← Ch.399 | Ch.401 → |
Quang mang thật lớn từ bên trong trận đồ bắn lên cao.
Một cỗ lực lượng cường đại từ mặt đất, từ hư không, từ thiên địa vạn vật được hấp thu cuồn cuộn không dứt chảy về phía trận đồ, đồng thời bổ sung vào vầng sáng xung quanh trận đồ.
"Hộ trận..."
Xa xa, một giọng nói trong trẻo chợt vang lên.
Đám Cao Thăng khẽ quát một tiếng, thân thể họ lập tức xảy ra biến hóa, không ngờ biến thân yêu hóa đồng thời trên người phủ thêm một tầng hộ giáp.
Hai mắt Trịnh Hạo Thiên ngưng trọng, nhìn về phía sau, hắn cảm giác được giọng nói này có chút quen thuộc.
"Trịnh sư đệ, đó chính là Trì Thiên Thủy của Thiên Tinh môn lúc trước được ngươi cứu về." Cao Thăng mỉm cười nói: "Nhân tộc đại chiến cùng dị tộc đều do Thiên Tinh Môn phụ trách chỉ huy, mấy vạn năm qua lần nào cũng vậy."
Trịnh Hạo Thiên kinh dị ồ lên một tiếng, sau đó nhớ tới một tình huống lúc trước giữa đại quân kim cương viên nhân.
Dưới sự chỉ huy của Trì Thiên Thủy, hơn nghìn nhân tộc tu luyện giả thống nhất thành một thể, vô luận kim cương viên nhân công kích cỡ nào, cuối cùng đều thất bại mà lùi về.
Đệ tử trong Thiên Tinh Môn nói về vũ dũng không thể so với các siêu cấp môn phái khác, thế nhưng so về phương diện khống chế toàn cục và chỉ huy lại hơn các môn phái khác rất nhiều.
Kim cương viên nhân tốc độ càng lúc càng nhanh, rút cuộc một tiếng rống giận từ bên trong đại quân vang lên, tất cả đám kim cương nhân đều dừng lại.
Trịnh Hạo Thiên cùng mọi người thầm rùng mình, những kim cương viên nhân này không phải nhân tộc, tính nết bọn chúng hung tợn, một khi giao thủ cùng nhân loại đều như mất đi lý trí, chỉ biết không chết không dừng.
Thế nhưng lúc này bọn họ bỗng nhiên nghe lời như vậy, quả thực kỷ luật nghiêm minh, không ai làm trái. .
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người trong lòng khẽ run, những kim cương viên nhân này là đám dị tộc mà họ từng biết sao?
"Hống..."
Tiếng rống tràn ngập hung lệ lại một lần nữa vang lên.
Sau đó, đội ngũ kim cương viên nhân tách ra, từ đó một đội ngũ xếp hàng chỉnh tề đi ra.
Đây là đội ngũ từ hơn một nghìn kim cương viên nhân tạo thành, bọn họ đi tới phía trước đại quân, sau đó giơ cao cánh tay.
Yêu lực cuồn cuộn từ thân thể kim cương viên nhân dâng lên, cỗ lực lượng này chậm rãi ngưng tụ thành một điểm hướng về phía đám kim cương dẫn đầu vóc người to lớn vô cùng mà lao đến.
Những kim cương viên nhân này thân thể dần dần bành trướng lên, không ngờ giống như luyện yêu vũ giả của nhân loại, hình thể biến thành to lớn hơn nhiều.
Sau đó bọn họ rít gào lên một tiếng, thân thể xuất hiện từng sợi từng sợi kim ti, chuyển động nhẹ nhàng như nước chảy.
"Linh động kim ti, quả nhiên là hoàng tộc tới rồi!"
Đám Cao Thăng bật thốt lên, sắc mặt bọn họ đều ngưng trọng vô cùng.
Kim cương hoàng tộc tay nắm thành quyền, đột nhiên hướng về bầu trời đánh tới.
Một quyền không phải đánh vào bất cứ kẻ nào mà đánh về phía hư không mờ mịt.
Quyền phong cường liệt phát ra từng đạo âm thanh bén nhọn, theo nắm tay chúng, một đoàn kim sắc quang mang vọt lên một mức nào đó liền nổ tung.
Nhất thời vô số kim quang nhỏ bé từ trên trời phóng xuống, chúng theo gió mà bay, tiến vào trong vòng trận đồ không bờ bến.
Trên bầu trời, đồng dạng nổi lên một quang đoàn.
Rất hiển nhiên, trong đám kim cương viên nhân có không ít hoàng tộc xuất thủ.
Khi những quang đoàn này rơi xuống liền giao hòa với quang mang phòng ngự đại trận một chỗ, chúng vừa như đối chọi gay gắt vừa như dây dưa với nhau.
Cao Thăng sắc mặt khẽ biến, thở dài: "Trong Kim Cương tộc, quả nhiên có trí sĩ."
