Vay nóng Homecredit

Truyện:Tạo Thần - Chương 545

Tạo Thần
Trọn bộ 981 chương
Chương 545: Thiên Cầm Môn
0.00
(0 votes)


Chương (1-981)

Siêu sale Shopee


Một tháng sau, không khí trong Linh Tháp đã trở nên khẩn trương và long trọng.

Trên đường phố xuất hiện rất nhiều cờ màu sắc rực rỡ làm người ta hoa mắt. Luôn luôn có những đứa trẻ điên cuồng chạy trốn trên đường cái thành thị.

Cả tòa thành thị như thể đang đắm chìm trong không khí ngày lễ thật lớn.

Trong biệt viện, Doanh Thừa Phong đang đứng ở trên nóc nhà, trông về phía xa. Vẻ mặt hắn cực kỳ thản nhiên, dường như không quan tâm tới bầu không khí náo nhiệt trong thành thị.

Một tiếng nói quen thuộc phía sau hắn chậm rãi vang lên.

- Ngươi còn trẻ như thế hắn là cảm thấy tinh thần phấn chấn. Cứ dẫn Hứa Linh Hoàn và Thẩm Ngọc Kỳ ra ngoài đi dạo đi, không cần phải giống lão già ta, cả ngày chỉ ngồi trong nhà.

Doanh Thừa Phong khẽ mỉm cười, xoay người nói:

- Võ lão, vãn bối không thích náo nhiệt, ở trong này nhìn ra là được rồi.

Võ lão cười ha ha, hơi tiếc nuối nói:

- Không phải là năm nào tám đại tông môn bản vực cũng hội tụ tại Thiên Hạo thành. Nếu như ngươi bỏ lỡ lần này, ít nhất phải đợi thêm mấy chục năm nữa.

Doanh Thừa Phong bật cười. Thật ra lúc này Thiên Hạo Thành vô cùng náo nhiệt, mọi người đều tràn đầy vui mừng. Nhưng so với cuộc đời trước đây, nơi này kém sôi nổi hơn rất nhiều, cho nên hắn mới không thấy hứng thú.

Trong lòng chợt động, Doanh Thừa Phong liền nói:

- Võ lão, cách bao lâu Bách Vực Chiến được cử hành một lần? Sao ta nghe thấy khoảng thời gian không giống nhau.

Trên mặt Võ lão hiện ra một tia vui vẻ, nói:

- Mục đích cuối cùng của Bách Vực Chiến là săn bắt tinh linh thú, lấy linh hạch cung cấp cho cường giả Tử Kim Cảnh đỉnh phong, giúp bọn họ có thêm cơ hội tiến vào Huyền Không Động. Mà chỉ có người chân khí dưới Hoàng Kim Cảnh mới có thể tiến vào trong đó. Cho nên qua nhiều thế hệ tới nay, chỉ có ngày Linh Trì chứa đầy linh lực, lại mở ra lần nữa mới là thời điểm cử hành Bách Vực Chiến.

Doanh Thừa Phong chậm rãi gật đầu. Tinh linh thú đều là cường giả Hoàng Kim Cảnh, mà chỉ có Bạch Ngân Cảnh mới được phép tiến vào trong đó.

Sau khi bọn họ ngâm tại Linh Trì, thực lực của bản thân tăng đến Hoàng Kim Cảnh đỉnh cao mới có tư cách săn bắt tinh linh thú. Bằng không mà nói, một khi gặp phải tinh linh thú, bọn họ chỉ có cách cố chạy trốn khỏi sự săn giết của đối phương mà thôi.

Võ lão ngẩng đầu nhìn về phương xa, dường như là nhớ tới chuyện ngày xưa, nói:

- Thời gian trong Linh Trì chứa đấy linh lực, ngắn là hai mươi năm, có khi là năm mươi năm, thậm chí dài nhất trong lịch sử là một trăm năm. Ha ha, mỗi khi Linh Trì sắp mở ra, tám thế lực lớn sẽ kết bạn đến Thiên Hạo Thành. Bây giờ chính là khoảng thời gian trong thành náo nhiệt nhất đấy.

