← Ch.545 | Ch.547 → |
"Vù! Vù! Vù!"
Thần binh trong tay Đái Mai Lư huy vũ giống như một cái chong chóng khổng lồ, tạo nên vô tận chân khí bao quanh người hắn, tựa như tường đồng vách sắt.
Những kiếm quang mà Trịnh Hạo Thiên phóng thích đều là kiếm quang hạch tâm, mỗi một kiếm quang được nuôi dưỡng có uy lực cùng độ kiên cố vượt xa kiếm quang bình thường, cho dù là kiếm quang của thập giai cường giả e rằng cũng không bì kịp.
Chính vì kiếm quang hung hãn mãnh liệt như thế, cho nên trước kia, bất kể gặp đối thủ nào hắn đều chiếm ưu thế lớn. Chỉ bằng lực công kích của kiếm quang, cũng đủ khiến các thập giai cường giả kiêng kỵ vài phần rồi.
Nhưng mà, thần binh trên người Đái Mai Lư rõ ràng không phải bảo khí bình thường, một khi cùng thần binh chiến giáp liên hợp lại và kích phát ra linh quang hộ thể, thì có thể ngăn chặn được vô tận kiếm quang bắn tới. Hơn nữa, ánh sáng hộ thể này vững chắc vô cùng, tùy ý kiếm quang công kích thế nào đều bất động như núi.
Trịnh Hạo Thiên nhíu mày, thân hình bay ngược lại, hắn hừ một tiếng, ngón tay hơi động.
Trong nháy mắt, những kiếm quang vô tận này phảng phất như sống lại, chúng bắt đầu va chạm vào quang mang hộ thể trên người Đái Mai Lư. Giống như một đàn cá nhỏ đang há miệng đớp mồi.
Đây là một trong những đòn sát thủ mạnh nhất của Trịnh Hạo Thiên. Hắn có thể điều khiển kiếm quang làm cho thần quang hộ thể của đối phương mất đi một tia lực lượng. Dù rằng tia tia lực lượng này rất bé nhỏ, nhưng với số lượng khủng bố năm ngàn vạn đạo kiếm quang cùng công kích thì chân khí của đối phương trong thời gian ngắn sẽ tiêu hao gần như không còn.
Phương pháp đùng đao nhỏ từ từ rỉa thịt này có hiệu quả rõ rệt, lúc trước đối địch với thập giai cường giả, đa số hắn đều dùng sức mạnh ảp đảo lảm cho các thập giai cường giả không thể chống đõ nổi.
Nhưng mà, chỉ có Trịnh Hạo Thiên mới có thể thi triển thủ đoạn thần kỳ như vậy. Bởi vì ngoại trừ hắn, không có cường giả cùng giai nào có thể chế tạo số lượng kiếm quang hạch tâm lớn như vậy. Mà một khi điều khiển kiếm quang bình thường, thì tuyệt đối là không cách nào khống chế kiếm quang tới tình trạng tinh diệu như thế.
"Đinh! Đinh! Đinh!..." Liên tiếp những âm thanh giống như kim loại va chạm vang lên, sắc mặt Trịnh Hạo Thiên lẩn đầu tiên hơi biến đổi. Hắn đột nhiên phát hiện mình điều khiển kiếm quang như vậy mà không cách nào làm tiêu hao một chút linh lực trên thần quang hộ thể của đối phương, thần quang hộ thể của đối phương giống như là được tạo thành từ một tấm cương thiết hoàn chinh rắn chắc, bất kể những đạo kiếm quang nhỏ không ngừng đâm vào, cũng không cách nào lưu lại một chút dấu vết.
Trịnh Hạo Thiên có một loại dự cảm: Trừ khi bản thân không tiếc mà cho kiếm quang bạo liệt, liều mạng dùng thủ đoạn lưỡng bại câu thương, nếu không thì không cách nào có thể phá vỡ thần quang hộ thể của đối phương.
Nhưng mà, muốn bài trừ thần quang hộ thể của đối phương, tối thiểu hắn cũng phải cho hơn một nửa lượng kiếm quang nổ tung mới có thể làm được.
Đây là một cái giá quá đắt, trong thi đấu liên tục diễn ra, càng không thể nào thực hiện.
Hai mắt Đái Mai Lư tỏa sáng, hắn hô to: "Tiểu tử, ngoài trốn tránh thì ngươi có bổn sự nào khác không, đến đây cùng ta liều mạng một lúc nào."
Thanh âm của hắn ầm ầm rung động, ánh sáng trên người lại hô ứng lẫn nhau, khí thế nhanh chóng tăng vọt, một thân sát khí tràn ngập trong thế giới kiếm hải, thậm chí có xu thể 'nhất phi trùng thiên', đánh tan biển kiếm.
Trong nội tâm Trịnh Hạo Thiên vô cùng ngạc nhiên, chuyện tình kỳ lạ như vậy là lần đầu tiên hắn gặp phải.
Nhưng mà hắn vẫn chưa sử dụng yêu hóa biến thân, đương nhiên sẽ không thật sự cùng đối phương liều mạng rồi.
