← Ch.0132 | Ch.0134 → |
"Vật này có thể trực tiếp luyện hóa?"
Xác định không có ai bám theo, nhận rõ phương hướng rồi, Ngụy Tác tùy tiện tìm một hốc cây lấy rai hai phiến Huyền minh tiên liên.
Hai cánh sen cộng lại lớn cỡ bàn tay, lấp lánh như mặc ngọc. Đưa lên mắt nhìn thì những đường gần nhỏ xíu phân bố như mạch máu cũng hiện lên rất rõ ràng.
Đã hái xuống rồi mà đặt lên tay vẫn lạnh thấu xương, vừa cảm nhận được linh khí kinh nhân chưa trong đó vừa cảm giác được băng hàn nguyên khí đặc biệt.
Ngụy Tác hoài nghi nếu nuốt chửng, liệu bụng mình có biến thành băng.
"Vật này có thể khiến phổ thông tu sĩ có cơ hội thành vi băng linh căn tu sĩ, ngươi tưởng dễ luyện hóa thế hả?" Lục bào lão đầu hầm hừ: "Cần dùng chân nguyên bao lấy, luyện hóa từ từ, với tu vi hiện giờ của ngươi phải mất một hai tháng. Trực tiếp luyện hóa thế này, một phần dược lực Huyền minh tiên liên sẽ bị chân nguyên triệt tiêu, muốn phát huy công hiệu cao nhất của hai cánh sen này, đương nhiên là nên phối hợp với tha linh dược khác, luyện thành Huyền minh đại đơn."
Ngụy Tác hiểu ý, "Lão đầu, ngươi biết công thức luyện ha?"
Lục bào lão đầu có vẻ kiêu ngạo nói: "Trừ Huyền kim đại đơn để có cơ hội tu thành kim linh căn thì ta không rõ, còn lại ta biết hết. Ta qua bao nhiêu đời chủ nhân, ai cũng muốn trở thành linh căn tu sĩ. Bất quá đừng nói nguyên liệu, với bản lĩnh luyện đơn của ngươi hiện giờ, luyện cũng chỉ lãng phí nguyên liệu, hoặc tìm lấy một luyện đơn sư lợi hại hoặc ít nhất cũng tu luyện đến Chu thiên cảnh tứ trọng, nắm chắc khống hỏa thuật, luyện các loại đơn dược luyện cho thuần thục đã."
"Con bà nó chứ, xem ra cứ nuốt chửng rồi từ từ luyện hóa."
Ngụy Tác thu Huyền minh tiên liên lại rồi lén ra khỏi hốc cây, theo ghi chú trên địa đồ, nơi Tử khí sâm sinh trưởng cách đây không xa, đi về phía đông chừng hai, ba dặm là có.
Gã thu lại ẩn hình pháp y, mới ra khỏi hốc cây nên đâu tóc gã rối bù, cả lục bào lão đầu cũng a lên một tiếng.
Cách gã hai mươi dư trượng có một con quạ lớn cỡ chim ưng. .
Con quạ này toàn thân đen xì, mắt cũng đen luôn, nhưng hai chân lại màu trắng, rõ ràng là hắc bạch phân minh.
Quỷ vương nha!
Tuy ngoại hình con quạ này trông không có gì đặc biệt, cũng không uy mãnh tí nào nhưng là lục cấp đê giai yêu thú hàng thật giá thật.
Không chỉ có thể phát ra hắc khí có uy năng kinh nhân, mà quan trọng nhất là tốc độ còn nhanh hơn đại đa số pháp khí, một khi vẫy cánh là quỷ ảnh trùng trùng, tàn ảnh khắp nơi khiến tu sĩ tầm thường không thể phán đoán được đâu là chân thân.
Lục cấp đê giai yêu thú, nếu không có pháp bảo lợi hại trong tay, theo kinh nghiệm của tu đạo giới Thiên Huyền đại lục thì chỉ tu sĩ Phân niệm cảnh nhất trọng mới có thể độc lập đối phó!
Yêu thú cỡ này, nếu giao chiến thì Ngụy Tác dù thắng cũng phải trả giá đắt.
Nên Ngụy Tác cứ đứng im, Quỷ vương nha không phát động công kích thì gã cũng bất động.
