← Ch.511 | Ch.513 → |
Thế giới quang ám bên ngoài ầm ầm vỡ vụn. Khi linh lực cường đại như vậy bắt đầu khởi động, cho dù là Trịnh Hạo Thiên cũng không thể duy trì thế giới quang ám hoàn mỹ được.
Thân thể An An khẽ run lên một cái, thân thể trắng ngần đẹp đẽ đột nhiên biến mất.
Trịnh Hạo Thiên ngo ngo. Khi hắn ngưng Thần nhìn về phía sau lưng thì đã thấy nàng mặc xong y phục rồi. Thân ảnh thanh tú đứng trong huyệt động, dùng một ánh mắt như cười như không nhìn minh chằm chằm.
Xẩu hổ cười cười, Trịnh Hạo Thiên cũng lấy ra một bộ y phục mới. khoác lên người minh. Nhưng trong lòng hắn lại thẩm nghĩ. Tốc độ nữ nhân cưới y phục tuy rất nhanh, nhưng tốc độ mặc y phục còn nhanh hơn....
Lẳn phong lưu ngoài ý muốn này. Trịnh Hạo Thiên thật sự không hề chuẩn bị chút tâm lý nào.
Chỉ là. sau khi phong lưu. trong lòng hắn lại không ngừng hiện lên thân ảnh xinh đẹp của cừu Hinh Dư. trong lòng ẩn ước lại có chút áy náy.
Hai người đứng xa nhìn nhau, đều không lập tức nói chuyện.
Trước khi chuyện này phát sinh, bọn họ đều biết, trong khoảng thời gian ngắn minh tuyệt đổi không thể ra ngoài được. Thậm chí An An còn không biết, minh có thể sinh tồn tới lúc Trịnh Hạo Thiên tu luyện tới cảnh giới linh thể không nữa.
Chỉ là, hiện giờ. sau khi hợp thể song tu. An An không ngờ đã dựa vào thế giới linh lực quang ám của Trịnh Hạo Thiên, bình an hấp thụ vô cùng vô tận lực lượng ngoại giới. Đồng thời cũng vì có thế giới quang ám tồn tại, khiến cho đám Thiên ma cường đại không thể gảy ra bất cứ trở ngại nào khi nàng tiến giai.
Chính bởi vì một cái thế giới quang ám hi hữu như vậy, cho nên An An mới thuận lợi tấn chức đến cảnh giới linh thể.
Mà một khi ngưng thành linh thể. đương nhiên sẽ có năng lực xé rách không gian, từ đó rời khỏi cái địa phương quỳ quái này.
Đến tận lúc này, tâm cảnh hai người bọn họ đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đắt.
Khi tâm tình một người đang lâm vàó tuyệt vọng, và tâm tình vui sướng khi có thể thoát hiềm, một nữa trở về xà hội nhân loại, tuyệt đối là khác biệt cực lớn. hoàn toàn bất đồng.
Hiện giờ. mắt thấy cơ hội thoát thân ở ngay trước mặt. hai người bọn họ ngược lại còn mất đi cảm giác đồng tâm hiệp lực. hoàn nạn cùng chia, quan hệ giữa hai người lại trở nên có chút xa lạ.
Nhẹ nhàng ho khan một tiếng, Trịnh Hạo Thiên nói: "An An. ngươi làm sao lại nghĩ đến dùng biện pháp này để tấn chức cảnh giới linh thể?"
Mặc dù vấn để này tương đối tế nhị. nhưng đối với Trịnh Hạo Thiên mà nói. nó rất quan trọng.
Mọi phương pháp có thể trợ giúp minh tấn chức cảnh giới linh thể đều cực kỳ trân quỷ.
An An khẽ cúi đầu xuống, chậm rãi nói: "Bởi vì ngươi là linh khí sư thất giai quang ám siêu phẩm."
Trịnh Hạo Thiên thoáng nhíu mày, nói: "Cái này thì có gì khác biệt?"
