Vay nóng Tinvay

Truyện:Chiến Thiên - Chương 818

Chiến Thiên
Trọn bộ 974 chương
Chương 818: Kích động
0.00
(0 votes)


Chương (1-974)

Siêu sale Lazada


Bàn tay khép lại rồi mở ra...

Một cây linh bút chớp động quang mang nhàn nhạt đã xuất hiện trong tay Trịnh Hạo Thiên. Mà gần như cùng lúc đó, trên bàn tay còn lại của hắn cũng xuất hiện một tấm phù triện trắng.

Từ lúc tới chiến trường này, thu hoạch lớn nhất của Trịnh Hạo Thiên chính là có thể dễ dàng kiếm được rất nhiều thi thể linh giả. Chỉ cần lấy một phần rất ít trong số đó là có thể thỏa mãn được nhu cầu phù triện trắng của hắn rồi.

Khẽ đưa tay điểm một chỉ, tấm phù triện trắng này phảng phất như được một bàn tay vô hình nhấc lên rồi chậm rãi đặt xuống mặt đất.

Quay đầu thoáng nhìn lại, cách đó không xa, Thần Thiên Duệ cũng đưa tay điểm một chỉ, lấy ra ra một chiếc linh bút.

Phía trên chiếc linh bút này chớp động quang mang nhũ bạch sắc. Tuy không cẩn thận so sánh, nhưng chỉ tính riêng tới mức độ linh lực dao động thôi thì linh lực chiếc linh bút này ẩn chứa tựa hồ còn vượt xa linh bút trong tay Trịnh Hạo Thiên.

Khẽ thở ra một hơi thật dài, Trịnh Hạo Thiên thân là linh phù sư, đương nhiên biết tầm quan trọng của trang bị ra sao.

Mà Thần Thiên Duệ lại là một vị linh phù sư lâu năm, quả nhiên là có trang bị phụ trợ cường đại.

"Linh bút trong tay Thần Thiên Duệ là bảo vật do một vị khí đạo đại sư đại linh giả đỉnh phong cẩn thận luyện chế." Sắc mặt Đổng Tân ngưng trọng nói: "Nghe nói, sử dụng chiếc linh bút này luyện chế phù triện, có thể đề cao xác suất thành công hơn ba thành. Haiz.... Trịnh huynh, lần này người quá lỗ mãng rồi."

Mấy người bọn hắn đã đáp ứng Trịnh Hạo Thiên, nguyện ý trở thành khách khanh thái thượng trưởng lão của Bạch Thảo phong.

Cho nên lúc này đương nhiên coi Trịnh Hạo Thiên là người mình, rất để ý tới thắng bại của hắn.

Hổ Bá Thiên trầm ngâm một chút, tuy trong lòng hắn cũng không cho rằng Trịnh Hạo Thiên có thể thắng lợi, nhưng vừa nghĩ tới cái nháy mắt cổ quái của hắn lúc trước, trong lòng không hiểu sao lại có thêm một phần lòng tin.

"Đổng Tân, Hạo Thiên am hiểu nhất chính là sáng tạo kỳ tích. Một khi đã vậy, hãy để hắn thử một lần đi."

Ba người Đổng Tân, Ô Kinh Đào và Thiệu Gia Nghĩa liếc mắt nhìn nhau một cái, đều nhìn thấy vẻ kinh ngạc trong mắt đối phương. Chẳng lẽ tạo nghệ của Trịnh Hạo Thiên trên phù triện chi đạo thật sự có thể vượt qua vị phù đạo đại sư thanh dang vang dội Thần Thiên Duệ sao?

Thần Thiên Duệ đột nhiên cười ha ha, hắn chậm rãi giơ tay lên.

Ngay trong một khắc khi hắn đưa tay lên, khí thế toàn thân đột nhiên biến đổi.

