← Ch.11 | Ch.13 → |
Chung quanh Cực Lạc cung có không ít yêu vương chiếm động làm phủ, xưng vương xứng tổ, Linh Thứu lão yêu vốn cũng là một trong số đó, nhưng cũng mới chỉ là kẻ yếu nhất mà thôi.
Lâm Phong khai cung lập phái, muốn đem Cực Lạc cung phát dương quang đại thì chắc chắn phải khai đao với đám yêu vương này. Đáng tiếc là giờ đệ tử thì có nhiều đấy, nhưng người mạnh lại quá ít, con đường tu tiên quá khó đi, mấy người đồ đệ cũng chỉ vừa mới đạt thành tiên đạo. Mặc dù mượn được pháp lực thần diệu của đại la cửu chuyển kim đan, nhưng cũng không thể nào ăn một cái là trở thành kẻ mạnh luôn được.
Đám đại yêu, đại ma vương trong Thúy Hà sơn này tên nào khổ tu nhiều thì hơn mười vạn năm, tên nào ít cũng phải vài vạn năm. Đại la cửu chuyển kim đan mặc dù có thần hiệu, nhưng cũng không thể nào so được với hơn mười vạn năm khổ tu của người ta được.
Nhưng giờ đã có Ngọc Đế thất công chúa đến, tu vi pháp lực còn mạnh hơn cả mình thì cần phải lợi dụng, Lâm Phong thầm suy tính, khi nào đi thu phục mấy tên yêu vương kia không thể không mượn sức của nàng được.
Thật ra bản thân hắn bế quan ba tháng, dùng Hồng Mông, Huyền Hoàng nhị khí tinh luyện nguyên thần và thân thể, hơn nữa còn có công hiệu của đại la cửu chuyển kim đan thêm vào nên tu vi tăng mạnh, giờ đã vượt qua cả Linh Thứu lão yêu, muốn thu phục đám yêu vương ở chung quanh dễ như trở bàn tay.
Nhưng có thất công chúa là Dao Trì công chúa cao quý, thân phận đặc biệt như vậy mà không lợi dụng triệt để một lần thì làm sao ăn nói với đời được.
Nghe nói trong vườn đào ở Dao Trì có đào tiên chín nghìn năm mới chín, công hiệu không kém đại la cửu chuyển kim đan. Mấy thứ đấy mặc dù không có nhiều tác dụng đối với mình nhưng đối với môn hạ đệ tử lại vô cùng hữu ích.
Làm thế nào cũng phải tìm cách khiêng vài cây đào về, đề cao tu vi của đám đệ tử. Là một cung chủ mà ngay cả một môn sinh để đắc ý cũng không có thì chẳng phải quá vô dụng sao.
Khi Lâm Phong quay trở lại Cực Lạc cung thì thất công chúa đang ở hậu điện chăm chú giảng giải thiên tiên đại đạo cho bốn tiểu đồ đệ. Lúc Lâm Phong tiến đến gần nàng cũng không để ý đến hắn mà vẫn tiến tục giảng pháp cho bốn đồ đệ, Lâm Phong không còn cách nào khác đành phải ngồi nghe ở một bên.
Bốn đồ đệ nghe đến mê mẩn, hoàn toàn không biết sư phụ đã đến.
Lâm Phong ngồi nghe một lúc mà cảm thấy buồn ngủ. Gần đây hắn tinh luyện Hồng Mông, Huyền Hoàng nhị khí đã có chút tâm đắc đới với khai thiên tinh nghĩa và vạn vật luân hồi. Mấy điều thất công chúa đang giải quả thật chả giúp ích được gì cho hắn.
Đang lúc sắp ngủ gục thì có đệ tử thông báo rằng bên ngoài có ba lão đạo tự xưng là đệ tử của Thúy Hà phái muốn gặp Lâm Phong.
Lâm Phong ngẩn người ra, thất công chúa bên cạnh cũng ngừng giảng giải lại, quay đầu lại hỏi Lâm Phong:" Đạo huynh có hiềm khích gì với Thúy Hà phái sao?"
Lâm Phong cười nói:" Thúy Hà phái này được xưng là Thúy Hà sơn đệ nhất đại phái, môn hạ đệ tử tự cao tự đại, đã từng nhiều lần gây chuyện với đệ tử Cực Lạc cung, nhưng cũng chưa có chuyện gì to tát lắm cả. Không biết tại sao lần này lại tìm đến tận cửa nữa!"
