Vay nóng Tima

Truyện:Thánh Vương - Chương 0195

Thánh Vương
Trọn bộ 1602 chương
Chương 0195: Đại trận khởi động
0.00
(0 votes)


Chương (1-1602)

Siêu sale Lazada


A Tu La phải hạ thủ được Dương Kỳ trước khi đại trận khởi động.

Nó dẫn máu tươi của mình thẩm thấu vào trong Đại Đế tháp, muốn bao bọc lấy Dương Kỳ, thực sự giết chết hắn! Khống chế được hắn!

Lúc này A Tu La đã thực sự động thủ, chẳng còn miệng lưỡi gì với Dương Kỳ cả, mà muốn trực tiếp hạ thủ cướp đoạt thân thể và linh hồn của đối phương.

Trong khoảng thời gian trước nó đã quan sát và nhận ra thực lực của Dương Kỳ, sau đó suy tính mưu kế và bây giờ động thủ.

"Tiểu tử, ta đã nắm rõ tình hình của ngươi rồi. Khí công của ngươi tụy rằng cổ quái, thế nhưng thực lực của ngươi lại chẳng có gì đáng khoe, nhỏ yếu tới mức thương cảm."

A Tu La nói tiếp:

"Vốn ta nghĩ khi phái ngươi tới đây, tên Lãnh tụ kia sẽ bố trí một số thủ đoạn nào đó trên người ngươi; nhưng mà không ngờ lão chẳng bố trí gì cả, nếu có, ta đã phát hiện ra rồi."

"Bây giờ, tiểu tử, ngươi chết đi!"

Rất nhiều máu tươi ngưng tụ thành một phân thân A Tu La, bao bọc chèn ép Dương Kỳ ở trong Đại Đế tháp.

Dương Kỳ chỉ còn cách vận chuyển Thần Tượng Trấn Ngục Kinh liều mạng chống lại. Quanh cơ thể hắn ngưng tụ thành một vòng sáng, ngọn lửa lưu ly liên tục thiếu đốt máu tươi, đồng thời hấp thu chân khí của phân thân A Tu La.

Lực lượng của A Tu La không còn nhỏ yếu như lúc Dương Kỳ hấp thu đợt trước, bởi vì đây chính là bản thể của hắn. Tuy vẫn bị xích sắt ràng buộc khiến cho hắn không cách nào vận dụng toàn bộ lực lượng, nhưng chỉ một phần trăm trong đó cũng có thể khiến Dương Kỳ chết tươi rồi.

Dương Kỳ lúc này mới hiểu được thế nào là thái Sơn áp đinh (núi lớn đè đầu), rất khó có thể chấp nhận được, chỉ hơi thiếu một chút chân khí không tiếp tế được sẽ thịt nát xương tan.

Hắn đau khổ chống đỡ, đợi thời khắc đại trận bùng nổ.

Ở bên ngoài.

Mỏ khoáng thạch cổ Thiên Nguyên vốn hoang phế, hiện giờ quần ma khắp nơi; rất nhiều khí tức yêu ma phun thẳng lên trời, che mất nhật nguyệt tinh thần, trời cao; giống như một cái chảo đen kịt đang chụp xuống.

Thái tử ở trong đó đại phát thần uy, chiến đấu với thiếu gia Già Thiên, rất nhiều mỏ khoáng bị nổ tung, yêu ma nấp trong đó hiện ra, tiếp tục vận chuyển yêu trận. Từng luồng khí thiên cương địa sát ngưng tụ thành ma đầu, bay lượn khắp nơi, tiến hành công kích Thái tử.

Thế nhưng, trên thân thể Thái tử vẫn có một luồng khí giống như hoàng đế, đạo khí tức này ngưng tụ thành một hư ảnh đại đế sau lưng gã, khí thôn bát hoang, bao trùm vũ nội. Bất kể loại yêu ma nào tới gần gã đều bị luyện hóa, đạt đến phá vỡ uy không, uy nghiêm bao trùm đại lục Phong Nhiêu, hợp nhất với thiên địa.

"Phong Nhiêu đại đế!"

Nhìn thấy hư ảnh này, thiếu gia Già Thiên biến sắc nói:

"Hóa ra ngươi chiếm được truyền thừa của Phong Nhiêu đại đế, hoàng đề đầu tiên của đại lục Phong Nhiêu!"

"Đúng vậy!"

Thái tử cầm phương thiên họa kích như quân lâm thiên hạ, một chiêu đánh ra, nguyên khí bùng nổ ra bốn phương tám hướng, đá loạn bay múa như sao băng rơi.

