Vay nóng Tima

Truyện:Thông Thiên Chi Lộ - Chương 0625

Thông Thiên Chi Lộ
Trọn bộ 1287 chương
Chương 0625: Thú triều tiến đến
0.00
(0 votes)


Chương (1-1287)

Siêu sale Shopee


"Là Hắc nguyệt bức, sao lại lắm Hắc nguyệt bức thế nhỉ?"

Chốc sau, mọi nhìn rõ những chấm đen là Hắc nguyệt bức.

Hắc nguyệt bức là tứ cấp trung giai yêu thú, trông không khác gì dơi thường, chỉ là to hơn, tới cả trượng, lưng và trán có hoa văn như vầng trăng đen nên có tên gọi như thế.

Yêu thú cỡ này với thực lực hiện tại của bọn Ngụy Tác đương nhiên không đáng gì nhưng số lượng Hắc nguyệt bức thập phần kinh nhân, ít nhất cũng hơn nghìn con, chỗ nào cũng thấy điểm đen dày đặc.

"Lẽ nào Hắc nguyệt bức đang di cư?" Hàn Vi Vi lẩm bẩm. Hắc nguyệt bức vốn quần cự, số lượng thập phần kinh nhân. Từng có tu sĩ thấy trong một sơn cố mấy chục dặm tại man hoang hoang nguyên đầy ắp Hắc nguyệt bức, sợ hãi suýt chết.

"Chỉ có khả năng này, không thì lấy đâu ra ngần ấy Hắc nguyệt bức đồng thời xuất động." Nam Cung Vũ Tinh gật đầu, "Hắc nguyệt bức tuy quần cư, nhưng đi tìm thức ăn thường một mình."

"Các vị tiền bối, chúng ta nên làm gì? Hắc nguyệt bức quá đông, chúng ta đang di chuyển, có khi chúng sẽ phát động công kích." Thanh giáp tráng hán nhìn rõ thì vội hỏi bọn Ngụy Tác.

"Chúng ta cứ đi tiếp, các ngươi đi trước, bọn ta sẽ chặn hộ một chốc." Ngụy Tác nhạt giọng. Yêu thú này không đáng gì nhưng gã không muốn khi chúng nhân động thủ, các tu sĩ này nhận ra manh mối nên bảo họ đi trước.

"Đa tạ ơn cứu mệnh của các vị, bọn tại hạ sẽ nhớ trong lòng, xin được đi trước." Mấy tu sĩ của Thiên Đông thành Đông Uyển thương hào nhìn nhau, cảm kích hành lễ với bọn Ngụy Tác rồi lao vào Thiên khung.

Bọn Ngụy Tác vẫn đứng im.

"Càng lúc càng nhiều."

Cản toán bình tĩnh đợi, thinh không ngoài xa biến thành đen kịt, tuy chỉ là tứ cấp trung giai yêu thú, nhưng Hắc nguyệt bức đều mắt xanh lè, răng nhe ra, hình dáng hung hãn, tràn tới ngút trời, thanh thế cực kỳ đáng sợ. Tầm mắt trải ra vẫn thấy toàn chấm đen không ngừng lao tới, xem ra Hắc nguyệt bức không dưới hai vạn con.

"Với độn tốc của họ phải ba, bốn tuần hương, không để Hắc nguyệt bức bắt kịp." Ngụy Tác đánh giá độn tốc của phát thanh giáp tráng hán rồi bảo bọn Cơ Nhã: "Chúng ta ở lại bằng ấy thời gian rồi đến Bắc Linh thành. Hắc nguyệt bức này thu được thì cứ thu."

Hiện tại cả toán nghe theo Ngụy Tác, đương nhiên không dị nghị gì, chỉ gật đầu, đợi Hắc nguyệt bức xông đến.

Chừng một tuần hương sau, Hắc nguyệt bức như thủy triều chỉ cách bọn Ngụy Tác năm, sáu trăm trượng, những con bay đầu đã nhận ra bọn gã.

