← Ch.488 | Ch.490 → |
Cường độ nguyên thần của Long Tiêu Diêu hiện giờ đã sớm vượt quá phạm trù của tu sĩ nhân giới. Còn nguyên liệu mà hắn thu lấy chẳng qua chỉ là hồn phách nguyên thần của yêu thú hoặc tu sĩ bậc cao ở nhân giới, không có hiệu quả cũng là phải thôi. Hiện giờ thần thức của hắn đã bao trùm đến hơn hai trăm dặm, đã vượt qua đại tu sĩ hậu kỳ, năng lượng thể không có hiệu quả với hắn thì cũng không có gì phải tiếc nuối.
Hiện giờ thần thức của Long Tiêu Diêu bao trùm trú địa Hắc Thổ Tông, cũng phát hiện trong đại điện xuất hiện hai gã đại tu sĩ. Một lát sau, hai gã đại tu sĩ dẫn theo tám tu sĩ Nguyên Anh bay về phía phường thị.
Long Tiêu Diêu không muốn tổn hại đến người vô tội, vì thế bay ra khỏi phường thị, bay theo hướng ngược lại với Hắc Thổ Tông. Lần này tốc độ phi hành của hắn không nhanh không chậm, chỉ là tốc độ bình thường của tu sĩ Nguyên Anh Kỳ. Hắn không muốn ra tay ở nơi quá gần Hắc Thổ Tông, mà là vẫn bay ra mấy trăm dặm, mới để đối phương đuổi kịp.
Không biết có phải hai gã đại tu sĩ kia bận tâm lệ thường của giới tu tiên cho nên không tùy tiện ra tay, mà không nhanh không chậm đi theo sau lưng tám tu sĩ Nguyên Anh, bày ra tư thế đốc chiến. Chỉ là thần thức của hai người không ngừng tra xét xung quanh, bọn họ vẫn hoài nghi có kẻ địch khác, nếu không thì dựa vào một mình Long Tiêu Diêu, làm sao có thể diệt được bốn tu sĩ Nguyên Anh?
Đương nhiên, điều này chủ yếu là bởi tu vi của hai người là đại tu sĩ cấp một, cấp hai, tự nhiên không nhìn ra được thần thông biến ảo của Long Tiêu Diêu, vẫn nghĩ hắn chỉ là Nguyên Anh tiền kỳ, đương nhiên cho rằng có cao nhân sau lưng hắn ra tay.
Khi đám tu sĩ kia tiếp cận lập tức bao vây Long Tiêu Diêu, trong đó một tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ lớn tiếng quát hỏi:
- Các hạ là người nào, vì sao ra tay giết hại tu sĩ Hắc Thổ Tông ta?
Tu sĩ này e ngại sau lưng Long Tiêu Diêu có thế lực lớn chống đỡ, cho rằng đây là một âm mưu nhắm vào Hắc Thổ Tông. Đương nhiên trong ý thức của bọn họ, tất cả đều là mưu đồ quyền quản lý Hắc Thổ Sâm Lâm.
Long Tiêu Diêu cũng lười nhiều chuyện với đối phương, đồng thời thi triển Thanh Ba công kích cùng thần thông Huyễn Vựng. Đồng thời Chu Thiên Kiếm Trận đánh lên đại tu sĩ cấp hai ở trên; Phục Hổ Tác, Kim Cương Quyển cùng Cửu Thiên Phích Lịch Kiếm thì đánh về phía đại tu sĩ cấp một. Hai người kia cùng đến đây, nhưng hiện giờ lại đứng riêng một bên, cũng không phải hai người quan hệ không tốt, mà là vì đề phòng có kẻ ẩn nấp đánh lén.
Hai tên đại tu sĩ này một lòng lưu ý động tĩnh xung quanh, trong mắt bọn họ thì Long Tiêu Diêu căn bản không đáng để ý, ngược lại kẻ địch đang ẩn nấp mới là nguy hiểm đáng sợ nhất.
Nhưng mà sự tình phát triển nằm ngoài dự liệu của bọn họ, Thanh Ba công kích cùng thần thông Huyễn Vựng làm cho bọn họ không hề chuẩn bị sinh ra hoảng hốt một lát. Nhưng mà, khoảng khắc chóng mặt này bị Long Tiêu Diêu tỉ mỉ khống chế liên tục công kích liền biến thành chí mạng. Khi bọn họ tỉnh táo lại, chỉ hốt hoảng chống đỡ, ngay cả cơ hội bỏ chạy cũng đã mất.
Hai tên đại tu sĩ đã không chịu được như vậy, thì tám tên tu sĩ Nguyên Anh càng không thể chống đỡ Thanh Ba công kích cùng thần thông Huyễn Vựng đả kích, nháy mắt cả tám người trực tiếp rớt khỏi không trung, thân thể bị té gãy xương dập cốt, bị Long Tiêu Diêu bắt lấy toàn bộ Nguyên Anh khi bọn họ còn chưa tỉnh táo lại.
Tỉnh lại trước tiên là đại tu sĩ cấp hai, nguyên thần của hắn ngưng thực, chỉ chớp mắt đã khôi phục bình thường. Khi hắn tỉnh lại thì Chu Thiên Kiếm Trận từ bốn phương tám hướng đánh tới, uy áp kiếm trận cùng cương khí phi kiếm chỉ cách hắn không tới ba thước. Hắn chưa bao giờ gặp qua kiếm trận có uy lực như thế, hơn nữa kiếm trận đã giam cầm không gian, hắn chỉ có thể bối rối gọi ra Tiên bảo Hắc Thạch Tháp thuộc tính thạch, thì ra hắn có thạch linh căn.
