← Ch.0061 | Ch.0063 → |
Khi Thiên Lang yên hóa thành Thiên Lang chiến khải, năng lực phòng ngự lại một lần nữa được tăng cường, hơn nữa hung sát chi khí càng thêm dày đặc. Điều này rất có lợi khi Phương Hàn đối mặt với Thiên Ma, cũng khiến hắn tự tin hơn khi bảo mệnh và cứu người.
Hắn một mạch xung phong liều chết tới cứu người cũng không phải là hành sự lỗ mãng mà là nhìn thấy đám Thiên Ma kia đã công phá được phòng tuyến của tám nữ đệ tử, mỗi người đều gào thét nhằm xông lên quyết chiến một phen, không cố kỵ gì cả, thế nhưng đám Thiên Ma quá nhiều cho nên trở tay không kịp.
Hắn hùng dũng như thiên lang nhằm vào con mồi từ trên trời bổ xuống, khí tức cực kỳ oanh liệt, một đi không trở lại, trong đó còn kèm theo tiếng rít gió do cơ thể gây ra. Hơi thở của hắn vốn rất dài, tiến nói lại lớn, một tiếng rống này sản sinh ra âm ba lạnh lẽo cực kì, mạnh mẽ hơn rất nhiều so với linh khí Tùng Đào Cầm, Vân Thủy Địch.
Đòn đánh này lập tức mở ra một cái thông đạo như đường máu.
Hắn xuất thủ cũng tàn nhẫn, bàn tay chộp tới, hắc khí bắn ra, một trảo vỗ tới thân thể một Thiên Ma đã nát bấy, không thể ngưng tụ lại nữa, cái xác này lặng lẽ bị thu vào bên trong Giao Phục Hoàng Tuyền Đồ để luyện chế thành đan dược.
Chỉ đơn giản qua vài nhịp thở, mấy trăm đầu Thiên Ma đã bị hắn chém giết còn có hai ba mươi đầu. Đây là còn do hắn không chịu đem phân tán Thiên Lang yên ra, nếu như phân tán tạo thành một chiếc lưới chụp xuống, chỉ sợ trăm đầu Thiên Ma một lượt cũng có thể bắt sạch. Bất quá như thế lại mất đi bảo hộ của Thiên Lang yên, tính mệnh của hắn sẽ gặp nguy hiểm.
"Ngăn hắn lại!"
Mấy đại hán Thiên Ma cường hãn biến thành thân thể xích lõa phản ứng cực nhanh, bạo rống phát ra tiếng thét chói tai, song chưởng chụp tới, âm phong nổ mạnh, cuồn cuộn như lốc chặn Phương Hàn lại.
Phương Hàn làm như liều mạng, làm ra vẻ trượt ra phía ngoài, chờ khi Thiên Ma hướng ra phía ngoài chặn lại thân thể hắn đột nhiên trầm xuống, hóa thành một đoàn hắc quang xoay tròn bao quanh Hư Nguyệt Nhi, Tiểu Vũ, sau đó Thiên Lang yên bao lấy tất cả đám nữ tử lại, mỗi một người bị vậy lấy tạm thời được an toàn trong đó.
"May quá chỉ có tám cô gái, nếu như nhiều hơn nữa chắc Thiên Lang yên khó có thể chứa được."
Thiên Lang yên mỗi lần phân ra một phần uy lực lại bị chia ra, lần này phân ra làm tám để bảo vệ chúng nữ, Thiên Lang chiến khải trên thân thể Phương Hàn cũng lập tức tan rã, sau đó biến thành lang yên pháp cầu, tốc độ, uy lực, lực phòng hộ đều bị yếu đi không ít.
"Chư vị không nên hoảng hốt, ta là đệ tử Phương Hàn của Vũ Hóa Môn tới đây thí luyện, bởi vì trên tay có một kiện ma bảo, cho nên mới có thể thu phục được Thiên Ma, lần này Thiên Ma chiến trường xảy ra biến cố, chúng ta nên đồng tâm hiệp lực vượt qua kiếp nạn này!"
Khi thanh âm của Phương Hàn truyền đến tai của từng vị nữ tử, lập tức khiến các nàng thở dài một hơi, lúc bắt đầu nhìn thấy bản thân bị vây trong hắc yên, các nàng còn tưởng là ma pháp của Thiên Ma, kinh khủng vạn phần, thế nhưng khi nghe được có người môn phái tới cứu viện, các nàng đều biết mình đã tránh được một lần đại kiếp nạn rồi.
Hư Dạ Nguyệt và Vũ nhi hai thủ lĩnh của đám đệ tử lúc này cảm kích vạn phần đối vơi người cứu viện là Phương Hàn kia! Thiếu chút nữa nước mắt lưng tròng chảy ra, điều này đúng thật là như đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, lần này nếu không có Phương Hàn ra tay, các nàng hiện tại lọt vào độc thủ của Thiên Ma, muốn chết cũng khó khăn.