Từ trên người hắn tỏa ra một loại khí tức cường đại đến khó tin. Loại khí tức này cực kỳ khổng lồ và lăng lệ, hoàn toàn vượt qua tất cả những linh giả ở đây, thậm chí còn cực kỳ tiếp cận với đại linh giả rồi.

Phù đạo đại sư....

Vị cường giả phù đạo này ngày thường vẫn cười nói vui vẻ, nhìn qua chẳng khác một vị linh giả một sao là bao, nhưng khi hắn bắt đầu luyện chế phù triện, lại đột nhiên như biến người thành người khác, tỏa ra vô tận khí phách.

Hắn chậm rãi đưa tay ra, phía trên linh bút lập tức xuất hiện một cơn lốc xoáy nho nhỏ huyền diệu. Cơn lốc xoáy này ban đầu cũng không quá lớn, gần như chỉ là một điểm nhỏ xíu, bằng mắt thường khó có thể phát hiện được.

Nhưng, theo khí tức trên người Thần Thiên Duệ không ngừng bành trướng, lực lượng của cơn lốc xoáy cũng nhanh chóng bành trướng.

Nó nhanh chóng khuếch trương, mà mỗi khi khuếch trương thêm một chút, nó đều hấp thu một lượng linh lực khổng lồ trong hư không.

Cường giả chân chính đều có tuyệt kỹ của riêng mình. Mà trước khi thi triển những tuyệt kỹ đó, thường thường đều phải hấp thụ một lượng linh lực khổng lồ, khó tưởng tượng nổi.

Mà Thần Thiên Duệ lúc này, cũng giống một vị luyện yêu linh giả cao cấp đang đối mặt với cường địch, thi triển ra tuyệt kỹ huyền ảo nhất của mình, điên cuồng hấp thụ linh lực trong khu vực này, chuẩn bị tung ra một kích kinh thiên động địa cuối cùng.

Tất cả linh giả đều kinh hãi mà nhìn Thần Thiên Duệ.

Mặc dù trên Thương Khung đại lục đã sớm có tin đồn, rằng tu vi trên phù đạo của Thần Thiên Duệ đã đạt tới đỉnh phong linh giả, chỉ còn kém nửa bước nữa là có thể tấn thăng thành đại linh giả.

Nhưng, cho tới nay vẫn không có một ai chứng thực được tin đồn này.

Mà hiện giờ, sau khi nhìn thấy khí thế của Thần Thiên Duệ, tất cả mọi người đã hoàn toàn tin lời đồn này.

Chỉ cần cho hắn đủ thời gian, thì Thần Thiên Duệ nhất định có thể phá cực hạn, trở thành một vị phù đạo đại linh giả.

Trịnh Hạo Thiên lặng lẽ thu ánh mắt từ trên người Thần Thiên Duệ lại.

Nói thì không ai tin, nhưng thực sự, đây là lần đầu tiên Trịnh Hạo Thiên được chứng kiện một vị phù đạo đại sư khác luyện chế phù triện. Mà cảnh tượng này, lại đang khiến hắn vô cùng rung động.

Cái loại áp lực cường đại này, tuy không đến mức khiến hắn sụp đổ, nhưng biến hóa linh lực này lại khiến Trịnh Hạo Thiên cảm ứng được một thứ.

Thái độ!

Đối với phù triện chi đạo, Thần Thiên Duệ có một thái độ vô cùng chuyên chú và tận tụy.

Vị lão nhân này sở dĩ có tạo nghệ thâm sâu trên phù triện chi đạo như vậy, đương nhiên là có liên quan tới thực lực và thiên phú của hắn, nhưng càng quan trọng hơn là hắn đã dâng hiến tất cả cho phù triện chi đạo.

Cho nên, một khi luyện chế phù triện, hắn có thể khiến tâm vô tạp niệm, toàn tâm toàn ý đắm chìm vào trong đó.

Trịnh Hạo Thiên tuy cũng có thiên phú dị bẩm, trong cơ thể lại có quang ám cộng sinh.