Rồi hắn kể lại chuyện hai đệ tử Thúy Hà phái lén ra ngoài yêu đương vụng trộm, chẳng may bị Tiểu Thanh phá hỏng nên muốn giết người diệt khẩu. Dĩ nhiên là có thêm mắm thêm muối, giấu diếm đi một phần sự thực, như chuyện hắn đánh lén hay vân vân gì đó sẽ không được kể ra.
Thất công chúa chưa rời khỏi Dao Trì lần nào, sao biết được lòng người hiểm ác đáng sợ, hơn nữa vì có hảo cảm với Lâm Phong nên không nghĩ đến việc Cực Lạc cung chủ này cũng chẳng phải thiên nam tín nữ. Nàng vừa nghe hết câu chuyện thì nổi giận:" Thúy Hà phái này nếu được xưng là chính đạo đại phái, tại sao lại dung túng cho môn đồ chứ. Làm việc trái phép như vậy thì nhất định phải chịu trừng phạt."
Lâm Phong trong bụng cười thầm nhưng mặt không đổi sắc, nói:" Công chúa cứ thong thả, để ta đi ra xem sao!"
Thất công chúa đứng dậy nói:" Ta cùng ra với ngươi!"
Đây là điều mà Lâm Phong cầu còn không được, chẳng qua hắn ngại mở miệng nhờ vả nên nào dám từ chối, lập tức đáp ứng với thất công chúa, cùng nàng mang theo bốn đồ đệ rời khỏi tiên phủ. Vừa ra khỏi cửa đã thấy ba lão đạo đang cưỡi tường vân phía trên bầu trời tiên phủ, chính là ba lão đạo đã truy sát hắn lúc trước.
" Ngươi chính là Cực Lạc cung chủ?"
Lâm Phong vừa dẫn thất công chúa và bốn đệ tử bước ra ngoài thì lão đạo đứng giữa ba người đã không khách khí quát hỏi.
Thất công chúa cau mày nhưng không nói gì, chỉ là ánh mắt nhìn ba lão rõ ràng có chút bất mãn.
Bốn tiểu đồ đệ gần đây lòng tự tôn dần cao lên, thấy lão đạo kia vô lễ như vậy thì cảm thấy rất giận dữ, nhưng ngại vì có sư phụ đứng phía trước, bên cạnh còn có thất công chúa nên không dám phát tác. không còn cách nào khác hơn là chờ đợi Lâm Phong.
Lâm Phong thấy hết biểu tình của thất công chúa, trong bụng không khỏi cười thầm:" Ba lão tạp mao các người đúng là không biết chết là gì, ngay cả Ngọc Đế thất công chúa cũng không để vào mắt, xem các ngươi sau này chết như nào!"
Rồi hắn lập tức đáp lại:" Chẳng biết ba vị đạo trưởng đến Cực Lạc cung vì chuyện gì?" Hắn cũng không giới thiệu thất công chúa, để hình tượng ba lão trong mắt công chúa càng xấu thì càng có lợi cho hắn.
Lão đạo kia lại quát:" Đúng là tên yêu đạo ngươi rồi!" Rồi quay sang nói với hai người kia:" Tên yêu đạo kia giết đệ tử phái ta, lại lén ám sát giết hại Nhất Dương Tử sư đệ. Nếu không phải có tổ sư gia đột nhiên du lịch quay về thì chắc chúng ta cũng không hay biết gì. Hai vị sư đệ, bây giờ cùng ta xông lên bắt tên yêu đạo kia lại, đem về giao cho chưởng môn sư bá xử trí!"
Hai lão đạo kia cùng lên tiếng đáp ứng:" Tên yêu đạo kia cá mè một lứa với đám tà ma yêu nghiệt Cực Lạc cung, gây loạn nhân gian. Thúy Hà phái chúng ta là tiên đạo chính phái, chúng ta không thể ngồi yên mặc kệ hắn được, phải bắt hắn đem về giao cho chưởng môn sư bá xử lý!"
Lâm Phong cười nhạt không nói gì, chỉ lẳng lặng đứng nhìn ba lão đạo kia.
Với tu vi pháp lực của hắn bây giờ, dĩ nhiên không để ba lão kia vào mắt, ba tháng trước ba lão già kia chỉ mạnh hơn cửu vĩ hồ một chút, giờ thì sao, cửu vĩ hồ đã dùng đại la cửu chuyển kim đan vượt lên trên ba lão. Với trình độ như vậy sao có thể lọt vào mắt hắn chứ.