"Ta đã đạt được truyền thừa của Phong Nhiêu đại đế, hơn nữa nói thật cho ngươi biết. Ở đại lục Phong Nhiêu, Phong Nhiêu đại đế là vương giả tuyệt đối, bởi vì hắn nổi danh khắp đại lục, là lực lượng bổn nguyên của đại lục, đại lục này tồn tại là vì có hắn. Ta ở trên đại lục Phong Nhiêu cho dù Đại Thánh cũng không giết được ta! Lúc ta tấn chức đạt tới cảnh giới Đại Thánh sẽ là một tồn tại vô địch tuyệt đối, bốn đại học viện đều phải xem sắc mặt của ta mà tồn tại. Ngươi bây giờ bố trí đại trận Cửu Thiên Thập Địa tuyệt sát trong mỏ khoáng thạch cổ Thiên Nguyên, thế nhưng ta sẽ cho ngươi biết thế nào mới là người đứng đầu đại lục!"

"Tái Tạo Sơn Hà!"

Ầm ầm!

Khí tức đại đế trện người Thái tử ngày càng nhiều và mãnh liệt, lực lượng bổn nguyên dưới lòng đất đều đang rụn rây, biến gã thành chúa tể của cả đại lục, rất nhiêu thiên địa nguyên khí đều thần phục gã.

Nghe đồn, chúa tể đầu tiên của đại lục Phong Nhiêu là Phong Nhiêu đại đế, năm đó đại lục Hồng Hoang tan vỡ, đại lục Phong Nhiêu xuất hiện, hắn trở thành đại đế của cả đại lục này.

Lúc đó đại lục Phong Nhiêu chưa có tên. Cũng bởi vì Phong Nhiêu Đại Đế xuất hiện, mà cái đại lục này mới có tên là đại lục Phong Nhiêu.

Sau đó Phong Nhiêu đại đế rời khỏi đại lục này, vương triều do hắn khai sáng suy bại, các vương triều nối tiếp nhau trị vì, người thống trị hiện giờ là Thánh Tổ hoàng triều.

Thế nhưng, người được đại lục Phong Nhiêu thừa nhận chỉ có Phong Nhiêu đại đế, chỉ có hắn mới có được toàn bộ thiên hạ, mới là hoàng triều thống trị chân chính, hoàng quyền vô cùng tập trung, một câu nói có thể phế lập tông môn, nghiêng trời lệch đất, thay đổi non sông.

Mà bốn đại học viện chẳng qua chỉ là một số nho môn đọc sách dưới trướng của Phong Nhiêu đại đế, sau đó thành lập học phủ, hàng năm cung cấp nhân tài cho triều đình, bị triều đình quản hạt.

Đâu giống bây giờ triều đình bị bốn đại học viện và nhiều môn phái chèn ép tới thở không nổi, chính lệnh không ra khỏi kinh thành, hơn nữa các đại chư hầu đều lập quốc xưng Vương.

Ông!

Lúc khí tức Đại Đế trên người Thái tử bùng nổ, Dương Kỳ cảm thấy Đại Đế tháp trong lòng đất như muốn bay ra ngoài.

"Chết tiệt!"

A Tu La đột nhiên gào lên:

"Cái tên Thái tử kia sao có thể lấy được truyền thừa của Phong Nhiêu đại đế? Cái Đại Đế tháp này vốn do Phong Nhiêu đại đế luyện chế, bây giờ tên Thái tử kia mới là chủ nhân chân chính của cái tháp! Không được, ta nhất định không thể để cho chuyện này phát sinh."

"Cái gì? Phong Nhiêu đại đế?"

Trong lòng Dương Kỳ chợt cả kinh, hắn cảm thấy A Tu La liên tục truyền tới lực lượng vô cùng lợi hại, hóa ra Thái tử chiếm được truyên thừa của Phong Nhiêu đại đế.

Hắn đã học qua lịch sử, biết Phong Nhiêu đại đế là người thống trị đầu tiên của đại lục Phong Nhiêu, là người đứng đầu trong đám thượng cổ đại thánh. Hơn nữa tu vi của người này dường như đã đột phá Đại Thánh đỉnh phong, đạt tới một cảnh giới quỷ thần khó lường.

Bây giờ, trên đại lục Phong Nhiêu, Đại Thánh làm đầu, nhưng mà trên Đại Thánh vẫn còn có một số cảnh giới khác. Thế nhưng từ sau khi Phong Nhiêu đại đế rời đi, vẫn chưa có người nào có thể đột phá tới cảnh giới đó.

Cái Đại Đế tháp này chính là đồ do hắn luyện chế ra.

Giờ này khắc này, Dương Kỳ mới hiểu được thâm ý chân chính của Lãnh tụ, tại sao lão lại để Đại Đế tháp cho Thái tử. Bởi vì Đại Đế tháp do Phong Nhiêu Đại Đế luyện chế, đưa cho Thái tử làm thứ đột phá cảnh giới, đây là chuyện hợp tình hợp lý, hơn nữa còn có thể tăng thêm sức mạnh cho bản thân Thái tử.

Cũng nhờ nó, Thái tử sẽ đột phá đạt tới cảnh giới Đại Thánh.

Thậm chí có thể trở thành một nhân vật như Phong Nhiêu đại đế, thống trị toàn bộ đại lục, biến học viện Thiên Vị thành một cái hoàng triều thật lớn, khiến cho ba đại học viện khác phải sống kiếp sông phụ thuộc, trở thành thần tử.

