← Ch.168 | Ch.170 → |
- Tư tưởng lớn?
Trong mắt Diệp Vi Ny thoáng chút ý cười, dịu dàng nói với giọng du dương:
- Chúng ta có nên đi săn bắt ma thú để kiếm tiền hay không?
Lăng Tiêu lắc đầu cười khẽ, mình còn đang tránh né ma thú có thực lực, cũng không nên đi săn bắt ma thú có thực lực. Cho nên, muốn dựa vào việc săn bắt ma thú để lấy tinh hạch đổi ra kim tệ, trước mắt đó chỉ có thể là trò cười.
- Nàng hẳn còn nhớ rõ, ta đã nhờ Isa giúp đỡ bán ra những viên Dưỡng Nhan đan chứ?
Ánh mắt Lăng Tiêu có chút sáng lên nói:
- Vào ngày Lễ hội Bạo Viêm Sư Vương, Isa đã cho Vương hậu một viên, bà liền dùng ngay, sau một canh giờ, tắm rửa thay quần áo đi ra, mọi người ở đó gần như kinh ngạc đến ngây người!
- Huynh không nói, muội gần như cũng quên rồi. Chúng ta còn có con đường kiếm tiền này nữa chứ.
Diệp Vi Ny thản nhiên cười, chuyện này nàng đương nhiên cũng biết được. Isa gởi thư nàng cũng có xem qua, theo chữ viết trên thư, nàng cũng nhìn ra được sự hưng phấn của Isa, thậm chí thành công vượt qua sự tưởng tượng của mọi người!
Quay trở lại ngày Lễ hội Bạo Viêm Sư Vương trong hoàng cung Nhã Lan, thủ đô Lam Nguyệt, đối với biến hóa to lớn đang phát sinh trên người thê tử của mình, Quốc vương bệ hạ đầu tiên là không tin, tiếp theo đó là kinh ngạc, cuối cùng chính là mừng như điên! Nói thẳng ra, đây là một lễ vật tốt nhất mà ông nhận được trong ngày lễ cuồng hoan!
Không có gì khiến cho lão quốc vương hài lòng bằng việc nhìn thấy thê tử của mình khôi phục dung nhan trẻ đẹp!
Cho nên, bằng viên đan dược này, lúc này ông phong cho Isa một danh hiệu thừa kế nam tước! Hơn nữa, ông còn hứa, sau này cho dù bất kể con của Isa là nam hay nữ, đều có thể kế thừa danh hiệu quý tộc!
Ở đế quốc không phải là không có phụ nữ là quý tộc, nhưng điều đó hết sức ít! Hơn nữa đã qua vài năm rồi mới sắc phong một phụ nữ quý tộc mới! Isa chỉ bằng vào loại đan dược cực phẩm này lại có thể giành được danh hiệu do chính miệng quốc vương bệ hạ sắc phong, có người thậm chí còn có ý kiến so sánh nàng với gã Lăng Tiêu có vận may vô cùng tốt trước kia!
Hơn nữa tiếp theo đó, vận may của Isa còn nhiều hơn Lăng Tiêu ba phần!
Bởi vì gia tộc Isa... Là gia tộc quyền thế có truyền thống kinh doanh, thân phận và địa vị thương nhân của nàng vẫn luôn bí mật, muốn đạt được danh hiệu quý tộc còn khó hơn lên trời! Đây là qui tắc tàn khốc của các gia đình quý tộc. Bất luận ngươi có bao nhiêu tiền, ở trong mắt quý tộc cũng chỉ là gã nhà giàu mới nổi. Luận về vị trí xã hội, một tên nam tước không có đất phong, thực quyền, tài phú, giá trị con người cự phú, còn mạnh hơn nhiều so với vô số thương nhân!
Không phải ai cũng có tư cách trở thành Quý tộc.
