← Ch.1594 | Ch.1596 → |
Rốt cục dưới sự khua môi múa mép của Ngạo Thiên, vua Thần Tượng, Yêu Sư cùng vô số Chủ thần Yêu tộc đồng ý đầu nhập vào Thiên triều Bất Hủ, bọn họ kí kết khế ước và kế hoạch khổng lồ, phải chia sẻ khí vận Thiên triều.
Ngạo Thiên ký lên khế ước tính mệnh của mình.
Tiếp theo chính là kế hoạch diệt yêu chậm rãi tiến hành, những Chủ thần yêu tộc kia cũng không để ý tới an toàn chủng tộc, thậm chí coi chủng tộc của mình như heo chó trâu dê, bắt đầu bức bách họ cầu nguyện, đẩy mạnh tiến hành.
Mấy tháng chậm rãi trôi qua.
Vô số Yêu tộc ở Thần giới bị bắt buộc cầu nguyện, ma thai ở sâu trong tế đàn càng ngày càng lớn, một ngày đột nhiên chấn động, dường như ma thai đã đột phá với nửa bước Vô Vô.
Tuy nhiên ma thai vẫn không ngừng tăng trưởng.
Cuối cùng, thậm chí ma thai biến thành oán linh bay ra, tự động cắn nuốt vô số Yêu tộc. Những Yêu tộc bị cắn nuốt kia đều bị tra tấn dã man, sinh ra oán niệm vô tận.
Trong khoảng thời gian ngắn, ở vô số thời không, Yêu tộc sinh ra đả kích mang tính hủy diệt. Những Yêu tộc kia tử vong, biến mất, Yêu tộc Thần giới xuất hiện một trường hạo kiếp.
- Được rồi, kế hoạch diệt yêu của chúng ta đã hoàn thành một nửa, ma thai đã đạt tới uy lực nửa bước Vô Vô, hiện giờ có thể tự mình đi săn, hàng phục Đế quốc Yêu tộc, cắn nuốt khiến chúng sinh ra oán niệm, chúng ta để nó tàn sát bừa bãi khắp thần giới, hiện giờ trở về tiếp nhận sắc phong.
Vua Thần Tượng nhìn ma thai, đột nhiên hóa thành vô số oán niệm, tán nhập vào sâu trong thời không vũ trụ đa nguyên, không khỏi cười.
Những ma thai này tuyệt đối bị hắn và Yêu Sư khống chế.
Đại Tế Ti cũng không có năng lực khống chế. Hiện giờ đã thành, vì vậy thư thái hơn nhiều, kế hoạch diệt yêu một khi thi hành vậy tất cả Yêu tộc đều diệt thành, luyện chế thành yêu ma thần thai tuyệt thế.
Thứ này có uy lực khó mà tưởng tượng.
- Đi thôi?
Ngạo Thiên ầm trầm nhìn ma thai biến mất, ma thai không phải nhân loại mà là vô số nguyền rủa ngưng tụ ở cùng một chỗ, một khi tấn công vậy hắn trực tiếp tử vong, đương nhiên đây là dưới tình huống không có ý chí bản nguyên thần giới thủ hộ.
Hiện giờ đám người vua Thần Tượng chính là sợ ý chí bản nguyên Thần giới.
Bằng không sớm đã đánh chết Ngạo Thiên, nhưng nếu có cơ hội, vậy bọn hắn tuyệt đối sẽ không buông tha.
Mà một khi ma thai ngưng tụ thành hình thể, vua Thần Tượng cũng không sợ ở trong Đế quốc của Ngạo Thiên, đối phương gây bất lợi với mình. Hơn nữa Ngạo Thiên đã ký kết khế ước, phát thề với quốc vận của Đế quốc, tuyệt đối không thể đổi ý. Lại nói bọn họ đi nhân sắc phong, sau đó tranh quyền đoạt lợi với Hạo Thiên, hình thành một tập đoàn lợi ích.
