← Ch.0462 | Ch.0464 → |
Phương Hàn cảm thấy rất kinh ngạc đồng thời cũng rất trùng hợp.
Chính mình đi tới Hỗn Loạn Giác tinh vực của Vô Cực thế giới, không ngờ có thể gặp được đồng môn.
Bắc Dao Quang đã rất lâu không xuất hiện, bây giờ bỗng ló mặt, nàng họ Phong, lại chính là con gái của Phong Bạch Vũ. Hơn nữa Đạo thuật của nàng rất cao thâm e rằng không thể tưởng tượng. Nhưng mà có thể gặp đồng môn ở đây cũng coi như là một chuyện tốt, thế nhưng có một đầu Phệ Hồn thánh thú, cũng chỉ có thể luyện thành chín viên Cửu Chuyển Hoàn Hồn Đan cứu Phương Thanh Tuyết, mặc dù Phong Dao Quang là đồng môn, thế nhưng không có cảm tình thâm hậu gì với Phương Hàn, Phương Hàn há có thể chỉ vì nàng là con gái của Phong Bạch Vũ mà nhường đầu ma thú này?
Đương nhiên hắn không hề đề cập tới chuyện mình đã bắt được đầu Phệ Hồn thánh thú.
"Ta hoặc là đệ tử Vũ Hóa Môn đều rất coi trọng đại vị chưởng môn, nhưng mà tuyệt đối sẽ không chém giết cướp đoạt đại vị trong tay chưởng giáo chí tôn Phong Bạch Vũ. Ta cùng Hoa Thiên Đô có ước chiến, sau 5 năm nữa sẽ giao thủ cùng hắn triệt để giết chết hắn. Sau đó đại vị chưởng môn sẽ là của ta." Phương Hàn căn bản không tin khi nghe Phong Dao Quang nói có pháp môn khắc chế Thiên Hoàng Kính.
Thiên Hoàng Kính là cái gì?
Bảo bối của Thiên hoàng một trong thượng cổ Tam Hoàng. Có được hoàng kính này, kính sáng giương cao, nhìn rõ Chu Thiên, không chỗ nào không thể điều tra, thậm chí có thể suy tính trước tương lai. Có đồ vật gì có thể khắc chế hoàng kính? Quả thực là không có.
Hơn nữa để hắn cướp đoạt đại vị chưởng giáo từ tay Phong Bạch Vũ, cho dù hắn có hùng tâm ngập trời cũng cảm thấy chưa đủ sức. Phong Bạch Vũ ở trong lòng Phương Hàn chính là một nhân vật thâm bất khả trắc.
"Đúng vậy, với tu vi của ngươi chỉ cần tấn thăng tới Trường Sinh Bí Cảnh trở thành vạn cổ cự đầu, đại vị chưởng môn nhất định có phần của ngươi." Phong Dao Quang tiếp tục truyền thần niệm tới: "Nhưng mà ngươi là truyền nhân của Hoàng Tuyền Đại Đế, số phận đã chú định ngươi không thể kế thừa đại vị của Vũ Hóa Môn ta. Phong Bạch Vũ là ai? Ta còn biết rõ hơn ngươi nhiều. Ngươi ngàn vạn lần đừng tin lời hứa của hắn. Năm đó hắn hứa ở cùng với mẹ ta, kết quả hắn đã bán rẻ bà! Phương Hàn ngươi cho rằng ta không có khả năng khắc chế Thiên Hoàng Kính sao? Sai rồi, trong cơ thể của ta có phong ấn khí linh của Thiên Hoàng Kính! Không, phải nói ta chính là khí linh chuyển thế của Thiên Hoàng Kính. Nhưng mà Phương Hàn, Đạo thuật của ngươi đúng là rất lợi hại, cư nhiên cũng luyện thành tinh thần lĩnh vực, hơn nữa lại là hai cái. Xem ra ta thôi toán đúng, hôm nay tới Phi Thiên Bảo Lâu quả nhiên có thể tìm được người trợ giúp."
"Thôi toán đúng..." Sau khi Phương Hàn nghe một câu này, trong lòng hắn âm thầm cảnh giác.
Khó trách sau khi Phong Dao Quang xác định thân phận của mình, nói chuyện cũng không hề cố kỵ, đã để lộ ra rất nhiều bí mật. Dựa theo đạo lý trong cơ thể nàng có phong ấn khí linh của Thiên Hoàng Kính là một chuyện đại bí mật, không nên tùy tiện truyền cho mình, nguyên lai nàng biết thuật thôi toán.
