← Ch.501 | Ch.503 → |
Trịnh Hạo Thiên khóe mất hơi giựt, khi nhìn thấy An An cười vui vẻ. trong lòng hắn bỗng nổi lên rung động khó hình dung.
Đến tột cùng là vui vẻ thế nào mới khiến một người tâm cơ như nàng không hề che giấu sự hài lòng như thế?
Vội vàng ho khan một tiếng, Trịnh Hạo Thiên nói: "Ngươi đừng hiểu lẩm. ta chỉ bất quá là không chịu phục, muốn ra ngoài đánh lại với ngươi một trận, sau khi tấn chức bát giai, ngươi không biết có còn thắng được ta không?"
An An bật cười, nhẹ vuốt tóc, sắc mặt như hào phóng nói: "Được, nếu như ta có thể ra ngoài, nhất định so đấu với ngươi."
Trịnh Hạo Thiên lẩm bẩm vài câu nhưng trong lòng sinh ra một loại cảm giác. nếu bọn họ thực sự ra khỏi đây sợ là hai người khó lòng chiến một trận sinh tử.
An An ngồi xuống, hai tay bụm cằm. cười nói: "Hi hi. ngươi khôngphảilà muốn hại ta chứ?."
Trịnh Hạo Thiên giật minh, nói: "Cái gỉ?"
"Ngươi dùng yêu đan có thể hóa thân thành ngư nhân để sinh tồn chỗ này, nhưng ta thì không." Trên mặt An An tuy rằng cười tưoi như hoa nhưng trong mắt ánh lên nét ai oán: "Nếu ta ăn Ngư Nhân đan. đồng thời luyện hóa như vậy chân khí trong cơ thể sẽ toán loạn, cho dù may mắn thoát mạng cũng trong thời gian ngẩn mắt đi toàn bộ chân khí."
Trịnh Hạo Thiên rùng mình, nói: "Điều này sao có thể?"
"Có cái gì không thể?" An An tức giận trừng mất, nói: "Ngươi là siêu phẩm luyện yêu vũ giả, chẳng lẽ ngươi tướng khắp thiên hạ đều là siêu phẩm như ngươi sao?"
Trịnh Hạo Thiên nhất thời cứng họng không nói được lời nào.
Hắn sớm quèn mắt điều quan trọng nhất, trên thục tế ngoại trừ hắn, cho dù Dư Uy Hoa thân cận với hắn cũng không thể dễ dàng nuốt vào ngư nhân đan.
Tuy Dư Uy Hoa cũng là siêu phẩm luyện yêu vũ giả. nhưng đan điền hẳn cũng như người thường, không thể dung nạp hai yêu phách cùng yêu lực của yêu ma tinh quái nhị thập tứ thánh.
Thế nhưng, nếu Dư Uy Hoa cùng không thể làm được thì tiểu nữ tử trước mặt làm sao có thể thừa nhận yêu lực phản phệ cường đại như vậy chứ?
Do dự một lát. Trịnh Hạo Thiên trầm giọng, nói: "Yêu hóa biến thân của ngươi là gỉ?"
Hắn với An An không chỉ giao thủ. mà còn kề vai chiến đắu. vì thế hắn biết An An tuyệt đổi là một luyện yêu vũ giả, một thân chân khí của nàng thực đáng sợ.
Thế nhưng, hai bên gặp mặt nhiều như vậy hắn vẫn không tài nào biết được bộ đáng yêu hóa biển thân của An An. Ngay cả khi nàng duy trì hình dạng nhân loại vẫn có thể thi triển ra thực lực thập giai cường giả, tự nhiên khiến Trịnh Hạo Thiên cảm thấy kỳ lạ vô cùng.
An An cười duyên, nói: "Yêu hóa biến thân của ta ít gặp, là đến từ một phiến đại lục khác, ám đạ tinh linh hoàng tộc."
Trịnh Hạo Thiên khóe mắt hơi đảo. giật minh kinh hỏ: "Tinh linh bộ tộc? Một trong yêu ma tinh quái nhị thập tứ thánh?"
Tinh linh là một chủng tộc cường đại. nhưng lại mà chủng tộc thần bí vô cùng.
Trong truyền thuyết, bọn họ chính là tinh sinh ra từ cây cò, chính là thực vật trong thiên hạ hấp thu thiên địa tinh hoa, tích lũy vạn năm mới mớ ra linh trí. hóa thân thành siêu cấp tồn tại hình người.
Mà chúng một khi biển hóa hình người như vậy không chỉ có uy năng cực kỳ cường đại mà còn có hình thể cực kỳ giống nhân loại.
