Vay nóng Tinvay

Truyện:Chiến Thiên - Chương 456

Chiến Thiên
Trọn bộ 974 chương
Chương 456: Xuất quan khiêu chiến
0.00
(0 votes)


Chương (1-974)

Siêu sale Shopee


Cảm thụ có biến hóa thần kỳ bên trong khí xoáy, hai hàng lông mày Trịnh Hạo Thiên nhướng lên, hiện tại, hắn tràn đầy lòng tin đối mắt trận quyết chiến sắp tới.

Sau khi hắn bồi dưỡng trăm vạn kiếm quang thành kiếm quang hạch tâm, so với khi ngũ giai, uy lực tăng lên không chỉ hơn mười lần.

Điều này không chỉ đơn thuần là gia tăng số lượng kiếm quang. Sự huyền ảo lớn nhất của Vạn Kiếm quyết, chính là trên Ngưng Kiếm thuật cùng Kiếm Hải đại trận.

Kiếm quang càng nhiều đại biểu cho kiếm trận càng thêm huyền ảo, cũng đại biểu cho lực lượng càng cường đại hơn. Một khi tạo thành kiếm hải trăm vạn vô tận chân chính, uy năng chân chính đủ để tạo ra đột biến.

Cảm thấy Thương Long Thiện Trượng trong tay đã trở nên uể oải không chịu nổi, Trịnh Hạo Thiên lắc đầu, thở dài một hơi.

Thương Long Thiện Trượng này cũng không biết là may mắn hay bất hạnh mà gặp người chủ nhân như hắn.

Bởi vì tốc độ hắn tấn thăng quá nhanh, cho nên tần số hấp thu lực lượng trên Thương Long Thiền Trượng đã sớm vượt qua cực hạn của bảo khí bình thường. Nếu mà đổi lại là một bảo khí bị Trịnh Hạo Thiên áp bức như thế, sợ là có nguy cơ phải hạ xuống linh khí rồi.

Có điều Thương Long Thiền Trượng ở bên trong Ôn Dưỡng Hồ chiếm được bồi dưỡng của ma thạch lai lịch khó lường, lực lượng của nó không giảm mà còn tăng lên, khí phách cô đọng đã đạt tới trình độ không thể tưởng tượng, sớm vượt qua cực hạn của bảo khí cực phẩm, tiến giai tới bảo khí siêu phẩm rồi.

Có điều, bảo khí muốn tắn thăng pháp khí thật sự quá mức khó khăn, Trịnh Hạo Thiên không có nửa điểm nắm chắc có thể làm cho Thương Long Thiện Trượng tấn thăng thành pháp khí.

Cho dù là ngụy pháp khí, hắn cũng chẳng bao giờ có hy vọng xa vời như vậy.

Nhẹ vung tay lên, đã đưa Thương Long Thiện Trượng vào bên trong Ôn Dưỡng Hồ lô.

Ở bên trong bình hồ lô, tràn ngập lực lượng ma thạch khổng lồ, mà một khi Thương Long Thiện Trượng tiến vào lập tức không chút kiêng kỵ bắt đầu thu nạp lực lượng này, hơn nữa rất nhanh đã đền bù tổn thất của nó.

Cảm nhận được Thương Long Thiện Trượng bên trong Ôn Dưỡng Hồ lần nữa tràn đầy lại sinh cơ, Trịnh Hạo Thiên đột nhiên phát hiện, liên lạc giữa hắn cùng với Thiền Trượng tựa hồ sâu thêm một bậc. Hắn lại có thể cảm nhận được khí phách bên trong Thiền Trượng, hơn nữa hắn còn mơ hồ cảm thấy, Thương Long Thiền Trượng cùng ma thạch sau lâu ngày ở chung, tựa hồ đã nhiễm một chút khí tức thần bí, và bản chất của nó cũng xảy ra biến đổi.

Có điều, với năng lực Trịnh Hạo Thiên hiện giờ, cũng không cách nào kích phát năng lượng này ra thôi.