Đàn Hắc nguyệt bức bao trùm bảy, tám dặm, phát giác bọn Ngụy Tác thì những con bay đầu nhe răng, trận hình thu lại, nhìn từ xa như tạo thành mũi dùi ở đầu đám mây cắm vào bọn gã.

Huyết nhục của tu sĩ chứa nhiều linh khí, đối với mọi yêu thú thì là linh dược đại bổ, thành thử tu sĩ và yêu thú trời sinh đã là tử địch, yêu thú gặp tu sĩ là săn đuổi.

"Oành!"

Ngay khi mấy con Hắc nguyệt bức ở hàng đầu hình thành một mũi dùi thì đạo đạo quang hoa thổi tan hơn trăm con.

Với tu vi của bọn Hàn Vi Vi, đấu với tu sĩ khác, chỉ trong phạm vi một trăm trượng mới là thể dùng thần thức xác định nhưng Hắc nguyệt bức quá nhiều, như bên dưới một tòa lấu chi chít người, ném một viên gạch xuống là trúng, bọn Hàn Vi Vi chỉ cần nhìn đúng rồi tùy tiện kích phát thuật pháp và pháp bảo là đánh trúng đàn Hắc nguyệt bức.

Hắc nguyệt bức bay đầu dù tranh được thì những con đằng sau không thể, pháp bảo của Hàn Vi Vi có uy năng vượt xa tứ cấp trung giai yêu thú, mỗi một đạo quang diễm bắn ra là có hơn mười con Hắc nguyệt bức rơi xuống.

Tứ cấp yêu thú linh trí không cao, không nhận ra thực lực cỏa toán tu sĩ này không phải đẳng cấp chúng chạm vào được, dù bị quét tan tác nhưng Hắc nguyệt bứcvẫn dày đặc đổ tới, thoáng bọn Ngụy Tác như mũi dùi xuyên vào đàn yêu thú, Hắc nguyệt bức vây kín bọn gã, tạo thành một vòng đen ngòm.

Bất quá chỉ bán huyền giai phòng ngự linh quang quang tráo do Ngũ sắc hỉ thước liên của Thanh Bình phát ra là chúng cũng không phá đyợc, Ngụy Tác không cần xuất thủ, chỉ dùng chân nguyên hút thi thể Hắc nguyệt bức rơi xuống, Lý Tả Ý cũng không xuất thủ, chỉ hút những con ở xa hơn.

Thoáng sau, Ngụy Tác hòa Lý Tả Ý ít nhất cũng gom được hơn nghìn thi thể Hắc nguyệt bức.

"Kia là?"

"Còn yêu thú khác hả?"

"Thỏ huynh đệ, hình như không ổn."

Bọn Cơ Nhã hòa Thủy Linh Nhi liên tục kêu lên kinh ngạc, ngay cả Lý Tả Ý cũng lẩm bẩm nhìn theo. -

Điểm đen ở chân trời ít hẳn, rõ ràng số lượng đàn Hắc nguyệt bức chừng ba vạn con. Nhưng trừ ra, ở chân trời còn không ít hoàng điểm và tử sắc quang điểm. Hơn nữa còn có tiếng ầm ầm như có số lượng yêu thú kinh nhân đang đi.

"Xem là gì đã." Ngụy Tác kinh ngạc, tình cảnh bây giờ không hề tầm thường.

"Kim sí phi ngô và Tử dực thú!"

Bọn Ngụy Tác đợi một chốc, hoàng điểm là hoàng sắc phi ngô có bốn cánh mỏng, to cỡ đùi người lớn, cánh như bằng hoàng kim, kim quang lấp lánh. Tử sắc quang điểm là yêu thú có ngoại hình như phi ưng nhưng có tứ chi và đuôi dài.

Kim sí phi ngô, ngũ cấp đê giai yêu thú.

