← Ch.0839 | Ch.0841 → |
"Tốc độ thi pháp của y còn hơn Chu sư huynh..."
Đệ tử Đại Khuyết phong và Đại Sân phong lạnh người.
Chu Bỉnh Thương cũng là nhân vật có tiếng trong mấy phong, theo các tiền bối chư phong đánh giá là có tiền đồ, chỉ một chiêu đã bị đốt thành than, còn ai dám khiêu chiến Ngụy Tác.
"Chu Lăng sư huynh đến rồi!"
"Trần Mật sư huynh đến rồi! Xem y còn ngông cuồng được không! Trước mặt Trần sư huynh thì y chỉ còn nước quỳ xuống!"
Đột nhiên, đệ tử Đại Ngu phong và Đại Khuyết phong hoan hô. Hai dải độn quang bắn tới trước thanh sắc tinh kim bình đài. Một trong hai tu sĩ là Chu Lăng, người còn lại tu vi thấp hơn một chút, Phân niệm tứ trọng. Y chỉ hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi, mặc lục sắc pháp y, phong linh khí tức ràn rạt, là phong linh căn tu sĩ. Tu sĩ này diện mục tuấn tú cô ngạo.
Chu Lăng và người đó lướt lên, nghe đệ tử Đại Khuyết phong bàn tán, Ngụy Tác biết đó cũng là người Đại Khuyết phong được trưởng lão Công Đức tông thu làm chân truyền đệ tử.
"Chu sư huynh, y kêu gào định giáo huấn tam phong đệ tử, Cố sư huynh bị y đánh đứt hết kinh mạch..." Một đệ tử Đại Ngu phong mặt nhọn hơn ba mươi tuổi đến cạnh Chu Lăng và Trần Mật, hiển nhiên cả hai ở chỗ khác quan chiến, được kẻ này báo tin nên mới đến.
"Là ngươi!" Chu Lăng thấy đứng trên thanh sắc tinh kim bình đài là Ngụy Tác, liền ngẩn người.
"Để ngươi thất vọng." Ngụy Tác hơi nhếch mép.
"Sư huynh, y luyện một môn thuật pháp công kích kinh nhân, pháp bảo phòng ngự linh giai thượng phẩm cũng bị phá." Mấy đệ tử Đại Ngu phong vây lại, liên tục bảo Chu Lăng và Trần Mật.
"Tu luyện thuật pháp công kích kinh nhân?" Chu Lăng mục quang hơi kinh nghi, "Ngươi ăn trộm ở đâu được thuật pháp công kích kinh nhân?"
Ngụy Tác mỉm cười, bảo Chu Lăng: "Nếu có gan thì tỷ thí, không thì đừng phí lời, sau này đệ tử Đại Ngu phong cứ ngoan ngoãn co đầu trên Đại Ngu phong làm con rùa rụt cổ."
"Hỗn xược!" Ngụy Tác nói không to nhưng khiến Chu Lăng và Trần Mật biến sắc, "muốn chết hả?" thân ảnh Trần Mật loáng lên, lướt tới chỗ Ngụy Tác.
Trần Mật có phong linh khí tức nồng hậu, ngạo nhiên xuất chúng, đích xác có phong vận chân truyền đệ tử của siêu cấp đại tông môn.
"Trần sư huynh, y quá cuồng vọng, mau giáo huấn y để y biết trời cao đất dày." Đệ tử Đại Khuyết phong thập phần kích động, Trần Mật là thiên tài đệ tử của Đại Khuyết phong, tu vi Phân niệm tứ trọng, khẳng định sẽ thành tựu kim đơn, thành trưởng lão có thực quyền của Công Đức tông.
Trần Mật cười lạnh: "Tu vi như ngươi dù luyện thiên cấp đỉnh giai công kích cường pháp thì sao, ta cũng đánh ngươi như đánh chó."
Ba trưởng lão đều biết Trần Mật, nên không hỏi thân phận y, Chu Lăng và Trần Mật lướt tới, nhiều đại nhân vật Công Đức tông chú ý đến, quanh đó xuất hiện không ít nhân vật cấp trưởng lão.
"Môn thuật pháp của ta đối phó người khác không được nhưng đối phó Đại Khuyết phong và Đại Ngu phong thì quá đủ." Ngụy Tác bật cười: "Ta thấy con chó chết ngươi chưa đủ, thêm con chó chết Chu Lăng nữa đi."
