← Ch.0386 | Ch.0388 → |
"Lúc này không đi còn đợi lúc nào nữa?"
Xuất ra Bát Bộ Phù Đồ, đem hết toàn lực bức Long đạo nhân phải thi triển A La Huyết Bạo Đại Pháp bỏ đi năm ngón tay của mình thì Phương Hàn cũng biết rõ là bây giờ với thực lực hiện tại của hắn và các pháp bảo thì khi một chọi một vẫn có thể chiến thắng được cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh, đầu sỏ muôn đời.
Hai kiện pháp bảo Nhật Nguyệt tinh Luân kết hợp lại, không nói về sự thần diệu, chỉ riêng lực sát thương thuần túy cũng vượt hơn cả thượng phẩm đạo khí. Hỗn hợp tám pháp bảo ở trong Bát Bộ Phù Đồ, trăm vạn Thiên Ma, ngàn đầu Thiên Ma Vương, còn có Luân Chuyển Thánh Vương, một kích đánh ra thật sự có lược lượng rung chuyển đất trời.
Lại thêm pháp lực của Phương Hàn thôi động, cho dù là đầu sỏ muôn đời cũng muốn tạm né mũi nhọn, không muốn lấy cứng đối cứng.
Huống cho còn có một kiện thượng phẩm đạo khí Hoàng Tuyền Đồ, mở ra A Tỳ Môn gọi ra Nại Hà Kiều, là thượng phẩm đạo khí. Nếu như lại gọi ra được Luân Hồi Bàn nữa thì cũng là tuyệt phẩm đạo khí, ngang hàng với Tu Di Kim Sơn, có thể xưng hùng khắp thiên hạ, bá tuyệt nhân gian.
Có điều bây giờ là hai đại đầu sỏ muôn đời, Long đạo nhân và Mộc đạo nhân liên thủ, Phương Hàn tuyệt đối không phải là đối thủ. Quan trọng hơn nữa là còn có rất nhiều người đang nhìn ngó, tùy thời có thể xông vào cho Phương Hàn một kích chí mạng.
Muốn đối phó được cùng lúc hai người Long đạo nhân và Mộc đạo nhân thì ít nhất Phương Hàn phải tiến thêm muột bước nữa, tích lũy được nguyên khí cường đại, luyện thành tầng thứ chín Thần Thông Bí Cảnh, Nghịch Thiên Cải Mệnh mới được.
Phương Hàn bức lui Long đạo nhân xong, Hoàng Tuyền Đồ rung lên, A Tỳ Khí tràn ngập phương viên hơn mười dặm, bao trùm không gian trăm dặm vuông, giúp hắn ẩn dấu thân thể. Bát Bộ Phù Đồ xoay chuyển, tất cả bảo quang đều thu lại vào bên trong phù đồ, thậm chí cả huyết vụ do năm ngón tay của Long đạo nhân nổ ra cũng bị Đại Thôn Phệ Thuật thôn phệ hết sạch, chuyển hóa thành nguyên khí tinh thuần đều quán chú kim đan.
Kim đan ẩn chứa chín mươi ba loại thần thông hấp thu nguyên khí huyết vụ thì lại tỏa ra ánh sáng càng thêm chói mắt, bên trong loáng thoáng kết thành một linh thai, có dấu hiệu sắp thuế biến thành Thiên Địa Pháp Tướng.
"Đại bổ! Nếu có thể hấp thu toàn bộ thân thể của Long đạo nhân thì Thiên Địa Pháp Tướng có thể đại thành ngay lập tức, thậm chí có thể đột phá đến cảnh giới Nghịch Thiên Cải Mệnh, tùy thời có thể bước vào Trường Sinh Bí Cảnh".
Phương Hàn thầm nhủ, trong đầu nổi lên một ý niệm điên cuồng.
Sau khi vượt qua được Phong Hỏa Đại Kiếp, chỉ cần có đủ nguyên khí thì rất dễ dàng ngưng tụ thành Thiên Địa Pháp Tướng. Mà tầng thứ mười Thần Thông Bí Cảnh, Nghịch Thiên Cải Mệnh cũng có thể dùng lực lượng cường đại để kích phát ý thức hải, lĩnh ngộ bản nguyên, cũng không mấy khó khăn. Đây là những điều mà Phương Hàn học hỏi được từ chỗ thần bí nhân trong Thái Nguyên Tiên Phủ.