- Lê-eeee-ee

Đột nhiên trên bầu trời vanng lên một tiếng chim hót lanh lảnh.

Mọi người liền ngẩng đầu nhìn vào một chấm đen nhỏ đang bay tới từ phương xa, càng lúc càng tới gần.

Điểm đen này có tốc độ cực nhanh. Phi hành trên bầu trời vốn là có ưu thế không gì so sánh nổi, hoàn toàn men theo một đường thẳng tắp đi tới mà không gặp phải bất kỳ cản trở gì.

Lúc nó bay tới gần, lập tức mọi người đồng loạt xôn xao.

Đây là một loài chim cực lớn, thân dài chừng hơn mười trượng, đôi cánh mở ra, quả thật là che khuất bầu trời.

Sắc mặt của Doanh Thừa Phong hơi biến đổi. Trong cả cuộc đời trước đây, hắn đã từng thấy tận mắt phi thuyền siêu cấp bay ở trong vũ trụ, nhưng chưa từng thấy loài chim nào lớn như thế này.

Dường như cũng chỉ có mỗi con hình chiếu ác long kinh khủng kia mới có thể so sánh với thể tích của nó.

Võ lão lặng lẽ cười, nói:

- Lại là người của Thiên Cầm Môn tới trước. Hừ, mỗi lần đến đều làm ra mấy thứ này, không thấy phiền phức sao?

Doanh Thừa Phong hơi giật mình, cười khổ nói:

- Võ lão, đây là bọn hắn muốn lớn tiếng dọa người đấy mà.

Sau khi nhìn thấy con chim lớn, tiếng vui đùa trong thành lập tức giảm đi rất nhiều. Hầu hết mọi người đều bị con chim này làm cho rung động.

Chỉ có mấy vị lão nhân đã sinh sống mấy chục năm ở trong thành này, lúc ngẩng đầu nhìn lên trời là mơ hồ nhớ lại lúc còn nhỏ. Ngay sau đó, bọn họ thở ngắn thở dài, quay sang nói chuyện với những người xung quanh, trong lời nói có chút tự hào.

- Thiên Cầm Môn từ Hợp Thành, bái kiến Linh Tháp chân nhân.

Trên trời vang lên những tiếng ầm ầm, con chim khổng lồ từ từ hạ xuống, rốt cuộc cũng đứng vững vàng trên mặt đất Linh Tháp. Một người nhanh chóng bước xuống từ trên lưng nó.

Tuy người này trời sinh tính cuồng ngạo, nhưng sau khi tiến vào Thiên Hạo Thành, y cũng không dám làm càn mà lễ phép đi tới trước Linh Tháp đưa thiếp mời cầu kiến.

Doanh Thừa Phong và Võ lão nhìn từ phía xa, thấy có người dẫn y đi vào.

Ngoài y ra còn có vài người cũng ngồi trên lưng chim, nhưng chỉ duy nhất một người là có tư cách tiến vào trong Linh Tháp. Mấy người còn lại vây xung quanh con chim khổng lồ, một nửa là tò mò, một nửa thì đánh giá Linh Tháp kia thật lớn.

Võ lão mỉm cười, nói:

- Chắc hẳn đoàn xe của tám đại môn phái sẽ tới đây trong vòng nửa ngày, cho nên đã để Thiên Cầm Môn tới trước báo tin.

Ánh mắt của Doanh Thừa Phong vẫn dừng lại ở trên người con chim khổng lồ, trong mắt hiện ra vẻ hâm mộ. Nếu hắn có thể cưỡi đầu linh thú này bay lượn phía chân trời thì chắc chắn sẽ vô cùng thú vị.

Dường như là cảm nhận được ánh nhìn chăm chú, con chim khổng lồ đang nửa ngồi nửa đứng trước cửa Linh Tháp kia bỗng bắt đầu chuyển động.