"Hỗn xược!"
Trần Mật và Chu Lăng nổi giận, dù Ngụy Tác hiện tại là nội môn đệ tử thì chân truyền đệ tử cũng cao cấp hơn mà gã lại mắng cả hai là chó chết. :
"Chát"
Một hồng đồng sắc pháp ấn và một ngọc bàn đồng thời lóe lên trước mặt Trần Mật.
Hồng đồng sắc pháp ấn to lên nhanh chóng, thành to như ai cái bàn bát tiên, phía trên có hai chữ "Trấn yêu", ép xuống Ngụy Tác.
Đĩa ngọc còn lại có đạm lam sắc thai thể, khám một viên bạch sắc pháp châu, như ngàn sao lấp lóe, liên tục nổ vang, vô số thủy kiếm dị thường ngưng tụ bắn vào Ngụy Tác.
"Xoẹt!!"
Hư không trên đầu Ngụy Tác chấn động, gã mỉm cười đứng im, thi triển Đại đề tu di.
Bạch sắc tu di thần sơn ném vào Trần Mật.
"A!" Trần Mật kinh hãi văng đi.
Nhưng không kịp, tu di cự sơn bao trùm mấy trăm trượng không gian, không không thể thoát. Hồng đồng sắc pháp ấn và đĩa ngọc đều tắt quang văng đi, uy năng ép xuống, y ngừng kêu, phun máu rồi vang lên tiếng tiếng xương cốt vỡ vụn.
"A!"
Chư phong đệ tử, kể cả ba trưởng lão quan chiến đều kinh hô không dám tin. Một chân truyền đệ tử Phân niệm tứ trọng đồng thời tế xuất hai linh giai pháp bảo mà không chống nổi một đòn.
Nhiều trưởng lão Công Đức tông dang phi độn tới đều sững lại.
"Đây là... ?!" Một bạch phát lão giả mặc hoàng bố la bào, tu vi Kim đơn lưỡng trọng chấn động, mắt ánh lên thần quang không dám tin. Bạch phát lão giả đã đọc được ghi chép về "Đại đề tu di" nên cực kỳ chấn kinh, hoài nghi.
"Ngươi không chỉ tu vi Chu thiên cảnh! Tu vi đó thi triển thiên cấp đỉnh giai thuật pháp cũng không có uy năng này." Mấy tiền bối Đại Khuyết phong và Đại Ngu phong kêu lên.
"Các ngươi quan tâm tu vi của ta làm gì, không phục thì cứ lên đây, không dám thì về ước thúc đệ tử, đừng để chúng đi đấu cũng gây chuyện như chó dại." Ngụy Tác cười lạnh, quay sang Chu Lăng, "Chu Lăng, tiếp theo là con chó chết ngươi."
"Ngươi!" Chu Lăng lùi một bước, uy năng của Ngụy Tác khiến y hoảng sợ.
"Thế nào, sợ hả?" Ngụy Tác mỉm cười, "Đấy là đệ tử kiệt xuất của Đại Ngu phong?"
"Thuật pháp này không phải Đại Doanh phong truyền thừa, ngươi lấy từ đâu! Nói rõ đã." Một trung niên tu sĩ diện mục âm trầm, mặc tử hắc sắc hoa phục đáp xuống, linh khí ngưng thành hình tử hắc sắc thần ưng, khí diễm bức nhân, là tu sĩ Kim đơn nhất trọng. Nhiều tiền bối Đại Doanh phong nhận ra là sư tôn của Trần Mật, một trong các trưởng lão có thực quyền của Công Đức tông.
"Theo môn quy, tựa hồ khi thi đấu không có quy định bắt đệ tử nói ra nguồn gốc thuật pháp? Dù hỏi thì phải khi kết thúc, chấp pháp trưởng lão mới có tư cách hỏi." Ngụy Tác ngó lơ, hỏi Chu Lăng: "Thế nào, dám không? Đừng trốn tránh như chó chết."
"Hỗn xược! Ta hoài nghi ngươi ăn cắp đại đạo thuật pháp của Công Đức tông nên bắt ngươi tra xét!" Trưởng lão mặc tử hắc sắc hoa phục gầm lên, định động thủ.
