← Ch.070 | Ch.072 → |
Long Tiêu Diêu đi lên tầng hai của cửa hàng đan dược, thấy đây là một gian phòng bố trí cực kỳ đơn giản. Gian phòng rộng hơn hai mươi thước vuông nhưng chỉ có một cái bàn cùng mấy cái ghế dựa. Ngồi trước bàn là một tu sĩ trung niên Trúc Cơ trung cấp đang đọc một cái ngọc giản. Hắn quan sát cả gian phòng nhưng chưa thấy bất cứ loại đan dược nào, tuy nhiên vách tường đằng sau tu sĩ kia lại có chút kỳ lạ, thần thức của hắn không thể xuyên qua để dò xét được.
Nhìn thấy Long Tiêu Diêu bước vào phòng. tu sĩ kia liền mời hắn ngồi xuống một bên bàn. Sau khi biết hắn đến mua đan dược phụ trợ tu luyện Trúc Cơ Kỳ, tu sĩ này liền lấy ra một cái ngọc giản đưa cho hắn.
Trong khi Long Tiêu Diêu còn nghi hoặc nhận ngọc giản, đưa thần thức vào đọc thì một nữ tu sĩ Luyện Khí Kỳ bưng tới một ly trà, hương trà tỏa ra bốn phía. Tu sĩ trung niên phất tay, ý bảo nữ tu sĩ kia lui ra, nói:
- Trà này được hái trên đỉnh Hoàng Sơn, pha bằng nước suối từ trong núi chảy ra, cũng có một chút hương vị, mời đạo hữu thưởng thức, thuận tiện chọn lựa đan dược muốn mua.
Long Tiêu Diêu ngửi hương trà, cũng không nghi ngờ nước trà có vấn đề. Với thực lực của Đan Đỉnh Môn thì cũng không cần phiền toái như vậy nếu muốn đối phó với một khách hàng Trúc Cơ Kỳ sơ cấp. Vừa uống thử một ngụm, mùi hương thơm ngát truyền đến khiến hắn lập tức cảm thấy tinh thần rung lên.
Ngọc giản mà tu sĩ trung niên đưa cho Long Tiêu Diêu có ghi lại hai mươi mấy loại đan dược phụ trợ tu luyện dành cho tu sĩ Trúc Cơ Kỳ. Trong đó, tên, tác dụng. cấp bậc, cấp độ, phẩm chất và giá cả của chúng đều được ghi lại rất rõ ràng, làm cho người ta đọc qua là hiểu được ngay. Lúc này hắn mới hiểu tại sao trong tầng hai lại không bày đan dược làm hàng mẫu, chỉ cần có ngọc giản này thì cũng đã đủ rồi.
Theo như ngọc giản ghi lại thì đan dược Trúc Cơ sơ cấp có 7 loại, trung cấp có 8 loại, cao cấp có 8 loại. Long Tiêu Diêu nhìn nội dung trong ngọc giản không khỏi nhíu mày. Hiện hắn có tu vi Trúc Cơ sơ cấp, nhưng theo kinh nghiệm dùng đan dược khi còn là Luyện Khí Kỳ thì hắn biết mình có thể dùng đan dược vượt cấp, hơn nữa chỉ có dùng đan dược vượt cấp thì hiệu quả mới tốt được.
Đan dược Trúc Cơ sơ cấp chia ra làm đan dược một thuộc tính và đan dược vô thuộc tính. Đan dược một thuộc tính chỉ bao gồm một loại linh lực trong ngũ hành thuộc tính, người tu tiên cơ bản có thể hoàn toàn hấp thu, ít lãng phí nhất. Còn đan dược vô thuộc tính thì chính là đan dược bao gồm toàn bộ ngũ hành thuộc tính, hơn nữa, linh lực ngũ hành thuộc tính lại không cân bằng. tỉ lệ thuộc tính phụ thuộc vào loại dược thảo dùng để luyện chế.
Đối với toàn bộ Tu Tiên giới hiện đang tu luyện công pháp một thuộc tính mà nói, giá cả đan dược một thuộc tính rõ ràng cao hơn không ít. Cùng là đan dược Trúc Cơ sơ cấp thượng phẩm thì một viên đan dược vô thuộc tính bán giá 30 linh thạch, còn đan dược một thuộc tính phải bán được 60 linh thạch.
Điều này chủ yếu do đan dược một thuộc tính cần lựa chọn dược thảo thuộc tính riêng làm tài liệu, phạm vi chủng loại dược thảo để lựa chọn có hạn, mà tu tiên giả cơ bản đều muốn mua đan dược một thuộc tính. Do nhu cầu số lượng lớn. dược thảo lại có hạn nên giá cả của chúng đắt đỏ cũng là hợp lý.
Tuy nhiên, Long Tiêu Diêu tu luyện Vạn Thú Tiên Kinh, có thể hấp thu toàn bộ linh lực ngũ hành, cho nên hắn cũng không chịu hạn chế về thuộc tính khi lựa chọn đan dược, hiển nhiên hắn sẽ lựa chọn loại đan dược vô thuộc tính có giá cả tương đối thấp này.
Nhưng Long Tiêu Diêu cũng không biết có thể thích ứng được với đan dược dành cho Trúc Cơ trung cấp hay không. Trầm tư một lát, hắn nói với tu sĩ trung niên phụ trách tiếp đãi:
- Trước tiên ta muốn cầm một ít hàng mẫu về cho sư phụ xem qua đã, tiếp đó sẽ lại quyết định mua loại đan dược nào sau.
