← Ch.1049 | Ch.1051 → |
"Giết!"
A Tỳ thần quân cất giọng băng lãnh cực độ, thanh hồng sắc vân diễm hóa thành thần linh cầm cổ qua cổ binh lao về phía Ngụy Tác và sơn môn Đăng Tiên tông.
Không ai ngờ Ngụy Tác đạt mức đó, nhục thân đủ để giết ngược lại Thánh Vương tông tông chủ, ép y chỉ còn lại thần hồn.
Không ai dám đơn đấu với Ngụy Tác nữa, kinh thiên đại chiến triệt để bạo phát.
"Gừ!"
Mười sáu Long hổ kim diễm thú đồng thời gầm lên, phun ra kim sắc quang diễm, kéo kim sắc thần đài áp sát Ngụy Tác và sơn môn Đăng Tiên tông.
"Chát!" "Chát!" "Chát!"...
Trên kim sắc thần đài, Vạn Hoàng công tử Đồng Bất Cố diễn hóa đại đạo pháp vực, hình thành một cây kim sắc tỳ bà.
Đầu kim sắc tỳ bà là đầu một kim sắc thần hoàng, thân đàn là hoa văn lông đuôi. Đại đạo pháp vực này hiển hóa là như gảy đàn, mỗi lần phát pháp âm là như kiếm ngân, bắn ra đạo đạo thần quang kinh nhân, mang theo nguyên khí pháp tắc chém vào bọn Ngụy Tác.
"A!"
Trung thiên tử lôi tông tông chủ không hiểu uống linh đơn gì mà đầu bị mất một nửa lại mọc ra, chỉ là không có tóc, da đỏ au nên trông có phần nửa người nửa quỷ, lại gào lên điên cuồng, hóa ra lôi điện trường thương, như con rồng chớp bổ vào Ngụy Tác, sấm nổ ầm ầm.
"Giết!"
Hóa Cốt thần quân quát khẽ, bạch sắc quang hoa cùng nguyên khí pháp tắc cua lão xuất hiện, hóa thành bạch cốt đại thụ, chỉ một tích tắc là nở một đóa hoa cao bằng thân người rồi kết bạch cốt đạo quả, rụng xuống như sao bằng, nhám thẳng bọn Ngụy Tác.
Khí tức của thần huyền đại năng khiến thiên địa sôi lên, vô số quang hoa lấp lánh trên hư không, các loại vân khí và nguyên khí pháp tắc va nhau, hình thành hà quang khó tưởng tượng nổi.
Tuy là ban đêm nhưng các loại thần quang chiếu rọi thiên địa, nghìn dặm quanh Đăng Tiên thành sáng hơn ban ngày.
Từng thần huyền đại năng như thượng ma thần đi tới, thân ảnh liễu nhiễu vô số quang hoa, cao lớn vô cùng.
"Trời đất! Y truyền Liệt khuyết tàn nguyệt cho ngần ấy người!"
Tu sĩ quan chiến quanh Đăng Tiên thành cách Ngụy Tác và Hỏa Vực thần vương hơn hai nghìn dặm nhưng khí tức của cả hai khiến họ run lên, cơ hồ yếu quỳ xuống, quá nửa kinh hô.
"Xoẹt!!"
Phe Ngụy Tác phản kích. Thần quang kinh nhân cực độ trải ra, không chỉ gã mà Lý Tả Ý, Phong Ngô Thương, Vũ Hoàng chân nhân cũng phát Liệt khuyết tàn nguyệt.
Có cảm giác cả đám đông cùng phát hôi hắc sắc loan nguyệt.
"Chát!"
Thiên địa sáng lên rồi tối đi.
Song phương phát ra các loại thần uy, thinh không hình thành một khe sâu, núi rừng thành tro, mặt đất cũng nứt sâu hoắm.
Mọi tu sĩ quan chiến đều không biết thắng bại thế nào, vì thiên địa nguyên khí và quang hoa lao ra che kín thị tuyến.
Vù!
Sợi bạc từ thủy triều quang hoa đổ ra.
Ngụy Tác lấp lóe ngân sắc thần quang và xích sắc hà quang, chỉ bằng nhục thân cũng phá được mọi uy năng.
Sau lưng gã là Linh Lung Thiên, Hàn Vi Vi, Cơ Nhã, Thủy Linh Nhi, Nam Cung Vũ Tinh và Âm Lệ Hoa.
"Oành!" "Oành!"
Hiện rõ thân ảnh là hai làn nguyên khí dao động bừng lên, Đăng tiên pháp vực hiển hóa, đồng thời hơn nghìn thanh phi kiếm xé không khí, kiếm khí xung thiên, hình thành một kiếm trận.
"Tô Thần Huyết, Vương Vô Nhất, nói đi! Âm Thi tông và Hải Tiên tông dù gì cũng trong Đại Hóa minh, những kẻ kia lại không phải tu sĩ Vân Linh đại lục, các ngươi bỏ mặc bọn ta, giờ chúng giao đấu công bình với bọn ta những thua, thẹn quá hóa giận, trực tiếp xuất thủ, các ngươi là tu sĩ Vân Linh đại lục, định hợp lực với chúng hả!"
Vừa xuất hiện thân ảnh, Ngụy Tác vận chân nguyên, nói với Tô Thần Huyết và Vương Vô Nhất ở xa.
Hiện tại coi như trở mặt, gã không hề khách khí với Tô Thần Huyết và Vương Vô Nhất.
