← Ch.308 | Ch.310 → |
Nhìn qua, những phòng ốc được bố trí dày đặc, tựa hồ là kiến trúc cổ xưa, toàn bộ ban công cửa sổ đều được làm bằng gỗ, từng ô cửa sổ đều có một chậu hoa bài trí bên trên, tuy rằng đều là một vài loại không đáng giá tiền, không có ai chăm sóc nhưng cứ như vậy có thể khỏe mạnh lớn dần.
Bốn phía chung quanh là tường vây cao ngất, trên bờ tường nhô ra những miếng quái thạch lởm chởm, những mảnh quái thạch này được mài mỏng giống như giấy, nếu người nào không biết sờ vào, rất dễ dàng gặp cảnh da thịt rách tươm.
Ở giữa khu kiến trúc này, có một tòa tháp cao, được thiết kế giống như có một chiếc kính viễn vọng cực lớn, đặc biệt hấp dẫn sự chú ý của mọi người.
Chỉ vào bức tường thành mới xây, Tương Khổng Minh không khỏi đắc ý, nói: "Đám nữ nhân đó tuy rằng thân thể khỏe mạnh, nhưng dù sao cũng không thể so được với nam tử hán, trên ngọn tháp luôn có binh lính tuần tra canh gác trong vòng mười hai canh giờ không gián đoạn, nếu không có chuyện gì xảy ra ngoài ý muốn, tuyệt đối các nàng không thể trốn thoát được."
Hứa Hải Phong liên tục gật đầu, chỉ là sắc mặt hơi có chút cổ quái.
Hắn tự biết cái đám nữ nhân trong miệng Tương Khổng Minh kia chính là đám người được Nhị Hổ áp tải lên núi.
Những nữ nhân này là chiến lợi phẩm của đệ tứ quân đoàn Ban Khắc La Phu Đặc sau mỗi lần vơ vét chiếm đoạt mà có được, không thể tưởng tượng, cuối cùng lại là tiện nghi cho Hắc Kỳ quân.
Đối với việc Tương Khổng Minh hạ lệnh đem đám nữ nhân này áp giải đến nơi đóng quân tại Thái Hành sơn, các tướng lính, quan quân trong Ngọa Long thành, đều không có ý kiến phản đối gì.
Tất cả bọn họ đều biết, Thái Hành sơn chính là hang ổ của Hắc Kỳ quân, có khoảng trên dưới một vạn hán tử tráng đinh, đã hơn một năm qua, vẫn luôn luôn ẩn tàng trong đó, không thấy chút động tĩnh nào.
Hiện giờ lập được công lớn, bằng vào đó chiến lợi phẩm cho bọn họ phát tiết cũng là việc đương nhiên.
Đối với chuyện như vậy, chắc chắn Hứa Hải Phong sẽ không bị chỉ trích.
Những nữ tử này tuy rằng thân thế đáng thương, nhưng vận mệnh của các nàng dĩ nhiên đã được chú định. Tại cái ... thời cuộc hỗn loạn như thế này. Không ai có thể thay đổi được vận mệnh của các nàng, ngay cả Hứa Hải Phong cũng không có khả năng đi làm cái loại chuyện tình như vậy.
Có lẽ, đưa các nàng lên sơn trại, chưa biết chừng lại là một loại giải thoát tốt nhất.
Những nữ nhân này đều có dung mạo tiêu chuẩn. Trong đó có mấy người tư sắc hơn người. Trong Ngọa Long thành cũng có vài vị lão đại, nhìn thấy mấy nữ nhân này tư sắc hơn người có chút thèm rỏ rãi, nhưng vừa nghĩ tới Tương Khổng Minh, nhất thời đánh trống lui quân. Cuối cùng, hơn một ngàn nữ nhân không thiếu một người, đều được áp tải lên núi.
Chỉ là khi Hứa Hải Phong biết rõ nội tình của Hắc Kỳ quân lại cực kỳ ngạc nhiên, các tướng sĩ của Hắc Kỳ quân không giống như người bình thường, tinh lực của bọn họ tuy rằng thịnh vượng, nhưng là không cần phải thông qua loại phương pháp này để phát tiết.
Tương Khổng Minh làm như vậy nhất định là có mục đích của hắn.
Đối với vị quân sư đa mưu túc trí này, trước giờ Hứa Hải Phong cũng đều hỏi thẳng: "Quân sư đại nhân. Ngài đem các nàng áp tải lên núi, không phải là cảm thương thân thế của các nàng, muốn làm chuyện tốt một lần sao?"
