← Ch.784 | Ch.786 → |
Đại quang minh Kim Thủ Chỉ phù lục....
Tên loại phù lục này mặc dù hơi cổ quái, nhưng khi Trịnh Hạo Thiên đọc được miêu tả về loại phù lục này, hai mắt trong nháy mắt lại sáng lên.
Kim Thủ Chỉ, hắn rốt cuộc cũng hiểu, vì sao loại phù lục này lại có tên là Kim Thủ Chỉ phù lục rồi.
Bởi vì loại phù lục này cũng có một đặc tính nghịch thiên.
Luyện chế loại phù lục này, là đem một số lực lượng thần bí trong thiên địa ngưng tụ vào trong phù lục. Một khi luyện chế thành công, thì phù lục sẽ mang một lực lượng thần kỳ.
Mà đối tượng sử dụng loại phù lục này, cũng không phải là sinh linh, mà là thần binh bảo khí, đan dược và trận pháp.
Ở trong giới khí sư linh giả, trừ những linh phù sư chuyên môn luyện chế phù lục ra, còn có các nhánh luyện khí sư, luyện đan sư và trận pháp sư.. v... v..
Mỗi một nhánh đều là một con đường tu luyện. Phương pháp tu luyện của bọn họ không phải là chém giết liều mạng như luyện yêu linh giả, mà là nghiên cứu, phát huy năng lực phụ tu mà mình lựa chọn tới mức cực điểm
Bất quá, vô luận là linh giả phụ tu hệ nào, khi tu luyện đều gặp phải vấn đề xác xuất thành công.
Luyện đan sư luyện chế đan dược, luyện khí sư luyện chế thần binh, trận pháp sư luyện chế trận pháp... tuy rằng có lúc thành công, nhưng thất bại cũng không ít.
Nếu như là đan dược, thần binh, trận pháp... bình thường, thất bại vài lần cũng chẳng sao, với vốn liếng của khí sư linh giả, tuyệt đối có thể chịu đựng được.
Nhưng, cuối cùng rồi cũng sẽ có một ngày, khí sư linh giả phải luyện chế vật phẩm cao cấp nào đó...
Nếu như khi luyện chế đan dược, ngụy pháp khí cao cấp, thậm chí là siêu cấp trận pháp, thì mỗi một lần thất bại đều khiến người ta phải tuyệt vọng, không thể thừa nhận nổi.
Bởi vì tài liệu để luyện chế đều là những vật quá trân quý. Nếu như vận khí không tốt, cho dù có tìm kiếm mấy chục, mấy trăm năm cũng chẳng tìm được
Có đôi khi, đám khí sư linh giả cao giai vì gom đủ tài liệu còn phải trả một cái giá cực lớn, hơn nữa còn yêu cầu cơ duyên và vận khí tốt...
Cho nên, khi luyện chế những vật phẩm cao cấp này, không có một người nào dám xem nhẹ.
Nhưng, càng là vật phẩm trân quý, thì xác xuất thành công lại càng thấp. Một khi bắt đầu luyện chế, khả năng thành công vượt quá 50% cũng là giỏi lắm rồi.
Chính vì duyên cớ như vậy, cho nên đan dược, ngụy pháp khí, trận pháp cao giai trong Đại Linh giới mới trở nên hiếm thấy và ít ỏi như thế.
Mà mỗi lần xuất hiện một thứ thôi, cũng đủ khiến vô số người tranh đoạt. Mà giá cả thành giao thường thường còn cao hơn giá trị thật sự của thứ đó gấp mấy lần, thậm chí là mấy chục lần.
Tất cả đều chỉ vì xác xuất thành công quá nhỏ.
Bởi vì cho dù bọn hắn có đầy tủ tài liệu, cũng không có ai dám đánh cược nhất định có thể luyện chế thành công.
Mà loại Kim Thủ Chỉ phù lục trong tay Ngô Vân lại có thể thay đổi tình huống này.
Đặc tính lớn nhất của loại phù lục này, chính là khi đám khí sư linh giả cao giai luyện chế vật phẩm, có thể đề cao xác xuất thành công.
Phù lục quang minh hệ có một đặc điểm rất lớn. Đó chính là một số phù lục không hề phân chia thành đẳng giai siêu phẩm, hạ phẩm... Chính như Đại quang minh Kim Thủ Chỉ phù lục này, chỉ cần luyện chế thành công, thì có thể khiến các khí sư linh giả khác gia tăng trên dưới ba thành xác xuất thành công khi luyện chế vật phẩm.
Ba thành, nghe thì có vẻ không nhiều.
Nhưng Trịnh Hạo Thiên lại biết, nếu có vị đại sư đi theo phụ tu chi đạo nào đó gặp được phù lục này, nhất định sẽ không tiếc giá nào cũng phải đoạt được tới tay.
Năm thành và tám thành, nó không chỉ là chênh lệch trên số lượng nữa, mà còn mang tới cho khí sư linh giả vô tận tự tin. Có thể nói, sau khi sử dụng loại phù lục này, nếu không phải là vận khí quá tệ, trên cơ bản đều có thể luyện chế thành công.