Chính là vì Phong Dao Quang tính được mình sẽ tới, cũng không tạo nên uy hiếp với nàng, cho nên mới để lộ ra một ít bí mật.
Nói như vậy, nhưng tu sĩ có thể tính ra bảy phần đã không tầm thường rồi.
Biết thôi toán chi thuật, là dạng người thập phần khủng bố.
Thôi toán Chu Thiên, việc trong tương lia chẳng khác gì đảo lộn pháp tắc thiên đạo, trong chỗ tối tăm sẽ lọt vào sự cắn trả của thiên địa pháp tắc, có rất nhiều kẻ là thái thượng trường lão của Thái Nhất Môn, tu vi cực cao, lĩnh ngộ không gian, thời gian, tạo vật, bao gồm rất nhiều pháp tắc, khi thôi toán tương lai, kết quả tâm ma nổi lên, bị thiên địa pháp tắc cắn trả, trực tiếp tử vong.
Hiện tại Phương Hàn cũng không dám tùy tiện thôi toán, hơn nữa hắn cũng không có pháp môn thôi toán.
Phong Dao Quang này có thể thôi toán, dự cảm mọi sự tình. Không thể nghi ngờ, đó là nguyên nhân do trong cơ thể nàng có khí linh của Thiên Hoàng Kính. Khó trách nàng có thực lực mạnh như vậy.
"Dao Quang sư tỷ, lần này đồng môn chúng ta gặp mặt tại đại lục Hỗn Loạn xa xôi này, có thể nói là cố tri tha hương gặp mặt, thật sự là việc đáng mừng." Phương Hàn trầm mặc một hồi, rồi nói: "Chúng ta đã là đồng môn, hết thảy mọi chuyện cũng có thể từ từ thương lượng. Không bằng trước tiên tìm một chỗ cẩn thận bàn lại đi. Ta vừa vặn muốn đối phó với Sở Nam công tử là Bắc Đấu điện chủ của Vô Cực Tinh Cung."
"Tốt lắm. Ta vừa vặn muốn tới phòng đấu giá của Phi Thiên Bảo Lâu, nhìn xem có thứ bảo bối tốt gì không để mua. Nghe đồn có một ít tàn phiến của đạo khí, nếu như có thể mua được sẽ trợ giúp ta phục chế bản thể của Thiên Hoàng Kính." Phong Dao Quang gật gật đầu nói: "Phương Hàn, ngươi theo ta cùng đi nhé. Hiện tại thân phận của ta là chưởng môn của môn phái Dao Quang trên đại lục Hỗn Loạn, cũng tạo ra được chút cơ nghiệp nho nhỏ. Nhưng mà trên đại lục Hỗn Loạn này, môn phái mạnh nhất chính là Thập Tam phái, bọn họ liên hợp cùng một chỗ nắm giữ rất nhiều tài nguyên. Chưởng môn của Thập Tam phái này đều là vạn cổ cự đầu, thậm chí còn có Bất Tử Chi Thân. Cho nên bọn họ có lực lượng trấn áp một phương. Nhưng mà chỉ cần ta luyện chế thành Cửu Chuyển Hoàn Hồn Đan là có thể phá giải cái kén chi mê, sẽ đánh thức một phần trí nhớ từ thời viễn cổ của khí linh Thiên Hoàng Kính, đồng thời dễ dàng bước vào Trường Sinh Bí Cảnh. Đến lúc đó không tới ba năm có thể xơi tái cả đại lục Hỗn Loạn này. Trong vòng mười năm ta có thể bằng vào tầng tầng quan hệ chậm rãi tiến vào trong Vô Cực Tinh Cung."
"Mẹ của tỷ chẳng lẽ là người của Vô Cực Tinh Cung? Sao lại có quan hệ với chưởng giáo vậy?" Phương Hàn hỏi.