Không nói đến những thứ Isa đạt được, loại thuốc được chính miệng quốc vương bệ hạ xưng là thần dược "Dưỡng Nhan đan" đã bị tất cả quý tộc ngày đó có tư cách đến xung quanh quốc vương mãnh liệt chú ý! Bởi vì chính miệng Isa nói ra, ba ngày sau, nàng dự định mỗi một tháng chỉ bán ra năm mươi viên!
Lập tức, những vương công quý tộc này đều điên lên, gia tộc Isa nháy mắt cũng bị tất cả các thế lực chú ý.
Từ một gia tộc rất có danh tiếng trong việc kinh doanh nhưng chưa bao giờ được các quý tộc mở mắt xem trọng, ngay bây giờ bỗng biến thành một gia tộc cho dù là đại công tước cao nhất cũng muốn đích thân tới cửa bái phỏng, nói năng còn có vẻ vô cùng khách khí. Chênh lệch trong đó chỉ có người trong cuộc mới có thể hiểu được.
Gia tộc Isa nương nhờ một cô bé cũng thành công tiến vào tầng lớp quý tộc!
Lập tức, Isa phát ra thông báo, một viện Dưỡng Nhan đan trị giá năm vạn kim tệ! Hơn nữa, mặc kệ là ai nếu muốn mua thì phải trực tiếp trả tiền!
Một viên năm vạn kim tệ, đối với tính hao phí của đan dược này mà nói, tuyệt đối là giá trên trời. Tuy nhiên giá cả này căn bản chẳng đáng gì đối với đám quý tộc lớn đang gần như điên cuồng vì nó. Thậm chí có những siêu cấp quý tộc có tiền cũng đẩy giá lên để quyết mua bằng được, sau đó làm cho bên ngoài nổi lên một trận trào nước miếng.
Cứ như thế Dưỡng Nhan đan bị nâng giá trực tiếp lên đến hai mươi vạn một viên!
Đối mặt với loại tình huống này, Isa cũng không thể đoán trước. Cho dù nàng thông qua gia tộc phát ra thông báo, nói rằng loại đan dược này nên dùng nửa năm một lần, mới có thể đạt tới hiệu quả thanh xuân mãi mãi nhưng đám quý tộc này đã mất đi lý trí, đâu có quản tới loại đan dược này dùng một lần trong thời gian bao lâu. Nam nhân quan tâm nhất có lẽ là quyền lực, cho nên chỉ cần trong tay nắm giữ quyền lực, cho dù hai bên tóc đều bạc trắng, bọn họ cũng sẽ không để ý! Mà nữ nhân thì không giống như vậy, nếu như có một loại đan dược có thể làm cho các nàng duy trì tuổi trẻ mãi mãi thì đừng nói là năm vạn kim tệ một viên, cho dù là năm mươi vạn kim tệ một viên, cũng tuyệt đối sẽ có người bỏ tiền ra mua!
Trên thế giới này người nghèo thì rất nhiều, nhưng kẻ có tiền còn nhiều hơn!
Những nhà quyền thế siêu cấp đã trải qua việc phát triển hơn ngàn năm, tài sản mà họ tích lũy làm cho người ta không thể nào tưởng tượng được!
Đối mặt với loại tình huống này, một nhà quyền thế ỏ Đế quốc Lam Nguyệt, Hoàng Phủ gia tộc, trực tiếp tìm tới gia tộc Isa. Tên đầy đủ của Isa tên là Cam Đạo Phu. Cho nên, gia tộc Isa chính là gia tộc Cam Đạo Phu. Ở trong lĩnh vực kinh doanh, hai nhà vừa là đối thủ cạnh tranh, vừa là cùng chung hợp tác, quan hệ nhiều năm như vậy vẫn được duy trì rất tốt. Đối mặt với việc gia tộc cùng nghề đột nhiên biến thành quý tộc, tộc trưởng hiện tại Hoàng Phủ Thương Nhiên của gia tộc Hoàng Phủ, cũng chính là phụ thân của Hoàng Phủ Nguyệt, trong lòng cũng hâm mộ, muốn đưa ra ý định hợp tác.