Nhưng Dương Kỳ sẽ không cho phép chuyện này xảy ra.

"Mau chóng khởi động đại trận Diệt Tuyệt Cữu Thiên Thập Địa Quần Yêu Quần Ma!"

Thấy Thái tử thi triển truyền thừa của Phong Nhiêu đại đế, thiếu gia Già Thiên lập tức khởi động đại trận. Ngay lập tức, trong vô số dãy núi liên miên của mỏ khoáng thạch cổ Thiên Nguyên có rất nhiều yêu ma quỷ quái đồng thời biến mất, thay vào đó là một cổ khí tức yêu ma từ thời thái cổ hồng hoang, từ dưới đất chui lên, ngưng tụ thành tòa núi lớn.

Khí tức Yêu Thánh bùng nổ, ngưng tụ phía sau thiếu gia Già Thiên, biến thành một yêu thần thời thượng cổ, sánh ngang với khí tức đại đế của Thái tử.

"Ở đại lục Phong Nhiêu, thượng cổ yêu tộc Đại Thánh mới là chúa tể. Phong Nhiêu đại đế ở thời đại hồng hoang, căn bản tính không là cái gì."

Thiếu gia Già Thiên rống giận liên tục:

"Giết chết và luyện hóa A Tu La, ta có thể đạt tới cảnh giới Đại Thánh!"

"Ta ở trong địa ngục Tu La luyện tập vô số thời gian, trải qua bao nhiêu đau khổ mà người khác không tưởng tượng được, nhưng những thứ đó chỉ vì ngày hôm nay ta giết ngươi. Thái tử!"

"Thái tử, ngày diệt vong của ngươi đã tới!" "Giết, giết Thái tử!"...

Rất nhiều yêu ma đều giận dữ hét lên, mặt đất trở thành vòng xoáy, bên trong mỏ khoáng thạch cổ Thiên Nguyên xuất hiện một ngọn lửa, giống như ngọn lửa của lòng đất bị câu lên.

A!

Đại điện dưới lòng đất bắt đầu sụp đổ.

Trên xích sắt lúc này có rất nhiều phi kiếm, sấm sét, đột nhiên, một cái búa lớn từ trên không trung bay tới, hung hăng chém vào đầu A Tu La, khiến cho đầu nó bị bổ thành hai nửa, óc trắng hếu phọt ra ngoài, nó liên tục kêu gào thảm thiết.

Sau đó, lại có một chiếc đèn thần xuất hiện dưới chân A Tu La, ngọn đèn hừng hực thiếu đốt, hòa tan toàn thân nó. Các loại nguyên khí ngưng tụ thành thần binh, pháp bảo tầng tầng lớp lớp được đại trận vận chuyền chém vào, khiến nó bắt đầu diệt vong.

Vốn khi đại trận phát động, A Tu La sẽ chết nhưng hiện giờ nó đã tìm được cứu tinh, đó chính là Dương Kỳ.

"Pháp quyết Tu La Trùng Sinh! Tu La Niết Bàn chiến ý vô thượng, Tu La chiến thần, vạn vương chi vương trong U minh, chí tôn nơi địa ngục, ngài ban cho ta lực lượng..."

Con A Tu La này liên tục nhẩm đọc chú ngữ, đột nhiên thân thể nó nổ ầm một tiếng, thân hình nát bấy, khí tức biến mất, tất cả lực lượng bị hút vào trong Đại Đế tháp.

Thế nhưng, khi nó tiến vào Đại Đế tháp, trong U minh có một cỗ lực lượng vô địch, phá tan thời không cách trở, truyền vào cơ thể, giúp nó không bị hút vào bức tường của Đại Đế tháp, mà lại bao phủ lấy Dương Kỳ.

"Tiểu tử, run sợ đi, chết đi! Tất cả khí công của ngươi toàn bộ đều thuộc về ta!"

Thân thể A Tu La một lần nữa ngưng tụ, giống như là dục hỏa trùng sinh, lực lượng của hắn bao phủ lấy Dương Kỳ, thân thể khổng lồ nhìn cái đầu Dương Kỳ cười dữ tợn. Bàn tay của nó nhấc lên rồi đánh xuống, nhất thời chân khí xung quanh cơ thể Dương Kỳ bị đánh tan.

Lực lượng của A Tu La, Dương Kỳ sao có thể chống nổi.

Lúc này, Dương Kỳ vẫn không mất bình tĩnh mà thi triển Thần Ma Phong Ấn, dùng tất cả tinh khí thần, chân khí máu tươi nén lại thành một điểm, sau đó tiến vào trong mi tâm, giống như đã quyết định vứt bỏ thân thể.

Thế nhưng việc này lại bị A Tu La nhận ra.

"Không có tác dụng gì đâu, ngươi trốn tới đâu ta cũng tóm được!" Lực lượng A Tu La bám theo hắn như bóng với hình, thẩm thấu tiến vào mi tâm của hắn.

Lúc này hắn đã chui vào trong không gian mi tâm, tiếp xúc với hình người màu vàng.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1602)