← Ch.0193 | Ch.0195 → |
"Cuối cùng cũng chờ tới lúc hai người đại chiến kinh thiên."
Dương Kỳ nhìn tình hình qua cửa sổ, thấy được Thái tử và thiếu gia Già Thiên đại chiến. Hai người đều là cường giả Truyền Kỳ cửu biến Bất Tử biến, cường đại khủng bố không cần phải nói.
Từng chiêu từng thức của hai người này đều có thể ngang dọc thiên cổ, đánh bại vạn pháp. Một người cầm phương thiên họa kích, một người cầm yêu tộc thánh thương, lúc va chạm nhau bộc phát ra lực lượng cường đại, khiến cho bầu trời tối đen, trong vòng phạm vi ngàn dặm trở thành một cảnh tượng hỗn loạn, thiên địa nguyên khí bay tứ tán.
Cảnh giới Truyền Kỳ là cảnh giới pháp tắc.
Hiện giờ hai đại cao thủ đều là Truyền Kỳ đinh phong, vận dụng lực lượng pháp tắc, đánh nhau long trời lở đất, trăng sao chìm nổi.
Dương Kỳ thấy tâm thần mình phiêu lãng, cơ hồ quên mất mình đang ở trong Đại Đế tháp nguy hiểm tột cùng.
Lúc này xung quanh Đại Đế tháp được làm từ những bức tường đồng xanh, không tìm được lối ra. Lực lượng của Đại Đế tháp này kinh khủng vô cùng, tài liệu luyện chế tạo thành cái tháp này không biết được làm từ vật liệu nào, có lẽ không phải của thế giới này.
Keng!
Dương Kỳ bổ một chưởng vào vách tường tháp. Với lực lượng hiện giờ, hắn có thể đánh tan một ngọn núi, thế nhưng đánh vào vách tường đồng xanh này chẳng suy suyễn chút nào, ngay cả một mảnh vụn cũng không rơi xuống.
"Không biết Đại Đế tháp được đúc từ thứ gì?"
Dương Kỳ thất kinh, hắn thi triển ra Minh Thần Chi Mâu, lấy rắn phá rắn, một lần nữa đâm vào vách tường tháp.
Minh Thần Chi Mâu không gì không phá nổi, cộng thêm lực lượng Đoạt Mệnh lần 9 của hắn, oai lực của một mâu này không tầm thường. Thế nhưng, nó vẫn chẳng làm gì được Đại Đế tháp.
Minh Thần Chi Mâu vừa tiếp túc với vách tường, bức tường đồng xanh kia kêu lên ông ông, chấn động không ngớt, Minh Thần Chi Mâu vang lên răng rắc, sau đó vỡ tan thành nhiều bột phấn.
"Đây quả thực là..."
Dương Kỳ không nói được gì, với lực lượng của hắn hiện giờ mà muốn đi ra ngoài quả thực là si tâm vọng tưởng.
Việc có thể làm duy nhất hiện giờ là chờ đợi, đợi khi nào biến hóa đột phá tù giam.
Hắn cũng đã lên kế hoạch. Lần này đại nhân vật giao phong, thiếu gia Già Thiên, Thái tử, rất nhiều ác ma, còn có cả A Tu La ma vương có tu vi Truyền Kỳ cửu biến, nhiều đại nhân vật như vậy tập trung, một con kiến nhỏ như Dương Kỳ nhất định là không chạy thoát nổi.
Thế nhưng, hắn có đòn sát thủ, chính là hình người màu vàng Chư Thần Án Ký trong mi tâm. Nếu như có thể vận dụng nó, thì hoàn thành đại nghiệp không thành vấn đề.
Ầm ầm!
Trong lúc hắn liên tục thử nghiệm xem độ cứng rắn của Đại Đế tháp như thế nào, thì ở bên ngoài có một thanh âm vang lên, mặt đất chấn động.
Hắn nhận thấy trong lòng đất có một cỗ lực lượng vô biên tràn vào trong Đại Đế tháp, khiến cho cái tháp này chậm rãi xoay tròn, khí tức cường đại chui sâu vào bên trong, bao phủ các các nơi khiến cho hắn cảm thấy sợ hãi.
"Yêu Thánh đại trận thời thượng cổ đã phát động!"
Dương Kỳ biết Đại Đế tháp là của Lãnh tụ, nhưng mà từ trong miệng A Tu La cũng biết, cái tháp này không phải do Lãnh tụ chế ra, mà là được viễn cổ Đại Thánh tạo nên, bên trong có chứa một viễn cổ anh linh cường đại.
Lãnh tụ vẫn chưa luyện hóa được nó, chỉ có cách chôn nó ở chỗ này, muốn bắn một mũi tên trúng ba con chim. Đợi khi đại trận phát động, tiêu diệt anh linh, hấp thu A Tu La, lúc đó Thái tử có thể tấn chức tới cảnh giới Đại Thánh.
