nhãn của Dư Tắc Thành.
Một kiếm mà thôi, ngàn vạn kiếp lôi lập tức không còn tồn tại nữa, toàn bộ bị Dư Tắc Thành hấp thu. trong nháy mắt thiên địa trong sáng, sau đó thế giới sương trắng này vỡ nát.
Một kích Vạn Lôi Tiên Nhãn của Dư Tắc Thành, hấp thu trăm vạn kiếp lôi, lập tức đột phá hệ thống phòng ngự không gian sương trắng này, trong khoảnh khắc lao ra thế giới này, đi tới trên mai rùa của cự quy.
Mai rùa kia dưới ánh dương quang chiếu xuống, giống như bao bọc bởi một tầng màu sắc sáng đẹp yêu dị.
Dư Tắc Thành một bước đạp trên mai rùa, trong nháy mắt lại tiến vào một chỗ thế giới.
Đây là chỗ đáng sợ của chiến hạm Tiên Tần, mai rùa nhìn bề ngoài kiên cố không gì sánh được, kỳ thực cũng là một thế giới Tiêu Thiên.
Đến thế giới Tiểu Thiên này, Dư Tắc Thành dõi mất nhìn phía xa, mình bị vây trên cao, khoảng cách với mặt đất dưới chân khoảng ba ngàn sáu trăm dặm.
Trong chiến trận, vô luận địch nhân phóng ra pháp thuật công kích đáng sợ gì, bắn trúng mai rùa này, toàn bộ bị đưa vào thế giới Tiểu Thiên này, công kích đáng sợ hơn nữa sau khi bay ba ngàn sáu trăm dặm. có thể còn lại bao nhiêu uy lực, không nói tự biết.
Cho nên muốn phá được mai rùa này, nhất định phải thông qua thế giới phòng ngự kiếp lôi bên ngoài, xâm nhập thế giới này, đục vỡ đại địa mới có thể đi vào trong Bạch Khởi Hiệu.
Có thể nói, một điểm này chính là vô kiên bất tồi. Bởi vì đại địa của thế giới này là một phiến đại địa cương thiết vô tận, cương thiết kia cực kỳ cứng rắn. là do vô số loại kim tinh hi hữu tụ tập mà thành, trong đó ân chứa tám mươi mốt Tiên Thiên Linh Bảo, đại địa này có một đặc điểm chính là kiên cố, đây chính là mai rùa của Bạch Khởi Hiệu.
Hơn nữa đại địa cương thiết kia, dãy núi nhấp nhỏ, kênh rạch không bằng phẳng, thực ra đó cũng không phải là dãy núi khe rãnh, mà là vô số phù trận cấm chế, trải rộng toàn bộ trăm dặm thế giới.
Nơi này khác với thế giới Tiểu Thiên Tiên Tần khác, đó đều là không gian vạn dặm ngàn dặm, nơi này chỉ có trăm dặm.
Trên mặt đất. những cấm chế phù trận sắp xếp dựa theo Tiên Thiên Cửu Cung, tổng cộng có chín ngàn chín trăm chín mươi chín tiết điểm tụ tập nguyên khí. mỗi tiết điểm trung tâm có một vòng tròn bên ngoài, bên trong là một vật thể kỳ dị hình trụ chín mặt, không phải đình cũng không phải cột.
Dư Tắc Thành tiến vào phương thế giới này, trên những pháp trụ này, kiếm quang vạn đạo, lóe ra chói mắt, bạo phát quang khí năm màu kim, mặc (đen), thanh, bạch, lam, tràn khắp trong thiên địa.
Quang khí ngũ sắc này giống như thực thể, kim, mặc, thanh, bạch, lam không hề trộn lẫn với nhau, hình thành Ngũ Hành tuần hoàn.
Đây là tinh quang ngũ sắc, minh diệt biến ảo, thế như nước thủy triều, quang mang tăng vọt, mạnh mẽ vô cùng.
Đột nhiên quang diễm dâng lên hừng hực, toàn bộ ba ngàn sáu trăm dặm hóa thành thế giới hỏa diễm, liệt hỏa hừng hực này, đầu tiên là màu đỏ tím, lại hóa màu trắng, cuối cùng hóa thành màu đen kịt.