"Ba ngàn năm trước Vô Cực Tinh Cung phái ra Thánh nữ đi Huyền Hoàng đại thế giới. Thánh nữ chính là mẹ ta, sau đó bà phát sinh tình cảm với Phong Bạch Vũ, không lâu sau thì sinh ta ra. Thế nhưng sau này Vô Cực Tinh Cung biết chuyện, phái người bắt mẹ ta trở lại, Phong Bạch Vũ lại không hề quan tâm!" Thần niệm của Phong Dao Quang còn lẫn tiếng cười lạnh: "Sau này ta biết chuyện, thế cho nên bản thân liền khổ luyện thần công, sau khi tu tới Kim Đan, liền tới đại lục Hỗn Loạn này âm thầm gây dựng. Ta đoán được năm nay sẽ xuất hiện một bước ngoặt. Xem ra Phương Hàn ngươi chính là bước ngoặt trong đời ta rồi."
"Dao Quang sư tỷ muốn duy trì đại nghiệp, để ta phụ trợ, ta tự nhiên sẽ không thể xem thường." Phương Hàn gật gật đầu nói: "Đoạn thời gian này ta muốn ở Hỗn Loạn Giác tu luyện, hi vọng có thể tu thành Trường Sinh Bí Cảnh rồi mới trở về. Hoa Thiên Đô đã tu thành Trường Sinh Bí Cảnh, nếu như ta còn chưa tu thành sẽ bị hắn áp chế."
"Phương Hàn, nghe ta nói một câu, tuyệt đối không thể tin Phong Bạch Vũ, đại vị chưởng giáo của Vũ Hóa Môn không dễ tranh đoạt đâu. Thân phận của ngươi quá đặc thù, lời hứa của Phong Bạch Vũ nhất định là vì lợi dụng ngươi đó."
Phong Dao Quang lại truyền thần niệm tới, sau đó nàng khoát khoát tay: "Bỏ đi, không nói chuyện này nữa, nói nữa ngươi cũng không tin. Nhưng mà năm đó mẹ ta được Hoàng Tuyền Đại Đế chỉ điểm, nếu như ngươi là truyền nhân của Hoàng Tuyền Đại Đế, tương lai gặp nạn, ta sẽ cứu ngươi một lần."
"Lời này rất tốt, thật sự là nói khoác mà không biết ngượng." Phương Hàn âm thầm cười, nhưng mà nghĩ lại, nếu như Phong Dao Quang thật sự là khí linh của Thiên Hoàng Kính chuyển thế, chỉ cần một khi nàng ta bước vào Trường Sinh Bí Cảnh, thức tỉnh trí nhớ viễn cổ của khí linh liền có vô tận uy lực.
"Đi thôi!" Sau khi hô lên một câu, Phong Dao Quang liền đi tới chỗ sâu trong Phi Thiên Bảo Lâu, Phương Hàn cũng đi bên cạnh, đồng thời âm thầm quan sát.
Đi qua vài cái không gian, trước mặt đột nhiên sáng bừng.
Một phòng đấu giá cự đại hiện ra trước mắt, người ở đây rất tất bật, đều ngồi ở trên từng cái ghế rất rộng, cùng đợi bảo vật mang ra bán đấu giá.
Phương Hàn nhìn lướt qua, người trong tràng đều là nhân vật cấp bậc cường giả vượt qua thần thông thất trọng Kim Đan. Nhưng mà hắn cũng không kinh ngạc, bởi vì chỉ có cao thủ kim đan trở lên mới được tiến vào trong Phi Thiên Bảo Lâu.
Trong đại lục Hỗn Loạn chỉ có cường giả thần thông thất trọng Kim Đan mới được xem là nhân vật có thân phận.
Nhưng mà Phương Hàn cũng phát hiện được chút ít manh mối, đám cao thủ kim đan đều tu được rất ít thần thông, đại đa số đều là năm loại, là loại thần thông đơn giản trong Ngũ Hành thần thông. Lực lượng nhỏ yếu, hơn nữa rất khó tiến thêm, tiềm lực của đám người này không lớn.
"Đây là vị trí của ta, ngồi xuống đi." Phong Dao Quang tới giữa trường đấu giá, tìm được một chỗ ngồi, chỗ này rất lớn, dài rộng chừng hơn mười trượng, giống như một cái sân nhỏ, hai bên chỗ ngồi còn có màn lụa che, thập phần hoa lệ. Chung quanh bao phủ mây mù.
Phương Hàn cũng không khách khí khoanh chân ngồi lên.
