Vay nóng Homecredit

Truyện:Đại Đạo Độc Hành - Chương 0202

Đại Đạo Độc Hành
Trọn bộ 2323 chương
Chương 0202: Khinh trọng khô vinh thiên đạo ngân
0.00
(0 votes)


Chương (1-2323)

Siêu sale Lazada


Hai đạo năng nguyên này quay xung quanh nhau, phối hợp nhau, tạo thành một tuần hoàn.

"Một năm một lần héo, gió xuân thổi đến lại nảy mầm!"

Một khô một vinh, một sinh một diệt, một thịnh một suy, một hưng một phá! Vinh rồi sẽ khô, vạn vật sẽ từ thịnh đổi suy, đây là đạo thiên địa, không thể thay đổi, thế nhưng cây khô luôn có lúc nở hoa, cỏ dại luôn có ngày vươn mình, hài cốt mục rửa cũng là nơi hạt giống nảy mầm tốt nhất, kì thật trong khô chứa vinh, có khô mới có vinh, có vinh thì tất sẽ có khô..."

Trong mơ hồ, giống như có một âm thanh đang hô gọi:

"Một nhẹ một nặng, một nặng một nhẹ, nhẹ chính là nặng, nặng chính là nhẹ, nhẹ nhẹ nặng nặng, nặng nặng nhẹ nhẹ..."

Trong thoáng chốc, Lạc Ly như nhìn thấy gì đó, như hiểu rõ gì đó, như cảm giác được bí mật lớn nhất của thế giới này, như lĩnh hội được áo nghĩa cuối cùng của pháp thuật....

Hắn không biết đây là gì, đây là do hắn tu luyện Sinh Tử Khô Vinh Kiếp khiến thiên địa cộng minh, hóa sinh thiên địa pháp tướng, truyền thụ cho Lạc Ly một sợi thiên địa pháp tắc!

Thật ra thì lần trước Lạc Ly tu luyện Điệp Long Biến cũng cảm giác được thiên địa pháp tắc, là khinh trọng pháp tắc, thế nhưng cảm giác không trực quan như lúc này thôi, lúc này Lạc Ly mượn bí pháp, chân chính cảm giác được thiên địa pháp tắc, cũng đồng thời gây ra cộng minh, khi cảm giác được khô vinh pháp tắc, Lạc Ly mượn đó cảm nhận luôn khinh trọng pháp tắc!

Trong hoảng hốt, Lạc Ly bị vây trong trạng thái mê mang, nửa mê nửa tỉnh, nửa thật nửa giả, nửa hư nửa thật, nửa sinh nửa tử.

Trong trạng thái này, cơ thể Lạc Ly nhanh chóng khô héo, vô số huyết khí khắp cơ thể hắn hội tụ lại một điểm, ẩn núp nơi sâu nhất trong cơ thể hắn, biến mất không thấy! Hắn không còn là thiếu niên trẻ tuổi đầy nhuệ khí nữa mà nhanh chóng già nua, làn da khô héo, nếp nhăn vô số, thân thể thu nhỏ lại, từ một thiếu niên mười bảy mười tám tuổi biến thành một lão giả khoảng chừng bảy tám mươi tuổi.

Rất lâu sau Lạc Ly tỉnh lại, đưa tay nhìn, chỉ thấy hai tay héo hon, cả người không chút sức lực, đứng dậy đã là cực hạn lớn nhất rồi.

Hắn hít một hơi dài, giống như mỗi lần hô hấp đều là hơi thở cuối cùng, có thể hít nhiều thêm một hơi thì mình chiếm tiện nghi thêm một hơi.

Hắn nhìn về cái gương trong căn phòng, trong gương xuất hiện một lão giả, tóc bạc da gà, eo khum lưng còng, giống như một gốc cây già, tuy vẫn mặc Ngũ Hành Hỗn Nguyên Huyền Hoàng Bào, thế nhưng không hề có phong thái của thiếu niên, đây tuyệt đối không phải là hắn, quá già, quá đáng sợ!

"Đây là Sinh Tử Khô Vinh Kiếp, ta luyện thành rồi!"