Dương Kỳ muốn thu lấy cái tháp này phải làm được hai điểm. Một là tiêu diệt viễn cổ anh linh và xóa được nguyên thân lạc ân của Lãnh tụ, hai là khiến cho A Tu La tử vong. Hai điểm này vô cùng quan trọng.
Dương Kỳ cẩn thận ngẫm nghĩ, nếu như Lãnh tụ muốn Thái tử tấn chức cảnh giới Đại Thánh, chắc chắn sẽ không khống chế Đại Đế tháp.
Tới thời khắc cuối cùng Dương Kỳ sẽ khiến cho nguyên thần lạc ấn của mình và viễn cổ anh linh đồng thời nổ tung, uy lực khiến cho A Tu La phải diệt vong. Nếu như giết không được A Tu La, vậy thì hắn sẽ tìm cách vận dụng hình người màu vàng trong mi tâm đánh chết A Tu La.
A Tu La cường đại nhưng cũng không bằng Diêm Ma quỷ đế. Diêm Ma quỷ để còn bị hình người màu vàng đánh cho thiếu chút nữa chết đi, huống chi là A Tu La.
Bằng vào hai điểm này, Dương Kỳ cảm thấy mình có hi vọng lấy được Đại Đế tháp, phá hỏng âm mưu của Lãnh tụ, Thái tử, A Tu La, thiếu gia Già Thiên.
Tuy rằng Lãnh tụ mưu tính sâu xa, thế nhưng hình người màu vàng trong mi tâm của hắn, nhất định còn kinh khủng hơn Lãnh tụ.
"Ta tạm thời án binh bất động, dùng chân khí của Thần Tượng Trấn Ngục Kình có thể thẩm thấu vào trong Đại Đế tháp, tìm cách luyện hóa bảo bối này. Nếu cứng không được sẽ dùng mềm."
Dương Kỳ không để ý tới động tỉnh bên ngoài, khoanh chân ngồi xuống.
Thần Tượng Trấn Ngục Kình là thần cấp khí công, đương nhiên là có công năng xóa ấn ký của người khác trong pháp bảo, chỉ cần đem tinh thần ý chí và chân khí của bản thân truyền vào trong pháp bảo, vậy thì Thần Tượng Trấn Ngục Kình sẽ tự động xóa lạc ấn của đối phương.
Hắn luyện hóa "Băng Phách thần kiếm" cũng bằng cách này.
Ô ô ô, ô ô ô ô.... .
Vô số thanh âm quỷ khóc thần gào vang lên, sau đó trong cơ thể hắn phát ra một bản nhạc, "Bản nhạc lúc hoàng hôn". Bản nhạc này vang vọng trong Đại Đế tháp, dần dần thẩm thấu vào bức tường đồng xanh.
Thế nhưng, khi vừa tiếp xúc với bức tường, một khí tức uy nghiêm như núi lan tới, ngăn cản bất cứ loại chân khí nào xâm nhập. Nhưng mà, Dương Kỳ không quan tâm tới nó, tiếp tục vận dụng chân khí của bản thân tấn công vào bên trong, ý đồ nước chảy đá mòn.
Cho dù đá ngầm có cứng rắn thế nào cũng bị sóng biển bào mòn, nước chảy đá mòn, thừng cưa gỗ đứt.
Trong lúc Dương Kỳ đang tìm cách luyện hóa, thì đột nhiên bên ngoài Yêu Thánh đại trận có một cổ khí tức Yêu Thánh thẩm thấu tiến vào trong tháp, khiến cho Đại Đế tháp phát sinh biến hóa, làm cho chân khí của Dương Kỳ trở nên nhỏ bé so với khí tức yêu thánh kia.
Muốn khống chế cái Đại Đế tháp này phải dùng chân khí của bản thân truyền vào từng ngóc ngách, sau đó sử dụng phương pháp huyết nhục tương liên, biến nó thành pháp bảo của mình.
Nhưng mà, hiện giờ Dương Kỳ không làm được, chỉ còn cách chờ cơ hội.
Một khi chân khí thẩm thấu tiến vào trong, hắn lại cảm thấy hai cổ lực lượng cực kỳ mạnh mẽ ở trên đỉnh tháp. Mỗi một cỗ lực lượng này chiếm cứ một bên, chia đôi Đại Đế tháp. Một cỗ khí tức trong đó đã trải qua vô số năm tháng, kiên cường bất khuất. Một luồng khí tức khác giống như núi như biển, thuần khiết vô cùng, giống như thánh nhân giáo hóa thiên hạ. Dương Kỳ cảm thấy đây chính là khí tức của Lãnh tụ học viện Thiên Vị.
Dương Kỳ không bỏ cuộc, tiếp tục đem thẩm thấu chân khí vào bên trong. Lực lượng mênh mông ập tới giúp hắn nhận ra, đỉnh tháp là một cái không gian thật lớn mênh mông như vũ trụ.
Ở trong không gian này, có một viễn cổ anh linh mặc áo giáp đang cầm cự với một thư sinh.
