← Ch.507 | Ch.509 → |
Long Tiêu Diêu tuy rằng có được một số bí tịch phù văn thượng cổ, còn chiếm được một vài cái phù lục ngọc phù nhưng chung quy vật thật phù lục quá ít, mà hắn cũng chưa thể luyện chế được bất kỳ phù lục nào có thể chịu nổi phù văn thượng cổ, khuyết thiếu nhận thức tiến thêm một bước đối với phù lục thượng cổ. Hiện giờ gặp cơ hội, hắn đương nhiên phải tham chiếu tấm bia đá tu tập cấm chế và phù văn thượng cổ một chút.
Chiến quả của Long Tiêu Diêu lần này ngược lại rất bình thường, tuy rằng thu nhập bốn kiện Tiên bảo, nhưng chính thức có thể khiến hắn coi trọng chỉ có Cụ Phong Hồ Lô. Linh thạch tuy cũng có không ít nhưng hoàn toàn không tương xứng với một đại phái tu tiên, hẳn là qua nhiều năm chỉ xuất ra không thu vào đã tiêu hao hầu như không còn. Công pháp thì cũng có mấy bộ Địa giai nhưng đối với hắn mà nói cũng chỉ là thương phẩm mà thôi. Duy nhất khiến hắn vừa lòng chính là pháp quyết khống chế cấm chế thượng cổ trên tấm bia đá.
Long Tiêu Diêu ở lại động phủ của Hắc Thổ Tông không được mấy ngày, chuyện hắn hoàn toàn giải quyết và chiếm cứ động phủ Hắc Thổ Tông cũng truyền ra ngoài. Hắn diệt trừ Hắc Thổ Tông khiến rất nhiều đại phái tu tiên vẫn nhòm ngó tài nguyên của Hắc Thổ Sâm Lâm âm thầm cao hứng, nhưng khi biết hắn ở lại Hắc Thổ Tông lập tức liền khiến cho một số người có dụng tâm kín đáo bất mãn.
Đương nhiên, nhìn thấy cảnh ngộ của ba phái Hắc Thổ và Trường Bạch Kiếm Phái, không có mấy môn phái tu tiên lại nhảy ra đối phó với Long Tiêu Diêu. Tuy nhiên những người đó nghĩ ra một biện pháp mượn đao giết người, đưa tin tức hắn ở lại động phủ Hắc Thổ Tông lặng lẽ truyền âm thông báo cho Đại trưởng lão của Trường Bạch Kiếm Phái.
Trường Bạch Kiếm Phái hiện giờ cũng là tình cảnh thê thảm, tuy nhiên Đại trưởng lão có tin tưởng chiến thắng Long Tiêu Diêu, cho nên nơi ở không cần sự bảo hộ của Pháp trận nào, thật ra không có tiêu hao gì quá lớn. Chỉ là những tu sĩ khác của Trường Bạch Kiếm Phái bao gồm mấy đại tu sĩ khác lại đã bị dọa sợ, căn bản không ai dám ra khỏi nơi ở nửa bước. Điều này cũng khiến cho Trường Bạch Kiếm Phái chỉ tồn tại trên danh nghĩa.
Đại trưởng lão của Trường Bạch Kiếm Phái nghiến răng nghiến lợi hy vọng tìm cơ hội quyết tử chiến với Long Tiêu Diêu. Đương nhiên, dựa theo ý tưởng của hắn là một trận chiến giải quyết đối thủ vĩnh viễn. Tự tin của hắn rất có đạo lý. Đầu tiên là thực lực hắn đã không kém đại tu sĩ cấp tám khác, hơn nữa từ lần trước ước chiến Long Tiêu Diêu không dám lộ diện khiến hắn càng tin tưởng vững chắc vào thực lực của mình.
Đại trưởng lão nhận được tin tức Long Tiêu Diêu ở lại trong động phủ trung tâm của Hắc Thổ Tông, lập tức không chút do dự nhanh chóng chạy về phương hướng Hắc Thổ Tông để tránh bị Long Tiêu Diêu rời khỏi nơi đó, lỡ mất cơ hội quyết chiến.
