← Ch.076 | Ch.078 → |
Khi kim kiều đáp xuống, đám tinh linh hộ vệ kêu lên một tiếng di chuyển sang hai phía, để lộ một khoảng không gian, tiền đội tinh linh kiếm sĩ tiến lên vũ khí sẵn sàng, đằng sau một đội thần xạ thủ giương cung, vài ma pháp sư cũng chuẩn bị trực chiến. Lâm Phong mục quang lăng lệ nhìn quanh, thu thái cực đồ lại, chúng nhân liền hạ xuống đất, rồi nói "Mễ Kì, ám tinh linh đón khách thật phi thường nhiệt tình, bầy một lượng lớn vũ khí thế này nghênh tiếp chúng ta, chúng ta thật được yêu quá mà kinh."
"Đại sư, người cứ nói đùa" Mễ Kì liền cảm thấy đau đầu một trận, chỉ thấy vô số đạo mục quang sát nhân nhìn lên người minh, hai chân liền run, đầu cúi xuống không dám nhìn vào mắt tộc nhân. Không phải lỗi hắn a!, hắn đâu muốn xông vào tận sào huyệt ám tinh linh, hắn là thân bất do kỉ mà, đám biến thái này đâu để hắn dẫn đường lại xông vào, ngờ đâu trưởng đoàn cái tên nhóc dắm thối chưa mọc đủ lông lại xông thẳng vào tinh linh nữ vương cung chứ. Nơi này với hắn là thánh địa a, tiểu hỗn hỗn hắn làm gì có thân phận mà làm khách của tinh linh nữ vương, giờ hắn chỉ muốn đột nhiên tỉnh dậy thoát khỏi cơn ác mộng này. :
Lâm Phong cẩn thận nhìn quanh, liền chú ý hai pháp sư mặc hắc bào, nói với Tạp Lạp Kì "thật quả không sai a, lão già hủ lậu kia ma lực ba động quỷ dị, là tử linh pháp sư khả năng đạt tới thánh cấp, ngoài ra còn.. , a, sao đầu ta đau thế này, là độc hệ ma pháp". Lâm Phong nhướng mi, từ thân từng đạo thanh quang phát ra, bao phủ toàn bộ người xung quanh, thanh quang xuất ra liền một phát xuất từng trận "bác ta bác tư" âm thanh, "Xích Xích" âm thanh liền nổi lên, trong thanh quang từng điểm lam sắc minh hỏa cháy bùng lên.
Lưỡng vị hắc bào ma pháp sư liền chấn kinh, nhãn thần sâu hoắm lộ vẻ kinh hãi. Tạp Lạp Kì thở dài "độc hệ ma pháp thực khiến người ta đau đầu, tu luyện ban đầu rất phiền phức, muốn hại người trước phải hại mình, những tưởng không còn ai tu luyện độc hệ, bất quá độc hệ một khi đại thành lại rất khó đối phó, hai vị đại sư thực lực không nhược không kém ta".
Lâm Phong nói "đám tử linh pháp sư đó thực không nhược nhưng cũng không bằng Phí La Đức lão quái vật già đó". Thụy Đức Lạp khẩn trương chen vào "Phí La Đức, không phải tử linh pháp sư tối vô sỉ một vạn năm trước?". Lâm Phong nói "hắc, vấn đề đó không cần ngươi hỏi, biết ít càng tốt"
Thụy Đức Lạp vẫn còn muốn hỏi tiếp, lại nhìn khuôn mặt lĩnh chủ đại nhân lạnh băng, mồm liền ngậm lại. Hai vị hắc bào pháp sư thì thầm đàm luận chuyện vừa rồi, một thị vệ trình tấu lên tinh linh nữ vương, tinh linh nữ vương nhíu mày nhìn Lâm Phong, tiếp đó cùng hai vị pháp sư đi tới. Chỉ thấy đội vương quan, mười phần chắc đến tám chín chính là ám tinh linh nữ vương. Khi cách Lâm Phong mười mét dừng chân nói "Ta là linh linh nữ vương Bích La Phù, tôn kính khách nhân từ xa đến đây, không biết tinh linh bộ lạc có thể làm gì cho ngài". Lâm Phong cười nói "tôn quý ám tinh linh bệ hạ, ta có chút sinh ý muốn đàm luận với người". Tạp Lạp Kì cùng Thụy Đức Lạp thầm chửi mắng "Không phải đi ăn cướp sao, lại còn đàm luận sanh ý cái địch a", Mã Lệ Kiều mặt không biểu tình, đám người phía sau liền đổ mồ hôi lạnh một trận.