Thậm chí trong lòng vua Thần Tượng và Yêu Sư còn có tư tưởng trấn áp Ngạo Thiên.
Ầm ầm!
Chủ thần Yêu tộc cùng tam đại cao thủ dưới sự dẫn dắt của Hạo Thiên đi tới Thiên triều Bất Hủ. Điều này Dương Kỳ đều thấy, hắn cao cao tại thượng, trên mặt tươi cười:
- Kế hoạch diệt yêu, quả thực tàn nhẫn, diệt hết Yêu tộc ở Thần giới, nguyền rủa thành một yêu hồn bất diệt. Lực lượng yêu hồn này cực kỳ lớn, một khi bùng nổ, tiến hành công kích mang tính hủy diệt, bất kỳ thủ đô Đế quốc nào cũng bị nổ thành mảnh nhỏ, quả thực là đại sát khí. Tuy nhiên vua Thần Tượng nào ngờ đầu nhập vào Ngạo Thiên chính là mò trăng đáy nước, uổng phí tâm cơ. Ta sẽ xem chúng chết thế nào. May mà ta lưu lại một cửa sau, vậy thì xem chuyện tình lần này sẽ phát triển thế nào đi.
Quả thực hiện giờ Dương Kỳ không có thời gian chú ý tới đám người vua Thần Tượng, mọi tinh lực của hắn đều tập trung tìm kiếm Vô Thượng Chân ma cùng Chúa tể, đáng tiếc tìm kiếm mấy tháng nhưng vẫn không có chút tung tích.
Giống như Chân ma, Chúa tể đã thực sự tử vong. Nhưng Dương Kỳ tuyệt đối không tin tưởng, càng như này hắn càng không dám coi thường.
Hai đại cao thủ Chân ma Cháu tể che dấu quá sâu, hoặc là hắn không có năng lực lý giải phương thức tồn tại.
Thời gian mấy tháng này, mọi nơi trong Đế quốc đều là lực lượng mênh mông chấn động, rít gào, khí vận Đế quốc khuếch trương kịch liệt, tài nguyên cũng ngày càng nhiều, vô số sinh linh sinh sôi nảy nở, chậm rãi hợp thành một vũ trụ đa nguyên. Ở sâu trong Đế quốc Thánh Vương có rất nhiều vũ trụ, thời gian so với ngoại giới không giống, mỗi một vũ trụ thời gian đều trôi qua khác nhau.
Hắn tự sáng tạo quy tắc của bản thân.
Lực lượng khổng lồ hấp thu hỗn độn càng ngày càng nhiều.
Sau khi Dương Tru Tiên tấn chức nửa bước Vô Vô, cũng bắt đầu có cống hiến lớn với Đế quốc, hắn bắt đầu giáo hóa cao thủ, chỉ điểm người khác, cùng với Độc Cô Vô Định mở đàn giảng đạo, dẫn dắt nhân dân Đế quốc, hàng đêm cầu nguyện, cố gắng tăng lên tu vi và thực lực Đế quốc.
Mà đám người Bích Lạc đều đang tu luyện, đạt được lực lượng vĩ đại gia trì, chỉ có điều bọn họ không tấn chức cảnh giới nửa bước Vô Vô.
Nhưng mỗi người đều đạt tới hơn 200000000000 tinh thần khắc độ, tiếp cận 300000000000.
Vài vị huynh đệ của Dương Kỳ tu vi gia tăng rất nhiều, trên người họ đều đeo ngọc hiền giả và ấn ký chư thần, sau khi Dương Kỳ hóa thành mệnh vận hư vô giả, ngọc hiền giả và ấn ký chư thần sản xuất quy mô lớn hơn, chất lượng cũng tốt hơn, tuy rằng kém nguyên bản, nhưng uy lực cũng rất lớn.
Hiện giờ mỗi vị huynh đệ của Dương Kỳ đều đạt tới Vũ trụ chi tổ, muốn tiến thêm một bước quả thực rất khó.
