← Ch.0201 | Ch.0203 → |
Thái Bạch Kim Tinh Thạch bị một ngón tay của Phương Hàn điểm trúng, pháp lực cường đại làm cho khối đá ẩn chứa không biết bao nhiêu kim tinh chi khí này tan chảy, bạch kim vô cùng chói lọi tuôn ra, lại bị Phương Hàn há miệng hút lấy, giống như trăm sông đổ về biển, toàn bộ đều bị hút vào trong miệng.
Đám bạch kim chói lọi này vô cùng sắc bén, đứng gần cũng có thể bị cắt nát, đao kiếm cũng bị chặt đứt, thế nhưng khi tiến nhập vào trong miệng của Phương Hàn lại rất phục tùng, hắn mạnh mẽ luyện xuống, dần dần nó biến thành từng luồng từng luồng bạch kim tiểu xà, liên tiếp vận chuyển, hợp thành một tòa đại trận trong đại trận dần dần hiện ra hai bóng người, một nam một nữ, cũng là hai hoàng đế, là Bạch Đế cùng Kim Hoàng.
Một khi ngưng tụ thành công hai tôn hoàng cùng đế, kim khí đầy trời lập tức phục tùng, đều giống như thủy triều dũng mãnh vào tiến vào trong miệng của hắn, dần dần bị ngưng tụ, lại lần nữa bị luyện thành đại trận. Phương Hàn án chiếu theo công pháp Bạch Đế Kim Hoàng Trảm, từng bước một thu nạp kim khí, truyền linh tính cho Thái Bạch Kim Tinh này.
Hắn muốn tu luyện Bạch Đế Kim Hoàng Trảm, cần phải có vô tận canh kim chi khí. Nếu như dựa theo tốc độ bình thường cần phải hấp thu rất nhiều ngũ kim tài nguyên khoáng sản ở khắp nơi, thời gian thu thập có khi là mấy năm, mấy chục năm. Thậm chí còn hút khô mấy cái quặng mỏ sau đó lại phải đi khắp nơi tìm kiếm. Đây là một một việc cực kỳ lãng phí thời gian.
Thế nhưng hiện tại, một viên Thái Bạch Kim Tinh Thạch này trong đó giống như ẩn chứa mấy cái quặng mỏ chứa đầy ngũ kim khí, khối lượng khổng lồ không thể tưởng tượng nổi, đủ có thể khiến Phương Hàn luyện thành sơ bộ Bạch Đế Kim Hoàng Trảm.
Một viên Thái Bạch Kim Tinh Thạch này nếu như đến Vạn Quy Hải Thị bán, không biết giá cả sẽ là bao nhiêu, những môn phái kiếm tu như "Thông Thiên Kiếm Phái", "Nhật Nguyệt Kiếm Tông", "Đan Đỉnh Kiếm Phái" đều rất cần loại bảo vật này.
Một trưởng lão kiếm tu chiếm được tảng đá kia, có thể trở về tân khổ tế luyện, luyện thành một kiện thượng phẩm bảo khí, thậm chí tuyệt phẩm bảo khí phi kiếm! Bằng vào một kiếm có thể hành tẩu tứ phương, uy lực không biết gia tăng bao nhiêu.
"Bạch Đế Kim Hoàng, ngũ kim chi anh, linh tính bất hủ.... ." Phương Hàn đọc lên chú ngữ, trong khoảng thời gian ngắn tất cả ngũ kim khí đều biến thành đại trận, trong đại trận ngoại trừ Bạch Đế cùng Kim Hoàng tọa trấn ra, còn hiện ra rất nhiều Bạch Hổ, Kim Long, cự nhân cương thiết, đao thương kiếm kích.... . Hết thảy đều là vật phẩm biểu tượng cho việc sát phạt chi khí, tất cả đều nổi lên trong đại trận.
Cuối cùng rất nhiều kim khí thu lại, đại trận ngưng kết thành hình, trong khoảng thời gian ngắn trong hư không truyền tới vô số kim qua thiết mã < giáo vàng, ngựa sắt>. Thanh âm gào thét dồn dập, tựa hồ như thiên quân vạn mã đồng thời trùng sát, sát phạt chi khí như ẩn như hiện. Đây là niệm độc hữu chém giết của Bạch Đế, Kim Hoàng.