Tử hỏa này là Thái Dương Chân Hỏa, bạch hỏa kia là Cửu u Băng Viêm, hắc hỏa kia là Nam Minh Ly Hỏa.
Liệt Hỏa Phần Thiên, thiên địa đều bốc cháy.
Dư Tắc Thành chậm bước trong liệt hỏa này, hỏa này mặc dù mãnh liệt, thế nhưng đối với hắn cũng không là vấn đề, hoàn toàn có thể chống cự.
Thế nhưng hỏa này chỉ thiêu đốt một trăm tám mươi nhịp hít thở, phát hiện Dư Tắc Thành có thể chống cự, lập tức liệt hỏa biến cuồng sa, bay lên vô số ngọn núi cực lớn. ẩn chứa lực lượng phá diệt vạn cân, vỡ nát tất cả.
Đây là Hỏa sinh Thổ.
Sơn Băng Địa Liệt, đại địa nổ vang, cũng là một trăm tám mươi nhịp hít thở, lại biến đổi.
Thổ sinh Kim.
Ngọn núi bay lượn hóa thành kim đao kiếm kích vô tận, búa rìu câu xoa, khắp bầu trời đều là các loại thần binh hướng về phía Dư Tắc Thành cắt đến.
Sau đó chính là Kim sinh Thủy, cuộn sóng vô tận, hóa thành nước lũ, hóa thành nham thạch nóng chảy, hóa thành hải triều.
Sau một trăm tám mươi nhịp hít thở, lại lần nữa biến đổi, Thủy sinh Mộc, thiên địa sinh ra vô số cây cối thực vật, quấn, cắn nuốt, phân liệt, thực hóa, cự mộc phi không, oanh kích Dư Tắc Thanh.
Vạn mộc trải rộng thiên địa, một trăm tám mươi nhịp hít thở lại hóa, hóa thành liệt hỏa vô tận. Mộc sinh Hỏa, Ngũ Hành hóa sinh một vòng.
Hỏa sinh Thổ, Thổ sinh Kim. Kim sinh Thủy, Thủy sinh Mộc, Mộc sinh Hỏa.
Kim Đao, Cự Mộc, Liệt Hỏa, Hồng Thủy, Phi Thổ.
Như vậy Ngũ Hành tuần hoàn không ngừng, một trăm tám mươi nhịp hít thở lại biến đổi.
Thanh thế vô cùng mạnh mẽ như núi sụp đất lờ, như sống thần xô bờ, vô cùng chói mắt.
Thế nhưng cũng chỉ như vậy, Ngũ Hành hóa sinh này mặc dù đáng sợ nhưng đối với Dư Tắc Thành chỉ là một bữa ăn sáng, Cường giả mới có thể ở trong vạn lôi vân vụ bình yên vượt qua, há có thể bị những Ngũ Hành biến hóa này gây thương tích.
Nói thực, so với đại trận đầu tiên vạn lôi vân vụ. nơi này mạnh hơn vô số, trận này tuyệt đối sẽ không đơn giản như vậy.
Dư Tắc Thành yên lặng quan sát, tìm kiếm ảo diệu của trận này, ở đây quan sát một hơi bảy ngày, cũng không nhìn ra sát chiêu của trận này rốt cuộc ở chỗ nào.
Nhìn rồi lại nhìn, hồi lâu Dư Tắc Thành cười ha ha, nói:
- Ta hiểu được, thì ra là thế, thì ra là thế.
Sát chiêu của trận này bị Dư Tắc Thành nhìn thấu, sát chiêu này chính là không phá.
Ngũ Hành biến ảo này, một trăm tám mươi nhịp hít thở một lần, chín trăm nhịp hít thở, một khắc đồng hồ, một lần tuần hoàn, mỗi một lần tuần hoàn thực ra chính là một quá trình thiên địa tự sinh, nói cách khác mỗi lần đại địa cương thiết vô tận dưới chân trải qua Ngũ Hành biến hóa, thiên địa tự chuyển một lần, sẽ tiêu tan đổi mới hoàn toàn.