Thu Ôn Dưỡng Hồ lại, Trịnh Hạo Thiên lần nữa thu liễm tinh thần, hắn lấy ra một ngọc bài, đây là lễ vật tốt nhất mà Nhân Băng Oánh đưa tặng cho hắn cùng Cừu Hinh Dư.

Ở trên mặt ngọc bài này, ghi chép lại các loại kiếm trận tổ hợp khác nhau cùng các loại kiếm kỹ cơ bản mà nàng từng nghiên cứu qua.

Có thể nói đây là một bộ giáo khoa Vạn Kiếm quyết bao hàm toàn diện.

Bất kỳ môn nào trong Vạn Kiếm quyết cũng được mọi người xem là vô thượng bảo điển, mà Trịnh Hạo Thiên cũng không ngoại lệ.

Ý niệm tinh thần hắn nhanh chóng liền chìm đắm, nghiên cứu các loại kiếm trận cùng kiếm kỹ trên ngọc bài.

Nếu mà là trước, Trịnh Hạo Thiên cũng không xuất sắc đối với vận dụng kiếm trận là mấy.

Nhưng mà kể từ trận chiến ở Tiểu Linh giới, hắn cùng Cừu Hinh Dư tâm ý tương thông, ý niệm tương liên, đột nhiên cảm ngộ được sở học của nhau.

Hiện tại, kiến thức cùng năng lực trên phương diện kiếm trận của hắn đã không thua kém gì Cừu Hinh Dư rồi. :

Vạn Kiếm Tông truyền thừa mấy ngàn năm, kiếm trận lưu truyền tới nay đếm không hết.

Có điều, được công nhận là cường đại nhất, không thể nghi ngờ chính là Vô Tận Kiếm Hải kia.

Chẳng qua, điều kiện để chân chính tạo thành kiếm hải vô cùng hà khắc, số lượng kiếm quang ít nhất phải trăm vạn.

Cho dù là linh khí sư thương phẩm cùng cực phẩm, cũng chỉ trên thất giai mới có thể nắm giữ kiếm trận này, mà linh khí sư dưới thất giai thì không cần phải nói đến.

Chỉ có linh khí sư siêu phẩm giống như Trịnh Hạo Thiên, mới có thể tại lục giai đã có trăm vạn kiếm quang, hơn nữa còn có thể nắm giữ bộ kiếm trận uy chấn thiên hạ trong truyền thuyết này.

Hiện tại, sau khi xem kỹ ngọc bài, Trịnh Hạo Thiên bắt đầu thử nghiệm điều khiển trăm vạn tiểu long bên trong khí xoáy tụ.

Đây là lần đầu hắn điều khiển số lượng kiếm quang khổng lồ như vậy, trong lòng khó tránh có mấy phần kích động cùng lo lắng.

Bất quá, lịch lãm sinh tử lâu năm cũng không uổng phí, tâm hắn rất nhanh đã yên tĩnh lại, hơn nữa còn chìm đắm vào trong đó.

Vô số đạo kiếm quang hiện ra từ trên thân thể hắn, mỗi điểm sáng đại biểu cho một đạo kiếm quang, sáu mươi điểm sáng đặc biệt sáng ngời kia chính là thương long hấp thu lực lượng khổng lồ của ma thạch.

Trong lòng Trịnh Hạo Thiên khẽ động, ý niệm hắn lập tức khếch tán ra, bám vào trên sáu mươi con thương long này.

Hiện giờ kiếm quang của hắn đã đến trăm vạn, cho dù hắn có lợi hại hơn nữa, cũng không thể đồng thời nắm trong tay số lượng kiếm quang khổng lồ như thế.

Có điều, điều khiển sáu mươi thương long khổng lồ trong khí xoáy tụ, lại không có chút vấn đề gì.

Thần niệm hắn tràn vào nơi trú ẩn của sáu mươi con thương long khổng lồ, thông qua nơi đó phóng thích bọn chúng ra.

Sau đó, Trịnh Hạo Thiên kinh hỉ phát hiện, sáu mươi con thương long khổng lồ này quả nhiên có một tia liên lạc như có như không cùng những con tiểu long cư ngụ ở bên trong khí xoáy tụ.