Trong Ngũ Hành, kim là sắc bén nhất, là chủ sát phạt.
Cho nên Kim Hệ thần thông là lợi hại nhất trong lúc sát nhân tranh đấu cũng thuận tiện nhất. Thần thông mạnh nhất khi giết địch của chưởng giáo Vũ Hóa Môn cũng là Kim Hệ thần thông, dùng nó để thuấn sát.
"Kim khí hướng tới phổi..."
Đại trận ngưng kết mà thành, Phương Hàn liền đem tất cả kim khí thu nạp về phổi mình.
Lập tức từng mảnh từng mảnh lá phổi đều biến thành bạch kim sắc, vô cùng chắc chắn, trong lúc hắn hô hấp thổ nạp ra khí còn mang theo nhàn nhạt kim sắc, trong đó ẩn chứa sát phạt sát phạt chi khí cực kỳ mãnh liệt, cùng lúc đó trong ánh mắt của hắn cũng thỉnh thoảng lập loè bạch quang, khiến người ta chói mắt.
Nhả!
Một hơi bắn ra, tảng đá xanh thật lớn ở dưới nền nhà giống như bị cắt qua, toàn bộ đều lưu lại dấu vết sâu tới vài thước, như bị một thanh phi kiếm sắc bén chém xuống vậy.
Lúc này Phương Hàn mới biết được uy lực Bạch Đế Kim Hoàng Trảm của mình, từ nay về sau hắn cũng không cần dùng phi kiếm nữa, môn công phu này chính là loại phi kiếm tốt nhất! Há miệng nhổ ra, kim khí so với phi kiếm còn lợi hại hơn nhiều.
"Đáng tiếc là ma đao Huyết Thương Khung biến thành đạo khí rồi, nếu mà ta hấp thụ được thanh đao này, Bạch Đế Kim Hoàng Trảm không biết sẽ tu luyện tới trình độ nào đây?" Phương Hàn lắc đầu vứt bỏ ý nghĩ này đi.
Luyện hóa toàn bộ Thái Bạch Kim Tinh Thạch kế tiếp chính là Vạn Trọng Nhu Thủy Tinh, đây cũng là một pháp bảo Thủy Hệ cực kỳ lợi hại. Trên mặt bao hàm vạn loại < thủy khí > hơi nước, mỗi một đạo hơi nước đều cực kỳ trầm trọng, chính là tinh hoa thiên địa ngưng kết thành chí bảo khó có được. Cấp độ cũng không kém Thái Bạch Kim Tinh Thạch.
Phương Hàn lần này cũng không hao phí bất cứ lực lượng nào, làm cho Vạn Trọng Nhu Thủy Tinh này mở ra, bàn tay khẽ động hấp lực đột nhiên sinh ra, đều hấp thụ đám hơi nước kia, rất nhanh luyện thành đại trận, sau đó lắng đọng xuống hai quả thận.
Phổi thuộc hệ kim, thận thuộc hệ thủy.
Cho nên Phương Hàn chứa kim khí tại phổi, mà hơi nước giấu ở thận.
Kim thủy nhị khí thoáng cái luyện thành, lập tức thân thể của Phương Hàn lại lần nữa lột xác, cao lớn hơn một chút, cả người biết thành nam tử cao chín xích, dáng người cực kỳ cân xứng, mái tóc đen tuyền tung bay lất phất, lại có lẫn vài sợi bạch kim. Liếc mắt nhìn lại, trông hắn lúc này tràn đầy tiên khí.
Lúc này hắn chỉ cần hơi vận chuyển Ngũ Hành trong cơ thể, sợi sợi huyết nhục chặt chẽ giao kết, một cỗ tinh khí khổng lồ quán chú xuống dưới, đem thân xác tẩy rửa một lần nữa. Trước kia bởi vì phục dụng Phong Ma Giảm Thọ Đan, bây giờ nội thương của thân thể toàn bộ đã khỏi hẳn. Thọ nguyên lại lần nữa được tăng lên.