Khi Đại trưởng lão bay đến chỗ cách động phủ hai trăm dặm, hắn không tiếc tiêu hao chân nguyên và thế lực thi triển ra thuấn di cự ly lớn, hai lần thuấn di liền xuất hiện ở trước động phủ, chắn Long Tiêu Diêu ở trong động phủ.
Kỳ thật lúc Đại trưởng lão bay tới cách hơn hai trăm dặm thì Long Tiêu Diêu đã phát hiện đối phương. Hiện giờ mức độ cường đại thần thức của hắn đã không kém gì đại tu sĩ Phi Thăng Kỳ đỉnh, phạm vi thần thức bao trùm đạt tới gần ba trăm dặm. Chỉ là hiện giờ tu vi hắn tăng trưởng, tuy rằng vẫn kém hơn đối thủ hai cấp nhưng tổng hợp phần đông Tiên bảo và thần thông, tự tin sẽ không thua bởi đối thủ. Cho nên, hắn CŨNG tính toán quyết chiến với đối phương.
Đại trưởng lão thuấn di đến ngoài động phủ, nhìn thấy Long Tiêu Diêu đang ở ngoài động phủ nhìn chăm chú vào tấm bia đá, không khỏi mừng rỡ hung tợn nói:
- Tiểu tử, lần này ta xem ngươi còn trốn đi đâu. Ngoan ngoãn nạp mạng, nếu không ta đem ngươi rút hồn luyện phách.
Long Tiêu Diêu căn bản không có ý tứ nhiều lời với đối phương, lập tức phát động Chu Thiên Kiếm Trận, đồng thời vừa ra tay chính là kiếm thế Tinh Thần Nghịch Chuyển có uy lực lớn nhất mà hiện tại hắn nắm giữ.
Đại trưởng lão không nghĩ tới Long Tiêu Diêu lại dẫn đầu động thủ, trong khoảnh khắc Chu Thiên Kiếm Trận hình thành, uy áp và cương khí của kiếm trận đã từ bốn phương tám hướng đánh tới. Hắn lập tức cảm nhận được uy lực cường đại của kiếm trận, không thể tin nói:
- Không có khả năng, ngươi lại cũng là Kiếm tu?
Tu Tiên giới hiện tại đều tu luyện công pháp đơn thuộc tính, chỉ có Kiếm tu mới có thể tu luyện cương khí mà tu sĩ khác căn bản không thể chịu đựng nổi kiếm cương cắn trả. Cho dù là Võ tu, nhiều nhất cũng chỉ tu luyện ra kiếm khí trình độ nhất định. Bởi vậy, nhìn thấy cương khí lăng liệt của kiếm trận, Đại trưởng lão cho rằng Long Tiêu Diêu cũng là một Kiếm tu. Nhưng Kiếm tu không thể điều khiển phi kiếm thuộc tính Lôi. Điều này làm cho hắn không thể hiểu nổi.
Kiếm tu tuy rằng không quá coi trọng phòng ngự nhưng thân là Đại trưởng lão của đại phái tu tiên siêu cấp làm sao không có pháp khí tuyệt hảo. Là Kiếm tu, bản mạng phi kiếm của hắn được đào tạo luyện chế từ nhỏ. Kiếm tu chú ý pháp khí tinh chuyên, loại pháp khí công kích bình thường đều chuyên chú đào tạo bản mạng pháp khí của riêng mình, nhiều nhất tu luyện thêm một bộ kiếm trận. Mà pháp khí phòng ngự cũng chỉ là một tấm thuẫn và một vòng bảo hộ.
