← Ch.2197 | Ch.2199 → |
"Một trăm sáu mươi vạn tiên thạch." Có người nhịn không được, bắt đầu báo giá.
Không khí xung quanh hỗn loạn, tiếng báo giá liên miên không dứt.
"Một trăm bảy mươi vạn tiên thạch!"
"Một trăm tám mươi vạn tiên thạch!"
Một lão tiên nhân thần thái hung ác đứng lên: "Ba trăm vạn tiên thạch, ai dám cướp với ta."
"Ba trăm vạn thì có là gì, ba trăm linh mười một vạn!"
"Đáng chết, cả nhà ta cũng không quá ba trăm vạn, còn thiếu mười vạn tiên thạch, các ngươi ai cho ta mượn, ngày sau sẽ trả lại gấp đôi." Có người bắt đầu quay sang bên muốn vay người quen tiên thạch.
"Mười vạn tiên thạch chúng ta không cần, nhưng mà đây mới là món tiên bảo đầu tiên, sau đó còn thiên thạch nữa đó.
Nếu phía sau còn có đồ tốt, tiên thạch của mình không đủ, vậy phải làm thế nào, cho nên thứ lỗi không thể vâng theo được."
"Lưu huynh, chúng ta quen biết cũng được một vạn bảy ngàn năm, một vạn bảy ngàn năm giao tình chẳng lẽ còn không bằng được mười vạn tiên thạch này sao!"
Xin thứ lỗi, giao tình thì giao tình, nhân tình thì nhân tình, trong tiên giới, sai một bước, vạn kiếp bất phục, xin thứ không thể tuân mệnh."
Ở nơi này, mọi người đều kích động, vì cửu giai tiên bảo này mà điên cuồng cạnh tranh.
Bọn họ không chú ý tới, ở trong không gian này dường như có một loại sức mạnh kì dị, khiến đám tiên nhân tu luyện ngàn vạn năm, sinh tử không chớp mắt lần lượt mất đi năng lực tự điều khiển, vì chí bảo kia mà điên cuồng.
Lạc Ly nhíu mày, nhìn không gian này, quả nhiên là có vấn đề, đây chính là cái gọi là Cực Nhạc nhân quả chăng!
Trang Bá Dương kia thật giống như du khách xem cá trên bờ ao, nhìn đàn cá trong ao đang liều mạng tranh cướp.
Cuối cùng, cửu giai chí bảo này bị người mua được!
"Ta Thiên Hành Kiện tông, tám trăm vạn tiên thạch, mua chí bảo này!"
Một giọng nói vang lên, đối phương có tông môn kì hào, khiến rất nhiều kẻ cạnh tranh phải rút lui, hơn nữa giá này cũng rất cao, mọi người lần lượt rút lui.
Ở một ghế Thái Sơ, một lão già mua được Cửu giai Lưu Li Tịnh Thổ Li Trần Đăng.
Ở phía sau lão giả này, rõ ràng có một thiếu niên đứng ở nơi đó, nhìn qua, cũng là Huyền tiên cảnh giới.
Vốn nơi đây yếu nhất cũng phải là địa tiên, nhưng mà thiếu niên kia được lão giả đó cố ý bảo vệ, dẫn đến đây đại khai nhãn giới, cho nên Huyền tiên cảnh giới cũng là không thành vấn đề.
Lão giả mua được bảo vật này, vui mừng nhìn về phía thiếu niên, thiếu niên kia cũng vui mừng đầy mặt.
Lạc Ly từ xa liếc nhìn lại, sau đó sửng sốt.
Thiếu niên kia, đầu tròn xoe, nhìn có chút quen mắt, đây, đât không phải là Tùy Phong ở Trung thiên chủ thế giới sao?
Là bằng hữu năm ấy mình kết giao khi vừa hành tẩu thiên hạ?
Lạc Ly cẩn thận quan sát hắn!
Nhớ lại lúc mình phi thăng, từng qua bái phỏng hắn, khi đó hắn đã trở thành Thiên Hành Kiện tông tông chủ, biểu hiện chí nguyện to lớn của mình năm ấy, thay đổi chế độ Thiên Hành Kiện tông, chấn hưng Thiên Hành Kiện tông.
Nhưng mà ngẫm lại, nhiều năm trôi qua như vậy, hắn phi thăng tiên giới, cũng là điều bình thường, tên này giỏi về quang pháp, cửu giai chỉ bảo này chính là vì hắn mà định ra vậy.
Sau khi bán ra món đồ đấu giá đầu tiên, Phong Thất Nương bắt đầu ra rao bán món đồ thứ hai.
"Món bảo vật thứ hai, Nhân nhân vấn tâm đan, chỉ có một viên, chính là phụ trợ tiên đan Nguyên tiên trùng kích Chân tiên, khởi điểm ba mươi vạn tiên thạch, mỗi lần thêm giá không thể ít hơn một vạn tiên thạch, bắt đầu".
Nhân nhân vấn tâm đan chính là đặc hữu tiên đan tiên giới Nam Cực tông, cùng Đại đạo vấn tâm kính đặc sản giống nhau.