Hiện tại trong thân thể của hắn, Xích Đế Hỏa Hoàng Khí đã có chút thành tựu, Hắc Đế Thủy Hoàng Quyền vừa rồi cũng tế luyện thành công. Bạch Đế Kim Hoàng Trảm cũng tu luyện tới tình trạng nhất định. Thanh Đế Mộc Hoàng Công càng đại thành. Hiện tại duy nhất còn chưa có thành tựu chính là Hoàng Đế Thổ Hoàng Đạo, phải tìm được Thổ Hệ pháp bảo, hoặc là Ngũ Hành linh căn mới luyện thành được.
"Thiên Nhân Cảnh muốn tu luyện tới Quy Nhất Cảnh nhất định phải cần tu luyện đầy đủ Ngũ Hành! Thử đi tìm Ngũ Hành linh căn xem, chuyện này nhất định phải làm." Phương Hàn mở ra tấm địa đồ có Ngũ Hành linh căn.
Lập tức trong lúc này trên bản đồ thể hiện ra rất nhiều dãy núi, quốc gia, lãnh thổ, như Đại Ly vương triêu, Đại Húc vương triêu... Vân vân. Nhưng mà những địa phương này cũng không có Ngũ Hành linh căn, trên mặt còn có một mũi tên ký hiệu, trực tiếp hấp dẫn ánh mắt của người nhìn. Nó chỉ tới một quốc gia, là một đế quốc thiên hạ đệ nhất, Đại Huyền đế quốc, ở một địa phương là một mảnh vô biên vô hạn rừng hoang.
Tại ở chỗ sâu nhất trong rừng hoang này có một tòa cổ lão thần miếu, được mũi tên chỉ đến.
"A? Đây là Man Hoang thần miếu! Không thể tưởng được Ngũ Hành linh căn lại có thể giấu ở chỗ này?" Diêm kinh ngạc than một tiếng.
"Man Hoang thần miếu? Đây không phải là nơi di tích văn minh cổ đã bị hoang phế rồi sao? Tại man hoang rừng tùng hoang vu không biết có bao nhiêu tòa thần miếu như vậy, trong mỗi một tòa thần miếu đều có một dã thú cổ quái chiếm giữ. Thậm chí có thổ dân có thực lực rất mạnh nữa. Ngay cả man hoang Ma Tông cũng ở đây. Đây chính là một nơi thập phần nguy hiểm."
Phương Hàn đọc Chư Thế Giới cho nên cũng biết đại khái.
Vị trí thế giới mà bản thân đang ở gọi là "Huyền Hoàng đại thế giới", không biết đã hình thành từ bao nhiêu tỷ năm, lấy thiên địa làm trung tâm, được ngoại vực Thiên Ma gọi là "Chủ Thế Giới" Trong đó có rất nhiều điều huyền diệu, nghe đồn chỗ đó gần Tiên giới. Thế Giới Chi Thụ chính là sinh trưởng ở Huyền Hoàng đại thế giới này.
Mà trừ những thứ đó ra, bên ngoài "Huyền Hoàng đại thế giới" Còn có rất nhiều vùng hư không, trong hư không có vô cùng vô tận các ngôi sao, cũng là loại trải qua hàng tỷ năm tồn tại, còn có vô cùng vô tận thời không phong bạo.
Trong thời không phong bạo cũng có rất nhiều không gian cùng thế giới đứt gãy, cũng không biết bên trong có thứ cổ quái gì.
Tóm lại cho dù cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh cường đại nhất cũng vô pháp thăm dò một phần ức vạn thiên địa vũ trụ.
Thậm chí ngay cả Huyền Hoàng đại thế giới cũng không cách nào thăm dò hết.
Man Hoang thần miếu là ở bên ngoài Đại Huyền đế quốc, trong rừng man hoang có rất nhiều thần miếu bị vứt bỏ, nghe đồn thật lâu trước kia, trong rừng hoang này, bỗng xuất hiện một người, người này đã xây dựng được cả một đế quốc khổng lồ, thậm chí còn lớn hơn cả Đại Huyền đế quốc hiện tại. Bên trong có xây dựng rất nhiều tòa thần miếu khổng lồ.
Thế nhưng không biết vì sao, đế quốc khổng lồ này trong vòng một đêm gặp phải một trường đại kiếp nạn, mấy trăm, ngàn ức dân cư toàn bộ tử vong. Rất nhiều năm sau, những thành thị, thần miếu đều bị vùi lấp trong bão cát.