Lâm Phong nói "là thế này, ta sẽ vì các vị mà trừ diệt đám đại cừu địch, vì thế cũng cần chút gì đặc biệt để đền bù chứ, ngoài ra phải để chúng ta nhìn tận mắt, nếu khiến chúng ta mãn nhãn, ta sẽ giúp các vị mấy việc này, sao giao dịch tốt chứ?".
Chúng nhân nghe thấy liền câm lặng nhìn nhau. Thế không phải là ăn cướp sao! Nói đến là dễ nghe, đàm luận sanh ý, loại sanh ý khủng bố này ai nguyện ý làm với hắn. Bích La Phù cười rất vui vẻ "ta hiểu phải chăng ngài cố ý khiêu chiến ám tinh linh?, hoặc giả quá cuồng vọng?. Úc, thân ái các hạ, trên người ngài có huyết thống tinh linh chúng ta, xin hỏi quý tính đại danh?"Lâm Phong cười nói "Ta là Thản Tang đại lục lạc nhật đế quốc khố hắc sâm đạt lĩnh chủ Lâm Phong đồng thời là nguyệt tinh linh phò mã". Tiếng kinh hô vang lên không ngứng, Bích La Phù sắc mặt đại biến, rồi nhanh chóng trấn định, yêu mị vạn phần cười nói "Úc, tôn quý lãnh chủ đại nhân, nguyên là nguyệt tinh linh thân vương điện hạ, xin hỏi sao các ngài có thể vượt qua hỏa diễm cấm địa.
Lâm Phong dương kiếm mi nói "đây không phải vấn đề chúng ta không quan tâm, Bích La Phù bệ hạ, không biết với đề nghị của chúng ta có ý kiến gì?". Đám tinh linh hộ vệ cùng pháp sư nghe tiểu oa nhi này với nữ vương bất kính, liền trừng mắt giận dữ, chỉ cần Nữ Vương ra lệnh, liền đem đám bẩn thỉu ăn gan hùm này chặt thành mười tám mảnh nuôi ma thú trong sâm lâm. Bích La Phù nói "Các hạ thật không có chút thành ý, sao ám tinh linh thành lại phải bồi thường, không hiểu dựa vào gì?"
Lâm Phong vẫy tay, nhìn về Mễ Kì hai chân run rẩy "Ngươi nói đi". Mễ Kì sợ suýt phát khóc, cố phấn chấn đi lên, không dám nhìn Bích La Phù nói "Hắn.... . vị đại sư này đã sát tử hắc vực sâm lâm cửu quái đầu xà". Nhất thời từng tiếng kinh hô không ngừng vang lên. Thụy Đức Lạp lại gần Lâm Phong nói "Lĩnh chủ đại nhân, đọa lạc tinh linh nổi tiếng tham lam xảo trá, người thực muốn đàm luận loại sinh ý bất thành này?". Tạp Lạp Kì hai mắt nhỏ loạn chuyển nói nhỏ "tiểu tử này sao có hảo tâm thế, ta chắc hắn có dự mưu". Lâm Phong trừng mắt nhìn Tạp Lạp Kì "điều kiện ta có vấn đề sao, bổn công tử thành ý cùng họ đàm luận sanh ý, thâm uyên thế giới thế lực rất nhiều, đám đọa lạc tinh linh khẳng định không ít cừu địch, nếu giá họ đưa ra khiến ta vừa ý, ta liền khiến họ vui vẻ". Tạp Lạp Kì mở to đôi mắt cá chết nói "Ngươi tính toán thật tốt, thu lợi cả hai bên, hơn nữa còn không đắc tội đám ám tinh linh này, sớm biết ngươi không tử tế với ám tinh linh đàm luận sanh ý gì đó!". Lâm Phong cười nói "đấy là đấu trí không đấu lực, thực lực cường hãn là một chuyện, nguyên tắc lại là chuyện khác. Thế giới này đâu chỉ có mình ta, không thể ngu ngốc đắc tội với cả thiên hạ phải không."
Thụy Đức Lạp cười hehe "chủ ý hay, nhưng đám ám linh linh lại không phải thiện nam tín nữ, cũng cần đề phòng"
Lâm Phong thở dài "thản tang đại lục ngoài Tạp Lạp Kì cùng Pháp Lạp Đế chỉ có ba thánh giai pháp sư, bẩy sách pháp sư. Ám tinh linh dân số chỉ một triệu lại có ba thánh giai pháp sư, tám đại sách pháp sư, đám đọa lạc tinh linh tuy đọa lạc nhưng lại không lạc hậu. Lại nhìn đại lục nguyệt tinh linh bộ tộc đang trên bờ diệt vong, so sánh lại thấy đám đọa lạc này thực còn đáng mặt hơn". Đám người nhỏ giọng đàm luận một lúc, Bích La Phù sắc mặt biến hóa, cuối cùng lộ nụ cười mị hoặc, đôi mắt câu hồn nhìn Lâm Phong nói "Tôn quý lĩnh chủ đại nhân, lực lượng của ngài khiến ta chấn kinh, ngài là nguyệt tinh linh phò mã, thì cũng là bằng hữu ám tinh linh, thỉnh ngài vào trong hội đàm?"