Hắn có tư chất rất tốt, lại là thuộc tính linh căn biến dị hiếm lạ, bắt đầu từ Luyện Khí Kỳ đã được môn phái chiếu cố. Nguyên nhân chủ yếu là bởi Hắc Thổ Tông có được mấy món Tiên bảo truyền thừa, trong đó có hai kiện Tiên bảo thuộc tính thạch, cho nên linh căn thuộc tính thạch vẫn luôn được coi trọng ở Hắc Thổ Tông. Hiện giờ đại tu sĩ Hắc Thổ Tông chỉ có hắn là thạch linh căn, cho nên hai kiện Tiên bảo thuộc tính thạch đều được giao cho hắn.
Sau khi dùng thạch tháp màu đen bảo hộ mình, hắn lập tức tế ra Tiên bảo Lưu Tinh, đây là một khối vẫn thạch rơi từ trên trời xuống luyện chế thành, chẳng những bản thân tài liệu ẩn chứa năng lượng ngôi sao có uy lực mạnh mẽ, lại thêm tài liệu có một tia pháp tắc ngôi sao mà tốc độ cực nhanh. Lưu Tinh nhìn không có gì nổi bậc, chỉ là một khối đá đen thui, nháy mắt đã to ra đến cả trượng, tốc độ cực nhanh đập về phía Long Tiêu Diêu.
Long Tiêu Diêu cảm nhận được uy áp truyền ra từ Lưu Tinh, vội triệu hồi Cửu Bảo Phù Đồ bảo vệ mình, đồng thời lấy ra Âm Dương Ngũ Hành Lôi cầu, ngưng kết lôi thuẫn biến ảo chống đỡ hòn đá lớn đập tới.
Tên đại tu sĩ cấp một kia thì choáng váng hơi lâu, khi hắn tỉnh lại thì Cửu Thiên Phích Lịch Kiếm bay tới cách hắn không đủ một thước, hắn vội vàng gọi ra cổ bảo cực phẩm Linh Mộc Thuẫn chặn trước người mình.
Trải qua hơn hai mươi năm này, rốt cuộc Long Tiêu Diêu đào tạo Kiếm Tâm đại thành. Bằng tu vi của hắn hiện giờ vẫn tốn thời gian dài như thế, chủ yếu là bởi linh căn Kiếm Hồn của hắn không được tốt lắm. Nếu tu vi đạt tới Phi Thăng Kỳ, đào tạo phi kiếm là Tiên bảo Cửu Thiên Phích Lịch Kiếm phẩm chất cao cấp, sợ rằng đến bây giờ còn đang cố gắng đại thành Kiếm Đảm.
Sau khi Kiếm Đảm, Kiếm Tâm đại thành, có thể đào tạo Kiếm Hồn. Dùng tinh huyết bản mạng cùng nguyên thần của mình làm hạt giống, dùng Pháp khí phi kiếm là khí cụ, đào tạo ra một cái hồn thể như khí linh. Nhưng hồn thể này không phải tồn tại hoàn toàn độc lập, nó do người tu tiên chia cắt nguyên thần cùng tinh huyết bản mạng làm linh chủng, tương đương với một cái phân thần của tu sĩ, liên hệ chặt chẽ với bản thân, chân chính đạt tới phi kiếm hợp nhất tâm thần, có được trí tuệ của tu sĩ, có thể làm việc độc lập.
Tuy rằng Kiếm Hồn không dễ tu luyện, nhưng linh tính của nó vượt xa khí linh, thậm chí khi người tu tiên tiến vào cảnh giới đại tu sĩ, Kiếm Hồn cũng sẽ nắm giữ lực lượng pháp tắc, lực công kích của phi kiếm tăng mạnh, tốc độ cũng tăng vọt. Tuy rằng phi kiếm không thể thi triển thần thông thuấn di, nhưng mơ hồ có thể vận dụng thần thông gia tốc xấp xỉ Lôi Độn, làm cho tốc độ của phi kiếm tăng lên mấy lần.
Đại tu sĩ kia phát hiện Phích Lịch Kiếm đến liền vội vàng gọi ra Linh Mộc Thuẫn chỉ trong một nhịp thở, căn bản không thể phát huy uy lực mạnh nhất của Linh Mộc Thuần, lập tức bị Phích Lịch Kiếm đánh rơi, trong nháy mắt xuyên thủng thân thể tu sĩ này.
Đại tu sĩ kia đành phải lập tức từ bỏ thân thể, dùng hình thái Nguyên Anh độn ra. Nhưng Nguyên Anh của hắn vừa lúc bị Cửu Thiên Phích Lịch Kiếm bắn ra lôi điện bổ trúng, liền rơi vào trạng thái tê dại, lập tức bị Phục Hổ Tác quấn quanh, trở thành tù binh của Long Tiêu Diêu.
Hắc Thạch Tháp của đại tu sĩ cấp hai kia cũng luyện chế từ khối vẫn thạch của Lưu Tinh, chất liệu cực kỳ chắc chắn, nhưng trong lúc vội vàng chỉ có thể khó khăn ngăn cản công kích của Chu Thiên Kiếm Trận. Còn khối vẫn thạch Lưu Tinh nện lên lôi thuẫn, lôi thuẫn hơi chống đỡ một lát liền tán loạn thành những đốm điện quang, tan ra trong không trung, không thể ngăn cản vẫn thạch đánh tới.
← Ch. 488 | Ch. 490 → |