Lạc Ly nghĩ thế, nhưng không hề cao hứng chút nào, hóa thành trạng thái khô kiệt, không chỉ thân thể mà ngay cả thần trí cũng tiến vào trạng thái này, vô buồn không vui, không giận không buồn, bình tĩnh như nước, người già trải đời, có vô cùng trí tuệ, đây là chỗ tốt duy nhất mà trạng thái khô vinh trong Sinh Tử Khô Vinh Kiếp mang đến.

Yên lặng nhìn thân thể héo rũ của mình, Lạc Ly vẫn không nhúc nhích, tinh tế cảm nhận trạng thái khô kiệt, lâu sau, qua khoảng một canh giờ, Lạc Ly cảm nhận được một cỗ thanh xuân huyết khí ẩn náu bên trong cơ thể.

Nháy mắt, vô tận huyết khí quay trở lại, thân thể nhanh chóng khôi phục, làn da trở lại bình thường, huyết khí quay về hình dáng ban đầu, thanh xuân trở lại!

Nháy mắt, Lạc Ly lại khôi phục lại thanh xuân, lại trở thành Lạc Ly thần thái vươn cao!

Lạc Ly thở dài một hơi, mất đi rồi mới biết quý trọng, trạng thái này vẫn tốt hơn, không muốn bị vây trong trạng thái khô kiệt chút nào.

Tinh tế cảm nhận huyết khí quay trở lại toàn thân, Lạc Ly đột nhiên phát hiện, khắp người có một lớp đất cáu bẩn, dúm nhẹ một cái, là một lớp đất đen, hắn lập tức tắm rửa, tắm sạch vô số đất bẩn trên người.

Đây không phải là đất bẩn mà là tạp chất của cơ thể, Sinh Tử Khô Vinh Kiếp, mỗi lần tu luyện là mỗi lần tế luyện thân thể, bài trừ tạp chất, chữa trị ám thương, sẽ khiến thân thể người tu luyện mãi mãi giữ trạng thái thanh xuân, cường thịnh nhất,

Lạc Ly tinh tế cảm nhận thân thể của mình, lần đầu tiên hắn cảm thấy thân thể của mình cường đại như thế, điều này giống hệt như hồi trước ăn Trường Sinh Độc ở Ngân Châu đại lục vậy, vô tận nguyên khí tụ tập trong thân thể, mình như có vô cùng khí lực, vô tận tinh lực, vô hạn thể lực!

Để được trạng thái thân thể cường thịnh như thế này, chỉ cần trả một cái giá duy nhất, đó là mỗi ngày phải vào trạng thái suy khô một canh giờ, dùng một canh giờ thân thể mệt mỏi đổi lấy mười canh giờ thanh xuân vô tận!

Lạc Ly gật gù: "Hợp lắm, hợp lắm, tốt, Sinh Tử Khô Vinh Kiếp này quả nhiên không tệ! Không uổng phí một hồi công phu của ta!"

Sinh Tử Khô Vinh Kiếp, Lạc Ly đã nắm giữ xong, hắn bắt đầu tiến hành bước thứ hai, xông quan Luyện Khí tầng thứ bảy.

Chậm rãi ngồi xuống, lấy Vạn Thảo Hồi Hồn Tửu uống mạnh một hơi, bổ sung nguyên khí, sau đó hắn bắt đầu tu luyện, chuẩn bị tấn thăng cảnh giới!

Thế nhưng không tu luyện thì không biết, Lạc Ly sửng sốt, lập tức phát hiện dường như chân khí của mình đã giảm đi. Không biết vì sao, nhất thời kinh ngốc!

Cẩn thận xem xét, tỉ mỉ tìm tòi, Lạc Ly phát hiện không phải chân khí giảm đi, chân khí vẫn còn đó, chỉ là khí hải của mình trở nên lớn hơn!

So với hồi trước thì khí hải của mình mở rộng chừng mười sáu lần, khí hải vốn tràn ngập chân khí, hiện tại chỉ có một phần mười sáu, đừng nói xông vào Luyện Khí tầng thứ bảy, đến Luyện Khí tầng thứ sáu, cũng cần tu luyện lại lần nữa.