Long Tiêu Diêu cuối cùng lựa chọn mua đan dược Trúc Cơ sơ cấp là Tăng Nguyên Đan và Tụ Nguyên Đan, cùng với đan dược Trúc Cơ trung cấp là Đề Nguyên Đan và Huệ Nguyên Đan. Vì hắn lựa chọn đều là đan dược vô thuộc tính, lại còn là loại thượng phẩm nên khiến cho tu sĩ kia cảm thấy có chút bất ngờ.
Đối với tu tiên giả bình thường thì đan dược vô thuộc tính thượng phẩm còn không có hiệu quả bằng đan dược một thuộc tính trung phẩm, đây cũng là nguyên nhân khiến cho đan dược vô thuộc tính có giá khá thấp. Có quá ít tu tiên giả lựa chọn mua đan dược vô thuộc tính, đồng thời dược thảo dùng để luyện chế chúng tuy cũng quý trọng nhưng lại tìm được khá dễ dàng.
Tu sĩ này tuy cảm thấy có chút kỳ lạ, nhưng trong lòng lại mong Long Tiêu Diêu sau này có thể mua số lượng lớn đan dược vô thuộc tính. Đan dược một thuộc tính thuộc loại đan dược quý hiếm bậc nhất của Đan Đỉnh Môn, phương thuốc cũng chỉ bọn họ mới có. Hơn nữa đan dược vô thuộc tính thuộc lại đan dược bình thường, các tiểu tông phái cũng có thể luyện chế được, không cần phải lo tu tiên giả khác nghiên cứu ra thành phần dược liệu.
Long Tiêu Diêu mua mỗi loại đan dược hai viên, Đề Nguyên Đan thượng phẩm cùng Huệ Nguyên Đan thượng phẩm đều có giá 50 linh thạch một viên, khiến hắn không khỏi tặc lưỡi kêu đắt. May mà hắn có được thu hoạch phong phú trong Linh Dược Viên, hiện tại cũng có thể được coi là phú ông trong các tu tiên giả Trúc Cơ Kỳ, tạm thời còn chưa đến lúc không mua nổi số đan dược này.
Sau khi mua đan dược, Long Tiêu Diêu liền rời khỏi phường thị, trở lại thành trấn, thuê một gian phòng trong khách sạn của phàm nhân, bắt đầu thử dùng đan dược tu luyện.
Sau vài ngày, Long Tiêu Diêu đã lần lượt dùng toàn bộ đan dược đã mua. Đúng như hắn đã dự đoán trước, Tăng Nguyên Đan và Tụ Nguyên Đan tuy vẫn có tác dụng, nhưng đối với hắn lại như muối bỏ biển, mà Đề Nguyên Đan và Huệ Nguyên Đan lại tương đối thích hợp với hắn, trong đó linh lực ẩn chứa trong Huệ Nguyên Đan còn dồi dào hơn một chút, nhưng thuộc tính linh lực lại hỗn độn hơn. Thành phần linh lực trong hai viên đan dược này không hoàn toàn giống nhau.
Tuy nhiên, Hỗn Độn Chân Nguyên mà Long Tiêu Diêu hiện đang tu luyện là thuộc loại chân nguyên đỉnh cấp, không cần quan tâm linh khí có hỗn độn như thế nào, chỉ cần trải qua luyện hóa đều có thể chuyển thành Hỗn Độn Chân Khí, rót vào trong đan điền, bị chân nguyên của hắn hấp thu.
Từ đó, Long Tiêu Diêu đương nhiên chọn Huệ Nguyên Đan làm đan dược phụ trợ tu luyện. Sở dĩ Huệ Nguyên Đan có linh khí hỗn độn vì hai loại tài liệu chủ yếu để luyện chế chúng chính là dược thảo nhiều thuộc tính, mỗi loại dược thảo bao gồm linh lực ngũ hành thuộc tính khác nhau.
Thực ra hai loại dược thảo này thuộc loại mà tu tiên giả không muốn lựa chọn nhất, nhưng chúng lại mọc tương đối nhiều tại mấy khu thung lũng Hoàng Sơn, hơn nữa cũng lâu năm, ẩn chứa nhiều linh lực.
Huệ Nguyên Đan do một phương thuốc cổ truyền ghi lại, ở thời thượng cổ có không ít công pháp tu tiên cao cấp bao gồm đầy đủ ngũ hành, hơn nữa, một ít công pháp Thiên giai trở lên lại có thuộc tính hỗn độn. Do vậy, các phương thuốc cổ truyền có phân nửa là đan dược ngũ hành thuộc tính.
Quyết định xong, Long Tiêu Diêu lập tức bay đến phường thị Đan Phù, mua một lúc 500 viên Huệ Nguyên Đan. Sau khi cò kè mặc cả, hắn còn được chủ nhân cửa hàng tăng thêm 50 viên Huệ Nguyên Đan nữa.
Tuy rằng Long Tiêu Diêu sắp đột phá tới Trúc Cơ sơ cấp bậc trung, nhưng nếu muốn tu luyện tới Trúc Cơ trung cấp thì cũng không phải một sớm một chiều mà làm được, cấp bậc tu luyện càng cao thì càng khó tăng lên, huống chỉ thực lực của hắn vốn đã có thể so với Trúc Cơ cao cấp, độ khó khi thăng cấp tất nhiên còn lớn hơn nhiều, hắn cũng không lo lãng phí đan dược.
Tuy nhiên lần mua sắm này của Long Tiêu Diêu cũng khiến túi tiền của hắn giảm đi sần một nửa, trong khi đan dược dành cho Trúc Cơ cao cấp bán tới 80 linh thạch một viên, khiến hắn bắt đầu thấy lo lắng làm sao để kiếm được số lượng lớn linh thạch sau này.
-o0o-
← Ch. 070 | Ch. 072 → |