Tương Khổng Minh lắc đầu liên tục, nói: "Học sinh cũng không phải cái loại đại thiện nhân, loại chuyện tình không có chỗ tốt, tuyệt đối sẽ không làm."
"Nếu không phải như vậy, vậy thì... Trong đầu Hứa Hải Phong đột nhiên hiện lên một cái ý niệm phi thường hoang đường, hắn buột miệng nói ra: "Hay là Hắc Kỳ quân đang chuẩn bị.. ?"
Tương Khổng Minh nghiêm mặt nói: "Không sai, đúng là chuẩn bị cho những cỗ máy giết người."
Hứa Hải Phong sắc mặt ngưng trọng. Tuy rằng đám binh lính Hắc Kỳ quân cũng có một chút trên phương diện dục vọng, nhưng bọn họ cũng không phải tuyệt đối cần thiết, loại phục vụ ngoài định mức này đối với Hắc Kỳ quân mà nói. Cũng chưa chắc đã phải là phúc khí.
Đạo lý này Tương Khổng Minh hẳn là biết tường tận, mà hắn vẫn còn muốn làm, như vậy ý đồ của hắn cũng đã rõ ràng.
"Đời tiếp theo?" Thanh âm của Hứa Hải Phong có một chút ý tứ không dám chắc chắn.
"Đúng vậy, những nữ nhân này được áp tải tới đây, chính là vì bồi dưỡng tân huyết tửu chiến sĩ." Tương Khổng Minh cười dài nói: "Tuy rằng không biết khi bọn hắn trưởng thành thì như thế nào, nhưng chắc chắn sẽ có một vài đặc tính được di truyền lại."
Hứa Hải Phong quay đầu nhìn về phía hắn, trong lòng bỗng dưng tỉnh ngộ, nói: "Hai năm trước, Uyển Nhàn mua cho ngài bốn thị nữ. Nhưng mấy ngày hôm sau, đều biến mất không thấy tung tích. Cho đến tận bây giờ mọi người đều biết cả đời đại quân sư không có gần nữ sắc. Vậy nên, Hứa mỗ nghĩ rằng, bốn tỳ nữ kia hẳn là đã lành ít dữ nhiều. Chỉ là... Hôm nay đã hiểu, tựa như quân sư đại nhân sớm đã có tính toán từ trước."
Tương Khổng Minh ngẩn ra, cười cười có vẻ hơi xấu hổ, lấy độ dày của da mặt hắn mà còn có thể nhìn thấy diễn cảm như vậy, quả nhiên là một cái dị số.
"Nếu chủ công không hỏi, chuyện nhỏ bậc này, học sinh cũng tự mình làm chủ."
Hứa Hải Phong hiểu rõ cách làm việc của người này, từ trước đến nay đều cẩn thận, nếu hắn khua chiêng gióng trống đem những nữ nhân kia áp tải lên núi, với thái độ quả quyết như thế, có thể khẳng định đã nắm chắc mười phần thành công, đối với loại chuyện nói về một vài đặc tính di truyền.
Như vậy chỉ có một cách giải thích duy nhất, hắn đã sớm thử nghiệm một đời huyết tửu chiến sĩ.
"Tân huyết tửu chiến sĩ có được bao nhiêu người?"
"Không nhiều lắm, mới vừa được bốn."
Chứng kiến thấy Hứa Hải Phong đã đoán được việc này, Tương Khổng Minh cũng dứt khoát không giấu diếm nữa, hắn nhấc tay mời nói: "Chủ công, mời theo học sinh."
Hứa Hải Phong theo hắn đi tới một gian tứ hợp viện(*) độc lập, Tương Khổng Minh đối với nơi này quen thuộc, cũng không chào hỏi, thẳng tay đẩy cửa bước vào.
Bốn đạo ánh mắt sắc bén nhẹ nhàng phóng tới, bên trong có hai Hắc Kỳ quân sĩ đứng canh gác, nhìn thấy người đến là bọn họ, chỉ thoáng lướt qua, rồi sau đó thu ánh mắt lại.
Tương Khổng Minh đi vào trong buồng, người ở bên trong kinh ngạc ngẩng đầu lên.
Đó là một nữ nhân tầm mười sáu mười bảy tuổi, đang rảnh rỗi ngồi thêu hoa, nghe được tiếng động, vội vàng đứng lên, khom người nói: "Chủ nhân."
Tương Khổng Minh không tỏ thái độ, lên tiếng nói: " bọn A Đại đâu?"