Đây là chuyện gì? Lạc Ly trong lòng mấy động, nháy mắt tâm thần quay về thần thức hải, nhất thời cả kinh.

Vốn, vật trung tâm trong thần thức hải của Lạc Ly là năm đạo kiếm ý: Trọng Hư, Thứ Phong, Lôi Đình, Long Viêm, Tàng Không. Hai thật ba giả, nằm ở vị trí trung tâm, đây chính là Điệp Long Biến của Lạc Ly, biến thành kiếm ý, là tồn tại cao nhất trong thần thức hải.

Thế nhưng lúc này khác rồi, trong thần thức hải của Lạc Ly, vị trí trung tâm lại là bốn phù lục kỳ dị, hai hai tương đối, còn ngũ đại kiếm ý thì xoay xung quanh một cặp phù lục, chậm rãi bay múa.

Ở phía dưới bốn phù lục, năm kiếm ý còn có hai hạt mầm chân pháp, phân biệt là Hỗn Nguyên Chùy, Tu La Trảm, hạt mầm chân pháp của Ngũ Hành Thuẫn vẫn chưa ngưng kết. Ở bên ngoài rìa, còn có hạt mầm chân pháp của Hỗn Nguyên Tiểu Ngũ Hành Tự Tại Luyện Khí Quyết, xa hơn nữa còn có mầm móng chân phù của Vân Hà Phù.

Ngoại trừ những thứ đó, còn có mười bảy luồng quang hoa, phân biệt đại biểu cho đại tiểu trung vô tướng, mười ba chế nghệ bí tịch, cùng truyền thừa Thôn Thiên Giáo mà lão ăn mày đưa cho Lạc Ly. Nhìn mọi thứ trong thần thức hải của mình, Lạc Ly mỉm cười, đây chính là toàn bộ của cải của mình.

Lạc Ly tinh tế xem xét bốn phù lục, nhìn vào chúng nó, Lạc Ly lập tức hiểu, chúng nó đại biểu chân ý: Khinh, Trọng, Khô, Vinh!Nhìn bốn chữ này, Lạc Ly lòng có linh tê, khó trách khí hải của mình lại mở rộng, đều là ích lợi do bốn chữ này mang tới, một chữ mở rộng khí hải của mình một lần, chính vì thế khí hải của mình mới biến thành dáng vẻ như thế này.

Vốn khi Lạc Ly tiến vào Luyện Khí tầng thứ sáu thì dung lượng khí hải của hắn tương đối kinh khủng, tương đương với tu sĩ Luyện Khí tầng thứ tám. Biến hóa như thế này, khí hải của Lạc Ly liền tương đương với tu sĩ Luyện Khí đại viên mãn, Lạc Ly không khỏi nhíu mày, không biết điều này là tốt hay là xấu?

Nghĩ lại nghĩ, Lạc Ly dừng việc tu luyện, đi tìm Vương Ngũ sư huynh thỉnh giáo việc này.

Vương Ngũ nghe Lạc Ly kể lại, sau đó tỉ mỉ xem xét khí hải bên trong cơ thể của Lạc Ly, thần sắc hoảng hốt, nhìn Lạc Ly, không biết nói gì mới phải!

Cuối cùng, hắn mới nói:

"Lạc Ly, Lạc Ly, nên nói như thế nào đây? Nói như thế nào đây?

Trước hết, bốn cái phù lục này, là cơ duyên của ngươi, chúc mừng ngươi!"

Vương Ngũ nói tiếp:

"Bốn chữ này chính là mảnh nhỏ của thiên địa pháp tắc, áo nghĩa chứ đựng trong đấy gọi là thiên địa pháp tắc, cũng chính là lực lượng căn bản nhất của thiên địa, muốn nắm giữ một chút, đều cần cơ duyêt thật lớn.

Không thể ngờ ngươi chỉ mới Luyện Khí kỳ mà đã cảm ứng được mảnh nhỏ của thiên địa pháp tắc, theo ngươi tu luyện, cảnh giới tăng lên, thiên địa pháp tắc này vô cùng có ích với ngươi!