Hít thật sau một hơi, Trịnh Hạo Thiên trong lòng thầm cảm khái.
Quang minh ngọc phù sư sau khi tấn thăng thành khí sư linh giả, quả nhiên có chỗ đại dụng.
Nếu có thể kiếm được toàn bộ bí quyết luyện chế phù lục, thì tác dụng tuyệt đối to lớn không gì so sánh nổi.
Ánh mắt thoáng đảo qua mặt đất dưới chân, trong lòng hắn rốt cuộc cũng có chút do dự.
Ngô Vân lẳng lặng chờ đợi, hắn tựa hồ hiểu được tâm tình Trịnh Hạo Thiên lúc này, chonên cũng không thúc giục, mà chỉ cầm ngọc thạch, tùy ý để quang mang chớp động.
Đám quang mang này dường như vô cùng dụ hoặc, khiến cho Trịnh Hạo Thiên tâm thần dao động.
Sau một hồi lâu, Trịnh Hạo Thiên mới thở dài một tiếng, nói: "Thực xin lỗi, Ngô huynh, ta cự tuyệt."
"Ngươi cự tuyệt?"
Sắc mặt Ngô Vân đột nhiên biến đổi. Vì ngày hôm nay, hắn đã phát động tất cả các mối quan hệ để sưu tập tin tức liên quan tới Trịnh Hạo Thiên. Cho nên hắn đã vô cùng tự tin. .
Theo hắn biết, Trịnh Hạo Thiên mặc dù là một vị linh phù sư quang minh hệ cường đại, nhưng bí pháp nắm nắm giữ được cũng chỉ có một, đó chính là Đại quang minh Thánh Linh phù triện.
Điểm này, chỉ cần nhìn Vạn Bảo Hiên gần đây liên tiếp tung ra tấm phù lục quang minh siêu cấp này là có thể đoán được một phần rồi.
Đồng thời, hắn cũng biết sự khát vọng đối với bí pháp luyện chế phù lục mới của linh phù sư quang minh ra sao.
Chỉ cần có thể, bọn họ sẽ không tiếc bất cứ giá nào để đoạt được bí pháp luyện chế phù lục mới. Bởi vì có thêm một loại phù lục mới, cũng đại biểu rằng, thực lực linh phù sư càng mạnh hơn một bậc.
Cho nên, đối với cuộc giao dịch hôm nay, hắn có niềm tin rất lớn. Hơn nữa, vừa rồi hắn còn nhìn thấy bộ dáng động tâm của Trịnh Hạo Thiên, chỉ là không ngờ tới, trong chớp mắt Trịnh Hạo Thiên lại buông bỏ rồi.
Sắc mặt Ngô Vân dần dần trở nên âm trầm, hắn chậm rãi nói: "Sao Trịnh huynh lại cự tuyệt. Chẳng lẽ nghĩ rằng bí pháp phù lục này không đủ để trao đổi Thông thiên sáo trang?" Hắn dừng lại một chút, lại nói: "Bảo vật khác nhau, ở trong tay người khác nhau, tác dụng có thể phát huy cũng khàc nhau. Bí pháp luyện chế tấm phù lục quang minh hệ này trong tay ta có lẽ không đáng một xu, nhưng nếu rơi vào tay Trịnh huynh, thì tác dụng của nó không cần nói cũng biết...."
Hắn vẫn nhẫn nhịn, cố gắng giải thích hơn thiệt như vậy đương nhiên là hi vọng Trịnh Hạo Thiên thay đổi quyết định.
Nhưng trong lòng Trịnh Hạo Thiên lại thầm than không thôi.
Nếu như là mấy ngày trước, khi hắn còn chưa nhận được kiện Thông thiên sáo trang thứ hai, có lẽ hắn đã trao đổi với Ngô Vân rồi.
Đúng như lời Ngô Vân nói, bảo vật khác nhau rơi vào tay người khác nhau, thì tác dụng tuyệt đối sẽ khác nhau như trời với đất. Nếu hắn có thể đoạt được bí pháp luyện chế Kim Thủ Chỉ phù lục, lợi ích đối với hắn tuyệt đối lớn không gì sánh nổi.
Thông thiên sáo trang tuy cường đại nhưng cũng chỉ là một chiếc hộ thối nho nhỏ, uy lực có phát huy thật sự quá hữu hạn, thậm chí còn kém xa tốc độ của biến thân đại bàng.
Nhưng một khi tập hợp đủ hai kiện hộ thối trong Thông thiên sáo trang, nó đã lập tức phát huy uy năng cực kỳ cường hãn.
Tốc độ của nó cực nhanh, thậm chí còn không thua kém gì tốc độ phi độn cực hạn của đại bàng. Hơn nữa, một khi biến thân đại bàng kết hợp với Thông thiên sáo trang, tốc độ sẽ đạt tới một mức độ cực kỳ đáng sợ.
Trịnh Hạo Thiên tin tưởng, trong chiến trường linh giả này, người có thể đuổi kịp loại tốc độ này, tuyệt đối có thể đếm trên đầu ngón tay.