"Bọn hắn đang ở trong sương phòng chơi đùa cùng Tùy Lý ma ma."
"Gọi bọn chúng tới đây."
"Dạ.."
Nữ nhân kia không dám chậm trễ, vội vàng đi ra ngoài. Chốc lát, một lão phụ nhân ước chừng khoảng năm mươi tuổi mang theo mấy người nữ nhân cùng bốn tiểu hài tử mau chóng bước tới.
Ánh mắt của Hứa Hải Phong khẽ lướt qua trên người lão phụ nhân kia, trong lòng thầm hiểu, đây chính là vị bảo mẫu đang chiếu cố mấy tiểu hài tử mà Tương Không Minh mời tới, vì thế không để ý nữa.
Chính là, ngay khi ánh mắt của bọn hắn chăm chú nhìn đến mấy.. tiểu hài tử kia.
Lúc này, trên mặt lập tức lộ ra biểu tình cực kỳ kinh ngạc. Hắn chần chừ quay đầu lại nhìn Tương Khổng Minh.
Tương Không Minh trịnh trọng gật đầu, nói: "Đúng vậy, chính là bốn người đó."
Hứa Hải Phong sắc mặt khẽ biến. Lấy thời gian mà nói, bốn tỳ nữ kia đã tặng cho Tương Khổng Minh từ hai năm về trước. Như vậy tính cả mười tháng hoài thai, mấy tiểu hài tử này đáng nhẽ cũng chỉ mới hơn một tuổi mà thôi. Vậy mà...
Vậy mà, xem tầm vóc hình thể của bọn chúng, như thế nào cũng không giống với tiểu hài tử bốn năm tuổi, nếu không được biết trước, Hứa Hải Phong khẳng định sẽ cho rằng đây là Tương Khổng Minh đang lừa gạt chính mình, còn nghĩ là hắn đưa tới đây ba bốn cái tiểu hài tử giả mạo để lừa bịp.
"Các ngươi đi ra ngoài, hài tử thì ở lại." Tương Khổng Minh lạnh lùng phấn phó.
Mấy người nữ nhân kia không dám do dự. Trong lòng các nàng mười phần sợ hãi đối với Tương Khổng Minh, căn bản là không dám làm trái với mệnh lệnh của hắn. Mặc dù có chút luyến tiếc cốt nhục của mình, nhưng vẫn lẳng lặng đi ra ngoài không dám quay đầu lại.
Tuy nhiên làm cho người ta kinh dị chính là mấy tiểu hài tử này đối với việc mẫu thân của mình rời đi cũng không để ý tới, vẫn im lặng như cũ. Hiển nhiên đối với các nàng, bọn chúng không hề tỏ ra quyến luyến, cùng các hài tử bình thường, khác nhau một trời một vực.
Hứa Hải Phong nhướng mày. Chỉ bằng biểu hiện vừa rồi của bốn tiểu hài tử này, thật đúng là làm cho người ta cảm thấy si ngốc, hay có khi nào bọn chúng đều bị ngu ngốc.
Hứa Hải Phong tiến lên mấy bước. Lại ngoài ý muốn chứng kiến bốn người bọn chúng đồng thời ngẩng đầu lên nhìn xung quanh, trong ánh mắt kia, không thấy một chút ngây thơ hồn nhiên, ngược lại mơ hồ lộ ra cảnh giác, hương vị nguy hiểm.
Dừng bước, Hứa Hải Phong quay đầu nhìn lại về phía Tương Khổng Minh, đám tiểu hài tử này cũng không phải ngu ngốc, tuy nhiên biểu hiện của bọn chúng cũng tuyệt đối không theo như lẽ thường mà đoán định.
"Mấy tiểu hài tử này, cao nhất là một năm một tháng tuổi còn thấp nhất mới có mười một tháng. Trong đó có ba nam một nữ, bọn chúng không thể chung sống ở địa phương cộng đồng, hoặc là nói, làm cho nhân tâm địa phương lo sợ."
Thanh âm nhẹ nhàng của Tương Khổng Minh vang lên, phối hợp với ngữ khí của hắn, bầu không khí chung quanh tựa hồ nhiều hơn một tầng hàn ý.
"A Đại, lại đây." Tương Khổng Minh vẫy tay.
Tiểu nam hài lớn nhất trong số chúng lập tức tiến lên, vươn cánh tay nhỏ bé ra nắm lấy cánh tay Tương Khổng Minh.