Mạc Tây Cam Đạo Phu, gia gia của Isa tỏ vẻ mình cũng không thể làm chủ, chuyện này phải cần cháu gái của mình gật đầu. Isa cho rằng việc lợi dụng lực ảnh hưởng to lớn của phòng đấu giá gia tộc Hoàng Phủ, không những có thể đem Dưỡng Nhan đan ra bán đấu giá với giá rất cao, thậm chí còn có thể khuếch tán lực ảnh hưởng vang đến tầng lớp phú thương!
Kỳ thật giống như gia tộc Hoàng Phủ, như Tạ gia của Tạ Hiểu Yên... Còn có rất nhiều phú thương lớn, về mặt địa vị tuy rằng chênh lệch với quý tộc như trời và đất, nhưng về tài lực tuyệt đối được xưng giàu có hơn cả quốc gia!
Chuyện tốt như vậy, nếu chỉ nhằm vào sự tiêu thụ của quý tộc, như thế nào có thể biến ích lợi thành lớn nhất chứ? Isa vui vẻ đồng ý tự mình trao đổi chuyện này với Hoàng Phủ Thương Nhiên.
Nàng nhận lời giao cho phòng đấu giá mỗi tháng năm mươi viên đan dược, để bọn họ toàn quyền đại diện cho nàng trong công việc bán đấu giá Dưỡng Nhan đan!
Đến thời điểm bỏ qua phí thủ tục, Hoàng Phủ Thương Nhiên tổ chức gia tộc thương nghị, mà toàn bộ phiếu đều thông qua nghị quyết không thu bất kì phí thủ tục gì!
Nói đùa sao, cơ hội làm giàu vô tiền khoáng hậu cho gia tộc như thế này, cho dù cho bọn họ bỏ tiền ra để mua còn chẳng dám mơ, sao có thể đòi tiền cơ chứ?
Cho nên, về mặt tin tức, Isa nói với Lăng Tiêu với vẻ hài hước, tiếp theo chuyện này, không ngờ hai đại gia tộc phục vụ cho một người là Lăng Tiêu!
Đúng vậy, hai gia tộc chỉ có được danh tiếng. Lợi ích... Đều bị một mình Lăng Tiêu giành được.
Bởi vì Isa đã sớm nói, nàng chỉ muốn dựa vào chuyện này để nắm thật chặc thân phận người thứ nhất thừa kế gia tộc là đủ rồi, về phần tiền tài, nàng muốn nhiều thêm sao? Huống chi, người đó chính là người nàng thích!
Năm con Én theo lịch của đế quốc, phòng đấu giá của gia tộc Hoàng Phủ ở đế đô lại mở cửa đón khách, chật ních người tới! Thậm chí một vé cũng khó cầu! Những người ở chung quanh lại được mở rộng tầm mắt.
Vô số những quý tộc thường ngày không bao giờ thấy mặt giờ cũng chen chúc tới, thậm chí... còn có cả những quý tộc ở các vùng chung quanh, không biết bằng cách nào mà cũng nhận được được tin tức, đến đế đô Lam Nguyệt tụ hội.
Gia tộc Hoàng Phủ có được thanh danh, cũng đồng thời gánh chịu cả áp lực vốn thuộc về gia tộc Cam Đạo Phu. Số người tìm Hoàng Phủ Thương Nhiên mỗi ngày nhiều vô kể. Mới đầu, cho dù chỉ là một nam tước, Hoàng Phủ Thương Nhiên đều tự mình nghênh đón để duy trì lễ tiết, rồi sau đó cho dù là hầu tước mà muốn gặp mặt hay đại thương nhân với "thân phận thấp kém" đều phải tiến hành hẹn trước. Không có biện pháp, trong đế quốc Lam Nguyệt khổng lồ này, các loại cấp bậc công tước sẽ không ít hơn ngàn người! Càng không nói ở phía trên công tước hay là Vương hầu và người trong Hoàng tộc. Ai cũng muốn lợi dụng đặc quyền của mình để đặt mua trước loại đan dược cực phẩm này.
