Vay nóng Tinvay

Truyện:Ngạo Kiếm Lăng Vân - Chương 399

Ngạo Kiếm Lăng Vân
Trọn bộ 764 chương
Chương 399: Bùng nổ (p1)
0.00
(0 votes)


Chương (1-764)

Siêu sale Shopee


- Ha ha, ha ha!

Gã Kiếm Tôn bậc sáu đang giữ cô gái bỗng nhiên cười rộ lên:

- Lăng Tiêu, cô bé này là người ngươi để ý sao? Ngươi bảo ta thả, chẳng lẽ ta sẽ thả? Ha ha ha, ta càng muốn bóp chết nàng, ngươi có thương tâm không? Tuy nhiên ngươi không cần gấp, sau khi bóp chết nàng, liền đến lượt ngươi thôi! Ha ha... Ha ha ha!

Gã Kiếm Tôn bậc sáu nói xong, không để cho Lăng Tiêu có chút cơ hội, khuôn mặt lạnh lẽo, mắt lộ hung quang, cầm lấy cổ cô gái... dụng lực bẻ ngang.

- Rắc...

Âm thanh xương cốt vỡ vụn xiết vào lòng Lăng Tiêu.

Tâm của hắn nháy mắt đã bị phá nát.

- Không!...

Lăng Tiêu giống như một con dã thú điên cuồng, cổ họng lập tức phát ra một tiếng rống kinh thiên.

Khuôn mặt tuyệt mỹ của tiểu nha đầu cố gắng nặn ra một nụ cười, cấp cho ca ca xem, vĩnh viễn là hình ảnh không sợ hãi. Tuy nhiên khóe mắt của tiểu nha đầu vẫn ứa một giọt nước mắt nhưng thủy chung vẫn không chảy xuống.

- Ca ca. Thực xin lỗi, tiểu muội còn chưa kịp nói cho huynh, trong lòng tiểu muội rất thích ca ca, muốn sau này sẽ được gả cho ca ca...

- Bọn họ nói, tiểu muội đã tìm được nam nhân tốt, kỳ thật... tiểu muội nghe xong những lời này, tuy rằng rất thẹn thùng, nhưng rất ngọt ngào! Chỉ có điều ca ca không phải là người thường, tiểu muội chỉ là cô bé sơn dã, sợ rằng không xứng với ca ca...

Rồi giống như một đóa hoa bị bão táp tàn sát bừa bãi, không còn sức sống, vô lực bay theo gió, cuối cùng rơi trên mặt đất. Đóa hoa tinh thuần trong khoảnh khắc đã bị vùi dập trong bùn đen.

Một cô bé có váy dài trắng nõn, một cô bé có ánh mắt tinh thuần...

- Nha đầu, ca ca còn chưa kịp nói chuyện với muội mà!

- Ca ca đáp ứng với muội, sẽ đưa muội đi khỏi nơi nghèo đói này!

- Ca ca sẽ dạy muội biết chữ đọc sách, bảo bọc muội cả đời.

- Ca ca còn...

- A!!

Lăng Tiêu như một con đỗ quyên (chim cuốc đó mà) thét lên một tiếng bi thiết.

Đến một đứa nhỏ cũng không thể bảo hộ, một lời hứa hẹn đơn giản nhất cũng không thể hoàn thành... Ta còn có thể coi là người tu chân không? Ta tu luyện trường sinh mà làm gì? Ta còn là một nam nhân không?

Viên tinh thạch tâm vô cùng trân quí mà toàn bộ Ma giới chỉ có ba khối, dù xuất hiện bên trong Thánh Vực, cũng sẽ bị vô số người tranh cướp, chợt theo tay Lăng Tiêu bắn nhanh ra. Linh hồn của cô bé vừa mới thoát ra liền cảm thấy đang được một cỗ lực lượng ấm áp bao quanh, đồng thời bốn phương tám hướng truyền đến âm thanh của ca ca.