Thất công chúa đến ở cùng với Lâm Phong và mấy đồ đệ đã được một ngày đêm, nàng biết Tiểu Thanh và hai thải điểu nhi mặc dù là yêu thân tu thành tiên đạo nhưng tu luyện đều rất thanh tịnh, giữ mình trong sạch, không hề có ác quả (kết quả xấu), bởi vậy nên rất có thiện cảm.
Lúc này thấy ba lão đạo kia có lời lẽ vô lễ như vậy, không coi ai ra gì. Vốn lúc trước nàng cũng không có thiện cảm gì với mấy lão, giờ lại bị xúc phạm thì bảo sao không thấy giận chứ.
" To gan!" Thất công chúa quát:" Các ngươi tự nhận là tiên đạo chính phái, nhưng sao không ước thúc môn nhân đệ tử. Đã làm chuyện xấu mà còn dám chạy đến đây dương oai diễu võ, còn không mau cút ngay, đừng để ta phải bắt các ngươi lên thiên đình chịu tội!"
Ba lão đạo lúc này mới chú ý tới thất công chúa, lão đạo ở giữa liếc nhìn nàng nhưng không nhận ra thân phận, còn tưởng nàng cũng là yêu nữ của Cực Lạc cung nên quát tháo:" Yêu nghiệt, khẩu khí của ngươi thật lớn, bắt bần đạo lên thiên đình chịu tội? Ngươi có bản lĩnh ấy sao?"
Thất công chúa chưa từng giận dữ như vậy, nghe lão già kia còn dám chửi rủa mình thì thiếu chút nữa là ngất xỉu lăn ra đất. Lời vô ích nửa câu cũng ngại nhiều, nàng liền nâng Thanh Hồng kiếm lên, chém thẳng về phía lão già.
Lão đạo kia đâu biết mình đã trong cảnh chỉ mành treo chuông, tu vi pháp lực của thất công chúa hơn xa lão, hơn nữa còn ra tay trong lúc đang giận dữ thì làm gì có đường để né tránh. Chỉ một chiêu thôi lão đã bị chém nát, nguyên thần vừa chạy ra cũng bị Thanh Hồng kiếm xé nát, thần hình câu diệt.
Hai lão đạo còn lại quá sợ hại, giờ đã biết mình đụng phải thiết bản rồi thì làm gì còn có gan ở lại chịu chết. Vội vàng dùng độn quang bỏ chạy mất.
Lâm Phong đứng ở một bên sao có thể để hai lão chạy thoát được, hắn đã sớm lén để Sơn Hà đồ ở phía sau hai lão. Hai lão vừa dùng độn quang bỏ trốn là liền lao vào trong luôn.
Lâm Phong thu Sơn Hà đồ lại, cầm hai nguyên thần đã bị chế trụ lại, nhìn vẻ mặt hung hăng của công chúa nói:" Thúy Hà phái này tự xưng là danh môn chính phái, không thèm để thiên đình vào mắt, còn dám buông lời lăng nhục công chúa. Không bằng công chúa lên thiên đình bẩm báo với Ngọc Đế, để người phái thiên binh thiên tướng xuống trần thực hiện thiên quy!"
Ấn tượng của thất công chúa với Thúy Hà phái đã xấu đến tột cùng, nàng cảm thấy lời của Lâm Phong có lý nên lập tức nói:" Tiện thể bắt luôn hai tên yêu đạo này lên thiên đình để phụ hoàng trị tội!"
Nghe vậy Lâm Phong liền vội vàng gọi hai đệ tử đến áp giải hai lão đạo kia theo thất công chúa lên thiên đình.
Lâm Phong nhìn bóng thất công chúa dần biến mất trên bầu trời rồi mới cùng bốn đệ tử quay về tiên phủ.
Thất công chúa dẫn theo hai đệ tử của Cực Lạc cung áp giải hai lão đạo Thúy Hà phái đi lên thiên giới, vượt qua cửu thiên cương sát, ba mươi ba tầng trời rồi lên đến Ngọc Khuyết Kim Thiên. Sau khi vào Linh Tiêu bảo điện, nàng tấu trình lên Ngọc Đế hết tất cả mọi chuyện, Ngọc Đế lão nhi trầm ngâm hồi lâu rồi nhìn chúng tiên xung quanh, hỏi:" Chư vị tiên khanh có ý kiến gì không?"