"Nhìn đi, đó là chưởng giáo của Dao Quang phái, Dao Quang Tử. Nàng ta rất không đơn giản, đột ngột xuất hiện vào mười năm trước, trên hỗn loạn thành lập Dao Quang phái, những năm nay phát triển rất nhanh, xác thực đã bồi dưỡng được một đám đệ tử, hàng phục được một ít tán tu từ bốn phía. Hiện tại cũng gần đuổi kịp Thập Tam Môn của đại lục Hỗn Loạn rồi, lần này không biết nàng mời tới vị tán tu nào nữa?"
"Dao Quang Tử này gần đây làm ra náo động quá lớn, trước đây ít năm đã đánh gần chết nhi tử của lão tổ Thiên Cương Môn, Thiên Cương lão tổ đã thúc dục phù chiếu muốn bắt nàng, không ngờ lúc này nàng còn xuất hiện ở đây."
"Nhưng mà Đạo thuật của nàng rất kỳ quái, chưa tu luyện tới Trường Sinh Bí Cảnh thế nhưng Thiên Cương lão tổ cũng không thể bắt được nàng."
"Đúng vậy, Thiên Cương lão tổ là nhân vật đỉnh phong vạn cổ cự đầu, còn kém một bước nữa là tu thành Bất Tử Chi Thân, Thiên Cương Môn cũng là một trong những Thập Tam Môn của đại lục Hỗn Loạn, dưới tay có rất nhiều đệ tử kim đan, cư nhiên còn không làm gì được Dao Quang Tử. Nếu như Dao Quang Tử này tu thành Trường Sinh Bí Cảnh vậy rốt cuộc còn mạnh cỡ nào?"
"Tất nhiên là càng lợi hại hơn rồi, bất quá cũng chỉ là một nữ nhân mà thôi, ta lại biết Sở Nam công tử tại Bắc Đấu Điện của Vô Cực Tinh Cung đang chú ý tới nàng, muốn cưới nàng làm tiểu thiếp. Nhưng mà thế lực lớn nhất ở đại lục Hỗn Loạn này là Vô Tương lão tổ của Vô Tương Tông cũng coi trọng nàng, năm lần bảy lượt nghĩ biện pháp muốn nạp nàng làm tiểu thiếp. Ta nghĩ hiện tại nàng ta cũng như đang ngồi trên đống lửa. Cho nên lúc này muốn tổn hao đại lượng Thuần Dương đan để mua một chút dược liệu, muốn luyện chế đan dược tăng cường thực lực đây mà."
"Coi như bỏ qua Vô Tương lão tổ, Sở Nam công tử lại chính là điện chủ Bắc Đấu Điện của Vô Cực Tinh Cung, nghe đồn đã tu tới Trường Sinh Bí Cảnh đệ nhị trọng Bất Tử Chi Thân đỉnh phong, bắt đầu lĩnh ngộ pháp tắc không gian. Nghe đồn nữ nhân mà hắn vừa ý, không có một ai trốn thoát."
"Cái này thì đúng, Dao Quang Tử cho dù có tu luyện ra sao, cũng khó tránh khỏi ma chưởng của Sở Nam công tử."
"Bất quá ta nhìn người nam tử mà Dao Quang Tử mời tới kia, có khí tức rất mạnh. Trái lại chính là một cao thủ đó."
"Cao thủ cao tới đâu liệu có thể đối kháng được với Bắc Đấu Điện Vô Cực Tinh Cung không?"
"Nói cũng đúng. Nhưng mà nghe đồn Sở Nam công tử đã nạp vị tiểu thiếp thứ 2999 rồi, không biết vị tiểu thiếp này tên là gì. Mỗi một tiểu thiếp của hắn đều là kỳ nữ đó..."
Phương Hàn vừa ngồi xuống, lỗ tai khẽ động, ba nghìn ma nhãn âm thầm xoay tròn, cư nhiên nhận được đối thoại yếu ớt ba động.
Hiện tại tu vi, bổn mạng Thiên Địa Pháp Tương của hắn đã cường đại tới trình độ không cách nào tưởng tượng, nhất là sau khi dung nhập mọt nửa Long Mộc tinh hạch, đã có thể dò xét được thần niệm ba động của những cao thủ có tu vi thấp hơn hắn.
"Dao Quang sư tỷ, xem ra tình cảnh của tỷ cũng rất gian nan nhỉ?"
Phương Hàn thở dài nói: "Nếu như tỷ còn ở Vũ Hóa Môn, có chưởng giáo chí tôn che chở, cho dù Thái Nhất Môn cũng không dám có chủ ý với tỷ."
