← Ch.330 | Ch.332 → |
Phượng Hoàng do ngọc bài biến thành tản mát ra khí tức cực nóng, sương mù trong pháp trận lập tức như thủy triều, rút lui về phía sau. Phùng Hướng Huy lập tức nhận ra cảnh vật trong phạm vi mấy trượng, Long Tiêu Diêu tự nhiên cũng lộ ra trước mặt hắn.
Phùng Hướng Huy chỉ huy Phượng Hoàng lao thẳng về phía kết giới pháp trận, Liệt Hỏa Chiến Phủ lại bổ về phía Long Tiêu Diêu. Đồng thời hắn lại tế ra một bộ mười ba thanh cổ bảo trung phẩm thuộc tính hỏa Linh Hỏa Kiếm, xếp thành hình quạt bay về phía Long Tiêu Diêu.
Long Tiêu Diêu lúc này đã gọi ra Thạch Giáp Thuẫn và Huyền Băng Tráo, tấm thuẫn nghênh đón Liệt Hỏa Chiến Phủ còn phòng hộ tráo thuộc tính băng lại bao bọc hắn vào trong. Thuộc tính biến dị vốn cường đại hơn so với thuộc tính ngũ hành. Thủy vốn khắc hỏa, thủy lại biến dị thành băng, hiệu quả khắc chế đối với hỏa càng rõ ràng, hoàn toàn đủ để chống đỡ công kích của Linh Hỏa Kiếm.
Con Phượng Hoàng Phùng Hướng Huy gọi ra bay về phía trên không, hỏa diễm cực nóng lập tức xé rách một thông đạo trong uy áp cường đại của kiếm trận. Kiếm khí vô hình cũng vặn vẹo biến hình, mất đi lực công kích. Tuy nhiên, hỏa diễm trên thân Phượng Hoàng cũng yếu bớt vài phần, nó cũng hiện ra một tia đau đón.
Khối Cổ bảo thượng phẩm ngọc bài này có được một lũ tàn hồn của Phượng Hoàng, vốn là phân thần của Phượng Hoàng bị thương, bị Thái thượng Đại trưởng lão của Vân Đô Phái vô tình thu được. Nhưng người này lại tu luyện công pháp thuộc tính kim mà Phượng Hoàng lại là Thần thú thuần khiết thuộc tính hỏa. Vì Phùng Hướng Huy tiến nhập vào Vân Đô Phái, cũng luyện chế một bộ phi kiếm Cổ bảo thượng phẩm cho hắn, ngay cả lũ tàn hồn Phượng Hoàng này cũng tặng lại cho Phùng Hướng Huy.
Phùng Hướng Huy đúng là tu luyện công pháp thuộc tính hỏa, sau khi thu được tàn hồn của Phượng Hoàng liền luyện chế ra ngọc bài này, chẳng những có uy lực cường đại mà còn ẩn chứa linh lực thuộc tính hỏa thuần khiết, có tác dụng xúc tiến hắn tu luyện. Do đó hắn mới đạt tới cảnh giới Nguyên Anh cao cấp như bây giờ.
Lũ tàn hồn Phượng Hoàng này là phân thần của Phượng Hoàng thượng giới bị thương mà hình thành, tẩm bổ trong ngọc bài trăm năm, mặc dù chưa khôi phục như ban đầu nhưng cùng khôi phục được đôi chút linh lực. Lũ tàn hồn này biến thành Phượng Hoàng đương nhiên không thể có được tu vi bản thể Phượng Hoàng nhưng cũng có thực lực của yêu thú Hóa Hình Kỳ, chỉ là không có bản thể và yêu đan, năng lượng ẩn chứa bên trong cũng rất hữu hạn.
Công kích của Liệt Hỏa Chiến Phủ tuy rằng rất mạnh nhưng Thạch Giáp Thuẫn vốn có ưu thế về thuộc tính, cấp phẩm cũng không thua kém chiến phủ cho nên có thể chống đỡ được. Linh Hỏa Kiếm vượt qua Thạch Giáp Thuẫn, đánh lên Huyền Băng Tráo nhưng cũng không thể đột phá vòng bảo hộ này, ngực lại hỏa diễm trên đó còn bị giảm đi đáng kể.
Phùng Hướng Huy thấy Long Tiêu Diêu tế ra Pháp kỹ, trước còn không để ý. Người tu tiên cũng có thể điều khiển pháp khí không hợp với thuộc tính bản thân chỉ là uy lực pháp khí sẽ giảm đi. Nếu thuộc tính tương khắc, uy lực pháp khí thậm chí không bằng được một phần mười. Nhưng Linh Hỏa Kiếm khi đâm vào Huyền Băng Tráo thì hắn lập tức nhận ra uy lực của Huyền Băng Tráo, không khỏi trong lòng kinh hãi.
Mọi người đều biết Long Tiêu Diêu là Luyện Đan Sư, tất nhiên tu luyện công pháp thuộc tính hỏa, nhưng tu sĩ tu luyện công pháp thuộc tính hỏa khi vận dụng pháp khí băng hệ thì uy lực chưa tới một phần mười, thậm chí không thể thi triển ra được. Nhưng hiện tại, ngay trước mắt hắn, Huyền Băng Tráo rõ ràng phát huy ra uy lực hoàn toàn, khiến hắn vừa nghi hoặc vừa sợ hãi.
Phùng Hướng Huy lớn tiếng chất vấn:
- Không thể nào! Ngươi làm sao có thể làm được?! Ngươi sao có thể phát huy ra uy lực của pháp khí thuộc tính băng như vậy?!