Đúng vậy. Thật sự là thanh âm của ca ca! Linh hồn cô bé vui mừng phát hiện, lực lượng ấm áp đó đang bao quanh mình, tựa như mẹ mình đang ôm ấp!

Đã thật nhiều năm chưa từng có loại cảm giác này!

Linh hồn cô bé phiêu diêu trên không trung, bỗng nhiên có cảm giác muốn khóc, nhưng không có biện pháp làm chảy ra một giọt lệ nào, trong lòng cực kỳ bi ai, khiến cho quanh mình tràn ngập một bầu không khí đau thương.

- Nha đầu đừng sợ! Có ca ca ở đây, không sợ phải trải qua vạn kiếp Luân Hồi, muội vĩnh viễn sẽ không bị lạc! Ta dùng tinh thạch tâm bao bọc thần hồn, luyện muội thành tiên thiên linh thể, sẽ dạy muội một thiên công pháp, khắc sâu trong linh hồn muội. Hãy nhớ kỹ, nhất định phải chuyên cần tu luyện, công pháp kia muội mỗi ngày đều phải minh tưởng ít nhất một lần... Nhất định phải nhớ kỹ, nhà của ca ca ở Đế quốc Lam Nguyệt...

Nghe được những lời này, linh hồn bi thương và sợ hãi của cô bé đã dần dần bình tĩnh trở lại, nàng tuy không lý giải được việc diễn ra trước mắt, nhưng đối với nàng lời của ca ca chính là chân lý.

Lúc này, linh hồn cô bé nhìn thấy mình đang từ từ rời khỏi núi lớn, kiến thức này quá mới mẻ, lần đầu tiên nàng được trải qua!

Linh hồn cô bé thậm chí có chút tò mò nhìn xuống, trên mặt đất cái cô bé mặc quần trắng kia không phải chính là chính mình sao? Ca ca mua váy cho, mình vẫn chưa kịp mặc... Một lực hút thật lớn, trong giây lát dắt linh hồn cô bé, đem nàng hoàn toàn tiến vào không trung!

Trong không trung, viên tinh thạch tâm bùng lên sáng chói, rồi chợt biến mất!

Hết thảy các điều này đều phát sinh chỉ trong một ánh chớp. Gã Kiếm Tôn bậc sáu của Âu Dương gia tộc không ngờ vì một cô bé sơn giả mà Lăng Tiêu có thể nổi điên, bộc phát ra một luồng khí thế làm cho bọn chúng phát run.

Nhưng... Cho dù hắn rất lợi hại, thì hết thảy mọi việc cũng đã xong!

Đúng vậy, Âu Dương gia có hơn mười Kiếm Tôn bậc sáu, căn bản sẽ không để cho Lăng Tiêu có cơ hội trốn chạy lần thứ hai!

Lăng Tiêu nhảy lên không trung, thu liễm toàn bộ khí thế quay về trong cơ thể!

Lúc này, mấy gã Kiếm Tôn bậc sáu của Âu Dương gia tộc đều giật mình. Có thể bộc phát ra khí thế toàn thân đã tính là có bản lĩnh đối mặt hơn mười cường giả cảnh giới Kiếm Tôn bậc sáu. Còn có thể thu liễm khí thế toàn thân trở về thì không phải là người bình thường nữa rồi!

Điều này giống như kẻ tiểu nhược gặp phải người hùng mạnh. Hoặc là sợ tới mức cả người xụi lơ giống như lúc ở sơn thôn nhìn thấy Lăng Tiêu biểu hiện uy thế. Hoặc là bộc phát dũng khí, giống như người bệnh tâm thần xông lên tìm cái chết. Biểu hiện của Lăng Tiêu bây giờ, đã vượt qua phạm vi này, đây là một loại nội liễm trầm ổn và bình tĩnh.

- Giết hắn!

Gã Kiếm Tôn bậc sáu của Âu Dương gia tộc đã giết cô bé gái có cảm giác lành lạnh sợ hãi như có một con độc xà đang nhìn thẳng vào mình.