"Ta lại không thèm trở về Vũ Hóa Môn." Sắc mặt Phong Dao Quang không chút biểu tình nói: "Tình cảnh của ta ngược lại còn không đến nỗi nào, đám vạn cổ cự đầu kia còn chưa làm gì được ta. Về phần Sở Nam công tử, người này trái lại có chút đạo hạnh, hắn cũng phát hiện ra một ít bí mật của ta, vì vậy mới có chủ ý với ta. Ngươi không phải đã sớm nói muốn đối phó với người này sao? Ta cho ngươi biết người này tuyệt đối không thể coi hắn là loại háo sắc được."
"Cái này tự nhiên là ta biết, nhân vật có thể tu luyện tới Bất Tử Chi Thân tuyệt đối không đơn giản như vậy." Phương Hàn truyền thần niệm tới, không tối không sáng nói: "Hơn nữa ta biết không ít bí mật của Vô Cực Tinh Cung. Thậm chí ta còn luyện được tuyệt học của Vô Cực Tinh Cung là Chúng Tinh Vô Cực Thư!"
"Gì? Ngươi biết Chúng Tinh Vô Cực Thư?"
Thần niệm của Phong Dao Quang lại lần nữa kịch liệt ba động: "Môn đạo thuật này không phải tầm thường, chính là thần thông lập giáo của Vô Cực Tinh Cung, là Đại Tinh Thần Thuật một trong ba nghìn đại đạo, nghe đồn một khi luyện thành môn thần thông này có thể thu nạp quần tinh rồi luyện hóa. Trong lúc xuất thủ sẽ phát ra mênh mông thần uy, quần tinh như đại hải. Hơn nữa có thể mượn quần tinh lực phi độn giữa các ngôi sao, vô cùng huyền diệu."
"Mẫu thân của Dao Quang sư tỷ là Thánh nữ của Vô Cực Tinh Cung. Xem ra tỷ cũng biết môn thần thông này rồi?" Phương Hàn thử thăm dò.
"Ta không biết, ta không tu luyện thần thông của Vũ Hóa Môn, cũng không có tu luyện thần thông của Vô Cực Tinh Cung mà tu luyện Hồng Mông thiên đạo. Không thuộc về ba nghìn đại đạo, nhưng mà đây là pháp môn khác của Hồng Mông đạo nhân ngoài ba nghìn đại đạo. Năm đó Hồng Mông đạo nhân học xong hai nghìn chín trăm chín mươi chín loại đại đạo, duy chỉ có đệ nhất Đại Mệnh Vận thuật của ba nghìn đại đạo là không học được, nhưng mà Hồng Mông đạo nhân có chí nguyện to lớn, muốn tự mình sáng tạo ra một môn Đạo thuật, vượt ra khỏi ranh giới vận mệnh, thế cho nên người tại Vĩnh Sinh chi môn Tiên giới, tĩnh tọa chín vạn năm tìm hiểu ra Hồng Mông thiên đạo."
Phong Dao Quang trò chuyện vài câu, khiến tâm thần Phương Hàn lay động.
Thái cổ Hồng Mông đạo nhân, Tam Hoàng chi sư đều là những nhân vật lợi hại. Loại phong thái này khiến hậu bối nể phục từ sâu trong thâm tâm, không hổ là người trong truyền thuyết có vô thượng đại năng có thể đánh chết Tiên nhân.
Cư nhiên có thể tự nghĩ ra "Hồng Mông thiên đạo, ý đồ muốn so với Đại Mệnh Vận thuật.
Không nói có thể chống lại vận mệnh hay không, thế nhưng mọi người đều biết, môn Đạo thuật tự nghĩ ra này khẳng định không dưới ba nghìn đại đạo.
Phương Hàn không thể tưởng tượng nổi, ngoài ba nghìn đại đạo ra con người làm sao có thể sáng lập ra một môn Đạo thuật nữa? Ba nghìn đại đạo là tổng cương của hết thảy thần thông Đạo thuật rồi.