Trong man hoang rừng rậm, trong khoảng mười mấy vạn dặm thổ địa đã có hơn mười tòa thần miếu to lớn, có thể tùy ý ra vào được, nơi đó đã từng là một thời huy hoàng của đế quốc thần bí kia.
Đã từng có rất nhiều đệ tử tiên đạo đến man hoang rừng rậm thám hiểm thần miếu, có ý đồ tìm tòi bảo tàng gì đó, thế nhưng vô luận là đệ tử có thần thông cao cường như thế nào khi tiến vào trong thần miếu kiếm tìm bảo tàng đều bị vây hãm trong đó, cho dù sau khi thoát ra được cũng sẽ lọt vào vận rủi, vô duyên vô cớ bị chết oan chết uổng.
Cho nên đại đa số môn phái đều coi Man Hoang thần miếu như cấm địa.
Hiện tại Ngũ Hành linh căn lại có ở Man Hoang thần miếu, trong một tòa thần miếu. Điều này làm cho Phương Hàn có phần khó xử.
"Diêm, ngươi có biết bí mật gì ở Man Hoang thần miếu hay không?"
"Không biết, Man Hoang đế quốc tại cuộc đại chiến thần tộc thượng cổ Tam Hoàng, sau đó Huyền Hoàng đại thế giới tan vỡ, một đại đế quốc cường hưng thịnh, cuối cùng lại bị tan thành mây khói, ai cũng không biết chuyện gì xảy ra." Diêm nói: "Dù sao tiến vào Man Hoang thần miếu cũng chỉ có một ít người tu hành, đều là gặp vận rủi một cách khó hiểu. Cho dù có gặp vận rủi hay không, thế nhưng khi thoát được ra sau này đều trở thành nhất phương bá chủ. Lần này ngươi đi nên cẩn thận. Năm đó Hoàng Tuyền Đại Đế cũng không có đi thăm dò Man Hoang thần miếu, bởi vì hắn tính ra, cảm giác được trong đó có mối nguy hiểm khó hiểu."
"Mơ hồ như vậy sao?" Phương Hàn ngược lại hít một hơi.
Nghĩ một lát, sau đó Phương Hàn quyết định: "Nếu như không tìm được Ngũ Hành linh căn, Ngũ Đế Đại Ma thần thông của ta nếu muốn thành, chỉ sợ mười năm cũng không đủ. Bắc buộc phải đi, vả lại tên Mạnh Thiểu Bạch kia lúc trước đi thần miếu cho nên chiếm được Ngũ Hành linh căn, còn không phải rất tốt đó sao. Huống chi lần đi thần miếu này còn phải đi qua Đại Huyền đế quốc. Ta cũng tiện tới thị trường Đại Huyền đế quốc để mua sắm một chút thiên tài địa bảo."
Nguyên lai Đại Huyền đế quốc chính là đệ nhất thiên hạ đại đế quốc, dân cư lên tới mấy trăm ức, quốc thổ to lớn, kéo dài không biết bao nhiêu ngàn dặm. Bên trong cực kỳ hưng thịnh, nổi danh nhất chính là thị trường buôn bán các loại thiên tài địa bảo, có rất nhiều cự đầu Thần Thông Bí Cảnh, thậm chí Trường Sinh Bí Cảnh tới các cửa hiệu đổi đồ vật.
"Vạn Quy Hải Thị" thật ra chỉ là mô phỏng thành lập theo thị trường buôn bán thiên tài địa bảo của Đại Huyền đế quốc mà thôi.
Sau lưng Đại Huyền đế quốc chính là môn phái tu tiên đệ nhất thiên hạ Thái Nhất Môn, không người nào dám tới gây sự. Phạm vi giao dịch ngược lại rất thoáng.
Hiện tại một ngày Phương Hàn có thể luyện chế ba trăm ba mươi sáu viên Nguyên Anh Đan, đan dược này vô luận ở đâu đều đắt hàng, có thể đổi lấy không ít thứ tốt. Đi Đại Huyền đế quốc tìm bảo tàng cùng bán hàng là chuyện nhất định phải làm.
← Ch. 0201 | Ch. 0203 → |