Lúc này tâm niệm khẽ động, thân hình hắn lập tức bay lên, Độn Thiên Chu bỗng nhiên hướng về không trung bay tới, trong nháy mắt đã bay lên bầu trời, mà kiếm quang vốn vờn quanh Đái Mai Lư cũng bay vút lên cao xoay quanh người Trịnh Hạo Thiên, giống như là ngàn vạn thủ vệ, lẳng lặng bảo vệ chúa công của bọn chúng. :
Đái Mai Lư bật cười ha hả, quang mang trên người hắn càng lúc càng dày đặc, dần dần giống như được thực chất hóa.
Trịnh Hạo Thiên ở giừa không trung nhìn xuống phía dưới, nói từng chữ: "Kiên Thể đại thành."
"Kiên Thể đại thành..."
"Không hay rồi, lần này Trịnh sư đệ gặp phiền toái rồi."
"Không thể tưởng được thuật Kiên Thể của Đái Mai Lư đã tu luyện tới cảnh giới đại thành! Hắc hắc, lần này có trò hay để xem rồi."
"Lại có thể tu luyện tới Kiên Thể đại thành, tên Đái Mai Lư này đúng là hạng người có ý chí kiên nghị. Cũng không biết là hắn có thể lĩnh ngộ được gì hay không, nếu như là có lĩnh ngộ, thì có hi vọng tiến vào cảnh giới linh thể.
Bên ngoài quang quyển, vô số người nhìn hộ thể thần quang trên người Đái Mai Lư, đều kinh hoàng hét lên.
Thuật Kiên Thể, đây là một tâm pháp bí truyền mà tất cả các luyện yêu võ giả đều được tu luyện.
Không chỉ Vạn Kiếm Tông mới có loại tâm pháp này: mà ngay cả các đại môn phái, thậm chí là những tiểu môn phái cũng có loại công pháp này. Những công pháp này chỉ có một tác dụng duy nhất đó chính là: Làm cho thân thể của võ giả trở nên cường hãn giống như yêu thú.
Đương nhiên.. ngoại trừ luyện yêu võ giả siêu phẩm, muốn chỉ bằng lực lượng của bản thân mình có thể làm được điều này thì không thể nào. Nhưng cường giả nhân loại có trí tuệ vô thượng. Bọn họ đã tìm ra con đường tắt khác, sáng tạo ra thần binh chi quang trên thân thể kết hợp với yêu hóa thân thể. Một khi tu luyện công pháp này tới cực hạn, như vậy thì linh quang hộ thể trên người phóng thích ra đạt tới trình độ cường hãn không kém yêu thú.
Nhưng mà, từ xưa cho đến nay, luyện yêu võ giả tu luyện Kiên Thể thuật nhiều vô số kể, nhưng chân chính có thể tu luyện công pháp này tới đại thành thì chỉ có một phần vạn, rải rác không có mấy. Bởi vì công pháp tu luyện này không chỉ cần có bảo khí cao giai làm cơ sở, hơn nữa trong quá trinh tu luyện vô cùng phức tạp và gian khổ, cần không ngừng chịu đựng ma hợp, sợ đau khổ trong đó một lời khó mà nói hết được.
Trịnh Hạo Thiên gặp thập giai cường giả nhiều như vậy, nhưng cho đến hôm nay mới lần đầu tiên gặp một người tu luyện tới cảnh giới Kiên Thể đại thành, từ đó cũng có thể thấy công pháp này luyện tới đại thành khó như thế nào.
Đái Mai Lư ngâng đầu, ngạo nghễ nói: "Không sai. Đái mỗ đã luyện thuật Kiên Thể tới cảnh giới đại thành, kiếm của ngươi tuy sắc bén, nhưng không thể phá được hộ thể thần quang của ta. Thế nào, ngươi còn muốn đánh tiếp không."
Bên ngoài quang quyền, nhóm người Cảnh Thụy nhíu chặt mày. Đường Phẩm Phong tam kiệt quả nhiên khộng phải những kẻ bình thường, người thứ nhất xuất hiện đã có thực lực cường đại như vậy. Kiên Thể đại thành uy lực cường đại vô cùng, ngay cả những người đứng đầu như bọn họ cũng có cảm giác thúc thủ vô sách.
Tròng mắt Dư Uy Hoa hơi chuyển, đột nhiên quát to: "Hạo Thiên, ngươi không phá được hộ thể thần quang của hắn, hắn cũng không thể đuổi kịp ngươi. Ngươi chơi đùa với hắn, xem chân khí của ai cạn kiệt trước."
Trong thanh âm của hắn ẩn chứa chân khí khổng lồ lan truyền ra xa, sau đó xuyên qua quang cầu, cũng truyền tới trong tai tất cả mọi người. Mọi ngươi đều giật mình, ai nấy vẻ mặt lộ vẻ kỳ quái.
Đây quả nhiên là một biện pháp tốt.
Có trăm ngàn kiếm quang hộ thể, tuy rằng Trịnh Hạo Thiên không cách nào phá vỡ thần quang phòng ngự của đối phương, nhưng Đái Mai Lư muốn đuổi theo hắn trong thế giới kiếm hải, thật sự là không có khả năng.