Dương Kỳ hiểu bọn họ đều đạt tới bình cảnh, cho dù thực lực của hắn thông thiên cũng không thể khiến huynh đệ đều tấn chức tới nửa bước Vô Vô.
Trong toàn bộ đế quốc còn có một tồn tại đặc thù, đó chính là Cô Lỗ.
Giờ khắc này Cô Lỗ đã lâm vào ngủ say, sau khi Dương Kỳ tấn chức nửa bước Vô Vô thì Cô Lỗ lâm vào ngủ say, không hề tỉnh lại, dường như là dính nhân quả gì, Dương Kỳ cũng kệ mặc nó. Hắn biết về sau Cô Lỗ không thể giúp mình nhiều.
Tuy nhiên hắn cũng không cần bất kỳ ai giúp đỡ, thời điểm cuối đối phó đại địch, không ai giúp được hắn, chỉ có bản thân hắn mới tự giúp được mình, nếu không có quyết tâm chém giết tất cả, luôn muốn người khác giúp đỡ vậy sao có thể hoàn thành mục tiêu vĩ đại, mang theo chúng sinh siêu thoát?!!
Hiện giờ địch nhân lớn nhất của hắn một sáng một tối, sáng chính là Ngạo Thiên và ý chí bản nguyên Thần giới đứng đằng sau, tối chính là Chúa tể, Chân ma.
Hắn phải đồng thời chuẩn bị, tránh cho khi đó hai mặt thụ địch, thất bại trong gang tấc.
Cho nên giờ hắn án binh bất động.
Mà đúng lúc này vua Thần Tượng, Đại Tế Ti, Yêu Sư dẫn theo Chủ thần Yêu tộc chậm rãi tiến vào sâu trong Thiên triều Bất Hủ, Thiên triều chấn động, dường như bị lần trùng kích này khiến chấn động.
Đây là tất cả lực lượng của Yêu tộc.
Cùng lúc đó tất cả cao tầng Thiên triều Bất Hủ đi tới quảng trường, đây là đại điển sắc phong, tuyên bố kết hợp với Yêu tộc.
Ngạo Thiên đứng ở điểm cao nhất, nhìn bầu trời, nhưng chậm chạp không công bố lếnh sắc phong.
Vua Thần Tượng thấy vậy nhăn mày, trao đổi với Yêu Sư, Đại Tế Ti nói:
- Tên Ngạo Thiên này đang làm trò quỷ gì vậy, hay là hắn đổi ý?
- Hừ!
Vua Thần Tượng cười lạnh:
- Cho hắn mười lá gan cũng không dám đổi ý, thứ nhất là đã kí kết khế ước, quốc vận không thể trấn áp chúng ta. Thứ hai nếu chúng ta động thủ bên trong Đế quốc, vậy hắn tổn thất thảm trọng. Thứ ba chúng ta liên thủ triệu hoán ma hồn, bùng nổ, vậy Đế quốc của hắn sẽ sụp đổ.
- Vậy hắn đang làm trò quỷ gì vậy?
Đại Tế Ti nói.
- Cứ nhìn cái đã.
Ngạo Thiên không nhúc nhích trong thời gian dài, cũng không sắc phong, dường như rơi vào một trạng thái thần kỳ, chẳng những Chủ thần Yêu tộc ở dưới, cho dù những cao tầng Đế quốc cũng bắt đầu xì xào bàn tán, điều này rất không bình thường.
Hải Lam đã có mặt ở đây.
Tuy nàng không nói gì, rất thành thực, nhưng nàng biết Ngạo Thiên khẳng định có đại âm mưu.
Đột nhiên, khi tất cả mọi người không còn kiên nhẫn thì Ngạo Thiên lên tiếng.
Nhưng hắn lên tiếng không phải sắc phong mà là tiếng thét dài:
- Cung nghênh ý chí bản nguyên Thần giới hàng lâm Đế quốc.
Ầm ầm!
Ầm ầm ầm!