Sau khi tu luyện Ngũ Đế Đại Ma thần thông, Đại Ngũ Hành Thuật, Phương Hàn cảm thấy tất cả Ngũ Hành Đạo thuật trước đây quả thật chỉ giống như trẻ nhỏ, nói cách khác Đại Ngũ Hành Thuật bao hàm hết thảy Ngũ Hành Đạo thuật. Muốn hắn sáng lập ra một môn Ngũ Hành Đạo thuật, cùng so sáng với Đại Ngũ Hành Thuật, cho dù giết chết hắn hắn cũng không thể nghĩ ra.
"Ba nghìn đại đạo, Vĩnh Sinh chi môn ở trước mặt, tìm hiểu chín vạn năm, muốn tạo ra một pháp môn vượt qua ranh giới vận mệnh! Hiển nhiên là Hồng Mông đạo nhân muốn phá tấm sương mù quanh ba nghìn đại đạo, xé rách Vĩnh Sinh chi môn bước vào Vĩnh Sinh chi đạo chính thức!"
Trong lòng Phương Hàn đột nhiên sinh ra một tia minh ngộ.
Đây là lần đầu tiên hắn nghe nói có người muốn mưu cầu pháp môn siêu việt hơn ba nghìn đại đạo. Chỉ với ý nghĩ này đã siêu việt hơn hết thảy. Vì hắn đã mở ra gông cùm xiềng xiếc trói buộc tư duy.
Loáng thoáng minh ngộ này, Tiểu Túc Mệnh Thuật mà Phương Thanh Tuyết truyền thụ cho hắn cũng thông thoáng hơn, lại lần nữa trở nên rõ ràng. Suy nghĩ của hắn, thần niệm của hắn, trở nên nhảy cảm, sáng sủa tới trạng thái trước nay chưa từng có, thần niệm hơi chút bắn quét qua cũng cảm giác được thế giới này dày đặc từng tầng từng tầng chướng ngại, trong hư không vô tận, vô số nguyên khí quấn quanh lẫn nhau, hết thảy đều tạo thành từ khí, khí là căn bản, nó khống chế hết thảy vận mệnh.
"Nối tiếp của vận mệnh là vì khí, khí là căn bản, là vì mệnh mà không ngừng sinh sôi, chính là vì vậy sẽ sinh ra quy tắc, ..." Rốt cục Phương Hàn cũng dịch được ra đoạn âm tiết Tiểu Túc Mệnh Thuật mà Phương Thanh Tuyết truyền thụ cho. Một đoạn ý niệm cổ xưa róc rách chảy trong đầu.
Phương Hàn cũng cảm giác được trong hư không tối tăm, giữa không trung vô tận truyền tới một cỗ nguyên khí cổ quái. Mình và tất cả thời không, vô tận hư vô đều có cảm giác liên hệ chặt chẽ.
Giữa không trung vô tận, bản thân mình có thể điều động được một cỗ lực lượng khó hiểu.
Mà để điều động được cỗ lực lượng này, mình phải đổi bằng tuổi thọ.
"Đây là Tiểu Túc Mệnh Thuật sao? Mình phải dùng tuổi thọ để trao đổi, để đổi lấy lực lượng quy tắc số mệnh giữa vô tận hư không?" Tại thời khắc này Phương Hàn rốt cục cũng giác ngộ được Tiểu Túc Mệnh Thuật.
Hắn cũng đã hơi hiểu một chút về tinh hoa của Tiểu Túc Mệnh Thuật, trước một đoạn kinh văn thật khiến người ta có thể lĩnh ngộ được giữa không trung vô tận một cỗ lực lượng thần bí không thuộc về nguyên khí Ngũ Hành, không thuộc tinh khí Vu Lôi Đình, cũng không thuộc về các loại nguyên khí mà người ta nhận ra. Mà là một loại lực lượng quy tắc kết hợp.
Loại lực lượng này được xưng là "Số mệnh".
Trong vô tận thời không có vô số nguyên khí. Ngũ Hành nguyên khí. Cương phong lực, không gian chi lực, thời gian chi lực, các loại ma khí, sát khí, âm khí, dương khí, từ tính khí, lôi đình tinh khí, Huyền Hoàng khí, Thái Thanh khí, Thượng Thanh khí, Phật, thần chi lực... vv.
Người tu đạo hấp thu những loại tinh khí này, tự cô đọng thành thành thần, rồi hợp thành các loại pháp môn thiên biến vạn hóa.
Nhưng mà Phương Hàn lĩnh ngộ Tiểu Túc Mệnh Thuật cảm ngộ "Số mệnh lực", là một loại bán quy tắc, có tồn tại một nửa nguyên khí, rõ ràng còn cao minh hơn so với thần chi lực.