Kết quả là song phương giằng co, xem thử người nào kiệt lực trước rồi nhận thua, .
Nếu dưới tình huống bình thường, bát giai linh khí vô luận thế nào cũng không thể so sánh với thập giai cường giả. Nhưng giờ đây, thân phận Quang minh ngọc phù sư của Trịnh Hạo Thiên tuy không phải ai cũng biết, nhưng mà đối với đám cường giả mạnh nhất trong các phong thì không có gì là bí mật.
Tất cả mọi người hiểu rằng, với lượng lớn quang minh phù triện của Trịnh Hạo Thiên không thể nghi ngờ hắn sẽ trở thành người chiến thắng.
Nhưng mà, hai hàng lông mày của Trịnh Hạo Thiên khẽ nhướng lên, trong lòng lập tức có quyết định.
Bạch Thảo phong muốn quật khời dưới tình huống một 'đám sói' xung quanh lúc nào cũng săm soi, vậy thì thật không ổn. Hắn muốn dùng thực lực cường hãn giành được thắng lợi trong đại bỉ lần này, muốn cho tất cả âm thanh bàn tán nghi vấn biến mất.
Cũng chỉ có như thế, mới khiến cho Bạch Thảo phong trở nên vững chắc.
Hắn hít sâu một hơi, sau đó nói: "Đái sư huynh, mong cẩn thận."
Vố kiếm quang quanh người hắn dần tập trung lại một chỗ, những kiếm quang này sau một khắc tiếp xúc với nhau, sau đó tương dung một chỗ.
Quả trình này nhìn có vẻ thong thả, nhưng trong nháy mắt đã hoàn thành.
Trong nháy mắt, năm ngàn vạn kiếm quang tràn ngập thiên địa chỉ còn lại năm trăm vạn.
Thập kiếm hợp nhất, hắn lại một lần nữa sử dụng Ngưng Kiếm thuật - kiếm kỹ cơ bản mà cường đại nhất Vạn Kiếm quyểt
"Đi...." Theo tiếng quát của hắn, trăm vặn kiếm quang này lao xuống dưới, bao phủ lấy Đái Mai Lư.
Đái Mai Lư hét lớn: "Tới hay lắm."
Hắn vung trường côn trong tay, linh quang hộ thể trên người càng mãnh liệt, vô số kiếm quang lao tới, không ngừng phát ra những thanh âm ầm ầm.
Sau một lát, kiếm quang tản ra, lộ ra vẻ mặt ngạo nghễ của Đái Mai Lư.
Người này sau khi tu luyện thuật Kiên Thể tới cảnh giới đại thành của thập giai cường giả, dưới những kiếm quang thập kiếm hợp nhất mà vẫn không hề bị thương tổn.
Hắn phát ra tiếng cười dài, nói: "Trịnh Hạo Thiên, ngươi còn thủ đoạn nào nữa thì thi triển luôn đi."
Thật ra thì nhìn Trịnh Hạo Thiên chân đạp trên Độn Thiên Chu lơ lửng trên bầu trời, hắn cũng không có biện pháp nào hay để đối phó. Nhưng mà, chỉ cần Trịnh Hạo Thiên không thể phá vỡ quang mang hộ thể của hắn, thì khí thế của hắn không ngừng tăng lên, đủ để khiến trong lòng mọi người lưu lại ấn tượng đối với hắn so với Trịnh Hạo Thiên vĩ đại hơn nhiều.
Trịnh Hạo Thiên chậm rãi gật đầu, nói: "Đang muốn thỉnh giáo."
Hắn đưa tay ra, hướng về kiếm quang phía dưới điểm thêm một cái, Sau đó, sau đó những kiếm quang này lại đung hợp một lần nữa. Cứ mười đạo kiếm quang tiếp xúc nhau, lập tức từ rời rạc dần dung họp, cuối cùng biến thành một.
Chỉ một lát, năm trăm vạn kiếm quang trên bầu trời lại một lần nữa giảm đi mười lần, biến thành năm mươi vạn kiếm quang.
Năm mươi vạn kiếm quang này, mỗi đạo cực kỳ cô đọng, phát ra quang mang như thực thể, số lượng của kiếm quang tuy giảm đi một trăm lần, nhưng mà uy áp phóng thích ra lại cường đại hơn cả ngàn lần.
Một cỗ khí tức khổng lồ trong nháy mắt tràn ngập khắp cả quang cầu, khí thế của Trịnh Hạo Thiên lúc này đạt tới đỉnh điểm, triệt để áp chế khí thế của đối phương.
Tiếng cười dài của Đái Mai Lư giống như bị kiếm quang sắc bén cắt đứt. Hắn trừng mắt nhìn một màn khó có thể tin đang diễn ra, tròng mắt tựa hôg như muốn lồi ra ngoài. Mà hắn lầm bầm theo bản năng: "Bách.. kiếm... hợp.. nhất."
← Ch. 545 | Ch. 547 → |