← Ch.498 | Ch.500 → |
Trường Bạch Kiếm Phái tuy rằng đã thành lập mấy ngàn năm nhưng ban đầu chỉ là Kiếm Tông, về sau vì muốn phát triển thành đại phái nên mới mở rộng các loại tạp học, cuối cùng thành lập các phân điện. Ngoài Kiếm Điện ra thì nổi tiếng nhất chính là Luyện Khí Điện và Đan Điện. Nói chung thì dù là Kiếm tu hay những người tu tiên khác cũng đều không thể thiếu hai loại vật phẩm này.
Trường Bạch Kiếm Phái kém nhất có thể nói là Pháp trận và chế phù. Nhưng hộ phái đại trận của bọn họ cũng là do Trận Điện tạo thành. Cũng không phải là Trận Điện nghiên cứu Pháp trận đã có trình độ nhất định mà là vì Trường Bạch Kiếm Phái vẫn tin rằng tấn công mới là phương pháp phòng ngự tốt nhất, cũng luôn luôn chủ động khuếch trương, căn bản chưa bao giờ nghĩ tới chuyện bị động phòng ngự.
Trường Bạch Kiếm Phái tự đại khiến Long Tiêu Diêu giảm được nhiều công sức. Mà ba đại tu sĩ lưu lại Trường Bạch Kiếm Phái cũng không có Kiếm tu nào. Hoặc nói cách khác, đây là ba đại tu sĩ thực lực kém cỏi nhất Trường Bạch Kiếm Phái. Đại tu sĩ cấp ba là theo đường ngự thú, Thái thượng trưởng lão của Ngự Thú Đại Điện. Hắn có được một con Kim Điêu cấp chín, một con Tuyết Hùng cấp chín và một số lượng lớn Độc Phong nhưng cũng chỉ là Độc Phong cấp bốn đến sáu bình thường mà thôi.
Long Tiêu Diêu hiểu rõ thực lực của Trường Bạch Kiếm Phái xong thì tất nhiên cũng không sợ hãi bọn họ nữa. Tuy nhiên hắn cũng không làm chuyện tốn công sức, chưa giết tu sĩ coi cửa hàng Nguyên Anh Kỳ kia mà chỉ tạm thời phong ấn, tránh để đánh rắn động cỏ. Hắn biến ảo thành bộ dáng tu sĩ kia, bay về cứ địa của Trường Bạch Kiếm Phái.
Thần thông Huyễn Hóa của Long Tiêu Diêu kế thừa của Cửu Vĩ Thiên Hồ đứng đầu về năng lực biến ảo. Thần thức của hắn cường đại, hiện giờ dù là đại tu sĩ cấp bốn cấp năm quan sát gần cũng không thể nhìn ra sơ hở gì. Hiện giờ tu sĩ lưu lại tại Trường Bạch Kiếm Phái tất nhiên càng không thể nhận ra là hắn giả mạo. Long Tiêu Diêu bay tới cứ địa của Trường Bạch Kiếm Phái, trực tiếp tới động phủ cầu kiến tên đại tu sĩ cấp ba kia. Đại tu sĩ cấp ba kia bởi nghiên cứu ngự thú thuật nên vẫn dặn tu sĩ Nguyên Anh Kỳ ở phường thị lưu ý các loại trứng của yêu thú và độc trùng cũng như thức ăn của chúng. Quan hệ của hai người cũng coi như tương đối quen thuộc. Nếu không thì một gã tu sĩ Nguyên Anh Kỳ thật không thể lúc nào cũng bái kiến được đại tu sĩ bên trong môn phái.
Thân phận này mang tới rất nhiều thuận tiện. Chức vị trông coi phường thị này có thể nói là béo bở, chẳng những có thể kiếm được một số vật phẩm, linh căn hiếm có mà còn thông qua việc thu mua các loại vật phẩm mà tạo dựng quan hệ. Vì đều xuất hiện từ lợi ích nên toàn bộ tu sĩ Nguyên Anh Kỳ trở lên ở Trường Bạch Kiếm Phái cũng vẫn luôn muốn giữ quan hệ tốt với tu sĩ kia.
Đại tu sĩ cấp ba kia thấy tu sĩ mà Long Tiêu Diêu giả trang thành thì lập tức liền cho hắn vào động phủ. Vì không để bị người khác thấy bọn họ giao dịch nên đại tu sĩ kia chưa cẩn thận mở cấm chế phòng ngự và ngăn cản nhưng cũng để lại cấm chế ngăn cản thần thức tra xét và cách âm. Điều này khiến Long Tiêu Diêu âm thầm cao hứng.
Tu vi cấp bậc của Long Tiêu Diêu vốn cao hơn đối phương, thần thức lại mạnh hơn đối phương rất nhiều, kẻ có âm mưu thắng người vô tâm, vào lúc đối phương không đề phòng liền đột nhiên thi triển Thanh Ba Công Kích và thần thông Huyễn Vựng. Đại tu sĩ kia bị ngây ngẩn trong thời gian ngắn, lập tức bị hắn dùng Tử Lôi Quyết giết chết.
Sau đó Long Tiêu Diêu lại dùng cách tương tự giết chết hai gã đại tu sĩ khác. Ba gã đại tu sĩ đáng thương, cho tới lúc chết vẫn hồ đồ chẳng biết gì, ngay cả chống đỡ tối thiểu cũng không có, chết dưới đòn đánh lén của hắn.