Còn việc khí hải tăng lên, điều này đối với tu sĩ mà nói thì cũng ích lợi vô cùng. Ngươi bây giờ là Luyện Khí tầng sáu mà đã tương đương với Luyện Khí đại viên mãn. Chờ khi ngươi tiến vào Luyện Khí đại viên mãn thì tương đương với tu sĩ Trúc Cơ kỳ. Chờ ngươi Trúc Cơ thành công, Trúc Cơ tầng thứ nhất liền tương đương với tu sĩ Trúc Cơ tầng thứ bảy!

Đây là chuyện tương đối khó gặp, chân khí là căn bản của tu sĩ, có thể nói ngươi đã chiếm hết ưu việt!

Thật ra không chỉ mình ngươi như thế, ta biết ít nhất ba mươi mốt thượng môn có bí pháp như thế này, đặc biệt là mấy đại tông môn đặt song song với Hỗn Nguyên Tông chúng ta, thậm chí còn lợi hại, còn biến thái hơn ngươi nữa.

Bọn họ là tu sĩ Luyện Khí đại viên mãn nhưng số lượng chân khí lại tương đương với Trúc Cơ kì tầng thứ chín, cho nên ngươi như thế này là tốt!"

Nói tới đây, Vương Ngũ dừng miệng, giống như đang sắp xếp câu chữ!

Lạc Ly nói: "Sư huynh, ngươi nói đi, nói tác hại đi! Ta có thể chịu được, khi ngươi bắt đầu nói mấy câu kia, ta đã biết phía sau nhất định còn tiếp!"

Vương Ngũ cười ha ha, nói: "Phải, trạng thái này của ngươi, ở tu tiên giới có một thuật ngữ chuyên môn, gọi là Vạn Thế Chi Cơ! Đối với những tông môn đó, chính là trạng thái luyện khí tốt nhất!

Thế nhưng với Hỗn Nguyên Tông chúng ta, lại là kém cỏi nhất!"

Vương Ngũ thoáng nhìn ra phía xa, tiếp tục nói:

"Bảy nhà Hỗn Nguyên Tông chúng ta đều lấy bản thân xây ngũ pháp thánh địa, cung cấp nguyên khí, lượng chân khí ẩn chứa trong cơ thể chúng ta, không có ý nghĩa quá lớn với chúng ta, ít nhất dưới Kim Đan kỳ, không có bao nhiêu ý nghĩa!

Lúc này khí hải của ngươi mở rộng, lượng chân khí tăng mạnh, điều này cũng tương đương, ngươi muốn tăng cảnh giới thì phải hấp thu thêm nhiều chân khí. Điều này sẽ khiến ngươi tăng cảnh giới chậm lại, mà tu sĩ Luyện Khí kì ở Hỗn Nguyên Tông, sứ mệnh lớn nhất là nhanh chóng tăng cảnh giới. Tiến vào Trúc Cơ kì, tu luyện Hỗn Nguyên Thất Pháp.

Biến hóa của ngươi, đối với tu sĩ tông môn khác là phúc, đối với Hỗn Nguyên tông chúng ta là họa! Ngươi cần phải cố gắng gấp người thường mười sáu, thậm chí hai mươi mấy lần. Như thế mới có thể đuổi kịp tu sĩ bình thường ở Hỗn Nguyên tông.

Thế nhưng, cơ duyên mà ngươi nhận được sẽ khiến ngươi thoải mái phá quan, tấn thăng cảnh giới! Mặt khác, chờ khi ngươi đạt tới cảnh giới Kim Đan, có lẽ sẽ khác, nói cho cùng, ta cũng chỉ mới ở cảnh giới Trúc Cơ. Cao thâm hơn, ta không hiểu!"

Nghe như vậy, Lạc Ly cắn môi, không biết nói gì cho phải! Tự hỏi lòng mình:

"Tại sao lại như thế, phải làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Cần phải cố gắng gấp mười sáu lần người khác thì mới có thể đuổi kịp bọn họ, làm sao bây giờ?"

Nhìn trạng thái của Lạc Ly, Vương Ngũ mỉm cười, nhìn Lạc Ly!