Ở cảnh giới Nghịch Thiên Cải Mệnh, cái gì là quan trọng nhất?
Tầng thứ chín, thứ mười Thần Thông Bí Cảnh đều là quá trình tích súc lực lượng.
"Cử trở về Vũ Hóa Môn trước, nghỉ ngơi một thời gian rồi tính tiếp. Đồng thời ta cũng có thể gây chút phiền toái cho Hoa Thiên Đô, thừa lúc hắn đang bị thương mà đòi mạng hắn! Hiện tại nếu đấu với Hoa Thiên Đô thì ta nắm chắc bảy phần thắng, năm phần là có thể giết được hắn! Có điều còn vướng tên Như Ý Tử kia!"
Phương Hàn thầm tính trong lòng, vẫn buông bỏ ý niệm giết chết Long đạo nhân, quyết định trở về Vũ Hóa Môn, tìm Hoa Thiên Đô gây phiền toái, hoặc là khổ luyện đạo thuật, tích súc nguyên khí, bước thêm một bước nữa.
Bôn ba bên ngoài lâu như vậy hắn cũng thấy có chút mệt mỏi.
"Bạch Đế Kim Hoàng Trảm, lấy thân làm kiếm, Nại Hà Kiều nối liền thời không!" Ở trong A Tỳ Khí, Phương Hàn lại thúc dục độn pháp, kim quang bắn ra bốn phía, Nại Hà Kiều kéo dài ra, đâm thẳng vào hư không. Oanh long một tiếng, Phương Hàn liền biến mất không thấy bóng dáng đâu nữa, chính thức bỏ trốn mất dạng.
"Đáng giân!"
Long đạo nhân, Mộc đạo nhân lúc này mới bay tới bên chỗ Phương Hàn, hai người hợp lực đánh tan A Tỳ Khí những mà lại không thấy Phương Hàn đâu nữa, đã hoàn toàn biến mất.
"Tiểu tử này hại ta mất đi năm ngón tay, chỉ có thể trở về tìm kiếm một tên thích hợp giết đi lấy năm ngon tay của hắn rồi dùng Tiếp Cốt Kim Đan nối trở lại. Có điều muốn luyện cho thuần thục như vốn có thì cũng phải mất mười năm khổ tu". Long đạo nhân tức giận nói.
Hắn hận Phương Hàn thấu xương!
"Long đạo nhân! Ngươi mất đi năm ngón tay cũng không tính là gì, ta và ngươi đều là đầu sỏ muôn đời, thời gian còn nhiều mà!" Mộc đạo nhân đảo mắt nhìn quanh, "Kiện pháp bảo mà hắn xuất ra ban nãy là cái gì vậy? Một bảo tháp, bên trong còn ẩn chứ các loại pháp bảo nữa, có tới ba kiện trung phẩm đạo khí, lực sát thương vô cùng to lớn, quả thực vừa nhìn thấy là đã giật mình!"
"Cái này rất giống với Bát Bộ Phù Đồ của thiên Long nhất tộc trong truyền thuyết! Có điều trên thân của Bát Bộ Phù Đồ tựa hồ không có đạo linh phù như của hắn. Đạo linh phù kia rất thần diệu, dường như là do vô thượng đại năng của Phật Môn luyện chế ra. Còn có Nhật Nguyệt Tinh Luân nữa, đây cũng là pháp bảo của Phật Môn. Hắn sao lại có thể có nhiều pháp bảo như vậy? Ngay cả chúng ta một kiện trung phẩm đạo khí còn không có nữa là".
Trung phẩm đạo khí cực kỳ khó kiếm được. Như Long đạo nhân, Mộc đạo nhân hai người dù là đầu sỏ muôn đời nhưng cũng chỉ là cao thủ tầng thứ nhất Trường Sinh Bí Cảnh, không có năng lực luyện chế trung phẩm đạo khí chứ đừng nói chi đến những pháp bảo như Nhật Nguyệt Tinh Luân.
"Pháp bảo này có lực sát thương cực mạnh! Nếu như hiện tại không giết được kẻ này, chờ khi tu vi của hắn tăng tiến, pháp bảo lại càng lợi hại thì chúng ta không cách nào giết hắn được nữa".
"Vậy đuổi theo!"