Đan này dùng cho cảnh giới Nguyên tiên trùng kích Chân tiên, đan này sản lượng ít nhất, tiên giới Nam Cực tông lấy luyện đan nổi tiếng, chính mình cũng không đủ dùng, bên ngoài thực khó mà mua được.
"Cái gì, Nhân nhân vấn tâm đan, ta lập tức sẽ là Nguyên tiên đại viên mãn, đan dược này ta nhất định phải có!"
"Có Nhân Nhân Vấn Tâm Đan, xác xuất tấn thăng Chân tiên tăng thêm ba phần, giá trị quá quan trọng, hẳn là!"
"Các vị tiên hữu, đại đạo ở phía trước, không nói nhiều nữa, xin mọi người giúp ta đi, ta không đủ tiên thạch, cho ta vay mười vạn! Tất sẽ có hậu tạ!"
Mười mấy Nguyên tiên ở đây lập tức trở nên điên cuồng.
Cho dù sinh tử quyết đấu, bọn họ có lẽ trời sập cũng không sợ nhưng mà nhắc tới đại đạo tương lai của mình, hơi thở dồn dập, mắt đỏ hồng nhìn chằm chằm vật phẩm trên đài Nhân Nhân Vấn Tâm Đan, hận không thể lập tức xông lên cướp lấy nó đi.
"Ba mươi ba vạn tiên thạch!"
"Ba mươi bốn vạn tiên thạch!"
"Ba mươi lăm vạn tiên thạch!"
Giá cả cứ thế tăng vụt, Phong Thất Nương đứng trên đài khuôn mặt tươi cười, nàng vui vẻ khiến ai nấy đều động lòng.
Thực lực càng mạnh, vẻ tình tự động tình càng nhiều, thu hoạch của nàng cũng càng lớn!
Cùng lúc này, Nhân Nhân vấn tâm đan bị một Nguyên tiên lấy một trăm hai mươi vạn tiên thạch mua được, sau khi mua được, Nguyên tiên này âm thầm thi pháp, phân thân ở đây.
Chân thân lặng lẽ rời đi, thanh toán, lấy bảo mà đi.
Nhưng mà, hắn tưởng mình ẩn nấp kĩ, cùng với sự biến mất của hắn còn có bốn Nguyên tiên khác cũng đi theo!
Không biết Nguyên tiên này có quay lại tiên giới của mình được hay không, không biết Nhân Nhân vấn tâm đan, đến cuối cùng sẽ thuộc về ai!
Phong Thất Nương tiếp tục bán đấu giá bảo vật, bảo vật sau này, các loại tiên bảo, tiên đan, bí tịch, tiên tài, tiên linh...
Chủng loại đa dạng, đủ mọi hình thức, nhưng mà giá trị đều không cao bằng đệ nhất cửu giai tiên bảo.
Nhưng mà vật bán đấu giá này lại vừa khéo, có thể kích phát tâm tình mọi người ở đây, đây chính là những thứ bọn họ cần kíp, vô cùng cần.
Lần lượt tranh đoạt, trong trường bắt đầu có người mặt hồng tai đỏ, tức tối vô cùng.
Mặc dù vật bán đấu giá này, giá cả không cao, nhưng mà mỗi một lần bán đấu giá, lại đều là những món hàng mọi người đều muốn.
Có nhiều lúc, kết thúc việc bán đấu giá, có mấy người lặng lẽ rời đi, hội bán đấu già này chỉ là bắt đầu cho ân oán thực sự của bọn họ ở bên ngoài.
Phong Thất Nương hắng giọng, cao giọng nói: "Tiến đến là món bảo vật thứ ba mươi ba, hỏa lưu li!
Đây là một trong những thu hoạch của Bát Hoang môn viễn chinh, linh hỏa tích trữ hỏa chi bản nguyên chi lực vô thượng, giá trị vô cùng."
Ở trước mắt mọi người xuất hiện một hỏa diễm mang hình thái lưu li mĩ ngọc, cao khoảng ba thước, trong đó như có một đốm lửa đang bốc cháy trong mĩ ngọc.
Nhưng mà hỏa diễm này cũng không quá mạnh, ở trên thạch đài này, vẫn là ảm đạm vô quang, không chút bắt mắt.
Lạc Ly sửng sốt, không thể ngờ được lại bắt đầu bán đấu giá Hỏa lưu li này.
Mặc kệ, thích bao nhiêu thì bao nhiêu, mình nhất định phải mua được nó.
Dù là không đủ tiên thạch, đến lúc trả tiền cứ cướp thẳng đi là được, trời có sụp xuống cũng vẫn chống đỡ được!
"Ơ, làm cái trò quỷ gì, đây là cái gì chứ."
"Hỏa lưu li, hỏa chi bổn nguyên, nhưng mà bảo vật bổn nguyên thiếu gì, ta thấy chẳng có giá trị gì cả."
"Đúng, sau Nguyên tiên chính là lĩnh ngộ thiên địa bổn nguyên chi lực, thứ đồ này không có giá trị gì cả, nhưng mà có lẽ bên trong có điều ảo diệu chăng."
← Ch. 2197 | Ch. 2199 → |