← Ch.548 | Ch.550 → |
Đương nhiên là Long Tiêu Diêu sẽ không ngồi nhìn Kim Long rơi vào nguy hiểm, hắn đã bổ sung năng lượng cho Lưu Tinh, khống chế Lưu Tinh ném về phía Thao Thiết. Cùng lúc đó, con rối Thanh Long cũng xuyên qua Long Tức của Thao Thiết cản trở, lao về phía sau lưng Thao Thiết.
Tuy rằng Thanh Long hiện giờ đã là con rối không có sinh mệnh, nhưng bản thể của nó chính là Long tộc, chẳng những hoàn toàn miễn dịch Long Tức, hơn nữa thân thể xương cốt của nó còn có thể hấp thu một phần Long Tức. Thanh Long xuyên qua Long Tức dù chậm trễ một chút, nhưng thân thể không bị tổn thương gì, thậm chí còn hấp thu một phần năng lượng Long Tức mà khiến con rối trở nên càng cường tráng hơn.
Con rối Thanh Long nhào tới sau lưng Thao Thiết. Thao Thiết lại không chút để ý tới con rối, mà tăng mạnh lực cắn nuốt lốc xoáy, dường như hạ quyết tâm bất chấp mọi giá phải nuốt Kim Long vào bụng. Kỳ thật không phải là Thao Thiết khinh thường công kích của con rối Thanh Long, mà là thiên tính tham ăn của Thao Thiết làm rối. Đối mặt với món ngon Kim Long sắp tới miệng, Thao Thiết thậm chí quên hết tất cả nguy hiểm.
Con rối Thanh Long dùng sừng đánh lên lưng Thao Thiết, tuy rằng thực lực con rối còn xa mới bằng Thao Thiết, nhưng lực phòng ngự của Thao Thiết vốn kém hơn Long tộc, lại bị Chu Thiên Kiếm Trận áp chế, bị sừng rồng va đụng, Thao Thiết lập tức bị đánh bay ra hơn hai thước, trên lưng xuất hiện hai lỗ máu lớn, máu tươi lập tức tràn ra từ vết thương.
Lúc này Kim Long đã bị lốc xoáy cắn nuốt hút tới chỉ cách miệng rộng của Thao Thiết gần ba thước, nhưng mà con rối Thanh Long va đụng đánh gãy lốc xoáy cắn nuốt của Thao Thiết, Kim Long cũng lập tức thoát khỏi lốc xoáy trói buộc. Lúc này Kim Long uốn éo thân hình, dùng sừng mở đường đụng vào bụng Thao Thiết bị Thanh Long đánh bay về phía mình.
Phản ứng của Thao Thiết phải nói là cực nhanh, vốn nó bị Thanh Long đánh bay, thân hình đã có chút không khống chế, nhưng nó vẫn xoay người lại, dùng hai móng đón đỡ sừng của Kim Long. Sừng cùng móng vuốt của Long tộc là vũ khí công kích mạnh nhất, hơn nữa Kim Long vốn là thuộc tính kim có sở trường công kích, làm cho công kích bằng sừng càng thêm lợi hại.
Hai móng của Thao Thiết không phải vuốt rồng, mà càng giống tay người, tính kiên cố còn xa mới sánh với vuốt rồng bằng sừng, đụng vào Kim Long liền nóng rát như bị bẻ gãy. Tuy nhiên, Thao Thiết cũng dựa thế thân thể bay ra sau, tránh khỏi Kim Long va chạm.
Nhưng Thao Thiết bay ra sau, vừa lúc đúng hướng Thanh Long nhào tới cùng Lưu Tinh đập xuống, Thao Thiết rơi vào đường cùng, chỉ có thể dùng Càn Khôn Nhất Chỉ chống đỡ Lưu Tinh, dùng sừng trên đầu đón đỡ con rối Thanh Long.
Càn Khôn Nhất Chỉ vốn là thần thông đánh xa mạnh nhất của Long tộc, nhưng mà dù cho Thao Thiết thừa kế thần thông này, bởi vì không có vuốt rồng chống đỡ mà khiến cho uy lực của nó kém hơn nhiều so với Càn Khôn Nhất Chỉ của Long tộc. Vì Thao Thiết bị kiếm trận áp chế mà thực lực giảm xuống, Càn Khôn Nhất Chỉ chỉ làm trì trệ yếu đi uy lực của Lưu Tinh, nhưng không thể cản được Lưu Tinh tiến tới.
Sừng của Thanh Long hung hăng va chạm vào hai sừng của Thao Thiết, tuy rằng Thanh Long mượn lực bổ nhào xuống đánh vào, nhưng cuối cùng nó là con rối, thực lực kém xa Thao Thiết. Còn may là Thao Thiết đã bị áp chế thực lực, còn vội vàng ứng chiến, cho nên mới chỉ đánh bay Thanh Long ra ngoài, sừng cũng bị lung lay một chút, nhưng không bị đụng đến tan rã.
Thao Thiết đánh bay con rối Thanh Long thì thân thể cũng dừng lại giữa không trung: lúc này Lưu Tinh lao tới nện lên lưng Thao Thiết. Lúc này Lưu Tinh đã tiêu hao quá nửa năng lượng, nhưng vừa lúc nó nện lên vết thương trên lưng Thao Thiết, làm cho Thao Thiết đau đến cả người phát run, rơi xuống phía dưới.