Đương nhiên, hình dạng sau biến hóa khác với cây cò một trời một vực. có loại giống nhân loại, có loại lại khác xa. mà yêu đan An An dùng là một trong những bộ tộc tinh linh có hình thể cực giống nhân loại.
Trên thực tế, có thể liệt danh vào nhị thập tứ thánh, tuyệt đối là thực lực cường hãn. chính là có khả năng hủy thiên điệt địa, nhưng mà, những chủng tộc này có loại số lượng khổng lồ, có loại lại rất thưa thót.
Ngư nhân cùng Kim Cương tộc không cần phải nói, bọn họ sở hữu lãnh thổ và quốc gia rộng lớn, nhân khẩu đông đảo. không hề dưới nhân loại.
Thế nhưng Đại Đằng điều cùng tinh linh bộ tộc số lượng rất thưa thớt. ít nhất... trong tư liệu mà Trịnh Hạo Thiên đọc được, trên Phiêu Miểu đại lục đã sớm không còn bóng đáng yêu ma tinh quái nhị thập tứ thánh
Mà tinh linh bộ tộc càng tuyệt tích từ lâu trên đại lục. cũng không biết An An đến tột cùng là do nguyên nhân gì không ngờ có thể có được loại biển thân cường đại này.
Chỉ là. sau khi biết được biến thân của An An. Trịnh Hạo Thiên thở dài một hơi. cùng cười khổ không thôi.
Nếu như yêu phách của An An là một chủng tộc thông thường, như vậy còn có thể mạo hiểm nuốt ngư nhân yêu đan. bằng vào yêu lực cường đại của một trong yêu phách của một trong nhị thập tứ thánh, có thể xóa bỏ đi yêu phách cũ. thậm chí có thể dung hợp. thế nhưng yêu phách của chủng tộc tinh linh thỉ....
Trịnh Hạo Thiên không cho rằng yêu phách đã tu luyện tới cực đỉnh thập giai lại không đấu được với một yêu phách bát giai ngư nhân.
Có thể như An An nói, nếu nàng thực sự dùng khòa yêu đàn này sợ là không thấy lợi mà toàn bộ là hại.
An An cười hỉ hỉ, nói: "Ngươi không cần quá quan tâm. thuyền đến đầu cầu ẩt sẽ Thắng (mình thích nhất câu này AA), Nếu như ta không thể sồng sót. cũng là chuyện không ngoài dự đoán..." Nàng khẽ thở dài nói: "Chỉ tiếc một khi ta chết cũng sẽ không hoàn thành được nguyện vọng của ta."
Trịnh Hạo Thiên trầm ngâm nói: "Nguyện vọng của ngươi là gỉ?"
An An cảm khái vạn lần, cười nói: "Nguyện vọng của ta là một trong sát thủ cường đại nhất thiên hạ. ta muốn khiến các cường giả bậc nhất trên thế giới khi nghe tên ta cũng phải run rẩy." Nàng phong tình vạn chủng liếc nhìn Trịnh Hạo Thiên, cười khúc khích, nói: "Ngươi có thể giúp ta thực hiện nguyện vọng này sao?"
Trịnh Hạo Thiên trợn tròn mất. ngụyện vọng này quả thực to lớn. mà càng làm hắn nghĩ không ra là An An là một cô gái, không ngờ có nguyện vọng không thể tin nổi này.
Đen lúc này, Trịnh Hạo Thiên rút cuộc hiểu ra một câu ngạn ngữ.
Người, không thể nhìn vào tướng mạo.
Bỗng nhiên Trịnh Hạo Thiên trong lòng khẽ động, hẳn ngẩng đầu. nhìn về phía phương xa.
Trong đôi mất hiện ra một tia linh quang dị dạng, sắc mặt hắn lập tức ngưng trọng lên.
"Sao thế?" An An đứng dậy, nụ cười trên mặt đã thu lại, tư thái của một cô gái trước đó đều biến mắt, cả người một lần nữa tỏa ra một loại nhuệ khí cường đại.
Trịnh Hạo Thiên nhíu mày, nói: "Ờ đầu đó. có ngư nhân đến."
An An chậm rãi nói: "Ờ đây vốn là thánh địa của bộ tộc ngư nhân, gặp phải mấy ngư nhân cũng không đáng ngạc nhiên, nhưng mà ngư nhân có thể tiến vào đây, hẳn đều là thập giai cường giả. chúng ta nên tạm lánh đi đã."
Nếu thực lực của nàng không roi xuống, tự nhiên sẽ không quan tâm là trực điện chống lại ngư nhân, phải biết rằng. hai người họ liên thủ. cho dù là thần niệm cùng một phần linh thể của một vị cường giả linh thể còn có thể đánh tan.
Thế nhưng, thực lực của nàng đang đần suy yếu. tự nhiên không muốn đối chiến cùng thập giai cường giả ngư nhân.