Thân thể cao lớn của nó xoay lại, nhìn thẳng về hướng Doanh Thừa Phong.

Nhưng khiến cho người ta kinh ngạc chính là trong lúc nó vuốt cánh, bước chân hơi lảo đảo lui về phía sau, không hề có ý muốn nhào đầu về phía trước bới móc.

Doanh Thừa Phong nháy hai con mắt, cảm thấy biểu hiện này cực kỳ khó hiểu.

Đúng lúc này, hắn lại nghe thấy Võ lão cười mắng:

- Cái gã gia hỏa này, hóa ra vẫn còn nhớ rõ lão phu.

Doanh Thừa Phong ngẩn ra, dở khóc dở cười nói:

- Ngài và con chim khổng lồ này đã từng gặp qua sao?

Lúc đầu hắn còn tưởng con chim cực lớn kia cảm nhận được ánh mắt của mình cho nên mới xoay người lại. Lúc này hắn mới hiểu, hóa ra người làm cho nó sợ chính là Võ lão

Những người bên cạnh con chim lớn kia quá sợ hãi. Bọn họ liền hô quát, rất vất vả mới khiến cho con nó an tĩnh lại. Tuy vậy nhưng đôi mắt nó lại mở to, ánh mắt hoàn toàn cảnh giác, hơn nữa đôi cánh hơi hơi rung động, dường như có thể bay lên trời bất cứ lúc nào.

Võ lão lắc đầu, vẫn chưa trả lời mà là hỏi Doanh Thừa Phong:

- Ngươi thấy tu vi của nó thế nào?

Doanh Thừa Phong cảm ứng được hơi thở hùng mạnh từ trên người con chim khổng lồ. Hắn chậm rãi nói:

- Tuy chỉ là Bạch Ngân Cảnh nhưng thực lực của nó rất mạnh, cho dù là cường giả Hoàng Kim Cảnh thì cũng chưa chắc đã là đối thủ của nó.

Võ lão cười ha hả nói:

- Ngươi nói không sai. Tuy cảnh giới của nó không cao nhưng hình thể quá lớn, hơn nữa một thân mình đồng da sắt, đao thương khó nhập. Đừng nói là Hoàng Kim Cảnh, cho dù là Tử Kim Cảnh bình thường cũng đều không làm gì được nó.

Trong đôi mắt của Doanh Thừa Phong đã hiện lên vẻ hâm mộ.

Quả thật một số linh thú hùng mạnh tới mức khó có thể tưởng tượng. Uy năng của chúng vốn tuyệt đối không thể đơn giản lấy cảnh giới mà nói.

Nhưng Doanh Thừa Phong bỗng nghĩ tới một việc. Con chim lớn này hùng mạnh như vậy, ngay cả cường giả Tử Kim Cảnh bình thường cũng không sợ, vậy vì sao sau khi nhìn thấy Võ lão, nó lại sợ như sợ cọp?

Con ngươi đảo một vòng, hắn trầm giọng nói:

- Võ lão, ngày xưa ngài đã làm gì? Hình như nó vô cùng để ý tới ngài.

Võ lão ho nhẹ một tiếng, nói:

- Thật ra cũng không có gì. Ba mươi năm trước, súc sinh này bay tới đây kêu loạn lên, khiến lão phu bực bội. Cho nên ta đã bắt lấy nó, vốn muốn nướng ăn luôn, nhưng sau vì nể mặt mũi chân nhân, đã thả nó ra.

Doanh Thừa Phong há to miệng, trên mặt tràn đầy vẻ cổ quái.

Một đầu cường đại như vậy, không ngờ Võ lão lại muốn nướng ăn...

Phần tâm tư này quả nhiên không giống bình thường, thật không hổ là một trong những cường giả siêu cấp.

- Ha ha.

Võ lão khẽ vuốt chòm râu dài, nói:

- Sau khi bị dạy dỗ ngày trước, súc sinh này cũng rất thông minh, không còn dám tùy tiện kêu loạn tại nơi này nữa.