" Bệ hạ, Thúy Hà phái là tiên đạo đại phái, từ trước tới nay vẫn thần phục thiên đình chúng ta. Trái lại đám yêu ma quỷ quái chốn hạ giới này vẫn luôn chống đối thiên đình, xem thường thiên điều. Đã có chuyện Tề Thiên Đại Thánh năm xưa đại náo thiên cung, giờ rất có thể sẽ lại lặp lại, Cực Lạc cung này cũng là tà môn yêu đạo nên xin Ngọc Đế phái người xuống trần điều tra rõ rồi hãy bàn tiếp!"
Vũ Khúc tinh quân vẫn thường xuyên xuống trần giới, thường hay lui tới một vài môn phái tiên đạo dưới trần, lại có giao tình với tổ sư Thúy Hà phái là Nguyên Dương chân nhân nên lập tức đứng ra bênh vực.
Thất công chúa tức giận:" Nói bậy, ta chính mắt thấy, tận tai nghe Thúy Hà phái này tự xưng là tiên đạo đại phái nhưng lại dung túng môn đồ làm chuyện bậy bạ. Hơn nữa chúng còn không thèm để thiên đình vào mắt, chẳng lẽ đấy cũng là giả bộ?"
Vũ Khúc Tinh Quân đáp:" Điều công chúa thấy chưa chắc là thật."
Thất công chúa giận dữ, chỉ vào hai lão đạo mặt cắt không còn giọt máu đang quỳ trước mặt nàng, nói:" Hãy hỏi chúng cho rõ đi!"
Hai lão đạo kia sớm đã bị dọa cho hồn rời khỏi xác, lúc này chỉ dám một mực quỳ trên mặt đất cầu xin tha thứ, nào còn dám nói lại những lời nói bất kính với thất công chúa lúc trước.
Ngọc Đế lão nhi trong lòng tính kế, quay đầu sang hỏi Thái Bạch Kim Tinh:" Khanh gia có diệu kế gì, mau nói cho mọi người cùng biết!"
Thái Bạch Kim Tinh đứng bên râu trắng bóc, có dáng dấp giống Thọ Tinh, lão là tâm phúc của Ngọc Đế nên cũng biết một ít sự tình, vuốt vuốt bộ râu dài rồi mới thong thả nói:" Thần thường nghe nói ở dưới hạ giới có một ít yêu ma không tôn trọng thiên đình, trong mắt chúng không hề có luật pháp nhưng lại chưa được gặp. Nay thất công chúa tận mắt nhìn thấy, lại có hai tên yêu đạo này làm chứng thì mọi chuyện đã rõ cả. Không nghĩ đến Thúy Hà phái này chỉ là một môn phái nho nhỏ mà cũng không thèm để thiên đình ta vào mắt. Bệ hạ nên phái thiên binh thiên tướng xuống hạ giới san bằng Thúy Hà phái để tỏ rõ uy danh của thiên đình!"
Vũ Khúc Tinh Quân kinh hãi, vội vàng định bào chữa thay cho Thúy Hà phái nhưng lại bị Ngọc Đế lão nhi vung tay lên cản:" Vậy ta quyết định, áp giải hai tên yêu đạo này lên Trảm Tiên đài, lại phái tam đàn hải hội đại thần dẫn năm vạn thiên binh thiên tướng xuống hạ giới san bằng Thúy Hà phái!"
Na Tra ở thiên đình lâu đến phát chán, sớm đã muốn xuống trần du lịch một phen nên vội vàng đứng ra nhận lệnh. Tự mình điểm năm vạn thiên binh thiên tướng, phái Cự Linh thần làm tiên phong, rồi tất cả cùng thất công chúa xuống trần, nhắm hướng Thúy Hà sơn mà tiến đến.
Na Tra với thất công chúa là chỗ quen biết cũ nên trên đường đi tiện hỏi thăm luôn công chúa về chuyện ở dưới hạ giới, nghe Cực Lạc cung chủ tự nhiên lại được Thái Thượng lão quân ban cho cho Thái Cực đồ giúp thành tiên đạo, nay lại được thưởng một hồ lô đại la cửu chuyển kim đan thì cũng thấy tò mò. Muốn biết xem hắn cuối cùng là thần thánh phương nào mà lại có cơ duyên như vậy.