"Không được cản..." Bạch phát trưởng lão mặc hoàng bố la bào đáp xuống nói.
"Y sử dụng... một đạo vô thượng bí pháp chỉ ghi trong điển tịch Công Đức tông, để y tiếp tục tỷ thí." Một lão nhân cầm thanh trúc trượng đáp xuống. Lão nhân cực kỳ già nua, lưng đã còng, mắt đã mờ, mặc hôi sắc cà sa thêu hình bồ tát, răng đã rụng hết, trán nhô cao, có thanh sắc thần quang lấp lánh.
"La đại trưởng lão!" Cơ hồ mọi tu sĩ tại trường đều chấn kinh, lão giả là thái thượng trưởng lão bối phận cao nhất Công Đức tông, chủ sự đại trưởng lão của trưởng lão hội, trừ những lão bất tử cả trưởng lão cũng không biết tới thì lão là người có quyền thế chỉ dưới Công Đức tông tông chủ.
"Vô thượng bí pháp chỉ ghi lại trong điển tịch Công Đức tông... Lẽ nào y nhờ cơ duyên xảo hợp mà có truyền thừa kinh nhân?" Trương Vân và lão nhân họ Tiền tròn mắt.
"Y sử dụng bí pháp thất truyền của Công Đức tông?" Nhiều người không dám tin, nhưng biết La đại trưởng lão không thể nhầm.
Nhiều trưởng lão, thái thượng trưởng lão cũng phát hiện La đại trưởng lão đáp xuống tinh kim bình đài thì biết có đại sự phát sinh, nhiều độn quang từ bốn phương tám hướng tụ lại.
"Chu Lăng, dám đấu với ta không?" Ngụy Tác bình tĩnh như thường lên tiếng, nhận ra Minh Ninh và Minh Đức đang tới.
"Được! Là ngươi bức ta!"
Chu Lăng gầm lên, lướt đến đối diện Ngụy Tác, truyền âm, "Ngươi tưởng các trưởng lão thích ngươi, họ chỉ thích đạo thuật pháp đó! Hôm nay dù ta đánh ngươi thành tàn phế, họ tuyệt đối không hề trừng phạt ta! Ngươi đắc thế mà ngông nghênh như thế, ta sẽ đánh ngươi thành tàn phế!"
"Ực!"
Vừa truyền âm với Ngụy Tác xong, Chu Lăng nuốt một viên xích kim sắc đơn dược.
"A!"
Nuốt xích kim sắc đơn dược, Chu Lăng gầm lên thống khổ, khí huyết và thần thức, chân nguyên dâng tràn, khí diễm từ lỗ chân lông tràn ra, thậm chí hình thành linh khí ngưng hình: một con kim hổ.
"Đại hống thần đơn!" Hoàng mi trưởng lão biến sắc.
Đại hống thần đơn là linh đơn đề thăng tu vi trong tích tắc nhưng kim hống nguyên khí đồng thời khiến nhục thân tổn thương không nhẹ. Chu Lăng hiện giờ tu vi Phân niệm ngũ trọng hậu kỳ, uống vào thì gần đạt mức tu sĩ Kim đơn nhất trọng!
"Oành!"
Không dừng lại, Chu Lăng phát thần thức uy áp vào Ngụy Tác, đồng thời vung tay, thanh sắc phật quang đại thủ trực tiếp từ không trung bổ xuống đầu Ngụy Tác, bao trùm năm trượng.
"Đại ngu tru ma chưởng!"
Đó là truyền thừa cao nhất của Đại Ngu phong, thiên cấp trung giai cường pháp!
"Hả!"
Hư không rung lên, Ngụy Tác không bị thần thức uy áp ảnh hưởng, đứng bất động thi triển Đại đề tu di, bạch sắc tu di thần sơn được gã nhấc lên đánh tan phật quang đại thủ, trấn áp Chu Lăng.
"A!"
Pháp y của Chu Lăng tan nát, xương cốt nát vụn, văng đi!
"Đại đề tu di... Quả là Đại đề tu di!" La đại trưởng lão và bạch phát trưởng lão mặc hoàng bố la bào đều kích động vạn phần, thân thể run lên.
← Ch. 0839 | Ch. 0841 → |