← Ch.345 | Ch.347 → |
Từ sau khi Long Tiêu Diêu kết anh thành công, nguyên thần và chân nguyên dung hợp hoàn toàn, uy lực của các loại thần thông nắm trong tay cũng tăng lên rất nhiều. Hiện giờ Thanh Ba Công Kích của hắn đã có thể nén ép âm thanh thành tuyến, người ngoài thậm chí không nghe được tiếng gì; mà thần thông Huyễn Vựng của hắn vốn đã vô thanh vô tức, giờ người ngoài căn bản không thể phát hiện ra. Cho nên Bạch Như Ngọc vẫn chưa phát hiện ra hắn đã ra tay công kích.
Trong nháy mắt khi Huyền Băng Châm của Bạch Như Ngọc đâm trong tu sĩ Kim, hàn khí lập tức khiến thân thể hắn hoàn toàn đông lại, bên ngoài thân thể ngưng kết ra một tầng hàn băng màu lam rất dày. Nguyên Anh của hắn cũng không đủ sức để độn ra ngoài cơ thể.
Long Tiêu Diêu vẫn lơ lửng phía sau Bạch Như Ngọc, lúc này thân thể nhoáng lên tới bên cạnh thân thể của Kim tu sĩ, thu toàn bộ pháp khí và ngọc phù của đối phương vào trong nhẫn trữ vật, sau đó duỗi tay bắt lấy thân thể Kim tu sĩ. Nguyên Anh của Kim tu sĩ dù bị vây trong hàn băng nhưng chưa chết. Long Tiêu Diêu liền bắt lấy rồi phong ấn, thu hồi luôn cả thân thể đối phương.
Tiểu gia tộc tu tiên ở phía dưới lúc này vẫn co đầu rút cổ bên trong Pháp trận không dám ra. Long Tiêu Diêu trực tiếp truyền âm nói:
- Kim tu sĩ đã bị chúng ta giết chết, gia tộc của hắn tất nhiên sẽ tới điều tra. Các ngươi khẳng định sẽ bị liên lụy. Ta thấy các ngươi tốt nhất là tranh thủ mà nhanh chóng rời đi đi.
Bạch Như Ngọc lúc này đã triệu hồi pháp khí. Thấy vậy Long Tiêu Diêu nói xong cũng không đợi đối phương trả lời, trực tiếp mang theo Bạch Như Ngọc bay về phía truyền tống trận trên tiểu đảo. Truyền tống trận của Địa Tích Tinh Đảo chỉ có thể truyền tống tới Thiên Tinh Chủ Đạo. Tuy nhiên chủ đảo có truyền tống trận có thể trực tiếp truyền tống tới đất liền. Hai người không dừng lại mà lập tức truyền tống trở về đất.
Tuy rằng Long Tiêu Diêu không biết thực lực của gia tộc Kim tu sĩ nhưng một gia tộc tu tiên có thể nổi danh ở Ngoại Hải thì tất nhiên sẽ có tu sĩ Phi Thăng Kỳ. Hắn không muốn ở Thiên Tinh Hải chờ tu sĩ Phi Thăng Kỳ tới trả thù mình, hơn nữa hiện giờ Bạch Như Ngọc đã bước đầu có năng lực tự bảo vệ, hắn đương nhiên phải đưa Bạch Như Ngọc về đất liền giải quyết hoàn toàn Lĩnh Nam Vạn gia.
Truyền tống quay về vùng duyên hải của Thần Châu đại lục, hai người Long Tiêu Diêu ẩn dưới hình dạng tu sĩ Kim Đan Kỳ, trước tiên ở một phường thị tìm hiểu tình trạng của giới tu tiên sau đó thuê một gian phòng ở phường thị, lấy vật phẩm của Kim tu sĩ ra nghiên cứu.
Kim tu sĩ tu luyện công pháp thuộc tính thủy Địa giai cấp thấp; pháp khí cũng không được Long Tiêu Diêu coi vào đâu; tài liệu đan dược cũng có tác dụng không lớn. Linh thạch cũng có tới mấy chục vạn, Long Tiêu Diêu thật không hiểu tại sao hắn còn muốn vơ vét hai trăm linh thạch phí bảo hộ của tu sĩ khác.
Khiến Long Tiêu Diêu thấy hứng thú là hai ngọc giản cổ, một trong số đó là một bộ công pháp thuộc tính mộc Địa giai trung cấp thượng cổ, cái còn lại là một ngọc giản khiến hắn vô cùng vui mừng, chính là một bộ Thượng cổ Phù Lục Bí Tịch.
Long Tiêu Diêu đã từng thấy uy lực của hai tấm ngọc phù Kim tu sĩ, tất nhiên đã sớm động tâm đối với phù lục thượng cổ. Hắn ở trong kho báu liên minh tại Tây Thổ đại lục đã từng có được một bí tịch phù lục thượng cổ, chẳng qua phù văn thượng cổ so với phù văn của giới tu tiên hiện tại khác biệt quá lớn, lại thiếu tài liệu chế ngọc phù cho nên hắn vẫn không có cơ hội nghiên cứu huyền bí của phù lục thượng cổ.
Nên biết rằng một phần phù văn thượng cổ thần kỳ không những có thể sử dụng để luyện chế phù lục mà cũng có thể vẽ ra để phát huy tác dụng của phù văn. Chẳng qua những loại phù văn này muốn vận dụng cần phải có tu vi Phi Thăng Kỳ trở lên, hơn nữa cần phải nắm giữ huyền bí của phù văn thượng cổ, đồng thời chân khí và thần thức ngoại phóng phải ngưng thực tới cảnh giới hóa hư thành thành thực.