Nơi này chính là hệ thống phòng ngự mai rùa của phi thuyền, mục đích chủ yếu chính là phòng ngự, chính là kim cương bất hoại chống đỡ kẻ thù bên ngoài xâm lấn.
Ngũ Hành biến hóa của nơi này, đánh chết địch nhân xâm nhập thực ra chỉ là mục đích phụ, mê hoặc địch nhân, mục đích chủ yếu của bọn họ chính là không ngừng khôi phục chỗ đại địa cương thiết này.
Vốn thế giới đại địa này chính là không thể phá vỡ, căn bản không cách nào phá hư, hiện tại lại thêm bảo vệ chín trăm nhịp hít thở một lần, không ngừng khôi phục nguyên trạng, càng không cách nào công phá.
Giờ phút này Dư Tắc Thành bội phục không ngớt, hay cho một chỗ trận địa phòng ngự vững như bàn thạch, tốt lấm, ta sẽ thử xem, xem kiếm của ta có thể Trảm phá đại địa tinh cương này không.
Dư Tắc Thành hít khí phun hơi, xuất kiếm, kiếm quang lóe ra, kiếm ý vô tận bạo phát, bắn về phía đại địa tinh cương này.
ở trong tay của Dư Tắc Thành phát ra một đạo kiếm quang trắng xóa cực lớn chói mắt quán xuyên thiên địa, trong quang trụ, vạn vật ở thời khắc này đều bị thuần hóa thành bạch quang thuần túy nhất.
Trong nháy mắt liên tục chém ra chín kiếm, chín kiếm hạ xuống, chỉ có kiếm khí đường hoàng ngạo nghễ vô tận, chín đạo thiên kiếm kéo dài ngàn trượng, trong khi bắn ra tụ tập cùng một chỗ, công cùng một điểm, nhất thời nơi này bạo phát nổ mạnh, đại địa tinh cương lập tức bị đánh ra một hố sâu cực lớn.
Quang trụ kim sắc sáng lòa bắn ra bốn phía, vô cùng sáng, trong ánh sáng này đại biểu nghiền nát tử vong.
Điên cuồng bắn xuống, khí thế hủy diệt tất cả cuồn cuộn mà đến, trong nhất thời địa chấn thiên động, toàn bộ đại địa tinh cương đều ở dưới kiếm này nổ vang bạo liệt. Kiếm quang vô kiên bất tồi, chỗ kiếm quang đến, vạn vật tan rã, không có bất luận cái gì có thể tồn tại dưới kiếm quang này.
Ầm. ầm. ầm.
Bạo liệt, bạo liệt, bạo liệt, đại địa bị bắn ra một lỗ hổng vô cùng lớn. tinh cương kiên cố cũng không đỡ được kiếm của Dư Tắc Thành.
Đại địa bắn vỡ, thế nhưng phía dưới còn có một tầng tinh cương, lần nữa bắn vỡ, còn có một tầng, lại bắn vỡ, còn nữa...
Từng tầng, từng tấc, từng trượng, xa vô tận, trong nháy mắt, Dư Tắc Thành đã vung kiếm sử ra ngàn vạn kiếm, đánh vỡ sáu trăm năm mươi trượng đại địa, thế nhưng phía dưới vẫn còn có đại địa tinh cương vô tận.
Lúc này thời gian Ngũ Hành tuần hoàn đã tới, trong nháy mắt toàn bộ tinh cương giống như hòa tan vào nhau, lỗ hổng đánh vỡ kia nhất thời tu bổ hoàn hảo không tổn hao gì. Dư Tắc Thành ngây ngốc nhìn đại địa giống như ban đầu.
Không thể nào, phòng ngự này quá hùng mạnh rồi, mai rùa này cũng quá cứng rồi, rất khó công phá. Thào nào Huyền Không đảo này là Phá Không Chiến Mầu Hạm chung cực cấp Tiên Nhân, thật là đáng sợ.
← Ch. 1179 | Ch. 1181 → |