Hắn chỉ cần ra lệnh cho những con thương long khổng lồ, thì chúng liền có thể điều khiển những con tiểu long còn lại.

Ngay sau đó, quanh người hắn lập tức dâng lên một mảnh quang hoa vô tận.

Trăm vạn kiếm quang hóa hình này ngao du giống như những con cá ở trong sơn động rộng lớn.

Chúng xem không khí trong sơn động trở thành nước biển, phiêu đãng khắp nơi, kiếm quang gần như tràn đầy cả sơn động cư nhiên không có một đạo chạm vào đất đá chung quanh.

Bọn chúng giống như một bầy cá chân chính, vào giờ phút này linh hoạt như có được sinh mệnh...

Đôi mắt Trịnh Hạo Thiên sáng rực, tinh thần hắn lần nữa cao lên, thông qua sáu mươi con thương long khổng lồ điều khiển trăm vạn kiếm quang như cánh tay của mình.

Lúc này, hắn mơ hồ có chút lý giải được nỗi khổ tâm của Cao Cầu.

Vị thái thượng trưởng lão này tuy nhìn như không quá coi trọng hắn, nhưng mà cũng đã nhọc lòng chọn chỗ tu luyện này cho hắn. Nếu như không có một không gian đủ rộng lớn, thì cho dù hắn có thành công phóng ra trăm vạn kiếm quang cũng đừng mơ tưởng tiến hành diễn luyện khống chế ở trong này.

Không biết trải qua bao lâu, Trịnh Hạo Thiên đột nhiên rống lên một tiếng, trăm vạn kiếm quang hắn cong ngón búng ra giống như thoáng dừng lại tại hư không, sau đó bỗng nhiên bỗng bạo liệt ra.

Bọn chúng hóa thành một mảnh quang vũ, không dư giọt nào đều tiến vào bên trong thân thể Trịnh Hạo Thiên.

Quá trình ngắn ngủi này làm cho người ta khó có thể tin được, giống như chỉ trong nháy mắt, hắn đã thu lấy toàn bộ trăm vạn kiếm quang vào bên trong khí xoáy tụ rồi.

Cư nhiên không có nửa điểm trì hoãn cùng kéo dài.

Mà trải qua một màn vừa rồi, Trịnh Hạo Thiên mới xem như chân chính lĩnh ngộ ra Vạn Kiếm quyết chân thật.

Chỉ huy một số kiếm quang hạch tâm, mà những kiếm quang hạch tâm kia lại trở thành cầu nối kéo cả kiếm trận biến hóa, phóng ra uy năng khổng lồ không gì sánh nổi.

Đó, mới là cách dùng chân chính của kiếm quang hạch tâm.

Thông qua điều khiển sáu mươi con thương long khổng lồ điều động trăm vạn kiếm quang, Trịnh Hạo Thiên đã có thể tự mình nắm lấy tất cả trăm vạn kiếm quang trong tay tạo ra hiệu quả tốt nhất.

Nhân lực có khi cạn kiệt, cạn kiệt tất biến, có biến mới thông.

Hiện tại, Trịnh Hạo Thiên bội phục sát đất các tiền bối trước kia đã sáng tạo ra bộ công pháp này.

Bất quá Trịnh Hạo Thiên cũng không biết, sở dĩ hắn có thể điều khiển trăm vạn kiếm quang dễ dàng, không chỉ bởi vì hắn phát hiện ra diệu dụng trọng yếu của kiếm quang. Mà nguyên nhân thực sự, chính là hắn đã bồi dưỡng tất cả kiếm quang thành kiếm quang hạch tâm.

Toàn bộ trăm vạn thương long đều cư trú bên trong sáu mươi đoàn khí xoáy tụ, bản thân bọn chúng ăn ý cực kỳ với nhau, điều khiển kiếm quang còn muốn dễ dàng gấp trăm lần so với phóng ra linh khí hoặc bảo khí.

Mà sáu mươi con thương long khổng lồ dưới sự hấp thu lực lượng thần bí của ma thạch, mối liên hệ giữa đồng bạn lại càng cao thêm.