Long đạo nhân, Mộc đạo nhân hai người tỏa ra hai luồng nguyên khí, quấn lấy nhau, liên hợp lại một chỗ. Oanh long! Một tiếng nổ vang vọng giữa Cửu Thiên Cương Phong, đánh tan hết mọi luồng gió, thân ảnh hai người liền biến mất, tiếp tục truy đuổi, tìm kiếm khí tức của Phương Hàn.
"Nhanh như vậy đã đuổi kịp ta? Chẳng lẽ hai người Long đạo nhân, Mộc đạo nhân là song hưu đạo lữ? Pháp lực câu thông với nhau, liên thủ đuổi giết ta?"
Phương Hàn kiệt lực phi hành giữa Cửu Thiên Cương Phong, cơ hồ trong nháy mắt đã đi được hơn ba nghìn dặm, một ngàn dặm cũng chỉ mất thời gian một cái hô hấp. Hắn cũng không có hạ xuống mặt đất mà bay vút ở trên cao, hướng thẳng ra ngoài vũ trụ. Như vậy hắn có thể nhìn rõ phương vị ở Huyền Hoàng Đại Thế Giới, nhanh chóng bay trở về Vũ Hóa Môn.
Bị rất nhiều cao thủ đuổi giết, không biết chạy đường nào là chuyện không hay chút nào.
Vài cái nhún người, Phương Hàn lại vượt qua khoảng cách ngàn dặm, thoáng cái đã vượt ra ngoài Cửu Thiên Cương Phong, tiến vào trong vũ trụ. Trong vũ trụ là hư vô vĩnh hằng, giống như một vùng không gian ở sau tấm màn sân khấu, trên mặt rậm rạp, chằng chịt những ngôi sao. Ở những nơi xa xăm vô cùng, không biết có phải là tận cùng của vũ trụ hay không, có một dải tinh hà sáng rực rỡ, phát ra hào quang chói lọi như đang nói với các tu sĩ trong thế giới này rằng thế giới còn rất nhiều điều thần kỳ, bí mật.
Đây là lần đầu tiên Phương Hàn vượt ra ngoài Cửu Thiên Cương Phong, nhìn ra tinh không bao la, rộng lớn, vũ trụ hùng vĩ, trong lòng hắn tự nhiên lại sinh ra một cảm giác hào hùng. Tâm linh của hắn như được tinh lọc, tựa hồ lại lĩnh ngộ ra được một điều gì đó. Cửu Thiên Cương Phong ở bên dưới lại rung động lên, một dòng nước xoáy liên tục di chuyển, trong đó ẩn hiện hình bóng của Long đạo nhân và Mộc đạo nhân.
Phương Hàn lập tức bị dọa nhảy dựng lên, không ngờ rằng hai người này lại hung mãnh như vậy, quán thông pháp lực, liên thủ đuổi giết Phương Hàn.
Cũng may là hắn từng giao thủ với Thu Tế Vũ, biết rõ sự lợi hại của đầu sỏ muôn đời. Cũng không thưởng thức cảnh sắc mỹ diệu của tinh không nữa, thoáng điều tức nguyên khí xác định rõ vị trí của Vũ Hóa Môn rồi toàn thân trở nên mông lung, lập lòe rồi lại biến mất không thấy đâu nữa.
Oanh!
Phương viên một ngàn dặm xung quanh lại một lần nữa tan rã, Long đạo nhân và Mộc đạo nhân liên thủ với nhau bay đến, lực lượng chấn động không gian xung quanh.
"Đáng giận! Lại để cho tiểu tử này chạy thoát! Tiểu tử này phi độn nhanh thật!" Long đạo nhân hung dữ nói.
"Trong các thần thông của Ngũ Đế Đại Ma có Bạch Đế Kim Hoàng Trảm nổi tiếng với tốc độ phi hành rất nhanh trong Ma Môn. Trong Tiên Đạo cũng chỉ có Thái Ất Phi Thiên Ảo Ảnh đại pháp mới có thể sánh được. Hơn nữa hắn lại có Nại Hà Kiều có thể xuyên qua thời không, tùy ý di chuyển. Có điều kẻ này còn chưa luyện thành Trường Sinh Bí Cảnh, không thể phát huy ra toàn bộ lực lượng của Nại Hà Kiều, nếu không thì chúng ta căn bản không thể tìm thấy hắn được" Mộc đạo nhân phát ra thần niệm "Có điều trên người hắn ẩn chứa khí tức của Thanh Đế Mộc Hoàng Công, lại có khí tức của thánh vật mộc hệ. Ta có cảm ứng rất sâu sắc với hai loại khí tức này, vô luận là hắn chạy đi đâu thì ta vẫn có thể tìm được. Đuổi tiếp thôi!"
