← Ch.1246 | Ch.1248 → |
Bốn hệ lĩnh vực lực lượng từ từ dung hợp làm một, để đến khi Hạ Nhất Minh có thể sử dụng được thì uy lực của lĩnh vực lại được nâng cao hơn. Bất quá, cho dù là thế thì Lý Áo Ba Đặc cũng vẫn có thể ứng phó tự nhiên như trước.
Ngũ Hành chi lực ở trên thế giới này là một loại lực lượng kỳ lạ, khi còn chưa hình thành ngũ hành luân hồi thì đơn hệ lĩnh vực cùng bốn hệ lĩnh vực mặc dù có chút hơn kém, nhưng chênh lệch cũng không nhiều.
Chỉ tới khi năm hệ lĩnh vực dung hợp với nhau thì Duy lực mới tăng mạnh, hình thành Ngũ Hành Đại Lĩnh Vực xưng bá thiên hạ.
Cho nên Hạ Nhất Minh lần này mặc dù thành công ngưng luyện bốn hệ lĩnh vực, nhưng bất quá thì vẫn nằm trong khả năng chịu đựng của Lý Áo Ba Đặc. Muốn bằng vào bốn hệ lĩnh vực để dồn hắn vào chỗ chết thì tuyệt đối là điều không thể xảy ra.
Thở dài một tiếng, thủ ấn công pháp của Hạ Nhất Minh đột nhiên thay đổi, từ Ngũ Hành Ấn pháp trong nháy mắt đã thay đổi thành Quang Ám Ấn.
Uy lực của thủ ấn công pháp có thể tăng lên từ từ, còn muốn đột phá thì sẽ không dễ dàng như vậy. Đã như vậy, Hạ Nhất Minh lập tức chuyển đổi thủ ấn công pháp.
Sử dụng Quang Ám lực lượng để giao thủ với Lý Áo Ba Đặc, có lẽ nếu tiếp xúc đủ các khía cạnh sẽ làm cho tu vi võ đạo của bản thân hắn tăng cao hơn một bậc.
Lúc này Hạ Nhất Minh đã coi Lý Áo Ba Đặc là đối tượng để tập luyện để bản thân có thể tăng tiến võ đạo. Chỉ có thông qua chiến đấu mới có thể đem tu vi võ đạo của bản thân tăng lên một cách nhanh chóng nhất.
Khi thủ ấn công pháp thay đổi, Ngũ Hành Chi Hoa ở trên không trung đột nhiên bạo liệt, lực lượng cường đại khuếch tán ra không gian xung quanh.
Bất cứ cái gì tiếp xúc với cỗ lực lượng này trong nháy mắt đều biến thành bụi phấn, nhưng chỉ trong chốc lát mấy thứ đó lại khôi phục như ban đầu.
Đây là tác dụng lớn nhất của Hải Thị Thận Lâu, lớn thì vô cùng vô tận, nhỏ thì chỉ trong một chiếc nhẫn mà thôi.
Tuy nói Hải Thị Thận Lâu lúc này còn xa mới đạt được tình trạng đó, nhưng muốn thay đổi không gian nho nhỏ đấy thì lại có thừa.
Ánh mắt Lý Áo Ba Đặc lóe lên một tia tinh quang nhưng rất nhanh đã biến mất, lúc này trong lòng vị lão nhân đã hạ quyết tâm, hắn cũng không có bất cứ suy nghĩ bỏ chạy nào.
Bởi vì hắn hiểu rất rõ, chỉ cần Hạ Nhất Minh cố gắng tu luyện khẳng định sẽ có một ngày nằm giữ được thế giới. Nếu đợi tới ngày đó thì hắn phải chết không thể nghi ngờ, đừng nghĩ tới chuyện chạy trốn.
Ban đầu hắn vốn nghĩ quá trình sẽ còn rất xa, ngàn năm nữa cũng không phải chuyện lạ, nhưng khả năng trường thành của Hạ Nhất Minh quá nhanh, thật sự là vượt ra khỏi sức tưởng tượng của hắn....
Quanh người hắn đồng thời tỏa ra quang mang, Lý Áo Ba Đặc đem lực lượng toàn thân phóng thích ra, hắn thậm chí còn đem toàn bộ Quang Minh thần lực được tích tụ trong người cả ngàn năm qua đề tụ lên.
Đây là một kích trí mệnh, nhưng nếu như không thể lấy tính mệnh đối phường thì sau này muốn lưỡng bại câu thương cũng không còn cơ hội.
Thủ ấn của Hạ Nhất Minh bắt đầu chuyển đổi, từ Ngũ Hành chuyển thành Quang Ám.
Quá trình chuyển đổi này rất là khéo léo, phảng phất như tự nhiên sinh ra vậy, căn bản không có bất cứ ngượng ngập nào. Nhưng đúng vào lúc này, Lý Áo Ba Đặc bắt đầu bạo phát.
Là một Ngụy Thần cảnh cường giả lâu năm, hắn khi thấy Hạ Nhất Minh không hề sử dụng hai loại thần khí cùng với hai đầu thần thú không ra tay trợ giúp là đã sớm biết được ý định của đối phương. Cho nên, hắn vẫn chờ đợi một cơ hội.