"Đây ân oán riêng của chúng ta, liên quan gì đến Đại Hóa minh và Vân Linh đại lục tu đạo giới, ta giết ngươi xong sẽ đi ngay." Tô Thần Huyết và Vương Vô Nhất hơi biến sắc, chưa kịp nói gì thì Hỏa Vực thần vương lên tiếng. Cùng lúc, ba khí tức hùng hậu dấy lên, từ một biển do các loại uy năng tan nát hình thành, phân thành ba phương vị, vây lấy Ngụy Tác.
Ba làn khí tức là Hỏa Vực thần vương, Vạn Hoàng công tử và A Tỳ thần quân.
"Lão thất phu, ngươi bảo là ân oán riêng, có dám đơn đấu với ta không?" Ngụy Tác vung tay, tế xuất Sinh tử thư.
"Chát!" "Chát!" "Chát!"...
Phía trên sơn môn Đăng Tiên tông cùng sau lưng Ngụy Tác có khí tức bạo phát. Lại một dải quang hoa dấy lên.
"Không hẳn, bất quá A Tỳ thần quân và Vạn Hoàng công tử không cần xuất thủ đối phó các ngươi. Cho ngươi biết, Vũ Hóa thế gia và Đại Hàn cung còn không ít người tới."
"Ngươi rất mạnh nhưng thân hữu không đáng gì, thuật của Minh Thổ tông có thể tạm thời cầm chân Nguyên Âm lão tổ. Nếu ngươi không chết ngay, chốc nữa nhặt thây cho đồng bạn."
Hỏa Vực thần vương diễn hóa thần vực, tam sắc thần hỏa dệt thành vô số nguyên khí pháp tắc huyền ảo, ngưng tụ thành thần hỏa trường thương.
"Cách cách cách"!
Thần hỏa trường thương thì ngay cả Hỏa Vực thần vương không dám chạm vào pháp tắc, hư không chúng quanh liên tục vụn vỡ.
Thần hỏa trường thương tựa hồ nung chảy tất cả, hư không cũng bị đâm xuyên.
"Đây là ân oán riêng Hỏa Vực thần vương và Ngụy Tác, các đạo hữu khác không nên động thủ!" Tô Thần Huyết và Vương Vô Nhất lên tiếng can thiệp, quanh Đăng Tiên tông càng hỗn loạn, hộ sơn đại trận phát ra tiếng nổ kinh thiên động địa, tựa hồ phát động đại cấm đô, vô số tu sĩ bị kéo vào trận này.
"Hừ!" Ngụy Tác càng sầm mặt, Tô Thần Huyết và Vương Vô Nhất tuy bề ngoài công khai chen vào ngăn cản trận này, để Hỏa Vực thần vương đaon đấu với gã nhưng cả hai chỉ cản những người khác còn mặc A Tỳ thần quân và Vạn Hoàng công tử vây công gã.
"Lão thất phu, có tin ta dánh cho ngươi thổ huyết không?" Ngụy Tác lại phát động Động Hư bộ pháp, song thần huyền chi uy đưa tất cả lao vào Hỏa Vực thần vương.
Cùng lúc, Hàn Vi Vi ở sau lưng nháy mắt với Vạn Hoàng công tử.
Vạn Hoàng công tử vốn nem chuột sợ vỡ dố, không dám phát động toàn bộ thần uy, thấy Hàn Vi Vi ra hiệu thì tâm lĩnh thần hội, không công kích Ngụy Tác mà đợi "Vu thần nữ" xuất thủ.
"Vậy hả?"
A Tỳ thần quân và Hỏa Vực thần vương cảm tri được Vạn Hoàng công tử khác thường, đồng thời cho Hàn Vi Vi là Vu thần nữ, thành ra cùng cười vang.
"Xoẹt!!"
Ngụy Tác toàn lực kích phát Sinh tử thư, quang tự chói lòa đổ vào Hỏa Vực thần vương.
"Chát!"
Khí tức hùng hậu đột nhiên từ Hàn Vi Vi phát ra.
Hàn Vi Vi ở ngay sau lưng Ngụy Tác, như thể đã tìm được cơ hội.
"Chuyện đó... Lẽ nào y đưa pháp khí lợi hại cho A Vu? Hay là nàng có pháp khí đối phó y?" Vạn Hoàng công tử hơi ngẩn ra, vì nhận thấy khí tức của Hàn Vi Vi có tiên uy.
"Để xem ai thổ huyết." Mắt Hỏa Vực thần vương bắn ra hai con rồng do hỏa nguyên pháp tắc ngưng thành nhưng không phát mà cười nhạo Ngụy Tác.
"A!"
Nhưng rồi nụ cười của y cứng lại, lập tức biến thành kinh hô.
"Chát!"
Khí tức của Hàn Vi Vi bạo phát, tiên quang vô cùng vô tận tràn ra, uy năng khó tưởng tượng nổi khiến thiên địa tựa hồ khóc than.
Tiên quang không giáng vào Ngụy Tác mà như đuôi sao chổi quét vào Hỏa Vực thần vương!
"Sao lại thế được!" Vạn Hoàng công tử và A Tỳ thần quân đang cười vang, thậm chí nhảy lên, thần hồn kinh hãi suýt bay khỏi thiên linh.
"Cách!"
Hai con rồng nhỏ trước mặt Hỏa Vực thần vương và thần hỏa trường thương do đại đạo pháp vực kinh nhân ngưng thành có thể đâm xuyên nhục thân Ngụy Tác chợt tan, liên tục lui lại trên không, vô số quang văn sau lưng tan đi, như phá tan hư không, nhưng tiên quang vẫn quét trúng y.
← Ch. 1049 | Ch. 1051 → |