Đôi mắt đen nhánh của Quỷ vương nha được xếp vào lục cấp nhìn gã với ánh mắt có chứa tình cảm, rõ ràng yêu thú cỡ này đã hình thành trí tuệ nhất định.
Tự hồ cân nhắc một lúc, cho rằng không đáng để quyết sống chết với tu sĩ này, lại vội vàng đi tìm thứ gì đó, không muốn lãng phí thời gian, Quỷ vương nha lạnh lùng nhìn Ngụy Tác với ánh mắt uy nhiếp đoạn vù một tiếng biến mất.
"Quỷ vương nha lão đại, lão đại quả nhiên hiểu việc, biết là oan gia nên giải không nên kết!"
Lưng Ngụy Tác cũng ướt đẫm mồ hôi.
Tốc độ của Quỷ vương nha thật sự khiến người ta lạnh mình, lúc bất động trông nó không ra thế nào cả, nhưng vẫy cánh là lông vũ toàn thân dựng lên hình thành hình mặt quỷ cực kỳ hung hãn, rất có phong phạm cao thủ của lục cấp yêu thú.
"Quỷ vương nha là âm nguyên yêu thú, xem ra bị khí vị Huyền minh tiên liên hấp dẫn." Lục bào lão đầu cũng bức bối: "Từ giờ ngươi đừng lấy Huyền minh tiên liên ra nữa."
"Chẳng phải vì ngươi muốn xem hả!" Ngụy Tác rủa thầm, quyết định dù bị đánh chết cũng không lấy ra nữa.
...
Một con yêu thú hình dáng như con hươu có đôi sừng đỏ rực, bốn chân tựa hồ rực cháy từ trong đống đá lướt qua.
Thoáng sau, Ngụy Tác nhăn nhó xuất hiện sau đống đá.
Mị hỏa ma lộc!
Lại là lục cấp sơ giai yêu thú.
Hiện tại gã đã hiểu, cao giai yêu thú trong Di Thiên cốc hiện tại nhiều đến thế nào.
Lúc này gã mới ở ngoại vi Di Thiên cốc, chưa vào quá hai, ba chục dặm, vào trong nữa, đến mấy ngọn núi có nhiều linh dược sinh trưởng hơn thì không rõ sẽ gặp yêu thú thế nào. Ngụy Tác dám khẳng định tu sĩ vào được đó thì gã không thể so nổi.
Gã càng kiên định ý niệm, dù không lấy được Tử hồ hoa, cũng sẽ quay về chứ không mạo vào trong.
"Đến rồi, chắc là chỗ này."
May mắn là liên tục tao ngộ hai con yêu thú chưa từng gặp, Ngụy Tác sau rốt cũng đến chỗ có Tử khí sâm theo như địa đồ của lam y tu sĩ.
"Tử khí sâm hấp thu mộc linh chi khí để sinh trưởng, ngươi xem quanh đây có cổ thụ nào đặc biệt lâu năm không." Lục bào lão đầu nhắc.
Thoáng nhìn là Ngụy Tác thấy ngay một cây đặc biệt cao, phải mấy chục ngươi mới ôm xuể.
Ngay cả rễ cây vươn ra xa cũng mọc lên những mầm cây lớn cỡ bắp đùi.
Ngụy Tác thận trọng lướt đến.
Gần như lập tức gã biến hẳn sắc mặt, trực tiếp tế xuất linh giai phòng ngự pháp thuẫn, đồng thời lấy ra hắc sắc tiểu tiễn.
Một rìa cây bị người ta đào một hố sâu đến rễ cây.
Chỗ đào rất đều đặn, thập phần tinh tế, khẳng định do tu sĩ làm.
Có tu sĩ qua đây thì Tử khí sâm khẳng định lọt vào tay người đó, chưa biết chừng y còn ẩn thân quanh đây.
Ngụy Tác tế xuất Xích giáp thuẫn, hựu liên tục kích phát hai lớp linh quang quang tráo, từ từ lui vào khu rừng ở bên trái.
Không có tu sĩ nào xuất hiện động thủ, nhưng vào đến vạt rừng, Ngụy Tác vẫn thấy uất ức cực độ.