Áp lực mua quá lớn cũng khiến cho Hoàng Phủ Thương Nhiên lại tìm đến Isa, hy vọng nàng có thể đưa nhiều đan dược ra hơn một ít, mở thêm hội đấu giá!
Tuy nhiên ông lại bị Isa cự tuyệt, ai cũng hiểu được đạo lý của hiếm là của quý! Điều này đâu cần phải suy nghĩ nhiều mới có thể hiểu?
Những đám quý tộc tìm đến gia tộc Hoàng Phủ chắc hẳn đều cho rằng loại đan dược cực phẩm này khẳng định còn có rất nhiều trong tay họ! Mà với việc đám phú hào nâng giá lên ào ào thế này, cuối cùng chỉ có thể tiện nghi cho người nắm giữ đan dược!
Quý tộc có tiền, không có nghĩa là họ cũng làm loạn. Tuy rằng đám phu nhân muốn đan dược này không có lý trí gì, nhưng người bỏ tiền ra mua vẫn rất có lý trí.
Cuối cùng Hoàng Phủ Thương Nhiên rơi vào đường cùng, đành phải sửa lại quy tắc, đây cũng là chuyện chưa từng có trong phòng bán đấu giá của gia tộc Hoàng Phủ, quy tắc quy định, năm mươi viên đan dược, một nửa có thể cho quý tộc cạnh tranh, một nửa thì ai cũng có thể mua!
Sau đó mọi người mới chịu bỏ qua, không tới quầy rầy ông nữa! Lúc này, nhìn chung cũng có chút thanh tịnh, tuy rằng đám phú thương kia bất mãn gia tộc Hoàng Phủ thực hiện chuyện này, tuy nhiên cũng chỉ có thể tỏ vẻ thông cảm. Dù sao, quý tộc mới là nơi nắm giữ quốc gia thực sự. Nếu như thực sự chọc giận bọn họ, toàn bộ thương nhân đều lật nhào hết! Những người thuộc tầng lớp quý tộc tuy rằng còn có chút bất mãn, nhưng họ cũng biết, điều này đã là kết quả tốt nhất rồi! Bản thân sau lưng của rất nhiều gia tộc thương nhân, đều được các quý tộc lớn chống đỡ.
Giữa thương nhân và quý tộc còn có hơn một loại quan hệ ỷ lại nhau, mà không phải đối lập.
Gia tộc Hoàng Phủ đồng thời dùng toàn bộ lực lượng võ giả cao cấp của gia tộc, tiến hành bảo vệ những viên đan dược.
Thậm chí ngay cả bốn gã võ giả cao cấp vẫn luôn bảo vệ ở bên người Hoàng Phủ Nguyệt ở phía nam, cũng bị gọi về hai người!
Hoàng Phủ Nguyệt cũng chưa biết chủ nhân của đan dược kia chính là Lăng Tiêu. Nàng vẫn còn đang oán giận trước mặt Diệp tử và Lăng Tiêu, nói chủ nhân của đan dược kia rất bí ẩn, Dưỡng Nhan đan chỉ có thể duy trì trong nửa năm mà lại bán đắt tiền như thế! Nếu không nàng cũng muốn dùng nó lâu dài.
Diệp tử cười trộm, cười hì hì nói:
- Cô phải gả cho lĩnh chủ đại nhân, không chừng còn có thể được dùng lâu dài.
Hoàng Phủ Nguyệt liền giở giọng khinh khỉnh nói:
- Lĩnh chủ đại nhân của các ngươi còn đang cần một đống tiền kìa. Hiện tại hắn cũng chỉ là một kẻ nghèo hèn thôi. Hơn nữa, những người đàn bà bên người hắn cũng đã quá nhiều, ta cũng không thể tụ lại vui chơi cùng các nàng được!
Hiển nhiên, Hoàng Phủ Nguyệt cũng cho rằng Phong Linh, đến bây giờ vẫn còn ở trong tử tước phủ, cũng là nữ nhân của Lăng Tiêu.
← Ch. 168 | Ch. 170 → |