Vay nóng Homecredit

Truyện:Thông Thiên Chi Lộ - Chương 0927

Thông Thiên Chi Lộ
Trọn bộ 1287 chương
Chương 0927: Rốt cuộc ai cầu xin ai
0.00
(0 votes)


Chương (1-1287)

Siêu sale Shopee


"Hoàng Phủ thế gia còn khá một chút..."

Ngụy Tác truyền âm cho Linh Lung Thiên, hơi kinh ngạc.

Cao thủ Hoàng Phủ thế gia này, trên mình có một trăm năm mươi đạo hắc sắc quang hoàn khí thế thập phần kinh nhân, như thần vương đến nơi, công pháp ít nhất là thiên cấp trung giai, tu vi Kim đan tứ trọng trung kỳ.

Thiên Huyền đại lục tu đạo giới lý có một câu quen thuộc là thỏ không chơi với sói, đê giai tu sĩ tốt nhất đừng dính đến cao giai tu sĩ vì không được đảm bảo. Hoàng Phủ thế gia mọc ngay ra một Kim đan tứ trọng đại tu sĩ, quả nhiên có tích lũy, chả trách dám giao dịch với Chân Lôi tông.

"Phù!"

Ngụy Tác phát ra một đạo quang hoa, chế trụ Hoàng Phủ Thiên Tứ, không để y nói lắm.

"Các ngươi còn dám tới? Tiếc thật." Gã lại lắc đầu, thở dài.

Người Hoàng Phủ thế gia đi theo hắc sắc quang hoàn tổng cộng ba mươi mấy tu sĩ, nhóm đệ tử thế gia của Huệ Tấn và Huệ Thiên Tình, cả ngân bào thanh niên bị Ngụy Tác đánh rụng răng, không thể nói chuyện cũng có mặt.

Bất quá trừ Kim đan đại tu sĩ quanh mình là hắc sắc quang hoàn và Huệ Tấn, Huệ Thiên Tình thì chỉ còn một lão đầu gầy khô, mặc thanh sắc bì bào, tu vi Kim đan nhất trọng hậu kỳ.

Chỉ có bốn Kim đan đại tu sĩ, Ngụy Tác không coi ra gì, đáng tích làm như thế nào không để lộ thân phận.

Không động dụng Động Hư bộ pháp, không cùng lúc phát ra lưỡng đạo thuật pháp, không dùng Liệt khuyết tàn nguyệt và Đại đề tu di, không để đối phương phát hiện nhục thân của gã cực kỳ siêu phàm, tốt nhất là để chúng chỉ cho rằng gã có kim đan tu vi, những chuyện đó đối với Ngụy Tác thì chỉ cần hơi cẩn thận một chút là không để lộ.

"Hiện tại còn dám ngông nghênh, ngươi đúng là chán sống!" Có người Hoàng Phủ thế gia bao phủ một trăm năm mươi đạo hắc quang thần hoàn đến nơi, bọn Huệ Thiên Tình mắng chửi. Một Kim đan tứ trọng đại tu sĩ, cộng thêm ba Kim đan đại tu sĩ và ba mươi tu sĩ Phân niệm cảnh trở lên, đối phó tu sĩ Kim đan ngũ trọng cũng thắng chắc.

"Ngươi tại Hoàng Phủ thế gia có địa vị gì không hả, nếu không thuộc nhóm đầu, cũng như y, không biết gì hết thì nên gọi thêm người." Ngụy Tác mỉm cười, ngó lơ cả toán huênh hoang, nhìn Kim đan đại tu sĩ cưỡi hắc sắc chiến xa nhi lai, tướng mạo thập phần uy nghiêm nói.

"Là Hoàng Phủ Ngữ Kỳ! Kim đan tứ trọng đại tu sĩ cũng ở đây."

"Hoàng Phủ Ngữ Kỳ hiệu xưng Đông Nguyên chiến thần, nổi danh ở đông bộ băng nguyên, y dám nói thế thì cuồng đến cực điểm, khẳng định sẽ bạo phát đại chiến."

Lúc đó quá nửa Cấm Tiên thành bị kinh động, nhiều tu sĩ nhận ra ai tới, nghe Ngụy Tác nói vậy thì không dám tin.

"Muốn chết!"