Hiện giờ Long Tiêu Diêu chẳng những có được hai tấm ngọc phù thượng cổ mà còn có Thượng cổ Phù Lục Bí Tịch ghi chép rất tỉ mỉ. Có những thứ này, hắn có thể bước đầu nắm được phù văn thượng cổ, tuy rằng chưa có khả năng hiểu rõ hoàn toàn sự huyền bí trong đó nhưng cũng có lợi không nhỏ. Tuy nhiên văn tự trong bí tịch đều là văn tự cổ, Long Tiêu Diêu tạm thời cũng không có cách nào xem xét.
Long Tiêu Diêu giao ngọc phù không gian màu xám kia cho Bạch Như Ngọc. Uy lực của ngọc phù màu vàng rõ ràng là cường đại hơn, cho dù là Kim tu sĩ cũng không thể phát huy được hiệu quả. Hắn chỉ còn cách tự mình nghiên cứu rõ công hiệu của nó rồi mới nói.
Long Tiêu Diêu ở trong phường thị mấy chục ngày, vẽ rất nhiều Thần phù cao cấp cho Bạch Như Ngọc mang theo làm vật tùy thân, lại luyện chế một trận bàn, trận kỳ của Điên Đảo Ngũ hành Trận và Cửu Khúc Lạc Hồn Trận dành cho tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ trung cấp, trận bàn và trận kỳ loại nhỏ của Điên Đảo Ngũ Hành Trận và Cửu Khúc Mê Hồn Trận giao cho Bạch Như Ngọc.
Long Tiêu Diêu chuẩn bị xong liền cùng Bạch Như Ngọc bay tới cửa sông Hoàng Hà gặp tộc trưởng Kim Lý. Tộc trưởng Kim Lý thấy Kim Xà đã đạt tới cấp bảy thì vui mừng phi thường. Mà lão Bạng và tộc trưởng Điện Man cũng vui vẻ khi thấy tu vi của Kim Xà và Long Tiêu Diêu tăng trưởng.
Long Tiêu Diêu ở lại cửa biển Hoàng Hà ba ngày để Kim Xà đoàn tụ với ba vị tộc trưởng rồi mới cùng Bạch Như Ngọc rời đi. Ba vị tộc trưởng rất quý mến Bạch Như Ngọc, đều đưa lễ vật tới, toàn là những tài liệu quý hiếm ở đáy biển như Thủy Hồn Thảo vạn năm giúp bồi bổ nguyên thần, trân châu và một khối Vạn Trượng Hải Băng Tinh Thạch.
Ba ngày sau Long Tiêu Diêu và Bạch Như Ngọc cáo biệt ba vị tộc trưởng Thủy tộc, trực tiếp bay về Lĩnh Nam. Tuy rằng Vạn gia ở Lĩnh Nam hiện giờ đối với hắn là tồn tại nhỏ bé không đáng kể nhưng sau lưng Vạn gia còn có đại phái tu tiên Thanh Vân Phái, hắn cũng sẽ không có hành động thiếu suy nghĩ, tới phường thị do Vạn gia mở tìm hiểu tin tức, lại phát hiện ra không ngờ phường thị đã đổi chủ.
Long Tiêu Diêu từ trong miệng lái buôn biết được tình huống của Vạn gia Lĩnh Nam, không khỏi cảm khái thế sự khó lường: Từ sau lần Long Tiêu Diêu mang theo Bạch Như Ngọc đi, Thanh Vân Phái sau lưng Vạn gia tuyên bố phong sơn, Vạn gia mất đi chỗ dựa vững chắc, thực lực bản thân giảm mạnh, lập tức trở thành đối tượng của hai gia tộc tu tiên.
Vốn thực lực của hai gia tộc này cũng ngang ngửa với Vạn gia, chỉ thiếu chỗ dựa vững chắc sau lưng nên bị Vạn gia áp chế mà thôi. Hiện giờ nếu Vạn gia đã rơi vào thế hạ phong thì hai nhà nọ tất nhiên không chút lưu tình, lập tức chia cắt tài nguyên của Vạn gia. Phường thị này là một trong số những tài sản bị chia cắt. Mà Vạn gia đã phải nén giận mấy chục năm nay rồi.
Tuy nhiên Thanh Vân Phái mấy năm trước lại khai sơn một lần nữa, vài đệ tử của Vạn gia trong phái này trở về gia tộc, khiến thực lực của Vạn gia gần đây khôi phục dần, nghe nói bắt đầu rục rịch, mặc dù chưa đoạt lại hoàn toàn tài nguyên từ hai gia tộc khác nhưng cũng đã lấy lại được một bộ phận, gia tộc cũng có dấu hiệu huy hoàng trở lại.
Long Tiêu Diêu tất nhiên sẽ chẳng sợ Vạn gia khôi phục. Hắn chỉ hơi khó hiểu là tại sao Thanh Vân Phái lại đột nhiên phong sơn. Đương nhiên hắn sẽ không đoán được là lúc trước vì sao Thanh Vân Phái lại không tra xét quy mô lớn, truy nã hung thủ giết chết hậu nhân của Đại trưởng lão. Hắn vẫn luôn nén lửa giận với Thanh Vân Phái. Việc Trương trưởng lão của Thanh Vân Phái cậy thế mà bức hôn Bạch Như Ngọc hắn vẫn luôn ghi nhớ trong lòng.
Đương nhiên trước mắt Long Tiêu Diêu vẫn chưa có thực lực khiêu chiến Thanh Vân Phái. Tuy nhiên chuyện diệt sát Vạn gia lại là chuyện dễ dàng. Lúc này hắn cùng với Bạch Như Ngọc bay về phía trang viên của Vạn gia Lĩnh Nam.
N
← Ch. 345 | Ch. 347 → |