"Xã giao đến là tốt" nghe nữ nhân nửa câu cũng không đề cập về cửu đầu quái xà, Lâm Phong không để ý, khẳng khái đáp ứng. Tất cả được mời vào bên trong cự thụ, khoảng không gian bên trong được kiến tạo thành vương cung, tuy không huy hoàng lộng lẫy, nhưng cũng rất đặc biệt, nhất là so với tiểu thế giới này. Bên đường là đèn dùng lưu li thủy tinh chế thành, so với Đái Lệ Ti vương cung còn ngông cuồng hơn vài phần. Lâm Phong nhìn ngắm thầm xưng kì. Chúng nhân phân chia chủ khách nhập tọa, ám tinh linh thị nữ mĩ lệ liền mời khách nhân tôn quý một loại hồng sắc mĩ tửu, hương vị gần giống bồ đào tửu, chỉ là mùi vị hơi chua. Vị chua khiến Lâm Phong nhíu mày. Bích La Phù đôi mắt câu hồn quét qua chúng nhân, thầm thấy kì quái là không cảm thấy chút khí tức cường giả. Mắt dừng tại Ngải Lâm Uy Na nửa khắc, liền thầm tính toán, không biết thực lực bốn người kia ra sao, chỉ sáu vị đại lực chiến thần đủ khiến mình đau đầu.
Chuyện phiếm lăng nhăng một hồi, thấy Lâm Phong chưa vào vấn đề, Bích La Phù nhãn châu chuyển động hỏi "Tôn quý lĩnh chủ đại nhân, xin cho ta được thỉnh giáo vài vấn đề, xin hỏi ngài cùng đám thuộc hạ sao có thể đi qua hỏa diễm cấm địa, ngoài ra không hiểu ngài tới đây có mục đích gì". Lâm Phong nói "Bích La Phù bệ hạ, nàng là thánh cấp pháp sư, vậy có thể triệt thoái đám cận vệ kia chứ, thật đâu cần thiết, Còn hỏa diễm sâm lâm sao nàng nghĩ quỷ thần cũng không thể vượt qua?. Còn mục đích bọn ta tới thâm uyên thế giới, nếu nàng hỏi, thì ta xin trả lời là đến vì tòa kim sơn."Kim sơn?" Bích La Phù không hiểu.
Lâm Phong cười đáp "với ta đám ma thú siêu cấp đều là kim sơn, cực phẩm ma pháp nguyên liệu đều trên người chúng, lý do này đủ thỏa mãn chứ?". Bích La Phù ngơ ngẩn, nhị vị hắc bào pháp sư cũng ngơ ngẩn, không khỏi nhìn lại Lâm Phong, đều thấy tiểu hài rắm thối này không bị điên thì đầu cũng có bệnh, đến thâm uyên thế giới tìm đám thần thú khai quật kim sơn?, thật không khác một ác lang vọng tưởng sát tử sâm lâm chi vương Ban Lan hổ.
Lâm Phong không nói lời thừa, liền niệm thần niệm, Tạp Lạp Kì cùng vợ chồng Thụy Đức Lạp ma lực cường đại phát ra khiến không gian chấn động. Bích La Phù biến sắc, nhị vị pháp sư hai bên chưa nói một lời thấy vậy liền tỏ ra bất an. Vị Tử linh pháp sư bên trong hốc mắt hỏa diễm bạch sắc chuyển sang hồng sắc. Bích La Phù thân làm ám tinh linh nữ vương, thực lực không nhược, chính là thánh giai pháp sư, tự nhiên biết Tạp Lạp Kì lão già cá xấu ấy đích thực thâm sâu khó lường. Ma lực cường đại ba động đó không hề khiến ả để tâm, nhưng ma lực nguyên tố tinh thuần như thế, ả tự nhận không bằng.
Hai băng sương cự hạc hiển nhiên không thể là chủ nhân, chỉ còn tiểu hài này lại là không có chút thực lực, Bích La Phù tiềm thức liền quên đi sự tồn tại của Lâm Phong. Tâm ý chuyển động, thánh giai pháp sư, hai băng sương cự hạc, sáu đại lực chiến thần, nếu xung đột xẩy ra, bên mình khẳng định không chút lợi thế.
← Ch. 076 | Ch. 078 → |