Nhưng tâm thần của hắn lại không đặt toàn bộ lên phù triện chi đạo. Đối với hắn mà nói, theo đuổi vũ lực càng cường đại hơn, tựa hồ mới là mục tiêu chân chính.

Chỉ là, sau khi cảm nhận được thái độ của Thần Thiên Duệ, trong lòng hắn lại dâng lên sóng lớn ngập trời.

Thì ra, phù triện chi đạo cũng có thể tu luyện như thế.

Thu liễm tâm thần, hắn mỉm cười, chậm rãi nhấc linh bút trong tay lên.

Trong một khắc khi hắn nhất linh bút lên, toàn bộ tâm thần lập tức chìm đắm vào trong phù đạo. Lúc này, trong lòng hắn, trừ bỏ tấm phù triện trước mắt và một thiên đại vô biên vô tận ra, hoàn toàn không có bất cứ một thứ gì khác.

Không biết có phải bởi vì cảm nhận được thái độ của Thần Thiên Duệ hay không, nhưng tinh thần của Trịnh Hạo Thiên đã tập trung tới mức trước này chưa từng có.

Thần niệm linh lực của hắn hoàn toàn phóng thích ra ngoài, thông qua linh bút trong tay, ngưng tụ lên trên tấm phù triện trắng trước mặt.

Trong ý thức của hắn, tấm phù triện này phảng phất như đang mở rộng, giống như được cung cấp lực lượng vô tận, lan tràn ra hư không. Tốc độ này rất nhanh, hơn nữa mở rộng tới tận phương xa, căn bản không thể nào nắm bắt được.

Vào giờ khắc này, tấm phù triện này phảng phất như đã biến thành một thế giới, một thế giới hoàn toàn trắng tinh, một thế giới đang đợi hắn hạ bút họa lên.

Trong con người Trịnh Hạo Thiên chớp động tinh mang, trong lòng hắn đột xuất hiện một tia dao động kỳ diệu.

Hắn ẩn ước cảm ứng được, dưới sự kích thích của Thần Thiên Duệ, không ngờ đã khiến hắn tiến vào một cảnh giới thần kỳ, trước này chưa từng gặp trên phù đạo.

Trái tim hắn vẫn đập mạnh mẽ, cả người giống như đã dung hợp với tấm phù triện này..

Xa xa, mọi người đang thấp giọng nghị luận không hẹn mà cùng ngừng lại. Bọn họ dùng một ánh mắt vô cùng kinh ngạc nhìn về phía Trịnh Hạo Thiên.

Lúc này, trên người Trịnh Hạo Thiên đã phát sinh một biến hóa thần kỳ khiến bọn họ cảm thấy nghi hoặc.

Vi linh phù sư trẻ tuổi đến từ Phiêu Miễu đại lục này tuy vẫn đứng trước mặt mọi người, nhưng chẳng biết tại sao, từ trong đáy lòng mọi người vẫn xuất hiện một cảm giác quỷ dị.

Đó chính là Trịnh Hạo Thiên đã biến mất, hắn phảng phất như đột nhiên biến mất khỏi thế giới này, mà thứ hiện diện trong tầm mắt mọi người chẳng qua chỉ là cái xác của hắn ở thế giới này thôi.

Trịnh Hạo Thiên hạ bút...

Từng đường từng đường nét thần kỳ dần dần xuất hiện trên tấm phù triện trắng.

Ở phía trên linh bút của hắn, cũng không có lốc xoáy cường đại cường đại, gần như bao phủ cả không trung gì. Nhưng chẳng biết tại sao, linh lực vẫn cuồn cuộn không ngừng xuất hiện.

Linh bút trong tay mỗi một lần di chuyển, tuy không biết cho toàn bộ thiên không biến hóa kịch liệt, nhưng lại cứ có một cảm giác thần kỳ, giống như đang nắm toàn bộ thiên địa trong tay vậy.

Vào giờ khắc này, hắn tựa hồ đã hóa thân thành thiên không, mà linh lực trong toàn bộ thiên địa này đều nghe theo lệnh hắn.