"Quang ám vốn đối lập, căn bản không thể nào ở chung. Nhưng nếu một người đồng thời có được cả lực lượng quang ám đổng căn đồng nguyên thì người đó có thể ngưng tụ ra thế giới quang ám hoàn mỹ."
An An nhẹ giọng nói: "Trong thế giới hoàn mỹ này, thông qua quan hệ thân mật có thể khiến cường giả thập giai đỉnh phong khác giới tu luyện thuần quang hệ hoặc thuần ám hệ hấp thụ được lực lượng bên ngoài. Đồng thời, trong thế giới quang ám cũng là nơi an toàn nhất, cho dù Thiên ma xàm lấn, trong nháy mắt cũng phải suy yếu mấy lần. không còn đủ sức gây nguy hiểm nữa."
Trịnh Hạo Thiên trợn tròn mắt. hắn chưa bao giờ từng nghe thấy còn có kiểu tấn chức như vậy.
Bất quá, chỉ cần nghĩ lại những gì An An làm vừa rồi. cùng nàng trải qua đột phá. Trịnh Hạo Thiên liền biết, lời này tuyệt đối không có nửa phần giả dối.
Chỉ là. người đồng tu quang ám trên thế giới này vốn khó gặp. mà cường giả thập giai đỉnh phong thuần tu lực lượng quang minh hoặc lực lượng hắc ám lại càng hiếm thấy.
Cho nên chuyện này mới không được truyền lưu rộng rãi. hiếm người nào biết.
Khẽ gật đầu một cái. Trịnh Hạo Thiên trầm ngâm một hồi lâu. thử đỏ hỏi: "Ngươi... bảy giờ định làm gỉ?"
Khóe miệng An An khẽ cong lên. đề lộ ra một nụ cười khác thường, nói: "Ta đương nhiên phải tu luyện, củng cố lại cảnh giới một chút. ít nhất cũng phải khiến linh thể ồn định, như vậy mới có thể xé rách không gian, rời khỏi nơi này."
Trịnh Hạo Thiên nghiêm túc gật đầu, nói: "Cùng tốt. Để ta hộ pháp cho ngươi. Ngươi cứ ở đây tu luyện đi."
Hoàn cảnh nơi đây tuy đặc biệt, dị tộc tiến vào lại càng chịu áp lực cực lớn.
Nhưng An An lại tấn chức cảnh giới linh thể trong hoàn cảnh này. Trong khí tức của nàng đã có được một phần ẩn ký của nơi đây. có thể nói là đã được nơi đây thừa nhận, không bị hoàn cảnh đặc thù này áp chế nữa.
Trịnh Hạo Thiên khẽ gật đầu với nàng một cái rồi xoay người rời khỏi động phủ.
An An im lặng nhìn hắn rời đi. trong con người toát lên vẻ cực kỳ phức tạp.
Trong lòng nàng. Trịnh Hạo Thiên thế nào cũng đã chiếm cứ địa vị quan trọng nhất. không gì so sánh được. Nàng thậm chí còn ý niệm muốn vứt bỏ tất cả để ở lại cùng hắn trong lòng.
Nhưng tiếp đó nàng lại nghĩ tới sư môn. nghĩ tới kỳ vọng, thương yêu của ản sư thụ nghệp trong sư môn. nghĩ tới ánh mắt áy náy rõ ràng không phải nhàm vào mình của Trịnh Hạo Thiên vừa rồi, trong lòng nàng lại khẽ đau nhói. Cuối cùng nàng cũng hạ quyết định.
Chậm rãi nhắm hai mắt lại, chân khí trong cơ thể lập tức chuyển động không ngừng.
Trên đỉnh đầu An An, vô tận linh lực bắt đầu ngưng tụ. phảng phất như một con thiên ma vô hỉnh vô sắc. đang thử nghiệm ngưng tụ thành một hỉnh thể nhân loại.
Trịnh Hạo Thiên bước nhanh, rời khỏi thông đạo tĩnh lặng.
Tâm tình của hắn cùng có chút phức tạp. cho đến khi rời khỏi thông đạo rồi. hắn mới thở hắt ra một hơi, phảngphất như đem tất cả nỗi phiền muộn trong lòng vứt hết ra ngoài vậy.