Phảng chế thần khí Quang Minh hạng liên trong tay Lý Áo Ba Đặc đột nhiên vỡ vụn, một cỗ lực lượng mênh mông xuất hiện. Ngay cả thủ ấn đang được thay đổi của Hạ Nhất Minh cũng trong nháy mắt bị trùng kích.
Ngụy Thần cảnh cường giả bạo liệt uy lực còn mạnh hơn một kích toàn lực của Lý Áo Ba Đặc nhiều, nó khiến cho một vùng không gian xung quanh bắt đầu run rẩy. Hạ Nhất Minh biến sắc, ánh mắt hắn chính thức trở nên ngưng trọng.
Ngụy Thần cảnh cường giả nổi danh quả thật không phải các thần thú có thể so sánh. Kiến thức, thực lực cùng quyết tâm của bọn họ đều hơn xa năm đầu thần thú bị hắn giết. Một khi Lý Áo Ba Đặc bắt đầu liệu mang thì ngay cả Hải Thị Thận Lâu với cấp bậc thần khí cũng phải lung lay như muốn đổ. Ý niệm vừa động không gian xung quanh lập tức xảy ra biến hóa kỳ diệu.
Quanh người Lý Áo Ba Đặc đột nhột xuất hiện lực lượng vô cùng vô tận: Những lưỡi đao gió sắc biến, thủy chi lực liên miện không dứt, lôi điện và hỏa diễm lần lượt thay nhau lóe lên, còn có Quang Minh và Hắc Ám lực lượng giao hòa với nhau.
Không gian nơi này đột nhiên xảy ra thay đổi rất lớn, trở thành một vùng đất tử vong tràn ngập các loại bẫy rập. Lực lượng của Hải Thị Thận Lâu giờ phút này chính thức được thi triển ra toàn bộ, không gian xung quanh chỉ trong thời gian ngắn ngủi đã liên tiếp phát ra hàng vạn tiếng nổ.
Lực lượng do Lý Áo Ba Đặc phát ra phảng phất như vô cùng vô tận, dù Hạ Nhất Minh có thi triển ra toàn bộ lực lượng của Hải Thị Thận Lâu cũng không thể áp chế chúng.
Hơn nữa, càng làm cho Hạ Nhất Minh cảm thấy chấn động chính là khi hai loại lực lượng này đối chọi với nhau thì hắn có cảm giác như Hải Thị Thận Lâu mơ hồ bị phá vỡ. Trong lòng Hạ Nhất Minh có chút hoảng hốt, ánh mắt đột nhiên xuất hiện một tia hung ác.
Ấn pháp trong tay lại một lần nữa được biến đổi, tất cả mọi lực lượng trong không gian giờ phút này như dừng lại.
Chỉ có Quang Minh lực lượng do Lý Áo Ba Đặc thi triển ra giống như bão tố phá tan hết thảy mọi trở ngại lao về phía bốn hệ lĩnh vực lực lượng của Hạ Nhất Minh.
Đây là một kích liều mạng của Lý Áo Ba Đặc, lúc này hắn đã bỏ hết thảy mọi thứ.
Nhưng mà, ngay lúc Quang Minh lực lượng chói mắt sắp chạm tới người Hạ Nhất Minh, nhưng hắn lập tức cảm nhận được một tiếng vang quỷ dị phát, ngay sau đáu một cỗ lực lượng âm u bắt đầu bao phủ xung quanh.
Phạm vi Quang Minh lực lượng do Lý Áo Ba Đặc phóng thích ra trong nháy mắt bị áp súc tới cực hạn, toàn bộ Quang Minh lực lượng do hắn thi triển ra khi gặp phải cỗ lực lượng màu đen đó trong nháy mắt đã bị phá vỡ. Linh hồn công kích, linh hồn lực lượng là thánh tựu cao nhất của Quang Ám ấn pháp, loại lực lượng này trực tiếp tấn công vào linh hồn của đối thủ.
Khi Lý Áo Ba Đặc cùng Lô Khắc liên thủ với nhau cũng từng phóng thích ra loại lực lượng này, nhưng lúc này Hạ Nhất Minh lại một mình phóng thích ra, hơn nữa loại lực lượng này còn được hắn phát huy tới mức khó tin.
Lý Áo Ba Đặc rống lên một tiếng, thân thể của hắn đột nhiên phiêu phù giữa không trung, lực lượng trên người hắn phảng phất như được vận dụng toàn bộ, không hề lưu lại chút nào. Mà càng khiến người ta cảm thấy sợ hãi chính là, cỗ lực lượng màu đen trên đầu hắn đang xảy ra biến hóa mà người mắt thường có thể nhìn thấy được. Chỉ thoáng một cái nó đã dung nhập vào cỗ lực lượng màu trắng trên người Lý Áo Ba Đặc phát ra, trên mặt hắn lúc này xuất hiện vô số nếp nhăn giống như chỉ một đoạn thời gian ngắn ngủi hắn đã già đi mấy trăm tuổi. Một cỗ khí tức tử vong tràn ngập xung quanh người của hắn, sinh mệnh lực lượng cường đại ở trên người Ngụy Thần cảnh cường giả đang dần tiêu tán đi.