"Người tới là vị sư huynh nào vậy? Ân cứu mạng hôm nay, tám tỷ muội chúng ra dù tan sương nát thịt cũng khó có thể đền đáp được." Hư Nguyệt Nhi kêu lớn.
Vù vù, vù vù! Lang yên lại biến hóa hình thành nên một pho yên cầu thật lớn phương viên mấy trượng, đem tám người kể cả Phương Hàn đều bao bọc ở trong đó, hình thành nên một một tầng bảo hộ kiên cố.
Bên ngoài yên cầu là vô số Thiên Ma bay lượn liên tục đánh lên, khiến yên vụ bên ngoài cuồn cuộn ba động, thế nhưng không thể nào phá được tầng phòng ngự này.
Lúc này Hư Nguyệt Nhi, Vũ nhi còn có sáu nữ đệ tử đã thấy được hình dạng của Phương Hàn. Hiện tại cả người hắn hiên ngang cao to, anh khí bừng bừng, hình thể gần như hoàn mỹ, mặc một kiện pháp y hơi cũ, có thể cảm nhận được từng đường cong hoàn mĩ trên cơ thể hắn, tựa hồ như bức tượng trăm nghìn năm trải qua bàn tay của một đại sư nghệ thuật điêu khắc nên vậy, mỗi một thốn cơ thể đều toát ra khí chất, mị lực khiến người khác say mê.
Điều này làm cho tám nữ tử vừa nhìn, con mắt đều sáng lên, thầm hô: "Đúng là một nam tử có thân hình hoàn mĩ."
Thân hình của Phương Hàn hiện tại ngay cả khí chất so với trước kia cũng có khác biệt nghiêng trời lệch đất, đây là do kết quả khi hắn tu luyện tới Thần Biến cảnh giới, có thể dùng khí huyết kích thích thần biến huyệt khiến thân thể biết đổi, nhưng quan trọng hơn chính là do tác dụng của dược lực Cửu Khiếu Kim Đan, bằng không coi như là Thần Biến cao thủ bình thường cũng không có được đường cong cơ thể hoàn mĩ lưu sướng như hắn.
"Phương Hàn sư huynh! Pháp bảo này của ngươi chính là Thiên Lang Thất Sát Yên à, nghe đồn là một kiện bảo khí bên trong Thất Sát Hồ Lô, là bảo bối của Yêu Thần Tông, sao lại ở trên tay ngươi vậy?"
Ánh mắt Hư Nguyệt Nhi rất lợi hại, kiến thức rộng rãi, nhìn thoáng qua một chút đã nhận ra vật bao vây bản thân chính là Thiên Lang yên.
"Là Thanh Tuyết sư tỷ đoạt được từ Yêu Thần tế đàn sau đó cho ta để phòng thân, không nghĩ tới hôm nay lại hữu dụng, bất quá chúng ta vẫn đang trong vòng nguy hiểm, ta vẫn chưa tu luyện tới Thần Thông Bí Cảnh, cho nên không phát huy hết được uy lực của lang yên, hiện tại chỉ để bảo hộ chín người chúng ta, phi hành cũng sẽ rất chậm, không thể chạy thoát khỏi sự truy sát của Thiên Ma."
Phương Hàn cẩn thận nhỏ giọng nói.
Thiên Lang yên chỉ khi tập trung cao độ mới ngưng tụ thành Thiên Lang chiến khải, lúc đó tốc độ phi hành cực nhanh, mới có thể thoát khỏi sự truy sát của Thiên Ma. Hiện tại do phân tán ra khiến nó biến thành một đại pháp để bảo vệ chín người, lúc này nếu phi hành sẽ rất chậm, so với Thiên Ma đúng là rùa bò, thà là ở một chỗ còn hơn đào tẩu.
"Được rồi, còn chưa thỉnh giáo tên của mấy vị sư muội sư tỷ."
"Ta là Hư Nguyệt Nhi, nàng gọi là Dạ Vũ, Phương sư huynh cứ gọi chúng ta là Nguyệt nhi, Vũ nhi là được rồi. Chúng ta nhập môn đã được năm năm, đến Thiên Ma chiến trường khảo hạch cũng đã hai lần, lần trước không có vượt qua được, thế nhưng cũng gặp nguy hiểm vạn phần, cho nên đợt khảo hạch này cũng có chuẩn bị, nhưng không ngờ lại phát sinh biến cố như vậy."
"Nguyên lai là hai vị sư tỷ, ta mới nhập môn được nửa năm, ơ mà còn chưa thỉnh giáo mấy vị sư tỷ còn lại." Phương Hàn quay sang hỏi sáu vị nữ tử còn lại.
Khanh khách khanh khách!
Các nàng đều nở nụ cười.
Những nữ đệ tử này không ngờ thực lực của Phương Hàn lại cao cường như vậy, thái độ làm người cũng rất khiêm tốn, không có như các đệ tử khác có chút thực lực liền cao ngạo đến trời, nói năng không coi ai ra gì, mà Phương Hàn lại vừa cứu tính mạng các nàng, thế nhưng không có bộ dạng đòi các nàng trả ơn.