Giải quyết xong ba gã đại tu sĩ lưu lại Trường Bạch Kiếm Phái, những tu sĩ còn lại tất nhiên đã không còn chút uy hiếp đối với Long Tiêu Diêu. Hắn trước tiên xông thẳng vào đại điện của Trường Bạch Kiếm Phái, giết sạch mấy tu sĩ Nguyên Anh Kỳ lưu lại ở đó, cũng cướp hết toàn bộ vật phẩm lưu trữ của Trường Bạch Kiếm Phái.
Đối với những đệ tử dưới Kim Đan Kỳ thì Long Tiêu Diêu cũng không đuổi tận giết tuyệt mà chỉ đuổi ra khỏi Trường Bạch Kiếm Phái, báo cho mọi người biết nếu có tiếp tục ở lại thì lần sau nhất định sẽ giết không tha, sau đó phóng hỏa đốt sạch nơi này.
Long Tiêu Diêu đương nhiên không để ý tới những tu sĩ cấp thấp kia. Hắn sau khi hành động xong liền lập tức quay trở về phụ cận Hắc Thổ Tông, tiếp tục ẩn dấu chờ cơ hội. Mà phần đông đệ tử Trường Bạch Kiếm Phái sau khi bị trục xuất, đại đa số đều bị cảnh tắm máu kia mà sợ hãi ẩn đi. Một bộ phận đệ tử liền trực tiếp nương tựa ở môn phái khác, chỉ có không tới một phần trăm đệ tử chạy tới Hắc Thổ Sâm Lâm.
Trường Bạch Kiếm Phái đương nhiên rất nhanh nhận được tin tức. Thái thượng Đại trưởng lão lập tức nổi trận lôi đình. Không nói tới chuyện Hắc Thổ Sâm Lâm cuối cùng có thể thu được hay không, tổng bộ của Trường Bạch Kiếm Phái lại bị phá hủy hoàn toàn, chết rất nhiều tu sĩ bậc cao, thực lực mất đi một phần ba, cũng đã mất rất nhiều đệ tử cấp thấp.
Linh khí Trường Bạch Sơn mạch đầy đủ, sản vật phong phú, cũng là một nơi có tài nguyên bậc nhất của giới tu tiên, có không ít môn phái tu tiên đang âm thầm dòm ngó. Trường Bạch Kiếm Phái không có khả năng từ bỏ nơi này. Nhưng đám người bọn họ lúc này lại không đủ người đóng ở đó, các môn phái khác nghe tin sẽ lập tức hành động. Tài nguyên vô chủ, các môn phái khác chiếm trước cũng không phải là chuyện vi phạm quy tắc của giới tu tiên.
Mặc kệ Đại trưởng lão tức giận tới thế nào thì hắn căn bản không thể tìm được tung tích của hung thủ. Cho dù hắn muốn chiến đấu công bằng một trận cũng chẳng có khả năng. Hiện giờ hắn phẫn nộ không để đâu cho hết, lại càng hối hận hơn nhưng cũng cảm thấy bất đắc dĩ, vô cùng bất lực.
Hắn biết hiện giờ thực lực của Trường Bạch Kiếm Phái không còn khả năng tiếp tục chia quân phòng thủ Trường Bạch Sơn mạch nữa. Mà nếu hiện giờ cứ thế trở lại Trường Bạch Sơn mạch thì chẳng những trở thành trò cười cho toàn bộ giới tu tiên mà cũng không có khả năng nhúng vào chuyện ở Hắc Thổ Sâm Lâm nữa. Thực lực nội môn tổn hao nghiêm trọng, hơn nữa còn không biết là Long Tiêu Diêu có tìm tới môn phái trả thù nữa hay không.
Nhưng nếu Trường Bạch Kiếm Phái ở lại Hắc Thổ Sâm Lâm thì Trường Bạch Sơn mạch tất nhiên sẽ bị các phái khác chiếm đoạt. Mà bọn họ nhiều nhất cũng chỉ đoạt được hai phần ba Hắc Thổ Sâm Lâm. Hơn nữa bọn họ làm vậy còn chưa phải danh chính ngôn thuận hoàn toàn. Địch nhân Long Tiêu Diêu còn chưa giải quyết, nếu lại có tổn thất thì chỉ sợ Hắc Thổ Sâm Lâm sẽ lại bị các phái khác chia cắt.
Đại trưởng lão cảm thấy tiến thoái lưỡng nan. Có thể nói là hắn chưa bao giờ hối hận như lúc này. Mà trọng yếu hơn đó là đệ tử nội môn lúc này đã bất an, nhân tài xuống dốc nghiêm trọng, cho dù có vượt qua trận nguy cơ này thì tương lai thực lực của Trường Bạch Kiếm Phái cũng giảm đi. Mà hắn vì thể diện, cuối cùng cắn răng lựa chọn ở lại Hắc Thổ Sâm Lâm, cũng muốn Hắc Thổ Tông phải bồi thường tổn thất cho bọn họ.
Chưa nói tới việc Hắc Thổ Tông và Trường Bạch Kiếm Phái cò kè mặc cả, đối đáp không ngớt ra, tin tức tổng bộ của Trường Bạch Kiếm Phái bị diệt trừ truyền ra khiến toàn bộ giới tu tiên Thần Châu đại lục rung chuyển hoàn toàn. Một tán tu lại dám công khai khiêu chiến Trường Bạch Kiếm Phái, đồng thời đánh một đòn rất nặng vào đại phái tu tiên siêu cấp này. Điều đó khiến người khác không sao tin nổi.
Tuy nhiên nếu chuyện đã xảy ra thì những đại phái siêu cấp khác cũng không thể đứng nhìn Trường Bạch Sơn mạch ngon lành kia, rục rịch hành động. Giới tu tiên Thần Châu bắt đầu chấn động.
---o0o---
← Ch. 498 | Ch. 500 → |