Trong lòng Doanh Thừa Phong cười khổ một tiếng. Có sát tinh là ngài ở trong này, nó dám kêu bậy chính là có quỷ đấy.

Không ngờ con quái vật này lại tinh thông nhân tính như thế, quả thật là khiến người ta kinh ngạc.

Một bóng người chợt lóe lên tại lối vào Linh Tháp, vị cao thủ tên là Từ Hối kia lại xuất hiện.

Sau khi con chim khổng lồ nhìn thấy y, giống như là gặp được cứu tinh, lập tức kêu lên liên tục.

Từ Hối ngẩn người trong chốc lát rồi nhanh chóng nhìn sang nơi này, cao giọng nói:

- Võ huynh, ba mươi năm không gặp, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ?

Võ lão khẽ mỉm cười, quay đầu hạ giọng nói với Doanh Thừa Phong:

- Thừa Phong, trong tám thế lực lớn, Thiên Cầm Môn và Tung Sơn nhất mạch có quan hệ chặt chẽ với Linh Đạo Thánh Đường, đều là người một nhà, ngươi có thể kết giao cùng bọn chúng một phen.

Doanh Thừa Phong khẽ gật đầu nhưng hắn cũng không quá để ý tới điều này.

Bởi vì hắn đã quyết định, bất kể là ngâm tại Linh Trì hay vào động săn bắt tinh linh thú, hắn đều phải hành động một mình, tuyệt đối sẽ không kết bạn.

Ở đây, hắn chắc chắn sẽ sử dụng Hắc Chướng Kỳ.

Một khi thả ra gần nghìn quỷ binh Hoàng Kim Cảnh thì phải là một nguồn lực lượng không thể ngăn cản, có thể quét ngang hết thảy.

Cho nên đối với những người khác mà nói, hòa ước kết giao trước đó là chuyện quan trọng, nhưng đối với hắn thì lại là không dùng được rồi.

Võ lão ho nhẹ một tiếng, nói:

- Từ lão đệ, mang đệ tử của ngươi tới đây uống một chén đi.

Từ Hối cười dài nói:

- Cung kính không bằng tuân mệnh, tiểu đệ đã tới.

Y vung tay lên, lập tức bốn người ban đầu vây quanh con chim khổng lồ theo sát y đi tới.

Tốc độ của người này cực nhanh, sau một lát đã tới trong đình viện.

Bốn người kia gồm hai nam hai nữ, trẻ có già có, nhưng mỗi người đều là tư thế oai hùng, khí tức trên thân lại vô cùng cường đại. Tuy nói tu vi của bọn họ dừng tại Bạch Ngân Cảnh đỉnh cao, nhưng Doanh Thừa Phong biết rõ bọn họ cũng không phải là cường giả Bạch Ngân Cảnh bình thường.

Mà trong đó, hắn khá để ý tới một cô gái che mặt. Khí tức trên thân nàng tựa như giống những đồng bạn kia, nhưng sau khi Doanh Thừa Phong sử dụng đồ trang sức đi thăm dò, lại phát hiện ra trên người nàng có một nguồn lực lượng kỳ dị.

Đây là nguồn lực lượng bảo hộ, ẩn chứa một hơi thở khủng bố khó có thể phát hiện.

Doanh Thừa Phong hơi nhăn mặt. Đây là lần đầu tien hắn gặp phải tình huống này.

Nàng kia ngẩng đầu lên, ánh mắt lạnh lùng nhìn Doanh Thừa Phong. Không ngờ nàng cũng có thể cảm ứng, biết Doanh Thừa Phong đang thăm dò mình.

Sau đó, nguồn lực lượng trên người nàng bắt đầu sôi trào, dường như một loại lực lượng thần bí mà hùng mạnh sẽ thức tỉnh.

Cô gái này dừng bước, hai tay nắm lẫn nhau, ánh mắt nhìn xuống. Theo động tác này, hơi thở thần bí trên người nàng lập tức bình tĩnh trở lại.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-981)