Tất cả mọi người căng thẳng gật đầu, nhân tộc số lượng đông đảo chiếm phạm vi cực lớn, hơn nữa lại gần nơi quyết chiến, bọn họ tự nhiên không có khả năng bố trí kinh thiên động địa trận đồ phòng ngự gì gì đó.
Hơn một tháng nỗ lực, linh khí sư trong nhân tộc đồng tâm hiệp lực cũng bất quá chỉ bố trí được một cái tăng phúc trận đồ mà thôi.
Trong phạm vi trận đồ, tất cả nhân tộc tu luyện giả đều hồi phục chân, linh khí nhanh hơn hai thành, mà ngược lại, kim cương tộc nhân thu nạp linh khí, bổ sung yêu lực sẽ chậm lại hai thành.
Đến lúc này tính ra là chênh lệch bốn thành.
Nếu quyết chiến ở chỗ này như vậy hầu như có thể nắm chắc chiến thăng không nghi ngờ.
Dù sao, không phải ai trên người cũng có số lượng vô hạn siêu phẩm sinh mệnh phù.
Thế nhưng hôm nay đám kim cương vương tộc có thể phóng ra quang mang kim ti, mang theo lực lượng tương phản, những lực lượng này kết hợp một chỗ với tâm huyết của vô số cường giả kim cương, một khi hóa thành linh quang tiến vào trong trận đồ liền chống lại lực lượng trận đồ, đồng thời trung hòa một bộ phận tăng phúc của nó.
Do đó, trận đồ nhân tộc nhọc lòng bố trí ở đây chỉ có thể phát huy ra nhiều nhất một thành uy lực.
Tuy rằng nói một thành cũng không phải chuyện đùa, thế nhưng nhân tộc cùng kim cương tộc trời sinh chênh lệch thể chất, vì thể kim cương tộc đã sớm không coi một thành này ra gì.
"Graooo"
Từ xa vang lên một đạo tiếng rống cuồng bạo, dưới sự kích thích của tiếng rống, kim cương viên nhân đều như mất lý trí điên cuồng lao về phía trận đồ.
Đám Cao Thăng liếc mắt nhìn nhau, bọn họ cùng gật đầu một cái, hóa thành một ánh sao băng bay nhanh tiến vào trong trận doanh.
Bọn họ đều là lực lượng trung kiên của nhân tộc, cũng là trụ cột trong các môn phái, ở phía sau tự nhiên là để chỉ huy đệ tử sư môn cùng đoạn hậu.
Trịnh Hạo Thiên và Cừu Hinh Dư đang muốn đi theo Cao Thăng lại nghe thấy âm thành quen thuộc vang lên: "Tam tú của Vạn Kiếm Tông, Kim Mao Sư Vương - La sư huynh, Hỗn Độn Sơn - Doãn Quân phu phụ... mời các ngươi tọa trấn ở trung ương, nếu phương nào yếu thế liền lập tức cứu viện."
Trì Thiên Thủy liên tiếp đưa ra mười mấy cái tên, mỗi người đều là cường giả đứng đầu uy danh hiển hách trong các môn phái.
Bọn họ liếc mắt nhìn nhau, cuối cùng ngừng chân, lẳng lặng đứng tại chỗ.
Tuy bọn họ rất muốn hòa vào dòng người cùng các vị huynh đệ đồng môn chiến đấu, nhưng bọn họ càng hiểu rằng cần phải chấp hành mệnh lệnh của Trì Thiên Thủy, với tài chỉ huy của nàng mới có thể tận lực phát huy khả năng của tất cả mọi người.
Cao Thăng đến vị trí của Vạn Kiếm Tông, khóe miệng hắn toát ra một tia mỉm cười.
May là trong Vạn Kiếm Tông có ba người Trịnh Hạo Thiên đột nhiên quật khởi, bằng không lúc này đại biểu lưu lại của Vạn Kiếm tông chắc chắn là hắn cùng Vương Nhất Nguyên.
Nhưng mà đối với thực lực ba người Trịnh Hạo Thiên hắn hoàn toàn yên tâm, hơn nữa hắn tin rằng hôm nay ba người này sẽ mang tới kinh hỉ lớn cho mọi người.
*******
"Grào!"
"Giết!"
Tiếng rống của kim cương viên nhân cùng tiếng hò hét của nhân loại đồng thời vang lên, vô số thân thể cường tráng của kim cương viên nhân như nước biển tràn về phía nhân loại đại quân.
Mà tuyến đầu nhân loại đều là luyện yêu vũ giả yêu hóa biến thân, phóng ra linh khí chi quang cường đại, hai bên như hai vị chiến sĩ anh dũng hung hăng va chạm cùng một chỗ.
Trong nháy mắt, máu đen máu đỏ phun ra, da thịt tan nát bay ra bốn phía, tiếng kêu đau đớn vang lên tràn ngập.