Hoàng Phủ Ngữ Kỳ quanh mình có một trăm năm mươi đạo hắc sắc thần quang cực kỳ cứng cỏi, căn lạnh lùng xuất thủ."Xoẹt!", hư không rung lên, hắc sắc cự thủ lớn hơn thân thể mấy chục lần ngưng thành, khí thế như núi.

"Ai muốn chết hả?" Ngụy Tác nham nhở nói.

"Mắt y lại sáng lên!" Có người kinh hô thành tiếng, ai cũng thấy mắt Ngụy Tác bắn ra quang mang mấy thước.

Đồng thời, thân thể Hoàng Phủ Ngữ Kỳ run lên, hắc sắc cự thủ mãnh lắc lư, không kịp thời giáng ra.

"Chát!"

Ngũ sắc hồng quang từ trước mặt Ngụy Tác đánh y rớt khỏi chiến xa.

Hắc sắc chiến xa khác đầy cổ thú phù điêu, phía trước là hai đầu thú hung ác như cự hổ rơi xuống.

"Sao lại như thế!"

Mọi tu sĩ đều hít hơi lạnh, ba mươi mấy tu sĩ đến cùng Hoàng Phủ Ngữ Kỳ, vây kín Ngụy Tác, thì mặt xám ngoét, căn bản không dám tin một Kim đan tứ trọng đại tu sĩ bị đánh bay.

"Cùng xông lên!" Lão đầu gầy khô cạnh Hoàng Phủ Ngữ Kỳ gầm vang, giọng the thé như chim lợn kêu đêm.

Một bạch ngọc hồ lô từ tay lão bay ra, phun trào bạch sắc đao quang như ma trút xuống Ngụy Tác.

"Chát!" Gã phát ra ngũ sắc hồng quang chặn đứng bạch sắc đao quang.

"Con bà nó chứ." Ngụy Tác ấm ức, để giả cho giống hoa y tu sĩ, nên chọn một thuật pháp của Thiên Kiếm tông: Ngũ sắc thiên hồng. Đạo thuật pháp này phát ra quang hoa rực rỡ, khá giống hoa y thanh niên, chỉ là uy lực không mạnh, pháp bảo của lão giả chỉ đạo giai trung phẩm, thuật pháp của gã chật vật mới chặn được.

Dù kêu lên "Con bà nó chứ" nhưng mắt gã lại bắn ra lưỡng đạo quang hoa, thừa cơ phát động Đại thừa pháp âm.

Lão nhân mặc thanh sắc bì bào không chịu nổi, hộc máu rơi xuống.

"Tệ thật." Đánh rớt lão đầu, Ngụy Tác lắc đầu. Hóa ra Huệ Tấn và Huệ Thiên Tình thấy Ngụy Tác một chiêu đã đánh bại Hoàng Phủ Ngữ Kỳ và lão đầu gầy khô thì sợ mất mật. Các con cháu thế gia trẻ tuổi tuy tu vi không kém nhưng đối địch không quả quyết như các lão bất tử và tông chủ Ngụy Tác gặp tại Chập Khí hải, so ra thì đều là bị thịt.

"Muốn chạy, không dễ thế?" Ngụy Tác lắc đầu, mắt bắn ra xuất thần quang, thi triển Đại thừa pháp âm và ngũ sắc quang hoa, đánh rớt Huệ Tấn và Huệ Thiên Tình rồi đuổi theo đám tu sĩ ô hợp.

"Ta đã cảnh cáo, còn dám tới thì ta không tha nữa." Thoáng sau ba mươi mấy tu sĩ đi cùng Hoàng Phủ Ngữ Kỳ đều bị Ngụy Tác đánh rơi.

Ngụy Tác không hạ thủ nặng quá, cả toán tu sĩ không ai chết, nhưng ngã la liệt, xương bị đánh gãy mất quá nửa.

Tất cả bị gã chế trụ, chất lên đỉnh băng phong, thân thượg mọi nạp bảo nang bị gã thu lại.