Cố gáng thu liềm tâm thần, nói thật. Trịnh Hạo Thiên hiện giờ thật không biết nên làm thế nào, cùng không biết nên đối mắt với An An ra sao nữa.
Phải biết rằng. lần đầu tiên gặp gỡ. An An đã giả trang thanh một thiếu nữ đáng thương, không từ thủ đoạn để lấy tính mạng của hắn.
Mà hiện giờ quan hệ song phương đã xảy ra biển hóa cực lớn như thế.
Trịnh Hạo Thiên có thể khẳng định, trong lòng An An đã không còn ý định thương tổn minh nữa rồi. Điểm này không phải là do hắn tự phòng đoán, mà trong khoảnh khắc khi hai người hợp thế, tinh thần ý niệm song phương đã dung hợp hoàn toàn, không hề che đầu. giữ lại chút nào. cho nên hắn đã cảm ứng được ỷ nghĩ chân thực nhất trong tinh thần đối phương.
Bất quá, tuy là vậy, hẳn vẫn không thể nào coi như không có chuyện gì xảy ra. ở cùng với nàng. Cho nên hắn mới mượn cớ hộ pháp mà lặng lẽ rời đi.
Kỳ thật, một cường giả đã ngưng thành linh thể, làm sao còn cần hắn hộ pháp chứ.
"Đỉnh "
Bỗng nhiên tinh thần Trịnh Hạo Thiên chợt rung lên, con ngươi lập tức phát sáng.
Bàn tay vừa lật, trong tay hắn đã có thèm một thanh trướng kích cực lớn. toàn thân đỏ tươi.
Huyết Quang kích, kiện bảo khí siêu phẵm này không ngờ lại ẩn ước chóp động lên hồng sắc quang mang, mà phía trên mũi kích lại lập lòe một tia quang mang dài một xích, phảng phất như đang chỉ dẫn gì đó.
Trịnh Hạo Thiên nhíu mày. Từ khi Ước Hàn Phúc tử vong, kiện trường kích này đã trở thành vật vô chủ. Bất quá, sau khi dùng huyết sát chỉ khí xâm nhập tinh thần của mình thắt bại, nó liền trở nên ngoan ngoãn hơn hẳn. Nhưng lúc này nó bất chợt lại khác thường như thể, phương hướng mùi kích chỉ tới khẳng định có điều gì đó cổ quái.
Trong lúc tâm niệm xoay chuyển thật nhanh, dưới chân hắn đã lóe lên một đạo quang mang, bay vụt về phương hướng đó.
Phù Quang Lược Ành chỉ thuật nhanh như tia chớp, tuy rằng còn xa mới bằng tốc độ phi hành của Độn Thiên châu, nhưng so với cường giả thất giai bình thường sử dụng linh khí chỉ quang phi hành lại không chậm hơn chút nào.
Bảy mươi cái khí xoáy trong não vực hắn điên cuồng xoay tròn, tận hết khả năng vận chuyển linh lực ra ngoài.
Đây chính là điểm mà cường giả thắt giai siêu phẵm hơn xa cường giả đồng giai bình thường. Khí xoáy càng nhiều, lượng linh lực hẳn có thể xuất ra trong cùng một thời điểm lại càng thèm khổng lồ và ben vững.
Sau thời gian một bữa cơm. thân hình Trịnh Hạo Thiên đột nhiên dừng lại. hai mất gắt gao nhìn chằm chằm vào con yêu thú phía trước. Cuối cùng hắn cũng hiểu được, vì sao Huyết Quang kích lại đột nhiên trở nên hưng phần như vậy.
Phía trước cách đó không xanh chính là thi thể một con yêu thú.
Con yêu thú này Trịnh Hạo Thiên chẳng hề xa lạ gì, bởi vì đây chính là con yêu thú thập giai cường đại từng chạy thoát khỏi tay hai ngư nhân Khải Nhĩ Đặc và Ước Hàn Phúc.