Lâm Phong cũng không nhàn rỗi gì, hắn thấy trên chín tầng trời mây màu tầng tầng lớp lớp, thiên binh thiên tướng đang giáng xuống Thúy Hà sơn liền vội vàng dẫn bốn đệ tử chạy ra đón tiếp Na Tra và thất công chúa.
Chỉ thấy Na Tra chân đạp Phong Hỏa luân, tay cầm Hồng Anh Thương, người mang giáp vàng trông uy phong lầm lẫm.
Uy thế của năm vạn thiên binh thiên tướng phía sau cũng không thường, so với đám yêu binh yêu tướng vô dụng của mình lợi hại hơn không biết bao nhiêu lần. May mà hắn đã tính được từ trước nên chỉ dẫn bốn đồ đệ tới, nếu không mang theo một đám yêu binh hổ lốn đến khoe với người thì thật sự rất mất mặt.
Khi Na Tra đang quan sát Lâm Phong thì lại nghe thất công chúa nói:" Đạo huynh đến thật đúng lúc, phụ hoàng lệnh tam đàn hải hội đại thần dẫn năm vạn thiên binh xuống trần san bằng Thúy Hà phái, thực hiện thiên quy, đạo huynh nên giúp một tay đó!"
Na Tra kia là trọng tướng của thiên đình nên Lâm Phong nào dám sơ suất, vội vàng đáp lễ:" Thúy Hà phái kia tự cao tự đại. Không xem thiên điều vào đâu, tam đàn hải hội đại thần thần thông quảng đại, nên một đánh một lần san bằng cả Thúy Hà phái để tỏ rõ thiên uy!"
Na Tra nghe vậy thì nghĩ thầm:" Rốt cuộc thì ai mới không để ý đến thiên điều đây, mấy ngày trước còn nghe ngươi cường hành mở ra lục đạo luân hồi, thay môn hạ đệ tử đánh tan nhân quả nghiệp chướng. Đại tội vi phạm thiên điều như vậy tại sao bệ hạ lại không truy cứu nhỉ? Không biết Cực Lạc cung chủ có lai lịch thế nào mà ngay cả bệ hạ cũng phải nể mặt mũi. Khi nào về nhất định phải hỏi Hậu Thổ nương nương cho rõ mới được!"
Bốn tiểu đồ đệ lần đầu tiên được nhìn thấy tràng cảnh như vậy, thấy bao nhiêu thiên binh thiên tướng ào ào cuốn đến thì cả bốn đều sợ hãi trốn ở sau người Lâm Phong, ngay cả thở mạnh cũng không dám. Nhưng rồi lại không ngăn được tính tò mò mà len lén thò đầu ra nhìn.
Lập tức Na Tra liền dẫn đầu năm vạn thiên binh bay thẳng về phía Thúy Hà phái. Còn Lâm Phong thì mang theo bốn đồ đệ cùng với thất công chúa tụt lại ở phía sau. Khi hắn hỏi thất công chúa những việc xảy ra trên thiên đình thì công chúa cũng không giấu diếm, đem mọi chuyện kể lại hết ra.
" Vũ Khúc Tinh Quân cùi bắp.... Cứ ba lần bảy lượt làm khó ta!" Lâm Phong nghe xong thì trong lòng thầm nghĩ, Ngọc Đế lão nhi không những không truy cứu chuyện mình phạm thiên điều, còn phái thất công chúa xuống trần, giờ lại phái Na Tra dẫn thiên binh thiên tướng xuống hạ giới san bằng Thúy Hà phái, lão rất chiếu cố đến mình.
Chỉ là....
Mình chẳng qua chỉ là một tiểu tiên vô danh ở dưới trần, Ngọc Đế lão nhi tại sao lại chiếu cố đến mình như vậy, đúng là chuyện khó tưởng tượng nổi.
" Xem ra phải tìm một cơ hội xuống Âm Ty Bạc dưới u minh địa phủ điều tra kiếp trước kiếp sau của mình một chút. Xem xem cuối cùng mình là thần tiên nào chuyển thế mà ngay cả Ngọc Đế lão nhi cũng chiếu cố như vậy!" Lâm Phong thầm nghĩ.
Sau đó chẳng ai nói gì nữa, cùng nhau đi thẳng tới sơn môn của Thúy Hà phái. Vừa đến nơi Na Tra liền phái Cự Linh thần lên trước, trực tiếp đánh thẳng vào sơn môn.
← Ch. 11 | Ch. 13 → |