Nhưng mà điều động loại bán quy tắc, bán nguyên khí này cũng phải trả một cái giá lớn, đó chính là phải thiêu đốt tuổi thọ của mình.
Hơn nữa ở bên trong Tiểu Túc Mệnh Thuật có pháp môn thiêu đốt tuổi thọ vô cùng thần diệu, trong nháy mắt vô hình vô ảnh biến tuổi thọ của mình thành số mệnh lực, cướp đoạt hết thảy thần thông của địch nhân. Với quy tắc lực để áp chế đối phương.
"Tốt, Tiểu Túc Mệnh Thuật thật thần diệu! Thật sự lợi hại! Không biết Thanh Tuyết sư tỷ học được từ đâu? Bất quá tuy ta đã cảm ngộ được một chút lực lượng số mệnh trong vô tận hư không, còn chưa có thành thục, chỉ sợ không nắm chắc đánh thức linh hồn của Thanh Tuyết sư tỷ tỉnh lại, việc đó sẽ rất nguy hiểm, vạn nhất không được, Thanh Tuyết sư tỷ sẽ lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục, ta phải củng cố cả hai mặt, vừa luyện chế Cửu Chuyển Hoàn Hồn Đan! Vừa đề thăng Tiểu Túc Mệnh Thuật, phải hết sức cẩn thận mới được."
Đột nhiên lúc này đang cùng nói chuyên với Phong Dao Quang, Phương Hàn lại lĩnh ngộ được Tiểu Túc Mệnh Thuật. Phá tan cỗ sương mù che dấu bấy lâu, cho nên tinh thần của hắn đang rất sảng khoái.
môn thần thông Tiểu Túc Mệnh Thuật này vừa đột phá, ngưng tụ thành hình ở trong đầu. Hóa thành một cái ký hiệu, ở bên trên chính là một cỗ ký hiệu "Số mệnh lực", sau đó dung nhập vào bên trong bổn mạng Thiên Địa Pháp Tương của Phương Hàn.
Cái ký hiệu này ở trong đầu Phương Hàn giống như tròn mà không phải tròn, giống như dẹp mà không phải dẹp, nói trắng ra là không ra hình thù gì, khi thì giống như hỏa diễm mãnh liệt bùng lên, khi thì giống như nước chảy róc rách, khi lại giống như gió lốc xoay tròn, khi thì lại trầm ổn giống như đại địa.
Một hạt giống Phù Văn không ngừng biến hóa.
Một ký hiệu mà ai ai cũng chưa từng thấy qua.
Đây là thần thông đại biểu của Tiểu Túc Mệnh Thuật.
Sau này Phương Hàn chuẩn bị không ngừng hấp thu hấp thu số mệnh lực trong thời không, làm cho hạt giống Phù Văn này lớn mạnh lên.
"Ừm? Đó là cái gì?"
Lúc Phương Hàn đột nhiên lĩnh ngộ Tiểu Túc Mệnh Thuật, Phong Dao Quang tựa hồ như cũng cảm thấy cái gì đó. Nàng thoáng sửng sốt, trong mắt nàng bắn ra tia sáng kỳ dị, lập tức tất cả huyết nhục của Phương Hàn đều biến mất trong mắt nàng. Chỉ còn lại nguyên khí tinh khiết nhất tổ hợp lại.
Đây là "Hoàng Thiên chi nhãn của Phong Dao Quang.
"Bổn mạng Thiên Địa Pháp Tương thật cường đại." Sau khi chính thức nhìn rõ nguyên khí tổ hợp của Phương Hàn, Phong Dao Quang bị dọa cho nhảy dựng lên, nàng đã nhìn rõ bổn mạng Thiên Địa Pháp Tương của Phương Hàn, có rất nhiều thần thông, khoảng chừng 93 loại.