Nơi này là chiến trường linh giả tràn ngập hung hiểm, đối với hắn mà nói, chuyện quan trọng nhất chính là tận hết khả năng bảo vệ cái mạng nhỏ của mình.
Cho nên, ít nhất là trước khi rời khỏi chiến trường, hắn tuyệt đối sẽ không đổi Thông thiên sáo tráng. Cho dù thứ trao đổi là một loại phù lục quang minh hệ mới mà hắn thiết tha mơ ước cũng vậy thôi.
Dù sao, trên thế giới này, chẳng có thứ gì lại quan trọng hơn cái mạng nhỏ của mình cả. Nếu ngay cả tính mạng cũng mất, thì có nhiều bí pháp luyện chế phù lục quang minh hệ hơn nữa cũng chẳng để làm gì.
Thở dài một tiếng, Trịnh Hạo Thiên nói: "Ngô huynh, nếu mấy này trước ngươi trao đổi thứ này với ta, Trịnh mỗ nhất định sẽ không khiến người thất vọng. Nhưng hiện giờ thì...."
Ngô Vân biến sắc, nói: "Ngươi đã đổi Thông thiên sáo trang cho người khác?"
Trịnh Hạo Thiên khẽ lắc đầu, nói: "Thông thiên sáo trang vẫn ở trong tay ta...."
Ngô Vân thở phào nhẹ nhõm một hơi, hắn đột nhiên cất tiếng cười dài, cắt ngang lời Trịnh Hạo Thiên, nói: "Thông thiên sáo trang vẫn còn trong tay ngươi là được rồi."
Trịnh Hạo Thiên trong lòng rùng mình, ánh mắt lập tức trở nên lăng lệ.
"Ngô huynh nói vậy là có ý gì?"
Trên mặt Ngô Vân lộ ra một nụ cười dữ tợn, nói: "Ngô mỗ vốn muốn đổi lấy Thông thiên sáo trang mà không không phải đắc tội với Vạn Kiếm tông sau lưng ngươi. Nhưng thật đáng tiếc, ngươi lại không biết phải trái. Vậy đừng trách Ngô mỗ hạ thủ vô tình."
Sắc mặt Trịnh Hạo Thiên trong nháy mắt cũng lạnh lẽo như băng, hắn cười gằn một tiếng, nói: "Ngô huynh thật tin tưởng vào bản thân nhỉ. Chẳng lẽ ngươi cho rằng mình có thể lưu được ta."
Trận chiến giữa Hách Minh và Trịnh Hạo Thiên, Ngô Vân đã tận mắt chứng kiến.
Tuy hắn không thể nhìn thấu thế giới Vô Tận Kiếm Hải, nhưng cũng biết Trịnh Hạo Thiên không phải là linh giả một sao bình thường.
Nếu không phải Thông thiên sáo trang quá mức trọng yếu đối với hắn, mà Trịnh Hạo Thiên lại không chịu trao đổi thì hắn cũng không muốn trở mặt như vậy.
Bất quá, một khi đã hạ quyết định, Ngô Vân đương nhiên sẽ không hối hận.
Hắn cười dài nói: "Có lưu lại được ngươi hay không, Trịnh huynh không ngại thì cứ thử một lần." Hắn vung tay lên, quát lớn: "Lên."
Lập tức, vô số khe nứt dưới mặt đất bộc phát ra một vầng quang mang bạch sắc khổng lồ. Vô cùng vô tận quang mang phóng vụt lên cao, trong nháy mắt ngắn ngủi đã hoàn toàn bao phủ Trịnh Hạo Thiên cùng Ngô Vân lại.
Sắc mặt Trịnh Hạo Thiên khẽ biến, hắn quát khẽ một tiếng, trên người lập tức phóng thích ra vô số quang mang kim sắc.
Đám quang mang kim sắc này giống như thực chất, gần như có thể so sánh với thần binh bảo khí chân chính rồi.
Đây chính là lực lượng phòng hộ cường đại nhất của kim cương nhất tộc, Kim Cương Hộ Thể thần công...
Môn công pháp này trong nháy mắt đã được hắn thôi động tới cực hạn, lại phối hợp với kiên thể đại thành của hắn. Cho dù đám quang mang bạch sắc bên ngoài có cường đại hơn nữa, trong thời gian ngắn ngủi cũng đừng hòng làm gì được hắn.
Quang phang bộc phát từ phía dưới phảng phất như sóng biển ầm ầm trung kích, nhưng vừa đụng phải vầng quang mang kim sắc lại giống như hoa nước đụng phải đá ngầm, vỡ tan thành từng mảnh.
Bất quá, đám quang mang bạch sắc này cũng thật huyền diệu, cho dù đụng phải quang mang kim sắc rồi vỡ tan nhưng vẫn không hề tiêu tán, mà một lần nữa dung nhập vào trong vầng quang mang bạch sắc khổng lồ.
Sắc mặt Trịnh Hạo Thiên và Ngô Vân cùng biến đổi.
"Kim Cương Hộ thể thần công."...."
"Ảo trận...."
← Ch. 784 | Ch. 786 → |