Người thư sinh này tướng mạo còn trẻ, chính là Lãnh tụ, tay áo tung bay theo gió, hai mắt bao dung sơn hà càn khôn, lãnh đạo thiên hạ, khai sáng thịnh thế, khí chất như núi như biển như ngục như uyên, như trời quang nắng gắt, soi sáng trăm nghìn quốc gia.
"Quả nhiên, Lãnh tụ và viễn cổ anh linh đang cầm cự với nhau, không biết biến hóa tiếp theo như thế nào đây? Hai người đồng quy vu tận (cùng chết)? Vậy không biết A Tu La kia có xuất thủ không?"
Trong lòng Dương Kỳ âm thầm tính toán, đồng thời liên tục thẩm thấu chân khí tiến vào, ý đồ thu được nhiều tin tức và lợi ích hơn.
Lực lượng bên ngoài truyền vào Yêu Thánh đại trận càng lúc càng lớn, chúng cũng muốn khống chế Đại Đế tháp, thậm chí cả Yêu Thánh trong đại trận. Khí tức này là của phe thiếu gia Già Thiên.
Dù sao, thiếu gia Già Thiên bố trí đại trận bên ngoài, đương nhiên phải kiểm tra qua tình hình của Tu La ma nhãn. Rất có thể y cũng đã phát hiện ra Đại Đế tháp."Ha ha ha, ha ha ha..."
Trong điện phủ, cảm thấy lực lượng phía dưới Yêu Thánh đại trận bắt đầu cường đại, A Tu La cười lớn:
"Ta đã phải chờ rất lâu mới tới hôm nay, ngày hôm nay chính là lúc ta hoàn toàn thoát khốn, tấn chức cảnh giới Đại Thánh! Sinh mệnh của ta vào lúc này cường đại nhất. Chờ tới khi tấn chức cảnh giới Đại Thánh, ta sẽ biến toàn bộ đại lục Phong Nhiêu thành địa ngục Tu La, ta muốn mở cánh cửa địa ngục Tu La thông với nơi này, dẫn ma thần tu luyện trong cố hương của mình tới đây. Máu tươi, linh hồn, sinh linh... đều là khát vọng của chúng ta."
Ùng ùng!
Xích sắt cầm cố A Tu La xuất hiện vô số ngọn lửa, nó đốt dây xích phát ra mùi khét lẹt, thế nhưng nó không lo, bởi một khi đại trận phát động sẽ luyện hóa hắn, tuy vậy đây cũng là cơ hội để hắn thoát khốn tốt nhất, người thay thế hắn chính là Dương Kỳ.
"Tiểu tử, ta cho ngươi luyện hóa nhiều ngọn lửa Tu La như vậy, ngươi cho rằng mình không mất cái gì hay sao? Trên người ngươi hiện giờ dính đầy khí tức Tu La của ta, ta sẽ thi triển phương pháp di hoa tiếp mộc, tá vật đại hình, sẽ biến ngươi thành đối tượng mà đại trận công kích! Tu La huyễn ảnh!"
Ông!
Phía sau lưng Dương Kỳ đột nhiên xuất hiện một con Tu La thật lớn, cái bóng của nó đang bao trùm Dương Kỳ.
"Tá vật đại hình, di hoa tiếp mộc? Quả thực là buồn cười!"
Dương Kỳ liên tục vận chuyển Thần Tượng Trấn Ngục Kình, thiên giới tịnh hỏa bùng cháy ở sau lưng hắn, thiêu đốt hư không. Tu La huyễn ảnh bị đốt cháy, lát sau chỉ còn lại một cái bóng mờ ảo.
"Có chuyện gì vậy? Lực lượng Tu La sao cό thể bị khí công của hắn tịnh hóa, thậm chí khí tức sinh mệnh của ta cũng bị mất đi, đây là loại khí công gì mà có công năng khắc chế ác ma."
A Tu La khiếp sợ, hắn ngàn vạn lần không ngờ rằng, chiêu thức mình chuẩn bị bao lâu lại không cách nào thi triển trên người Dương Kỳ.
Điều này cũng có ý nghĩa rằng, khi đại trận phát động, nó không cách nào thi triển thủ đoạn di hoa tiếp mộc, bản thân nó sẽ trở thành tế phẩm, trở thành tro bụi.
Điều này vô cùng khủng bố.
"Không! Tiểu tử, ngươi không trốn khỏi lòng bàn tay ta được đâu, hiện giờ ta sẽ bắt ngươi! Tu La Thần Đạo, lục đạo chi đạo, toàn chuyên luân bàn, ma niệm hàng lâm!"
Nó điên cuồng xuất thủ.
Một cỗ khí tức Tu La khổng lồ truyền tới, nó không còn là ngọn lửa như trước, mà là dịch thể sền sệt, ẩn chứa máu tươi bị hòa tan thẩm thấu tiến vào trong Đại Đế tháp, di chuyển tới phía sau Dương Kỳ.
← Ch. 0193 | Ch. 0195 → |