Vì vậy cảm tình của các nàng đối với Phương Hàn đều tăng lên cực điểm.
Về phần Phương Hàn mới nhập môn nửa năm thực lực đã trở nên cường đại như thế cũng không phải là chuyện hiếm thấy, ngoại môn đệ tử của Vũ Hóa Môn đa phần đều là tu luyện ở ngoài cho đến khi cường đại mới tiến nhập môn phái để tu luyện sâu hơn, tuy rằng Phương Hàn mạnh đễn nỗi không thể tin được, thế nhưng có quan hệ với Phương Thanh Tuyết cho nên các nàng cũng không cảm thấy kì quái.
"Ta là Ngả Vi."
"Tử Huyền."
"Hì hì ta là Yến Tiểu Ngư."
"Ta là Yến Tiểu Tinh, Tiểu Ngư là muội muội của ta."
"Phương Hàn sư huynh, ta là Lâm Phượng Hi."
"Nam Bối Bối, chúng ta là thành viên huyền cấp của Già Lam hội." Trong đó người ít tuổi nhất phỏng chừng chỉ có mười hai mười ba tuổi.
"Già Lam hội?" Phương Hàn sửng sốt hỏi.
"Già Lam hội là những nữ đệ tử như chúng ta tại môn phái thành lập nên một tổ chức nhỏ, nhằm bảo bệ bản thân khỏi bị các đệ tử khác khi dễ, lại có thể giúp nhau tu luyện, đề thăng thực lực nữa, Phương Hàn sư huynh thời gian làm ngoại môn đệ tử của huynh còn thiếu, cho nên không biết, Vũ Hóa Môn chúng ta có gần bốn mươi vạn ngoại môn đệ tử, năm nghìn nội môn đệ tử, trong đó có rất nhiều tổ chức nhỏ, thậm chí còn có cả chân truyền đệ tử, những người này đều là đầu mục."
Hư Nguyệt Nhi vội vàng giải thích.
"A, nguyên lai là như vậy." Phương Hàn liền hiểu ra, Vũ Hóa Môn có nhiều đệ tử như vậy, ngư long hỗn tạp khó tránh khỏi có nhiều kẻ muốn lập bang kết phái, đều muốn tranh thủ lợi ích cho bản thân, không bị khi dễ, coi như là triều đình có bại vong, văn võ bá quan cũng có thể kết bè kết cánh, văn nhân ở giữa thành lập đảng phái, võ tướng cũng có bè phái.
Huống hồ thân là đệ tử Vũ Hóa Môn, tranh giành lợi ích còn gấp nhiều lần so với trong triều đình.
Trong triều đình chỉ là danh lợi, thế nhưng ở Vũ Hóa Môn lại là lợi ích cùng với lực lượng, thần thông, trường sinh, mấy thứ này đều có lực hấp dẫn trí mạng, cũng đủ để từ giản đơn biến thành phức tạp, tạo nên những mối quan hệ vô cùng rắc rối rồi.
Ở đâu có người, sẽ có giang hồ.
Ở đâu có lợi ích, ở đó sẽ có tranh chấp cùng thế lực.
Nhất là trên con đường truy cầu lực lượng.
"Lần này Phương Hàn sư huynh đã cứu tính mệnh chúng ta, khi trở về nhất định chúng ta sẽ bẩm báo tới đại sư tỷ ở Già Lam hội, sau này nếu như sư huynh gặp phải phiền phức gì, chỉ cần phân phó chúng ta dù có nhảy vào núi đao, vạc dầu cũng không chối từ, nguyện đem hết toàn lực ra giúp đỡ!"
Dạ Vũ cũng chính là nữ tử được xưng là Vũ nhi lên tiếng.
Phương Hàn nghe nàng nói thế, trong lòng rất vui vẻ, biết mình lần này cứu người đã đạt được mục đích. Để Già Lam hội thiếu mình một cái đại nhân tình, sau này dễ rồi, nhìn tám nữ tử này ngay cả linh khí cũng có thể mượn được, có thể thấy được thế lực của Già Lam hội, chắc là trong hội này bao gồm ngoại môn đệ tử, mà nội môn đệ tử khẳng định cũng có, thậm chí đại tỷ các nàng chỉ sợ là chân truyền đệ tử!
Phải biết rằng chân truyền đệ tử chỉ có một trăm lẻ tám vị. Điều này cũng đủ nói lên thế lực của bọn họ rồi.
Hắn đang muốn nói, bỗng tình huống đột biến xảy ra!
Ầm ầm!
Lang yên bỗng nhiên kịch liệt rung động, mọi người bên trong đều bị chấn động đến nỗi khí huyết nhộn nhạo, ánh mắt mọi người vừa nhìn ra liền thấy mấy đầu lĩnh Thiên Ma đại hán xích lõa lần thứ hai chỉ huy mấy trăm đầu Thiên Ma thành một mũi nhọn hung hăng bổ lên thành lang yên!
← Ch. 0061 | Ch. 0063 → |