Hứa Hải Phong giương mày, trong lòng đang lên một trận cảm giác quái dị, cho tới nay, huyết tửu chiến sĩ đều làm theo lệnh của hắn, có lẽ giống như đã hình thành một cái ý niệm cố định.
Nhưng mà, đám tiểu huyết tửu chiến sĩ này, rõ ràng lại không có đặc điểm trọng yếu đó, lòng trung thành của bọn chúng có thể khẳng định rằng, sẽ không có chuyện bọn chúng phụng hiến mình một cách vô điều kiện.
"Bọn hắn sau khi được sinh ra, đều đã được chăm sóc tốt nhất. Ba tháng đầu, biểu hiện của bọn hắn cùng với tiểu hài đồng bình thường cũng giống nhau, nhưng là thêm ba tháng nữa, những điều khác thường đã dần dần xuất hiện."
Tương Khổng Minh thấp giọng nói, thanh âm của hắn trầm thấp mà mạnh mẽ: "Đầu tiên là vóc dáng của bọn hắn bắt đầu phát triển, lớn hơn so với đám tiểu hài tử cùng lứa tuổi, ít nhất cũng phải lớn hơn gấp đôi. Đồng thời lực lượng, nhanh nhẹn, tốc độ phản ứng của bọn hắn lại tăng lên. Cho dù là đám tiểu hài tử sáu tuổi bình thường cùng bọn hắn tranh chấp, cũng chưa chắc có thể thắng được."
"Lực lượng của bọn hắn lại có thể hơn được đám tiểu hài tử năm sáu tuổi bình thường sao."
"Cũng không hẳn vậy." Tương Khổng Minh suy nghĩ một chút, nói: "Nếu lấy riêng thể chất mà nói, bọn hắn cũng chỉ nhỉnh hơn đám hài tử năm sáu tuổi bình thường một chút. Chính là, ngoại trừ thể chất đặc thù, sức chịu đựng, năng lực tập trung cùng sức phán đoán, cũng không phải là đám tiểu hài tử năm sáu tuổi có thể so sánh."
"Bọn hắn có cảm giác đau sao?" Đột nhiên, Hứa Hải Phong nhớ tới chuyện này.
"Có." Tương Khổng Minh khẳng định nói: "Nhưng là không rõ ràng."
"Thì ra là thế." Nhất thời Hứa Hải Phong hiểu được ý tứ của hắn.
Tiểu hài đồng năm sáu tuổi đã biết đau đớn, nhưng là bọn chúng khí lực không lớn, thương tổn tạo thành tự nhiên cũng nhỏ lại. Gặp phải đám hài tử không biết sợ đau đớn hoặc có thể cảm giác truyền đến chậm hơn, dưới tình huống đánh lộn, tự nhiên là ăn không ít đau khổ.
"Trải qua một năm quan sát, học sinh cho ra kết luận, bọn nhỏ này có một vài năng lực đặc biệt của huyết tửu chiến sĩ, đó là thân thể cường tráng, sức chịu đựng dẻo dai, ý chí tập trung, tính kỷ luật nghiêm ngặt. Đồng thời, bọn nhỏ này cũng có một vài năng lực đặc thù mà huyết tửu chiến sĩ không có như, phối hợp ý thức, nói cách khác, bọn chúng có ý thức đoàn thể rất mạnh, nếu đặc điểm này có thể bảo lưu lại, ngày sau trong tác chiến đại quy mô, sẽ có tác dụng rất trọng yếu."
"Phối hợp ý thức? Quân sư đại nhân, ngài sẽ không khoa trương đấy chứ, bọn chúng mới hơn một tuổi a." Hứa Hải Phong kinh ngạc nói.
"Không phải như vậy, kỳ thật chỉ cần quan sát kỹ là có thể thấy được những đặc điểm này. Hơn nữa bọn chúng có sự tin tưởng nhau cao độ, tựa như.. Là bào thai song sinh, đúng rồi." Tương Khổng Minh nặng nề vỗ tay một cái, nói: "Giống như thai song sinh có thể truyền giao cách cảm. Nếu sau này trưởng thành, bọn chúng có thể giữ được đặc điểm này, như vậy chỉ cần một vạn người, thì cũng đủ để vượt qua được Ban Khắc La Phu Đặc đệ tứ quân đoàn."
"Vừa tròn một năm sao?" Hứa Hải Phong nói nhỏ, xem ra nếu như vậy, thực lực chiến đấu trên thực tế của bọn chúng có lẽ cũng chỉ thấp hơn huyết tửu chiến sĩ một bậc.