Ý chí như trời long đất lở đột nhiên bao trùm toàn bộ đế quốc, tất cả cao thủ suýt nữa hôn mê, mỗi người đều nằm bệt trên mặt đất, không chút nhúc nghích, thậm chí ngay cả đám người vua Thần Tượng cũng kiệt lực chống đỡ, dán mắt nhìn về phía kia, nhưng tất cả Chủ thần yêu tộc đều quỳ xuống, dập đầu xuống đất, không dám chống cự.
- Cái gì? Đây là ý chí bản nguyên Thần giới sao? Thật là mạnh mẽ?
Vua Thần Tượng đau khổ chống đỡ, đột nhiên phun ra một ngụm máu, sau đó vua Đại đạo của hắn hiện ra.
Hắn muốn phản kích, đáng tiếc là đều phí công, dưới ý chí vĩ đại này, phản kháng của cao thủ cấp bậc nửa bước Vô Vô đều phí công.
Giống như tiểu hài tử và gia gia vậy.
Tuy nhiên loại áp bách này cũng không duy trì lâu thì mọi người cảm thấy thoải mái, bởi vì mọi người đều cảm thấy có một cỗ ý chí vĩ đại bắt đầu ngưng tụ ở trung ương, dần dần ý chí trời long đất lở, biển cạn đá mòn, nguyệt hủy tinh trầm, chư thiên băng liệt, diệt sạch sinh linh, diễn biến vạn vật ngưng tụ thành thực thể.
Là một nữ nhân!
Nữ nhân này giơ tay nhấc chân đều ẩn chứa phía trước thiên địa, nắm giữ cổ hỗn độn, nắm giữ đại đạo, vinh quang, trật tự, nguyên khí, vận mệnh, hư không...
Nàng chính là ý chí bản nguyên Thần giới hóa thành.
Tướng mạo của nàng không phải ai khác.
Chính là mẫu thân của Dương Kỳ, Thanh La.
Bản nguyên Thần giới rốt cục ngưng tụ thành hình thể của bản thân, một ý niệm trong đầu nó phải vận chuyển trăm ngàn năm, nhưng hiện giờ lại giống như cao thủ bình thường, suy nghĩ nhanh như thiểm điện, đây đại biểu cho tiến bộ của nàng.
Ý chí bản nguyên Thần giới so với Chúa tể còn vĩ đại hơn, chính là vì nó quá khổng lồ, khó có thể vận chuyển, cho nên cao thủ mới có thể từ trong lối suy nghĩ vận chuyển của nó tìm kiếm quy tắc tránh né.
Giống như voi dẫm đạp kiến, nhưng kiến lại có thể sinh tồn trong khe hở giữa chân con voi vậy.
Cao thủ nửa bước Vô Vô chính là kiến, ý chí bản nguyên Thần giới chính là voi!
Nhưng giờ nàng ngưng tụ thành hình người, ai có thể chạy thoát? Nàng nhìn về phía vua Thần Tượng, nhìn về Đại Tế Ti, nhìn về Yêu Sư.
Ba tôn nhân vật vô địch này đều sợ hãi không thôi, căn bản không dám có chút ý niệm phản kháng, vua Thần Tượng có tâm tư liều mạng, nhưng lý trí nói cho hắn không được xúc động, xúc động nhất định sẽ bị trừng phạt. Nếu chính mình ra tay, nữ tử do ý chí bản nguyên Thần giới hóa thân này phất tay một cái liền có thể trấn áp mình.
Thảm thảm thảm...
Vào thời khắc ý chí bản nguyên Thần giới hóa hình người buông xuống, âm mưu quỷ kế của họ đều hóa thành hư vô, đều là phí công.
Vốn đám người vua Thần Tượng nghĩ rằng Ngạo Thiên khoác lác, vì khuất phục, đe dọa bọn họ nên mới nói vậy, nhưng những chuyện vừa xảy ra vượt qua lý giải của họ.
← Ch. 1594 | Ch. 1596 → |