Bất quá, lúc này, trên người con yêu thú không ngờ len lóe lên một tia quang mang màu đen.
Tuy trên người nó còn lộ ra một tia khí tức sinh mệnh, nhưng trong cỗ khí tức này lại tràn ngập lực lượng hắc ám và tà quái.
Thần niệm Trịnh Hạo Thiên vừa đảo qua. hẳn khẽ thở dài một hơi.
Con yêu thú này thật là quá xui xẻo. Sau khi nó chạy thoát, nhất định là trốn tới đây chữa thương, nhưng không ngờ An An lại mạnh mẽ tấn chúc, gảy ra thiên địa dị tượng, không gian rạn nứt, hấp dẫn Thiên ma ngoại giới tới đây.
Đám Thiên ma này đương nhiên không làm gì được An An trong thế giới quang ám. lại phát hiện ra có một con yêu thú đang ẩn nấp cách đó không xa, bản thần bị trọng thương, khó có thể hành động. Vì thế một con Thiên ma thập giai mới thùa cơ xàm nhập, thôn phệ ý niệm của nó.
Nếu để cho con Thiên ma này thôn phệ thành còng, thì nó có lẽ sẽ tấn chức thành Ma vương cùng chưa biêt chừng.
Bất quá lúc này. Trịnh Hạo Thiên đương nhiên sẽ không cho nó cơ hội này.
Bàn tay khẽ phất lên. Huyết Quang kích đã bắn đi. cắm thật sâu vào trong đầu con yêu thú.
Huyết Quang kích phát ra thanh âm kịch liệt. Một cổ sát khí khổng lồ xông lên tận trời, trong nháy mắt đã tràn ngập trong toàn bộ cơ thể con yêu thú.
Con yêu thú này vốn đã bị trọng thương, nếu không đâu thể dề dàng bị Thiên ma xâm thể như vậy. Hiện giờ bị Huyết Quang kích đâm vào thân thể, thân thể nó lập tức run rẩy kịch liệt vài cái, cuối cùng không cònbất cứ phản ứng nào nữa.
Tiên huyết còn sót lại trong cơ thể phảng phất như nước lũ, ồ ạt chảy vào trong Huyết Quang kích. Sau khi thôn phệ được huyết dịch con yêu thú này. phía trên huyết sắc trên Huyết Quang kích lại càng trở nên nồng đậm.
"A..."
Một tiếng rú tràn đầy vẻ sợ hãi đột nhiên từ trong thân thể yêu thú vang lên.
Đây chính là con Thiên ma thập giai cường đại kia. Nó đang hướng thụ bữa tiệc linh hồn, lại không ngờ tới tai họa đột nhiên từ trên trời giáng xuống, sát khí ằn chứa trong Huyết Quang kích không ngờ lại cường đại đến thế. không chỉ thôn phệ sạch sẽ huyết địch, tinh hoa sinh mệnh, mà ngay cả bản thể của nó cũng thân bất do kỳ bị hút đi.
Thiên ma không chống cự nổi. phát ra tiếng kêu thảm thiết, bi thương, cầu xin tha thứ. Nhưng bất kể là Trịnh Hạo Thiên hay là Huyết Quang kích đều không hề lay động, phảng phất như không hề nghe thấy vậy.
Sau nửa canh giờ. thanh âm Thiên ma rốt cuộc cũng ảm đạm đi. cuối cùng biến mắt hoàn toàn.
Lúc này. Huyết Quang kích không chỉ hấp thụ tinh hoa trong cơ thể yêu thú. mà còn mạnh mẽ thôn phệ luôn một con Thiên ma thập giai đỉnh phong.
Ngay sau đó. từ trên thân Huyết Quang kích đột nhiên tỏa một đao động lực lượng mãnh liệt.
Trịnh Hạo Thiên trợn mất líu lưỡi mà nhìn, miệng lắp bắp nói: "Không thể nào. vận khí của ta... từ khi nào lại tốt như vậy chứ."
← Ch. 511 | Ch. 513 → |