Từ từ Lạc Ly mỉm cười. Trong lòng sáng tỏ, hắn mở miệng nói:

"Ta là Lạc Ly! Ta muốn sống sót! Ta muốn tu tiên! Vì tu tiên có thể trả mọi giá! Bây giờ gặp trở ngại, ngăn cản con đường phía trước của ta, ta đây chém mở chướng ngại này, tiếp tục tiến tới!"

Vương Ngũ gật đầu, nói: "Hỗn Nguyên vấn tâm! Không sai, không sai, ngươi tìm được đường của mình rồi!"

Lạc Ly nói tiếp: "Chém mở như thế nào, rất đơn giản, không phải cố gắng thêm mười sáu lần thôi sao? Quên đi thôi! Đừng nói mười sáu lần, cho dù gấp trăm gấp ngàn lần, ta cũng làm được, ta nhất định đi tiếp!"

Đời đời như thế, kiếp kiếp như thế, đều nằm trong một ý nghĩ, không thể từ bỏ!"

Thốt ra lời này, Lạc Ly cảm thấy cả người thoải mái, cảm giác tự tại không nói nên lời dâng lên trong lòng, sống sót tới giờ, có mục tiêu, có phương hướng, không còn nghi hoặc!

Vương Ngũ gật gật đầu, nói: "Thế nhưng ngươi sẽ bị bọn họ vượt xa, bọn họ Trúc Cơ, ngươi chỉ mới Luyện Khí, bọn họ Kim Đan, ngươi chỉ mới Trúc Cơ, tình cảm của các ngươi, có lẽ sẽ tiêu tán, thậm chí bị bọn họ vô tình cười nhạo, ngươi có thể kiên trì?"

Lac Ly cười, nói: "Ta sống vì ta, có liên quan gì tới bọn họ, bọn họ muốn như thế nào thì làm thế đó, ta sống cuộc sống đầy màu sắc của ta, bọn họ sống cuộc sống của bọn họ! Ta không quan tâm tới bọn họ!

Còn cười nhạo ta, hắc hắc, hỏi kiếm trong tay ta đã!"

Vương Ngũ vỗ tay, nói: "Chúc mừng Lạc Ly ngươi, ngươi đã vượt qua ải thứ ba! Đây không phải là ngoại môn cửu môn thí luyện, mà là ải thứ ba trong tam quan tiến vào ngoại môn! Tìm được đường của mình!

Mặt khác ngươi đừng quá thương tâm, đừng thấy cần có lượng lớn linh khí, nếu cơ duyên của ngươi đến, ví như ngộ đạo, ví như bất ngờ cảm ngộ, chân khí sẽ được bổ sung vô tận, thì có thể thoải mái tấn thăng cảnh giới!"

Lạc Ly đứng lên vái một cái, nói: "Đa tạ sư huynh chỉ điểm!"

Vương Ngũ thản nhiên đón nhận!

Lạc Ly thần thanh khí sảng, trong lòng vô cùng thanh mình, đột nhiên trong lúc vô ý, Lạc Ly phát hiện trong thần thức hải của mình hình như còn có một thứ, cái đó giống như mặt nạ lệ quỷ làm bằng đồng thau, trong thần thức hải, như ẩn như hiện, bay cao múa thấp, đây là gì?

Lạc Ly vội vàng hỏi Vương Ngũ, Vương Ngũ bắt đầu thi pháp xem xét cẩn thận, sau đó lắc đầu nói:

"Ta cũng không biết, ngươi chờ một chút, ta hỏi đồng môn ở Liễu Châu thử xem."

Nói xong, Vương Ngũ nhắm mắt, mi tâm hắn lóe lên hào quang, giống như hắn đang cách không truyền âm, lâu sau trên mặt hắn dần lộ nét cười, mở to mắt nói:

"Lạc Ly nhà ngươi thật may mắn, đúng lúc Kim Đan đệ nhất nhân Hổ Thiền sư bá đang thí luyện ở đây, ta nói việc này cho hắn biết, hắn nói với ta đang tìm kiếm đáp án, chờ một lát sẽ biết!"


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-2323)