Tấn thăng đến thần huyền, song thần huyền và nhục thân của Ngụy Tác như cái động không đáy, thứ tốn mấy trăm vạn linh thạch, cả chí bảo tại Kỳ Thạch viên như Tử nguyệt thạch tâm mà chỉ tăng được một phần mười tu vi từ Thần huyền nhất trọng đến Thần huyền lưỡng trọng, tuy gã còn nghìn vạn linh thạch, pháp bảo và pháp khí trị giá mấy nghìn vạn linh thạch nữa nhưng dùng thứ vơ vét được để tu luyện thì hơn nghìn vạn linh thạch cũng như nước chảy. Hiện tại ba mươi mấy tu sĩ này gộp lại, đối với Ngụy Tác là bổ sung không nhỏ.

Nạp bảo nang của Huệ Thiên Tình có một viên linh đan do thất cấp trung giai thủy hệ yêu đan luyện chế thành, và một nhánh Thủy vương sâm tương đương với thất cấp cao giai yêu đan.

Linh thạch và pháp khí của mọi tu sĩ còn lại tương đường với bảy, tám trăm vạn hạ phẩm linh thạch. Riêng Hoàng Phủ Ngữ Kỳ, Ngụy Tác tìm được một món một pháp khí chưa kịp động dụng, uy lực gần đạt tiên khí.

Đây là pháp khí kiểu như Tuyệt diệt kim đan hòa Diệt thiên châu, rất có thể do thần huyền đại năng trước kia của Hoàng Phủ thế gia luyện chế, dùng khí huyết Hoang cổ yêu thú ngưng luyện thành, trông như một dải vỏ cây hoàng hạt sắc hổ phách, lớn cỡ bàn tay, nhưng dấy lên kim quang khiến Ngụy Tác cảm giác được, dùng chân nguyên kích phát là uy năng kim quang trung sẽ bạo phát ngay.

"Tiểu tử, dám chống lại Hoàng Phủ thế gia, ngươi chết chắc rồi!"

Thấy Ngụy Tác và Linh Lung Thiên coi như không có ai, thản nhiên vơ vét mọi thứ, còn lấy pháp khí tủ của mình ra ngắm nghía, Hoàng Phủ Ngữ đã tắt hết hắc sắc quang hoàn, gãy mười bảy, mười tám cái xương gầm lên.

"A, ta chết chắc rồi, ta sợ quá!" Ngụy Tác cố ý kêu lên, đồng thời kích phát pháp khí nhất hạ na kiện giúp gã biến thành Kim đan tu sĩ, nhưng không hoàn toàn kích phát, linh khí chỉ lóe lên rồi tắt đi.

"Gian thương, đừng ti tiện thế được không." Linh Lung Thiên ấm ức trừng mắt với gã.

"Ngươi chỉ là một Kim đan tu sĩ mà dám chống lại Hoàng Phủ thế gia!" Hoàng Phủ Ngữ Kỳ lại kêu lên.

"Đừng lắm lời, các ngươi biết được gì từ tấm cổ đồ cướp đoạt, ngầm mưu đồ gì với Chân Lôi tông." Ngụy Tác trực tiếp phất tay, đánh ngất tất thảy rồi nhìn Hoàng Phủ Ngữ Kỳ với ánh mắt mèo vờn chuột.

"Sao ngươi biết cổ..." Hoàng Phủ Ngữ Kỳ cả kinh, dừng lại ngay.

"Ha ha, có kịch hay, xem ra ngươi có chút địa vị ở Hoàng Phủ thế gia, hơn tên phế vật Hoàng Phủ Thiên Tứ nhiều." Ngụy Tác cười ha hả, "Ngươi thích nói ra ngay hay đợi ta bị dày vò rồi mới chịu cầu xin."

"Cầu mười tám đời nhà ngươi! Dám chống lại Hoàng Phủ thế gia sẽ hối hận đã sinh ra trên đời!" Hoàng Phủ Ngữ Kỳ chửi, "ta xin ngươi? Ngươi nên quỳ xuống xin ta đi!"

"Vậy hả." Ngụy Tác cười ha hả, phát ra mấy đạo quang hoa.

...

"A! Cầu xin ngươi, nghe ta nói đi..." Không đầy nửa tuần hương sau, Hoàng Phủ Ngữ Kỳ không còn thành hình người, nước mắt chan hòa, co rút cầu xin.

"..." Linh Lung Thiên tắt tiếng nhìn Ngụy Tác đắc ý. Thuật pháp khác của Âm Thi tông không là gì nhưng để tra tấn thì thuộc hàng đỉnh nhọn, không tu sĩ nào chịu nổi.


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-1287)