"Chín mươi ba loại thần thông! Làm sao có thể luyện ra vậy? Tại sao có nhiều thần thông như vậy? Nhiều thần thông như vậy, hắn muốn tấn thăng đến Trường Sinh Bí Cảnh không phải là một chuyện dễ dàng gì! Còn nữa, ba ngàn mắt, ba ngàn tay đều là đại biểu cho vô thượng thánh Ma chi đạo cùng Phật Đà chi đạo! Hơn nữa tại sao thân thể hắn lại cường đại như vậy? Cư nhiên bắt đầu có dấu hiệu của Bất Tử Chi Thân! Trong thân thể hắn quả nhiên có Hoàng Tuyền Đồ! Đúng vậy quả thật chính là truyền nhân của Hoàng Tuyền Đại Đế! Nhưng mà Hoàng Tuyền Đồ tuy lợi hại nhưng khó có thể ngăn cản bị xuyên thủng bởi Hoàng Thiên chi nhãn của ta, để ta nhìn xem rốt cuộc Hoàng Tuyền Đồ cường hoành tới trình độ nào?"
Ánh mắt của Phong Dao Quang lập loè càng lúc càng nhanh.
Lập tức Hoàng Tuyền Đồ hiện lên trong mắt nàng, dần dần trở nên rõ ràng, ánh mắt nàng tựa hồ thấy được bên trong của Hoàng Tuyền Đồ.
"Thiệt nhiều khí tức của pháp bảo cường hoành! Pháp bảo thật cường đại! Đạo khí, đạo khí! Tựa hồ như như là khí tức của thượng phẩm đạo khí. Tại sao có thể có nhiều thượng phẩm đạo khí như vậy! Còn nữa, còn có khí tức của vạn cổ cự đầu, ta cảm thấy khí tức của vạn cổ cự đầu. Không chỉ có một người! Đây là chuyện gì vậy?"
Tuy trong khoảng thời gian ngắn không thể nhìn rõ hết thảy cảnh vật bên trong Hoàng Tuyền Đồ, thế nhưng Phong Dao Quang có thể cảm nhận được khí tức của Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm, Long Đạo Nhân, Mộc Đạo Nhân, Lô Lan Bà, Kỵ Đô Pháp Vương trong Bát Bộ Phù Đồ.
Lúc nàng tiến thêm một bước, vận dụng thần nhãn để xem xét, đột nhiên một cái ký hiệu lóe lên trong Thiên Địa Pháp Tương của Phương Hàn.
"Vẫn còn? Đó là cái gì?"
Nàng bị dọa cho nhảy dựng lên, khi thấy cái ký hiệu kia, cảm thấy một vòng lực lượng quỷ bí cư nhiên ngay cả "Hoàng Thiên chi nhãn" cũng không thể thấy rõ.
Sau đó trong cái ký hiệu kia còn phát ra từng đợt ngâm xướng cổ xưa "Lực lượng của số mệnh, thẩm thấu đến vô tận thời không, có mặt ở khắp nơi, ánh sáng không chiếu thấu, hắc ám không thể che dấu, sẽ thấy rõ vận mệnh của ngươi, sẽ lọt hết vào vận rủi của số mệnh!"
Ong ong ong...
Cái ký hiệu kia phát ra khí tức khủng bố, một vòng lại một vòng, cư nhiên phản kích đánh bật Hoàng Thiên của Phong Dao Quang trở lại, một cỗ lực lượng mênh mông bỗng nhiên ép tới.
"Không tốt!"
Thân thể của Phong Dao Quang chấn động: "Đây là lực lượng gì, còn mang theo quy tắc nguyên khí." Ánh mắt của nàng nhắm lại, thế nhưng từng đạo tơ máu hiện ra trên mí mắt, cư nhiên nàng đã bị thương.
Kết quả này đương nhiên là do thần thông Tiểu Túc Mệnh Thuật của Phương Hàn luyện thành, lực lượng của số mệnh phản kích lại.
Lúc này Thiên Địa Pháp Tương của Phương Hàn dung hợp ký hiệu của Tiểu Túc Mệnh Thuật, chấn động một cái, lại lần nữa lột xác, trên mỗi một con ma nhãn đều mang theo một cái ký hiệu đồ án, trên mỗi một cánh tay cũng mang ký hiệu của số mệnh.
Bổn mạng Thiên Địa Pháp Tương của hắn bây giờ sẽ có chín mươi bốn loại thần thông!
Hơn nữa Tiểu Túc Mệnh Thuật này đã trở thành chúa tể của rất nhiều thần thông, trấn áp hết thảy thần thông, tất cả thần thông bị Tiểu Túc Mệnh Thuật trấn áp, vận chuyển cũng trở nên rõ ràng ngay ngắn hơn.
← Ch. 0462 | Ch. 0464 → |