- Linh hồn lực lượng.... . Không ngờ ngươi đã có được linh hồn lực lượng cường đại.
Đấu chí trên người Lý Áo Ba Đặc giờ phút này đã tan biến toàn bộ, không có khả năng khôi phục lại như cũ nữa. Một Ngụy Thần cảnh cường giả cứ như vậy ở trước mặt Hạ Nhất Minh mà ngã xuống, bất cứ lúc nào cũng có thể tắt hơi thở cuối cùng.
Nhìn thấy lão nhân này đột nhiên trở nên thê thảm như vậy, trong lòng Hạ Nhất Minh cũng rất cảm khái.
Quang Minh cùng Hắc Ám lực lượng thủy chung vẫn luôn khắc chế lẫn nhau.
Hai cỗ lực lượng này một khi gặp nhau thì trừ khi luyện thành Quang Ám đại lĩnh vực nếu không chính là đối chọi gay gắt không thể cùng tồn tại.
Lý Áo Ba Đặc kích phát toàn bộ tiềm năng của cơ thể, đem Quang Minh lực lượng phát huy tới tình trạng tận cùng. Sau đó, hắn lại bị Hạ Nhất Minh phóng thích ra linh hồn lực lượng và Hắc Ám lực lượng để công kích.
Nếu như là cường giả khác thì dù bị tấn công như vậy cũng không thể trong thời gian ngắn ngã xuống.
Nhưng Lý Áo Ba Đặc lại khác, khi Quang Minh lực lượng hoàn toàn bị Hắc Ám lực lượng bao phủ, tiềm năng trong cơ thể hắn kích phát ra trong nháy mắt biến mất. Nếu Quang Minh và Hắc Ám lực lượng không thể hòa vào nhau như vậy cũng chỉ có duy nhất một loại lực lượng còn tồn tại. Người thắng sống, kẻ bại chết, không có con đường thứ ba.
- Lý Áo Ba Đặc vừa rồi Linh Hồn công kích cũng không phải chỉ có lực lượng của ta, mà còn có không gian lực lượng của Hải Thị Thận Lâu. - Hạ Nhất Minh trầm giọng nói.
- Hải Thị Thận Lâu? Đây là loại thần khí gì? Vì sao nó lại có uy lực của thế giới?
Cảm thụ sinh cơ trên người đối phương đang không ngừng mất đi, Hạ Nhất Minh khẽ lắc đầu nói:
- Đây là thần khí được lưu truyền từ thời thượng cổ, nó có khả năng dung nạp vạn vật. Về phần thế giới lực lượng.... .
Hắn đột nhiên dừng lại, bởi vì hắn lúc này nghĩ nếu dùng thế giới để hình dung khả năng của Hải Thị Thận Lâu thì cũng không đúng lắm. Trong lúc mơ hồ Hạ Nhất Minh cảm giác được hắn tựa hồ như đã nắm bắt được điều gì đó trọng yếu.
- Thượng cổ thần khí.... - Lý Áo Ba Đặc cười khổ nói:
- Vận khí của ngươi quả thật là tốt, ngay cả thần khí như vậy cũng rơi vào tay ngươi.
Hạ Nhất Minh mỉm cười không nói gì, nếu để cho hắn biết được kiện thần khí này cũng không phải do hắn nhặt được, mà chính là tự thân chế tạo ra thì chỉ sợ lão nhân này còn kinh ngạc hơn nữa a.
Lý Áo Ba Đặc đảo ánh mắt, cuối cùng rơi xuống Hoàng Kim long vương, giật giật yết hầu vài cái, cuối cùng nói:
- Ta không rõ vì sao Long tộc cao ngạo như vậy lại có thể bỏ qua thù oán mà trở thành minh hữu của ngươi.
Hạ Nhất Minh do dự một chút, cuối cùng nói:
- Cũng được. Để cho ngươi chết được nhắm mắt.
Lý Áo Ba Đặc dù sao cũng là Ngụy Thần cảnh cường giả của nhân loại, một nhân vật như vậy sắp ngã xuống cho dù là chính tay Hạ Nhất Minh giết cũng có một chút cảm khái.
Thần đạo cường giả mặc dù cường đại, nhưng cũng không phải là có thể sống vĩnh viễn, nếu như gặp phải lực lượng cường đại hơn thì chỉ có một con đường chết. Nhìn về phía Hoàng Kim Long Vương, Hạ Nhất Minh gật đầu một cái, đầu thần long này nhất thời mở miệng cười lớn.
Khi nghe thấy tiếng cười này, Lý Áo Ba Đặc rốt cuộc giật mình, tiếng cười này không hề xa lạ gì với hắn.
Một đạo quang mang màu vàng từ trên người thần long toát ra, bên trong đạo kim quang này xảy ra biến hóa vô cùng kỳ dị.
Cặp mắt vô thần của Lý Áo Ba Đặc mở lớn, hắn cuối cùng không còn lời nào để nói nữa.
← Ch. 1246 | Ch. 1248 → |