"Vạn nhất hắn trốn về Vũ Hóa Môn thì chúng ta nên làm sao bây giờ? Chưởng giáo Vũ Hóa Môn là Phong Bạch Vũ có Thiên Hoàng Kính, chúng ta không phải là đối thủ của hắn".
"Vậy phải bắt được hắn trước khi hắn chạy về tới Vũ Hóa Môn! Hơn nữa càng xa Vũ Hóa Môn càng tốt, cho dù là với tốc độ này của chúng ta muốn bay tới sơn môn của Vũ Hóa Môn cũng mất mấy ngày mấy đêm. Pháp lực của hắn cũng không có khả năng duy trì tốc độ như vậy bay trong thời gian dài. Mà chúng ta lại có pháp lực hùng hậu, sâu dày hơn hắn nhiều lắm".
Mộc đạo nhân nói chuyện, sau đó lại một lần nữa bay đi.
Linh Lung Phúc Địa ở nơi hải ngoại xa xôi, tu sĩ bình thường muốn bay tới Linh Lung Phúc Địa cũng phải mất mấy tháng, thậm chí là một năm. Mà Phương Hàn thật sự là phải mất mấy ngày mấy đêm mới có thể về tới Vũ Hóa Môn.
"Hai đầu sỏ muôn đời này thật giống như giòi trong xương, vung mãi mà vẫn không chịu rớt". Phương Hàn không ngừng biến hóa, thay đổi lộ tuyến, ý đồ muốn thoát khỏi sự truy đuổi của hai người Mộc đạo nhân, Long đạo nhân, nhưng lại không mấy hữu dụng, có mấy lần suýt để cho hai người đuổi kịp, chắn trước mặt hắn, bức hắn phải bay ngược về sau.
Phương Hàn thậm chí không rõ là vì cái gì mà hai đạo nhân này quyết tâm truy đuổi hắn đến như vậy.
Tốc độ của hắn cũng dần chậm lại, tốc độ gấp ba nghìn lần vận tốc âm thanh cũng chỉ là sức bật của hắn, không thể duy trì phi hành trong thời gian dài được. Hơn nữa hiện tại kim đan của hắn quá mức cường đại. Nguyên khí Tiên Giới cần để bổ sung cho nó rất là lớn, nếu như duy trì tình trạng bộc phát trong thời gian dài thì sẽ có nguy cơ bị thoát lực.
"Phương Hàn! Vốn chúng ta hoàn toàn có thể bỏ rơi hai người Long đạo nhân và Mộc đạo nhân, chỉ là Mộc đạo nhân lại quá mẫn cảm đối với khí tức của ngươi. Ngươi tu luyện Thanh Đế Mộc Hoàng Công, lại có Thế Giới Chi Thụ ở mi tâm, tự nhiên giúp cho hắn dễ dàng phát hiện được vị trí của ngươi. Nếu như cứ theo đà này khẳng định là chưa kịp về Vũ Hóa Môn đã bị người ta bắt kịp rồi".
"Họ đuổi kịp cũng không cần phải sợ, ta cũng không sợ bọn họ có thể làm gì được ta, ít nhất là không thể giết ta. Nhưng mà hiện tại có rất nhiều người xem ta như một kho báu, vạn nhất ta và hai người họ chiến đấu đến lưỡng bại câu thương thì đều không có lợi cho cả hai bên". Phương Hàn thầm tính toán trong lòng, "Ta có sách lược tránh đi sự dò xét của bọn chúng! Chuyển Thế Đầu Thai Quyết!"
Trong khi hắn tụng niệm chú ngữ thì Hoàng Tuyền Đồ đột nhiên biến ảo, trông giống như một kiện thiên y, mặc lên trên người Phương Hàn, lập tức khí chất của Phương Hàn liền thay đổi thành một người khác, Đoạt Mệnh Thư Sinh. Tất cả khí tức của bản thân đều bị che giấu đi.
Hắn biến hóa xong thì hạ thấp xuống, nhập vào trong thế tục
← Ch. 0386 | Ch. 0388 → |