Phùng Hướng Huy đương nhiên không ngờ được Giới tu tiên lại có người tu luyện chân khí hỗn độn, ẩn chứa hoàn chỉnh các loại thuộc tính. Lúc này, điều hắn nghi ngờ nhất chính là Long Tiêu Diêu có bảo vật nào đó, có thể chuyển hóa thuộc tính chân khí. Nếu thật sự có được vật phẩm công hiệu nghịch thiên như vậy thì hắn đương nhiên muốn thu vào tay.
Long Tiêu Diêu cười lạnh một tiếng, cũng không trả lời mà khống chế chín thanh Quy Nguyên Kiếm thuộc tính băng và chín thanh Quy Nguyên Kiếm thuộc tính thủy công kích về phía Phượng Hoàng. Nhưng mà con Phượng Hoàng tuy chỉ là tàn hồn biến thành nhưng điều khiển hỏa diễm vẫn là đặc tính căn nguyên của nó.
Phẩm chất Thần Hỏa của Phượng Hoàng bài danh đệ nhất trong thiên hạ, dù là Thái Dương Thần Hỏa và Nam Minh Ly Hỏa cũng kém hơn đôi chút. Tuy rằng thuộc tính băng và thủy có hiệu quả khắc chế nó nhưng gặp phải Thần Hỏa của Phượng Hoàng vẫn có vẻ bất lực, hơn nữa chín thanh phi kiếm thuộc tính thủy căn bản không thể công kích vào phạm vi hỏa diễm, bản thân ngược lại còn bị hao tổn rất nhiều.
Long Tiêu Diêu lo lắng Phượng Hoàng phá tan pháp trận, Phùng Hướng Huy sẽ nhân cơ hội này bỏ chạy cho nên không hề lưu thủ. Quy Nguyên Kiếm Trận biến thành thế cửu cửu quy nhất! Tám mươi mốt thanh phi kiếm, chín thanh làm một tổ, chín tổ hợp nhất, liên hợp đánh về phía Phượng Hoàng.
Phượng Hoàng tuy rằng do cổ bảo thượng phẩm biến hóa thành nhưng chung quy cũng chỉ dựa vào một lũ tàn hồn mà mất đi bản thể duy trì, năng lượng ẩn chứa bên trong cũng hữu hạn. Mà Quy Nguyên Kiếm trải qua mấy chục năm tu dưỡng, uy lực hiện tại cơ bản hoàn toàn phát huy ra hết.
Phượng Hoàng huyễn hóa ra ở trong công kích của kiếm trận này, hỏa diễm lập tức ảm đạm dần. Thân thể của nó cũng càng lúc càng hư ảo, bộ dáng có chút rất suy yếu.
Phùng Hướng Huy cũng không biết Long Tiêu Diêu điều khiển Quy Nguyên Kiếm Trận khó có thể kéo dài, công kích của Liệt Hỏa Chiến Phủ và Linh Hỏa Kiếm căn bản không có hiệu quả gì, mấu chốt chính là thấy Long Tiêu Diêu có thể điều khiển pháp khí tất cả các thuộc tính, uy lực kiếm trận lại không tầm thường cho nên càng lúc càng kinh hãi.
Khi Phùng Hướng Huy hại người cũng không hề lưu thủ nhưng lại vô cùng để ý tới tính mạng của mình. Lúc này, hắn đã cảm giác được nguy hiểm, trong lòng CŨNG trở nên kinh hoảng, một lòng muốn bài trừ pháp trận trước để có thể bỏ chạy bất cứ lúc nào. Hắn há mồm, hướng về Phượng Hoàng Ngọc Bài phun ra một ngụm tinh huyết. Lập tức, hỏa diễm trên người Phượng Hoàng đại thịnh. Phượng Hoàng CŨNG khôi phục tinh thần, há mồm phun ra một cỗ hỏa diễm mãnh liệt về phía kiếm trận.
Long Tiêu Diêu đương nhiên hiểu được phương thức dùng tinh huyết thôi phát, gia tăng uy lực pháp khí. Phương thức này rất có hiệu quả đối với pháp khí có linh tính. Hắn CŨNG không dám sơ suất, liên tiếp điểm ra, bổ sung chân khí cho phi kiếm. Đồng thời, hắn tế ra Huyền Băng Bàn, bay lên bành trường lên tới đường kính hai thước rồi từ trên không áp xuống Phượng Hoàng. Vô số băng lăng cực lạnh bắn xuống.
Long Tiêu Diêu CŨNG biết Huyền Băng Bàn không thể ngăn cản được Phượng Hoàng lâu, tuy rằng thuộc tính khắc chế nhưng bất kể là phẩm giai hay phẩm chất Thần Hỏa thì Phượng Hoàng đều hơn xa Huyền Băng Bàn. Tuy nhiên, Huyền Băng Bàn chung quy cũng là từ Vạn Niên Huyền Băng luyện thành, thuộc tính băng cực lạnh có thể tiêu hao đại lượng năng lượng Phượng Hoàng. Hắn cũng đã nhìn ra năng lượng của Phượng Hoàng dường như không đủ, chỉ cần tiêu hao năng lượng nó là mấu chốt của thắng bại.
Phùng Hướng Huy cũng hiểu được đạo lý này. Tuy rằng Phượng Hoàng đã hấp thu tinh huyết của hắn nhưng chung quy năng lượng hữu hạn, khó có thể kéo dài. Nhìn thấy hỏa diễm dần tiêu hao, trong lòng hắn không khỏi khẩn trương, vội vàng phun ra hai ngụm tinh huyết, ý đồ lập tức bài trừ kiếm trận và uy hiếp của pháp trận. Phượng Hoàng được tinh huyết phụ trợ, lập tức hỏa diễm quanh thân lại phóng lên cao.
← Ch. 330 | Ch. 332 → |