← Ch.042 | Ch.044 → |
Long Tiêu Diêu lúc này đang đi từ rừng rậm hướng về phía dãy núi. Căn cứ vào ngọc giản hắn có được từ một gã tán tu ở Hoa Sơn, dãy núi này vờn quanh dải đất trung tâm Linh Dược Viên, cũng là nơi có mười loại linh thảo quý hiếm kia sinh trưởng.
Cho tới lúc này Long Tiêu Diêu cũng chưa gặp phiền toái gì quá lớn. Phiền toái lớn nhất là đội ngũ ba gã tán tu hắn gặp trên đường nhưng thực lực của ba người này cũng không phải rất mạnh. Hắn có tiểu ảo trận yểm trợ, lại phối hợp với Kim Xà tiến hành đánh lén, khiến đối phương hai chết một thương, cuối cùng kết cục thế nào cũng không cần nói nữa.
Tới ngày thứ năm, Long Tiêu Diêu cuối cùng cũng tới được chân núi. Dãy núi này cao tới hơn ngàn thước, trên núi có đại thụ che trời. Hắn mặc dù không biết khu vực trung tâm mà dãy núi này vờn quanh thế nào nhưng hắn đã có thể cảm nhận được linh khí ở nơi này nhiều hơn bên ngoài không ít.
Long Tiêu Diêu biết tất cả những người tu tiên tham gia thí luyện đều có mục tiêu là khu vực trung tâm này, tới nơi này rồi thì nguy hiểm càng lớn. Hắn lại càng cẩn thận quan sát xung quanh, chậm rãi chạy lên núi.
Khiến Long Tiêu Diêu cảm thấy không thể ngờ nổi chính là hắn lại không gặp phải chút phiền toái nào, chỉ gặp phải hai yêu thú cấp hai trên đường đi là đã tới đỉnh núi.
Thật ra thì đó cũng chẳng phải việc gì khác thường. Đại đa số người tu tiên tham gia thí luyện đều biết khu vực trung tâm yêu thú tàn sát bừa bãi, nguy hiểm vô cùng nên gần như lúc này đều tập kết ở khu vực bên ngoài. Chỉ có lập tổ đội tiến vào khu vực trung tâm này thì bọn họ mới có thể giết chết yêu thú, hái được linh thảo.
Người tu tiên bình thường tiến vào Linh Dược Viên đều lục tục tiến vào khu vực trung tâm từ ngày thứ mười. Dù sao thì thời gian ở Linh Dược Viên này tới trăm ngày, bọn họ cũng có thời gian tìm kiếm linh thảo. Cho dù người tu tiên khác có tiến vào khu vực trung tâm thì bọn họ cũng không lo lắng, để cho yêu thú bảo vệ linh thảo làm giảm thực lực của đối phương, cuối cùng bọn họ lại có thể giết người đoạt bảo.
Long Tiêu Diêu cũng không biết ý nghĩ của người khác. Hiện giờ hắn đi lên đỉnh núi, nhìn xuống khu vực trung tâm bị dãy núi vờn quanh. Hắn có thể thấy linh khí ở khu vực trung tâm so với bên ngoài phải nồng đậm hơn ít nhất ba lần. Thảo nào mà những linh thảo đều sinh trường ở nơi này. Đương nhiên cũng bởi vì linh khí quá dư thừa khiến cho cấp bậc của yêu thú ở nơi này cũng tương đối cao, mức độ nguy hiểm cũng lớn hơn.
Khu vực trung tâm có phạm vi trăm dặm, liếc mắt một cái không thấy tận cùng nhưng trong tầm mắt có thể thấy rừng rậm mênh mông vô tận và một vùng hồ nước.
Hiện tại Long Tiêu Diêu đối với lai lịch của Linh Dược Viên đã hơi tò mò. Hắn ở Linh Dược Viên mười mấy ngày nay nhưng chưa bao giờ nhìn thấy mặt trời, mặt trăng hay những vì sao, hơn nữa cũng chưa thấy trời tối bao giờ. Những thứ này đều hơi giống với không gian trong Vạn Thú Lệnh của hắn, chẳng qua Linh Dược Viên lớn hơn mà thôi.
Tuy nhiên Long Tiêu Diêu đến giờ cũng chưa biết không gian trong Vạn Thú Lệnh lớn tới mức nào. Theo tu vi của hắn tăng lên, không gian của Vạn Thú Lệnh cũng dần dần mở rộng ra. Hiện giờ không gian của Vạn Thú Lệnh đã mở ra tới phạm vi hơn trăm thước. Hắn phát hiện ra quy luật không gian của Vạn Thú Lệnh dường như gấp mười lần thần thức ngoại phóng của hắn.
Long Tiêu Diêu quan sát một làn liền chậm rãi đi xuống triền núi. Nếu không có người tu tiên khác thì hắn cần nắm chắc thời gian, tranh thủ tận lực tìm thêm ít linh thảo. Hơn nữa hắn cũng hy vọng có thể hấp thu những loại thú hồn còn thiếu trong Luyện Khí Kỳ.
Long Tiêu Diêu đi xuống chân núi, vừa tìm kiếm linh thảo vừa từ từ đi vào khu vực trung tâm. Chỉ trong thời gian một ngày ngắn ngủi hắn đã gặp hai yêu thú cấp hai nhưng lại không phát hiện ra chút tung tích của linh thảo. Tuy nhiên hắn cũng không nóng nảy. Thời gian mới qua năm ngày, hắn còn rất nhiều thời gian.