Kim Long bên dưới đã bay lên đụng vào bụng dưới của Thao Thiết, lúc này Chu Thiên Kiếm Trận đã được Long Tiêu Diêu chỉ huy triển khai công kích toàn diện, không chỉ dùng cương khí công kích, mà là bản thể phi kiếm phát động công kích toàn diện.
Tuy rằng cương khí rất sắc bén nhưng còn xa mới bằng lực công kích của bản thể phi kiếm. Chu Thiên Kiếm bay tán loạn từ bốn phương tám hướng thẳng đến Thao Thiết, lúc này Thao Thiết bị thương mà ở trong trạng thái suy yếu, hai móng cũng bị sừng Kim Long chọi cứng va chạm tạm thời mất đi tác dụng, cũng không có sức chống đỡ đông đảo phi kiếm công kích.
Trong nháy mắt, bụng dưới của Thao Thiết bị Kim Long hung hăng đụng vào, bụng dưới đúng là chỗ yếu nhất của nó, liền bị sừng rồng chọc thủng hai cái lỗ lớn. Thân thể nó cùng lúc bị cả trăm thanh phi kiếm đâm trúng, cũng đâm ra mấy chục vết thương trên cơ thể. Tuy rằng mỗi vết thương chỉ sâu nửa tấc, nhưng cả trăm vết thương cũng làm Thao Thiết cực kỳ suy yếu.
Thao Thiết đã cảm thấy sợ hãi, chuyện còn lại liền đơn giản hơn. Thao Thiết bị kiếm trận vây khốn vì giữ mạng mà giao ra một giọt tinh huyết bản mạng, còn Long Tiêu Diêu cũng không muốn thay đổi trật tự vốn có của không gian hồng hoang, thả Thao Thiết rời đi. Tuy rằng Thao Thiết cực kỳ hung hãn nhưng thần thông cắn nuốt không thể truyền thừa cho nhân loại, cuối cùng hắn chỉ thu tinh huyết bản mạng của Thao Thiết vào huyệt đạo bình thường.
Thao Thiết là vua của yêu thú không gian hồng hoang, cũng là yêu thú hung hãn nhất trong mảnh không gian này. Chỉ là nó đụng phải Long Tiêu Diêu, gần như tất cả thần thông truyền thừa của Long tộc đều không có tác dụng gì, lại gặp phải Chu Thiên Kiếm Trận mạnh mẽ, còn thêm Kim Long cùng con rối Thanh Long phụ trợ, đương nhiên Thao Thiết không chiếm được tiện nghi gì.
Thao Thiết cũng không phải đối thủ, các yêu thú khác trong không gian hồng hoang lại càng không phải đối thủ của Long Tiêu Diêu. Hắn ở lại không gian hồng hoang hơn năm năm, trước sau thu lấy một trăm hai mươi tám loại hồn phách, tinh huyết bản mạng của yêu thú hồng hoang. Trong đó huyệt Phong Trì hấp thu hồn phách Hấp Huyết Biên Bức, thừa kế Siêu Thanh Ba công kích; huyệt Tam Âm Giao hấp thu tinh huyết Đại Đại Thử(chuột túi) thượng cổ, thừa kế Thần Hành Thuật súc địa thành thốn; còn huyệt Nhân Nghênh hấp thu tinh huyết Sơn Tiêu, kế thừa thần thông cường tráng, có thể tăng lực phòng ngự thêm ba mươi phần trăm.
Hiện giờ trước sau Long Tiêu Diêu đã thu tinh huyết, hồn phách yêu thú kích hoạt được một trăm năm mươi chín huyệt đạo Phi Thăng Kỳ, còn thiếu tám huyệt đạo, trong đó bao gồm chủ huyệt Quyết Âm Du, hắn có thể đạt tới cảnh giới Phi Thăng Kỳ đại viên mãn. Nhưng mà hắn tìm tòi ở không gian hồng hoang hơn ba tháng, lại không phát hiện được giống yêu thú mới, hắn đành phải rời khỏi mảnh không gian này, chỉ có thể đi Ngoại Hải tìm kiếm tám loại yêu thú còn lại.
Long Tiêu Diêu rất thuận lợi thông qua truyền tống trận trở về động phủ ngầm của Đại Vu Thần, hắn thu hồi Phệ Linh Trùng trông coi động phủ. Hắn cũng không phá hoại Pháp trận truyền tống kia, mà để lại lưu cơ duyên cho người đời sau.
Trước tiên Long Tiêu Diêu quay trở về phường thị Vương gia, hắn là đại tu sĩ cấp chín, đã sớm thành tồn tại vô địch ở giới này, không cần phải biến ảo ẩn nấp. Hắn gặp lại Bạch Như Ngọc ở động phủ phường thị Vương gia, cũng không nóng lòng đi Ngoại Hải. Hắn biết không lâu sau mình sẽ tìm kiếm con đường phi thăng thượng giới, cho nên hy vọng có thể ở chung với Bạch Như Ngọc một ít thời gian.
Vì thế, Long Tiêu Diêu cùng Bạch Như Ngọc đi Cực Bắc đại lục, không phải là muốn khiêu chiến tu sĩ Cực Bắc, mà là vì Băng Phong đại lục có thể hỗ trợ Bạch Như Ngọc lĩnh ngộ đạo cảnh.
---o0o---
← Ch. 548 | Ch. 550 → |