Im lặng...

Giờ phút này, toàn bộ tiểu đảo đã lâm vào im lặng, đến một chiếc kim rơi cũng có thể nghe thấy.

Tất cả đám linh giả đều trợn mắt líu lưỡi nhìn Trịnh Hạo Thiên. trong mắt lộ ra vẻ kinh hãi khó có thể che giấu nổi.

Ẩn ước, bọn họ đều nghĩ tới một truyền thuyết hư vô mờ mịt.

Chỉ là, loại truyền thuyết này đối với cường giả cấp bậc bọn hắn mà nói, đều là tồn tại khó có thể chạm tới, cho nên căn bản không có người nào dám nói cảm ứng của mình chính xác hay không.

Thần Thiên Duệ đang vung bút như bay cũng hoàn toàn đắm chìm vào thế giới phù triện của mình. Hắn lưu lại từng đường từng đường nét quen thuộc trên phù triện trắng.

Đại quang minh Thánh Linh phù triện chính là Đại quang minh phù triện thường thấy nhất và cũng là loại phù triện cơ bản nhất.

Trịnh Hạo Thiên có thể luyện chế ra hai mươi tấm phù triện, nhưng từ khi tấn chức linh giả tới nay, số Đại quang minh Thánh Linh phù triện mà Thần Thiên Duệ từng luyện chế đây chỉ là một ngàn tấm.

Cho nên hắn rát tự tin, chỉ cần mình toàn lực ứng phó, nhất định có thể dễ dàng thắng lợi.

Cuối cùng, hắn cũng hoàn thành.... Toàn bộ linh lực mà lốc xoáy hấp thụ được từ không không đều được chú nhập vào trong phù triện trhắng.

Toàn bộ phù triện bộc phát ra một vầng quang mang bạch sắc chói mắt, tiếp đó ẩn ước bị phù triện phong tỏa hoàn toàn.

Cực phẩm...

Tuy còn chưa được đánh giá chính xác, nhưng Thần Thiên Duệ biết, mình đã luyện chế thành công một tấm Đại quang minh Thánh Linh phù triện cực phẩm.

Hắn hài lòng gật đầu. Hắn đã từng khổ công rèn luyện, tích lũy kinh nghiệm mấy chục năm luyện chế loại phù triện này. Cho nên hiện giờ, khi hắn luyện chế loại phù triện này cũng có tới năm thành cơ hội luyện chế ra phù triện cực phẩm, thậm chí là trong vòng một ngàn tấm, còn có cơ hội luyện chế ra phù triện siêu phẩm.

Mà hiện giờ, tuy không luyện chế được siêu phẩm, nhưng chỉ một tấm phù triện cực phẩm cũng đủ để hắn giành thắng lợi trong cuộc tỷ thí này rồi.

Trịnh Hạo Thiên là linh giả mới tấn chức, cho dù thiên phú có cường đại hơn nữa, nếu không chuyên tâm vào phù triện chi đạo thì tuyệt đối không thể so sánh với hắn.

Nhưng ngay khi Thần Thiên Duệ mới lộ vẻ tười cười hài lòng, hắn lại đột nhiên cảm ứng được không khí quái dị xung quanh.

Hơn nữa, ở quanh người hắn, tựa hồ đã có thêm một thứ không thể diễn tả bằng lời.

Hắn kinh ngạc ngẩng đầu, ánh mắt đảo quanh một vòng, lúc này mới phát hiện mình không hề là tiêu điểm của mọi người như dự kiến.

Lúc này, ánh mắt tất cả mọi người đều nhìn về một phía.

Thần Thiên Duệ quay đầu, cũng nhìn về phía đó.

Tiếp đó, ánh mắt hắn đột nhiên trợn tròn lên, trong con người lóe lên tinh quang, lộ ra vẻ không dám tin nổi.

hắn lắp bắp nói: "Phù triện thiên địa, hắn, hắn, hắn.... ."


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-974)