Thoáng nghỉ một hơi, Tương Khổng Minh nói tiếp: "Trừ những đặc điểm đó ra, bọn chúng cùng huyết tửu chiến sĩ giống nhau là bình tĩnh, trầm mặc, ...không...Hẳn là quái gở mới đúng. Bọn hắn đều như nhau không thích giao tiếp cùng người lạ."
"Huyết tửu chiến sĩ thật sự có thể di truyền sao?" Hứa Hải Phong thì thào nói: "Tỷ lệ di truyền có thể đảm bảo thành công một trăm phần trăm sao?"
Đắn đo một lúc, Tương Khổng Minh nói: "Nếu như từ góc độ y học truyền thống mà nói. Cho dù huyết tửu chiến sĩ có thể di truyền, thì tỉ lệ thành phần huyết tửu trong cơ thể cũng sẽ càng ngày càng giảm và đặc tính di truyền càng ngày càng ít. Huyết tửu của chủ công gần như là một loại năng lượng, như vậy một khi dùng hết năng lượng này, toàn bộ đặc tính sẽ không còn tồn tại."
Mặc dù đối với chuyện này vẫn còn mờ mịt, nhưng Hứa Hải Phong vẫn nghe ra trong lời nói của hắn, mày rậm nhíu lại, nói: "Như vậy, bọn hắn có thể di truyền được mấy đời?"
"Không thể xác định, nếu như vận khí tốt. Có thể vĩnh viễn di truyền." Bỗng nhiên, vẻ mặt của Tương Khổng Minh xuất hiện một nụ cười cổ quái.
Hứa Hải Phong hoài nghi, ánh mắt phóng về phía hắn như muốn hỏi, chẳng lẽ là chính mình đã hiểu sai ý tứ của hắn.
"Chủ công, có phải đã quên là, học sinh đến từ...Một cái thế giới khác sao."
"Loại chuyện này, ngài không nhắc tới, thì ta cũng đã quên." Hứa Hải Phong liếc mắt nhìn hắn, nếu như ngay cả việc này mà hắn cũng quên, vậy hắn còn làm người sao?
Tương Khổng Minh mỉm cười, nói: "Tại thế giới mà học sinh nhắc tới kia, ở đó ngành khoa học chiếm cứ thống trị thế giới. Tại trong thế giới kia, mọi chuyện tình đều phải lấy nghiên cứu ra làm căn cứ. Mượn huyết tửu mà nói, nếu nhìn từ góc độ khoa học nghiên cứu mà nói, nói huyết tửu cải biến đều không phải là năng lực của huyết tửu chiến sĩ cùng huyết tửu chiến mã, sở dĩ nó cải biến, chính là gien."
"Gien?" Tuy rằng thân là tông sư, nhưng Hứa Hải Phong đối với những lời nói này lại tìm không ra được điểm mấu chốt, cái danh xưng Gien này đã từng nghe qua Tương Khổng Minh đề cập tới nhiều lần, nhưng cho đến nay vẫn không hiểu được ẩn ý trong đó.
"Không sai, gien quyết định một người có thông minh hay không, năng lực có cường đại hay không, thân thể cùng nhân tố có cường tráng hay không, hết thảy đều liên quan tới nó." Tương Khổng Minh nghiêm mặt nói: "Gien, muốn nó có năng lực đặc thù thì mình phải phục chế. Theo học sinh phỏng chừng, chỉ cần nhóm huyết tửu chiến sĩ đời sau, không cần hỗn huyết quá nhiều, như vậy sẽ có một chút đặc tính thay đổi ít nhiều, cũng có một số có thể bảo lưu lại vĩnh viễn."
"Bởi vì, căn cứ theo lý luận của ngành khoa học hiện đại, một vài gien sẽ có cường thế, thậm chí cũng có loại không thể có đặc tính của hỗn huyết, nếu huyết tửu của chủ công nhằm đúng loại gien cường thế này mà thay đổi, như vậy, vô luận là huyết tửu chiến sĩ, hay là huyết tửu chiến mã, hoặc hậu duệ của bọn hắn bất kể là hỗn huyết như thế nào, đều khó có khả năng có bất kỳ thay đổi nào."
"Gien? Thật là một thứ thần kỳ." Hứa Hải Phong trong lòng cảm thán, nói.