Lại tiến thêm vài dặm, Long Tiêu Diêu đột nhiên phát hiện ra một con Hoàng Kim Báo là yêu thú cấp ba tính kim đang lao về phía hắn. Toàn thân con Hoàng Kim Báo này vàng óng ánh, lông dài như mèo. Mà thứ khá đáng sợ là cái đuôi dài tới gần một thước của nó, trông tráng kiện hơn đuôi dã thú bình thường không ít.
Con Hoàng Kim Báo này ẩn núp trong cây cỏ dưới mắt đất, lặng lẽ tới gần Long Tiêu Diêu. Khi hắn phát hiện ra Hoàng Kim Báo thì khoảng cách giữa nó và hắn đã chỉ còn mười thước. Hơn nữa tốc độ của Hoàng Kim Báo nọ cực nhanh, hắn không kịp phát động trận pháp, vì thế chỉ kịp cầm tấm khiến lên tay trái, tay phải điểm ra một chỉ. Một đạo lôi điện liền đánh tới Hoàng Kim Báo đang lao về phía mình.
Hoàng Kim Báo đang lao hết tốc lực về phía Long Tiêu Diêu, thấy lôi điện của hắn bắn tới liền nhảy vọt lên. Long Tiêu Diêu tuy rằng vẫn có thể dùng thần thức khống chế hướng đi của kỹ xảo nhưng bởi Hoàng Kim Báo này nhảy lên vào một khắc khi lôi điện sắp đánh trúng nên hắn cũng không kịp khống chế lôi điện chuyển hướng nhanh. Vậy là lôi điện liền bay qua dưới thân Hoàng Kim Báo.
Hoàng Kim Báo trong chớp mắt đã đi tới còn cách Long Tiêu Diêu hơn một thước nhưng thế công của nó lại bị tấm khiến ngăn lại. Tuy linh trí của nó không cao nhưng cũng biết là không thể đụng vào tấm khiên này. Nó đứng trước tấm khiến, há mồm phun về phía Long Tiêu Diêu một đạo kim quang lớn như ngón út, dài hơn hai tấc.
Yêu thú cấp ba bởi vì yêu nguyên lực đã ngưng kết một chút cơ sở nên có thể ngưng kết yêu nguyên lực phát động công kích theo thuộc tính, cũng khá giống kỹ xảo của người tu tiên nhưng lại không có nhiều biến hóa, chỉ là yêu nguyên lực ngưng kết thành mà thôi.
Long Tiêu Diêu sử dụng tấm khiên cao tới một thước, kim quang của Hoàng Kim Báo bắt lên phía trên tấm khiên. Lúc này tấm khiên đã được Long Tiêu Diêu rót vào rất nhiều chân khí, kim quang đánh lên chỉ lay động một hồi, khiến chân khí trong tấm khiên cũng tiêu hao không ít nhưng chẳng cách nào đột phá được phòng ngự của nó.
Long Tiêu Diêu thấy thế cũng an tâm. Đây là lần đầu hắn giao chiến với yêu thú cấp ba. Tuy rằng hiện giờ giết yêu thú cấp hai chẳng mất chút sức lực nhưng sự chênh lệch giữa yêu thú cấp ba và yêu thú cấp hai cũng như chênh lệch giữa người tu tiên nhân loại Luyện Khí Kỳ và và Trúc Cơ Kỳ vậy, bản thân hắn cũng không nắm chắc có thể ứng đối không.
Vốn Long Tiêu Diêu dựa vào trận bàn mới có tự tin giao chiến với yêu thú cấp ba một trận. Nhưng hắn không thể dự đoán được lại gặp một con Hoàng Kim Báo có tốc ộ cao, khiến bản thân không kịp phát động trận pháp.
Long Tiêu Diêu thấy kim quang phun ra từ miệng Hoàng Kim Báo thì đã vô cùng kinh hãi nhưng thấy tấm khiên chặn được kim quang, tuy rằng tiêu hao chân khí nhưng vẫn yên lòng. Tay trái hắn tiếp tục rót chân khí vào tấm khiên, Lôi Điện Quyết trong tay hắn liền liên tục công kích Hoàng Kim Báo.
Hoàng Kim Báo phun ra hai đạo kim quang về phía Long Tiêu Diêu, đồng thời thân thể nhảy lên nhảy xuống tránh công kích lôi điện. Tốc độ của Hoàng Kim Báo Tuy rằng nhanh nhẹn nhưng lúc này khoảng cách giữa nó và Long Tiêu Diêu chưa tới hai thước, mà tốc độ của Lôi Điện Quyết cũng mau lẹ vô cùng thế nên Hoàng Kim Báo rốt cục cũng không thể tránh nổi đạo lôi điện thứ ba, cái đuôi bị bổ trúng.
Vào một khắc khi đuôi bị đánh trúng, trên đuôi Hoàng Kim Báo lóe sáng, yêu nguyên lực tự động hộ thể. Nhưng cái đuôi của nó cũng lập tức rũ xuống. Hoàng Kim Báo giảo hoạt vô cùng, lập tức thay đổi phương thức công kích.
-o0o-
← Ch. 042 | Ch. 044 → |