Đại trưởng lão là người đứng đầu môn phái, đương nhiên cũng là như thế. Tuy nhiên ngoài bản mạng phi kiếm ra, pháp khí khác của hắn đều là pháp khí truyền thừa của môn phái, phân biệt là Tiên bảo Xích Kim Thuẫn, Lưu Kim Tháp và một bộ bảy thanh Tiên bảo Thất Tinh Kiếm. Cảm thấy uy lực to lớn của kiếm trận, hắn lập tức gọi ra Xích Kim Thuẫn và Lưu Kim Tháp.
Lưu Kim Tháp biến thành một tòa bảo tháp cao hơn trượng kim quang lấp lánh bảo hộ Đại trưởng lão vào trong. Mà Xích Kim Thuẫn thì chắn ở trên đỉnh đầu, giảm bớt áp lực phòng ngự của Lưu Kim Tháp. Đồng thời Đại trưởng lão cũng triển khai phản kích, bản mạng phi kiếm như một tia chớp bay tới đâm vào Long Tiêu Diêu. Thất Tinh Kiếm thì với kiếm trận triển khai công kích từ giữa không trung.
Long Tiêu Diêu cướp một bước ra tay trước, kiếm thế Tinh Thần Nghịch Chuyển của Chu Thiên Kiếm Trận triển khai. Chu Thiên Kiếm Trận thoát thai từ sự vận chuyển của tinh tú, tu tập kiếm trận cần phải lĩnh ngộ thiên đạo sự vận chuyển của tinh tú, mỗi một thanh phi kiếm đối ứng với một vì sao. Mà phi kiếm bình thường thu vào huyệt đạo bản thân bồi dưỡng, ẩn chứa cảnh giới cao nhất Thiên Nhân Hợp Nhất.
Hiện giờ tuy rằng Long Tiêu Diêu còn không làm được Thiên Nhân Hợp Nhất, nhưng sau khi thăng cấp đại tu sĩ cấp năm đã bước đầu nắm giữ sự vận dụng thiên uy. Chu Thiên Kiếm Trận sau khi triển khai, kiếm trận phóng ra thiên uy đương nhiên không thể đánh đồng với uy áp của thiên kiếp nhưng đã có hiệu quả áp chế. Địch nhân lọt vào kiếm trận chẳng những sẽ cảm thấy áp lực cường đại, chân khí vận hành và khí thế đều sẽ bị ảnh hưởng.
Lần này đối mặt cường địch. Long Tiêu Diêu không chút giữ lại, đem hiệu quả thiên uy tận tình phóng thích trong kiếm thế Tinh Thần Nghịch Chuyển. Tinh tú vận hành là quy tắc của thiên đạo, tinh tú nghịch chuyển là chuyện nghịch thiên cỡ nào, uy lực kiếm thế có thể tưởng là biết. Phối hợp với hiệu quả của thiên uy, uy áp với kiếm thế Tinh Thần Nghịch Chuyển kích phát khiến Đại trưởng lão vận hành chân khí cũng xuất hiện dấu hiệu nghịch chuyển.
Chân khí nghịch chuyển đó là pháp môn tự bạo Nguyên Anh. Đại trưởng lão vội khống chế chân khí trong cơ thể vận hành một chu thiên, hóa giải ảnh hưởng của kiếm trận. Tuy nhiên uy áp kiếm trận vẫn đang áp bách không gian như trước, lại thêm cương khí giăng mắc khắp nơi, Lưu Kim Tháp của Đại trưởng lão tức thì kim quang tán loạn biến mất. Lưu Kim Tháp cũng lay động lắc lư trong kiếm trận.
Phản kích của Đại trưởng lão cũng đã triển khai. Bản mạng phi kiếm của hắn như tia chớp đâm thẳng hướng Long Tiêu Diêu. Bản mạng phi kiếm đã sớm kiếm hồn đại thành, phi kiếm phun ra nuốt vào, cương khí sắc bén lại càng đạt tới gần ba thước. Long Tiêu Diêu cũng không dám chậm trễ, lập tức gọi ra Hắc Thạch Tháp và Cửu Bảo Phù Đồ bảo vệ ngoài thân.
← Ch. 507 | Ch. 509 → |