Tương Khổng Minh cười hắc hắc trên thực tế còn có rất nhiều đạo lý, hắn không muốn giải thích rõ ràng, bởi vì hắn có giải thích gấp trăm ngàn lần, Hứa Hải Phong cũng sẽ không hiểu, đây cũng không phải là sự chênh lệch trí lực của hai cái đầu, mà là ở giữa học thức, từ nhỏ đã tiếp xúc hai nền văn hóa tri thức khác nhau, mới tạo thành sự chênh lệch khoảng cách kiến thức không thể bù đắp lại.
Tân huyết tửu chiến sĩ đời một được các bậc cha chú truyền thừa cho một số loại đặc tính lưu lại vĩnh viễn.
Ngay cả lấy trình độ kỹ thuật của khoa học hiện đại, cũng không thể kiểm tra ra, tại trong cơ thể nam giới, tinh trùng có hay không có tồn tại năng lượng.
Nếu trong tinh trùng của các huyết tửu chiến sĩ cũng không tồn tại năng lượng, như vậy đời con cháu tiếp theo, cũng chỉ là một cái lý thuyết mà thôi.
Một cái máy móc kiểm tra qua bộ phận sinh dục, tự nhiên có thể kiểm tra được bên trong tử cung là cái dạng gì, cuối cùng mới có thể hạ kết luận sinh đẻ ra nam hay nữ.
Còn Hứa Hải Phong có thể sử dụng huyết tửu để cải biến thành huyết tửu chiến sĩ, loại cải biến này là một trăm phần trăm thành công, từ nay trở về sau, những huyết tửu chiến sĩ này đều sẽ có ấn ký của hắn. Hơn nữa cũng không bởi vì năng lượng huyết tửu bị tiêu hao, loãng, mà khiến cho bọn họ có thể thoát ly khống chế.
Cải biến bằng huyết tửu, không cần cung ứng lần thứ hai.
Cũng có ý nghĩa, huyết tửu cải biến thành huyết tửu chiến sĩ, là cải biến gien bọn hắn chứ không phải riêng vì bọn hắn mà cung cấp một loại năng lượng nào đó.
Mà nếu cải biến gien, vậy cũng có thể xác định, huyết tửu cũng có một mức độ ảnh hưởng nào đó tới gien di truyền của huyết tửu chiến sĩ, cùng huyết tửu chiến mã.
Nếu loại gien này thật là cường thế mà không thể thay thế, như vậy, vô luận là di truyền bao nhiêu đời sau, huyết tửu chiến sĩ cũng sẽ không diệt vong.
Đối với cái đạo lý này, trong lòng của Tương Khổng Minh đều hiểu rõ ràng, nhưng hắn không có nói ra, bởi vì hắn biết, ở trên đời này, ngoại trừ hắn ra, sẽ không thể tìm được người thứ hai biết được đoạn tin tức này.
"Quân sư đại nhân, lòng trung thành của bọn hắn thì sao đây?" Hứa Hải Phong trầm ngâm nửa ngày, rốt cuộc cũng hỏi tới điều trọng yếu nhất.
Tương Khổng Minh cười, nói: "Thời gian."
"Thời gian?"
"Không sai, tuy rằng lòng trung thành của bọn hắn không thể so với huyết tửu chiến sĩ chân chính, nhưng chỉ cần thật tình sống cùng với bọn hắn, một thời gian sau bọn hắn cũng sẽ tiếp nhận."Tương Khổng Minh thản nhiên nói.
"Nói như vậy, lòng trung thành của bọn hắn cùng với huyết tửu chiến sĩ bình thường không có nhị dạng gì sao?" Hứa Hải Phong dò hỏi
"Không nhất định, bọn hắn dù sao tuổi còn nhỏ, điểm này thời gian, thì không thể nhìn ra được những điểm đặc thù của tính cách. Nhưng học sinh có thể khẳng định một điều chắc chắn là, giữa bọn hắn đều có một mối liên hệ về tinh thần. Khi mới bắt đầu tiếp xúc, đối với người lạ bọn hắn rất cảnh giác. Bất quá, nếu cùng bọn hắn ở chung một khoảng thời gian dài, hẳn là có thể chiếm được tình cảm hữu nghị của bọn hắn."
Hứa Hải Phong gật đầu, hít sâu một hơi.
Trong khi hắn đang quan tâm tới hai thế lực Khải Tát cùng Hung Nô, thì Tương Khổng Minh đã vì vương triều Hứa thị của hắn mà lo lắng cho đời huyết tửu chiến sĩ tiếp theo, suy nghĩ thay cho hắn.
Nhân vật như thế, quả thực xứng đáng được gọi là đệ nhất thiên hạ.
← Ch. 308 | Ch. 310 → |