Trịnh Hạo Thiên cũng đã từng thấy cảnh ngư nhân điều khiển hải quái tấn công Trấn Hải thành, khi đó hắn đã bị chấn động cực mạnh, thế nhưng lúc này hắn mới biết thì ra chiến đấu giữa nhân loại cùng dị tộc còn thảm liệt hơn nhiều.
Ở chỗ này, mỗi một giờ một khắc đều có người ngã xuống, vô luận là kim cương tộc hay tinh anh nhân tộc, trên chiến trường này bọn họ chỉ là một giọt nước giữa lòng đại dương, không giết người, người giết ta.
Ngay trong khoảnh khắc hai bên chạm nhau cũng đã khiến chiến trường biến thành một vùng tu la địa ngục.
Trịnh Hạo Thiên cùng Cừu Hinh Dư liếc mắt nhìn nhau, hai người bọn họ một lần nữa đứng bên cạnh nhau.
Thông qua bàn tay đối phương họ có thể cảm nhận được hai trái tim đang nhảy lên kịch liệt.
Tràng diện thảm liệt cỡ này, bọn họ tuyệt đối là lần đầu tiên trông thấy.
Trịnh Hạo Thiên tốt xấu gì cũng trải qua cảnh ngư nhân tộc công thành, nhưng Cừu Hinh Dư thì tuyệt đối là lần đầu nhìn thấy cuộc hỗn chiến quy mỗ bực này, tuy rằng tu vi võ đạo của nàng cực cao, nhưng trong thời gian ngắn cũng khó kiềm chế được sự run sợ trong lòng.
"He he.... ."
Một giọng cười cổ quái vang lên, hai người Trịnh Hạo Thiên kinh ngạc quay đầu, chỉ thấy Dư Uy Hoa hai mắt dường như tỏa sáng, trong tay hắn nắm chặt Phiên Giang Đảo Hải côn, trên người tỏa ra chiến ý gần như hóa thành thực chất.
Hai người bọn họ nhìn nhau cười khổ, tên ngốc kia mới là nhân vật sinh ra để chiến đấu a.
"Doanh địa số bảy phía tây gặp nạn, mời La huynh xuất thủ." Trì Thiên Thủy không chút nóng vội nói.
La Khắc Địch không nói hai lời, thân hình vọt lên hóa thành một ánh sao băng bay ra ngoài.
Dư Uy Hoa bất mãn lầm bầm hai câu, nhưng hắn dù sao cũng biết tốt xấu, không lớn tiếng chất vấn ra bên ngoài.
Trì Thiên Thủy hạ từng đạo mệnh lệnh, mỗi mệnh lệnh đưa ra đều được mọi người nghiêm túc chấp hành không có nửa điểm hoài nghi. Lúc này, vô luận là nhân tộc có nội đấu gì đều dưới áp lực của ngoại địch mà bị dẹp sang một bên, vai kề vai chiến đấu.
Mà vị trận pháp sư đến từ Thiên Tinh Môn này đối với thế cục trong toàn bộ chiến trường nắm rõ như lòng bàn tay, dưới chỉ huy của nàng, nhân tộc đích thực phát ra được trăm phần trăm thực lực. Hơn nữa, nàng cũng lợi dụng hiệu quả của trận đồ tới cực hạn, mấy canh giờ giao chiến, không ngờ không ai rời khỏi phạm vi trận đồ.
Tuy rằng nói hiệu quả của trận đồ hiện tại chỉ còn có một phần mười, thế nhưng hiệu quả rải khắp chiến trường, chút tác dụng này đối với nhân tộc tu luyện giả quả thực đáng quý vô cùng.
Mà có thể nắm toàn bộ nhân tộc trong chiến trường đến mức này, cũng đủ để mọi người vạn phần kính nể thuật chỉ huy của nàng.
Đến lúc nàng, Trịnh Hạo Thiên rút cuộc hiểu ra vì sao Cao Thăng, La Khắc Địch đều là lục giai cường giả ở các siêu cấp môn phái lại cam tâm phục tùng mệnh lệnh của nàng.
Chỉ là, điều duy nhất khiến bọn họ bất mãn là từ đầu tới cuối, Trì Thiên Thủy vẫn chưa từng sử dụng đến ba người bọn họ.
Dư Uy Hoa ngày càng đứng ngồi không yên, giọng nói của Trì Thiên Thủy như tiếng trời rút cuộc vang lên: "Phía tây, doanh địa số ba gặp nạn, mời tam tú Vạn Kiếm tông xuất thủ."
Dư Uy Hoa hưng phấn đến tru lên một tiếng, vội vàng hóa thành một đạo lưu quang như ánh chớp bay qua.
Trịnh Hạo Thiên nắm chặt tay Cừu Hinh Dư, linh khí dưới chân bọn họ bắt đầu khởi động, bám gót bay theo.
← Ch. 399 | Ch. 401 → |