Dưới tầng tầng xảo hợp này, Trịnh Hạo Thiên mới có thể đạt được hiệu quả kinh người như thế.

Nếu mà đổi lại một tu luyện giả khác, cho dù là Cừu Hinh Dư cũng tuyệt đối không cách nào làm được tới bước này.

Bởi vì nàng cũng không phải thân thể quang ám đồng tu, cũng không có đồng thời tu luyện ba đại thần công, càng không cách nào khếch trương khí xoáy tụ đến trình độ ghê người kia.

Nếu khí xoáy tụ không cách nào đồng thời dung nạp trăm vạn kiếm quang, tự nhiên cũng không thể hưởng thụ đãi ngộ bực này.

Phía trên sơn động, là một cung điện to lớn.

Hiện tại, trong cung điện này hai vị cường giả linh thể hai mặt nhìn nhau, đôi mắt hiện ra một tia hoảng sợ.

Bọn họ cũng không phải là tu luyện giả bình thường mà là cường giả linh thể, trong mắt bọn hắn, tất cả tu luyện giả chưa đạt tới thập giai đều giống như một con kiến hôi mà thôi.

Kể từ sau khi bọn hắn tấn thăng đến cảnh giới linh thể, liền không bao giờ nghĩ đến, bọn họ cư nhiên bị một tu luyện giả lục giai làm cho kinh hãi như vậy. Có điều, vào giờ khắc này bọn họ đều không thể kìm nén được kinh ngạc trong lòng.

Trịnh Hạo Thiên, người trẻ tuổi đến từ Tiểu Linh giới đạt được cơ duyên nào đó trong con đường thí luyện, vì vậy tắn thăng lục giai.

Chuyện này cũng không phải chuyện lạ, trong mấy ngàn năm qua, đã có mấy người nhận được đãi ngộ như vậy, thậm chí còn tốt hơn.

Còn có một người thậm chí ở trên con đường thí luyện đạt được một kiện pháp khí chân chính uy ực khổng lồ làm cho cường giả linh thể cũng có chút đố kỵ.

Nhưng mà, biểu hiện của Trịnh Hạo Thiên sau khi tấn cấp lục giai, đó mới là chuyện kinh hãi thế tục chân chính.

Hắn chẳng những trong vòng một tháng đã thành công kích phát trăm vạn kiếm quang, hơn nữa càng làm cho người ta không thể tưởng tượng chính là, hắn cư nhiên lập tức tu luyện thành đại trận trăm vạn kiếm hải.

Đó, chính là trăm vạn kiếm hải, đại trận kiếm hải chân chính à.

Cao Cầu thân là một thành viên trong Vạn Kiếm Tông, tự nhiên biết rõ khó khăn trong đó, cho nên ngay cả hắn, đôi mắt cũng tràn đầy tinh quang, trong lòng rung động không dứt.

Tứ Tí Viên Hầu nửa hâm mộ, nửa đố kỵ nói: "Cao lão nhi, lần này Vạn Kiếm Tông các ngươi vớ được một tên đệ tử rất giỏi." Cao Cầu cất tiếng cười to, nói: "Chuyện này, ta muốn lập tức báo cho chưởng giáo chân nhân cùng Túy lão tổ." Hắn vừa nói đã cong ngón búng ra, mấy điểm sáng chợt bay đi, chúng nó chợt lóe rồi biến mất vô tung trong nháy mắt.

"Rống..."

Đột nhiên một tiếng thét dài vang lên từ phía dưới, tiếng rống này tràn đầy vui vẻ.

Đạo thanh âm này giống như lưỡi đao sắc bén không gì cản nổi, phá vỡ hư không, xuyên thấu sơn động khép kín, khơi dậy một mảnh mây biển.

"Thái thượng trưởng lão, đệ tử Trịnh Hạo Thiên đã xuất quan, thỉnh cầu được đánh một trận cùng Mặc Không Văn."

Thanh âm ầm ầm vang dội thiên địa truyền khắp cả Điểm Danh Đường, vang vọng cả Phiêu Miểu Vân Hải.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-974)