Tử dực thú, ngũ cấp trung giai yêu thú.

"Hắc nguyệt bức không bị truy đuổi, không phải là yêu thú săn nhau, không thì Kim sí phi ngô và Tử dực thú không thể đồng thời xuất hiện, lại không hề cắn xé nhau." Thủy Linh Nhi tỏ vẻ khẩn trương.

"Thú triều, giá rất có khả năng là thú triều!" Kỳ Long Sơn và Thanh Bình nhìn nhau, thấy Ngụy Tác ngưng trọng thì hít sâu một hơi, nói.

"Sao lại như thế, tại đây mà có thú triều?" Nam Cung Vũ Tinh nhìn ra xa, hoàng điểm và tử sắc quang điểm xuất hiện càng lúc càng nhiều, rõ ràng số lượng hai loại yêu thú mới thập phần kinh nhân."Dù có thú triều thì phải khi số lượng yêu thú trong một khu vực đạt mức nhất định rồi nơi đó có linh thạch khoáng mạch hoặc tu sĩ tụ tập đại quy mô. Yêu thú sẽ công kích tu sĩ để săn đuổi, như cướp linh dược. Nơi này đến Thiên khung không có chỗ nào tu sĩ tụ tập đại quy mô, mật độ yêu thú cũng không cao, sao lại bạo phát thú triều?"

"Còn một khả năng." Ngụy Tác mặt lạnh như nước, nhìn thinh không ngoài xa không ngừng lóe lên quang, thập phần thần bí mạc trắc.

"Ý huynh là... Thiên khung lại nứt!" Cơ Nhã hòa Thủy Linh Nhi đồng thời biến sắc, cùng nhìn về Thiên khung.

"Thiên khung lại nứt?" Hàn Vi Vi nhợt nhạt mặt mày, kinh hãi: "Lẽ nào Thiên khung thật sự không chịu nổi nữa?"

"Thiên khung lại nứt?" Lý Tả Ý cũng giật mình, tuy y tự nhận mình là thỏ, nhưng trong tiềm thức vẫn thấy Thiên khung nứt ra là việc đáng sợ.

"Ngụy Tác, hiện tại làm sao đây? Đi về phía Thiên khung xem có vết nứt hay rời đi? Thú triều này chưa biết chừng sẽ có cao giai yêu thú xuất hiện." Nam Cung Vũ Tinh hỏi.

"Nếu đúng là vết nứt Thiên khung, chúng ta sẽ nghe ngóng được ngay. Chỗ có vết nứt Thiên khung sẽ có nhiều tu sĩ đổ tới, thập phần hỗn loạn. Chúng ta dễ bị lộ." Ngụy Tác mục quang lóe lên, quyết định, "Chúng ta nên đến ngay Bắc Linh thành."

"Đi thôi!"

Cả toán không dừng, đạo đạo quang hoa mở một thông đạo giữa đàn Hắc nguyệt bức đen đặc, không ngừng lướt về phía bắc.

"Sao lại nhiều yêu thú thế này!"

"Quy mô thú triều lần này sao lại kinh nhân như thế!"

"Phong lân thú!"

"... !"

Gần nửa canh giờ sau, bọn Ngụy Tác càng lúc càng kinh.

Trong gần nửa canh giờ, bọn Ngụy Tác hoàn toàn thoáy khỏi Hắc nguyệt bức, lướt đi mấy trăm dặm. Nhưng thinh không hay mặt đất vẫn là hữu số lượng kinh nhân yêu thú tràn ra, trận tuyến của chúng kéo dài mấy trăm dặm trở lên. Chủng loại càng lúc càng nhiều, xuất hiện thân ảnh cao giai yêu thú lục cấp trở lên.

Ngụy Tác và Kỳ Long Sơn, Thanh Bình lần trước từng thấy thú triều sau khi có vết nứt Thiên khung ngoài Hoàng Đạo thành, nhưng quy mô lần này hơn nhiều!


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1287)