Tử khí sâm giá trị còn hơn hai mươi viên Kim linh đơn đã lọt vào tay người khác.
Bất quá vì còn Tử hồ hoa quan trọng hơn, Ngụy Tác không dừng lại lâu, tiếp tụ đi về phương hướng Điền chưởng quỹ nói.
Càng đi về phía đông nam, càng đến gần khu vực Tử hồ hoa sinh trưởng, bạch sắc vụ khí càng dày.
Vốn sau khi sử dụng Chân thị pháp dịch chuyên nhìn trong đêm tối, ở khe núi bằng phẳng như lúc trước, Ngụy Tác có thể nhìn rõ trong mấy trăm trượng, nhưng càng đi về phía đông nam, cũng là khu vực Thiên Nhất môn chiếm cứ, thị tuyến của gã còn không quá hai mươi trượng.
Hơi sương này tựa hồ còn có công hiệu cách tuyệt thần thức, ngay cả cảm tri của lục bào lão đầu chỉ đạt được ba chục trượng.
Nhưng Điền chưởng quỹ cho gã tin tức thập phần tường tận, hơn nửa canh giờ sau, Ngụy Tác vẫn đến được vị trí đó.
Trước mắt gã là một sơn cốc không lớn lắm.
Trong sơn cốc có nhiều trụ đá dựng đứng như cột cung điện, nhưng nhìn kỹ mới thấy đều do tự nhiên hình thành, thập phần quỷ dị.
"Đợi đã!"
Ngụy Tác đứng im một chốc, cảm giác không có động tĩnh gì, định mặc ẩn hình pháp y đi vào, thì đột nhiên trong tai vang lên giọng lục bào lão đầu như lâm đại địch.
"Thế nào?" Ngụy Tác tức thì khẩn trương hẳn, nhìn quanh một lượt.
"Diệt tiên đằng! Quả là Diệt tiên đằng!" Giọng lục bào lão đầu hơi kinh hãi."Chả trách Tử hồ hoa hai trăm mới trưởng thành không bị tu sĩ hái đi mà cũng không bị yêu thú ăn mất!"
"Diệt tiên đằng?" Ngụy Tác lúc đó mới chú ý đến trong sơn cốc toàn là dây leo màu đỏ sậm lớn cỡ bắp đùi người.
Lúc trước gã nhìn thấy, tưởng là cấy cối thì này nhìn kỹ mới thấy là những thân dây leo bò lên trụ đá, trên thân dây leo đỏ sậm còn mọc ra vô số phiến lá rìa có gai nhọn như đang há miệng.
"Thật ra là thứ quỷ quái gì?" Ngụy Tác biết chắc có điều gì đó khác thường nên hỏi.
Lục bào lão đầu đáp: "Ngươi nói không sai, đích xác là quỷ quái, lực phòng ngự tương đương với lục cấp trung giai yêu thú, một khi cảm thụ được chân nguyên khí tức trên mình tu sĩ sẽ điên cuồng tràn tới hút thành xác khô ngay. Ngày xưa Thiên Mẫu tông dùng nó để bảo vệ sơn môn. Dù là tu sĩ Phân niệm kỳ ngũ trọng cũng không dễ dàng vượt qua, thứ quỷ quái này bình thường bất động, một khi động là lao tới như ong vỡ tổ, không thể kịp ứng phó."
"Chà! Điền chưởng quỹ sao không nói sớm." Ngụy Tác ré lên, "Làm thế nào bây giờ?"
"Ông ta cũng nghe người ta, làm sao biết được, chắc tu sĩ đó lúc bay qua nhìn thấy Tử hồ hoa." Lục bào lão đầu trầm giọng: "Bất quá ngươi nên mạo hiểm thử xem, ngươi có Thanh hoàng hồ lô, ất mộc chi khí luyện chế Thanh hoàng hồ lô là vạn mộc chi tổ, chưa biết chừng có thể khiến thứ quỷ quái này không công kích ngươi. Ngươi có thể thử xem, được thì tốt, dù gì thứ quỷ quái này không có trí khôn, không thể dụ ngươi vào rồi mới công kích."
← Ch. 0132 | Ch. 0134 → |