Trịnh Hạo Thiên gật đầu. tay hãn vừa lộn. xuất hiện hai tẩm phù triện, hắn xé ra nhẹ đặt lên người An An.
An An không tránh né hay phòng bị gì. mặc hắn làm việc.
Lúc này giữa bọn họ vỗ hình chung đã hỉnh thành một loại quan hệ tín nhiệm.
Có thể, lúc bọn họ rời khỏi đây, loại quan hệ này sẽ vỡ tan nhưng ít nhất... ở chỗ này bọn họ đều tin rảng. đối phương sẽ không làm hại minh.
Một cỗ sương mù hắc sắc đây đặc nhanh chóng tràn ngập lên, trong nháy mắt bao vảy An An vào bên trong.
Nhưng mà trong nháy mắt đoàn sương mù triệt để biến mất. đường như hòa vào không gian, không thể tim thấy nữa.
Mà đồng dạng, thân ảnh An An cũng biến mắt trong khu vực không thấy bóng dáng ai nữa.
Trịnh Hạo Thiên gật đầu một cái, dùng một phù triện khác nhẹ vỗ lên người.
Loại tình huống quỷ dị lại xuất hiện, thân thể Trịnh Hạo Thiên biến mắt vô tung.
Hắc ám hệ. Âm Phong phù triện. :
Loại phù triện cường đại này có thể hóa thành một trận âm phong, hoàn toàn che lấp hành tung của một sinh mạng.
Tuy nói như vậy, loại phù triện này sử dụng vào buổi tồi là hay nhất, nhưng Trịnh Hạo Thiên sỡ dĩ lấy ra không phải thất giai mà là cửu giai siêu phẩm Âm Phong phù triện.
Trong hoàn cảnh này không có ánh đương chiếu rọi. hiệu quả không kém là bao.
Nhưng mà. Trịnh Hạo Thiên không thấy, khi An An nhìn thấy Âm Phong phù triện, trên mặt nàng rút cuộc hiện ra vẻ kinh ngạc khó giàu.
Nàng nhìn nơi Trịnh Hạo Thiên biến mất. hơi nghiêng đầu suy nghĩ đường như roi vào trầm tư.
Sau đó. đòi mắt của nàng từ từ sáng lên, mà trong chỗ nội tâm sâu nhất của nàng, ðồng thời dâng lên một cỗ khát vọng.
Nếu như nàng đoán không sai, vậy nàng thực sự có thể nhân họa đắc phúc, đảng thời có cơ hội rời khỏi nơi này không biết chừng.
Phía xa bay đến một đạo ánh sáng.
Đây là hai đầu ngư nhãn cường giả đang khu sử bảo khí phi hành từ xa bay tới.
Hoàn cảnh ở đây cực kỉ đặc thù. trên bầu trời có trận gió mạnh mẽ có thể xé rách mọi sinh vật. cho dù thập giai ngư nhân cường giả cũng tuyệt không dám hãm sâu vào đó.
Hai đầu ngư nhân cường giả tuy rằng phi hành nhưng là bay ở tầng thắp, căn bản không thể phóng xuất ra uy năng chân chính của bảo khí.
Nhưng mà. tốc độ của bảo khí dù sao cũng tương đổi nhanh, bọn họ rất mau đã tới khu vực này.
Đây là hai ngư nhân thiếu niên, trên người họ đều dung động khí tức cường đại. trong đó một người toàn thân vẩy cá đó rực. một thân đó rực khiến kẻ khác tim đập loạn, đường như so võ số máu tươi hình thành, lộ ra một cỗ khí tức tử vong không chút nào che giấu.
Mà một người khác trên người mặc một áo giáp bạch sắc, một thân áo giáp không biết do vật gì rèn thành, bên trong không nhiễm một hạt bụi, mỗi phiến lân giáp đều như một cái gương, nếu có người nhìn kỳ một chút sẽ cảm thấy choáng đầu hoa mắt.
Từ hỉnh đáng hai ngư nhân mà nhận định, chỉ biết lai lịch của họ không phải tầm thường.
Lúc này, ánh mắt bọn họ đều đảo qua nơi này.
Thần hiệu của cửu giai siêu phẩm Âm Dvrơng phù triện hiện tại đã được chứng minh hoàn toàn, cho dù là hai vị ngư nhân cường giả thập giai cũng không ngờ tới lại có người đám to gan ẩn nấp ngay dưới ánh mắt họ.
Vì thế. ánh mắt họ cũng gần như chỉ đảo qua chỗ hai người Trịnh Hạo Thiên, cuối cùng không hẹn mà roi trên thi thể hai yêu thú kia.
← Ch. 501 | Ch. 503 → |