Loại cảm giác này thời thiếu niên cũng chưa từng gặp phải, huống chi, hắn hiện có thân phận là người thủ hộ, tương lai có thể vững vàng tiến vào Thánh Vực! Trước đây hắn chưa từng để người trong thế tục giới vào mắt.

Cho nên, đối mặt với một thanh niên nhân loại bình thường, lại sinh ra một loại tâm lý sợ hãi, khiến hắn căn bản không thể chấp nhận được!

Lúc này, bên cạnh Lăng Tiêu đột nhiên xuất hiện thêm một người, làm cho sắc mặt bọn Âu Dương gia tộc chợt đại biến!

Người này đã khắc sâu ấn tượng trong lòng bọn hắn.

Người này chính là thanh niên Ma tộc, người đã suýt nữa lật tung toàn bộ trận doanh của người thủ hộ Tây đại lục.

Làm sao hắn lại có thể xuất hiện ở đây được?

- Lăng Tiêu, ngươi thật là lớn mật! Không ngờ lại cấu kết với Ma tộc! Chúng ta chẳng những sẽ giết ngươi, mà còn công bố hành vi này của ngươi, khiến cho thế nhân được biết, ngươi phản bội nhân loại, cấu kết với Ma tộc! Tư Không gia tộc ủng hộ ngươi cũng sẽ bị liên lụy! Ha ha, lão Tam, ngươi đi trước đi, truyền tin tức này ra ngoài, từ nay về sau, người của Thục Sơn kiếm phái đi lại trong thế gian sẽ bị giết không tha!

Gã Kiếm Tôn bậc sáu của Âu Dương gia tộc đã giết cô bé gái, đồng tử co rút, cao giọng hò hét.

- Kim Hổ, thay ta bắt lấy tên gào to nhất! còn lại... để ta!

Thanh âm Lăng Tiêu giống như xuyên thấu qua hàn băng ngàn năm vọng lại, làm cho người ta lạnh run.

Kim Hổ vẫn ở trong Hàm Hàn bảo đỉnh. Hắn không biết đã xảy ra sự tình gì, nhìn thấy Lăng Tiêu bị vây quanh, Kim Hổ trong lòng hưng phấn, hắn chết, mình không phải sẽ được tự do sao? Muốn ta giúp ngươi giết bọn chúng, hừ, đừng có mộng tưởng!

Hắn không biết rằng Lăng Tiêu căn bản là không có ý tứ muốn hắn hỗ trợ, bắt lấy người kia mà ngược lại muốn nói: ta sẽ lưu lại một người sống, còn lại toàn bộ giết chết hết!

Kim Hổ tuy không biết chuyện gì đã xảy ra, nhưng nhìn thấy cô bé áo trắng bị hương tiêu ngọc vẫn (ngọc nát hương tan), lại nhìn thấy toàn thân Lăng Tiêu giống như một ngọn núi lửa, bất cứ lúc nào đều mới có thể bộc phát ra làm cho người ta sợ hãi, có thể nóng chảy hết thảy dung nham!

Kim Hổ liền gật gật đầu, sau đó liếc mắt nhìn tên Kiếm Tôn bậc sáu của Âu Dương gia tộc, bàn tay vận lực, hư không một trảo, một cây trường thương ngăm đen xuất hiện ở trong tay, đầu thương lay động, trong mắt hiện lên một hào quang màu lam, khóe miệng có chút tà mị, rồi ném trường thương đi với tốc độ không thể tin nổi. Trường thương kéo theo một làn khói đen ở phía sau, rồi xuyên qua ngực tên Kiếm Tôn bậc sáu đang bay lên trời chuẩn bị rời đi!

Tên Kiếm Tôn bậc sáu trước khi chết tru lên một tiếng cực kỳ thê lương, trên người khói đen bao phủ! Bị vương giả huyết thống Ma tộc lấy vũ khí bản mạng công kích, ngay cả linh hồn cũng bị thiêu đốt, đúng là không có thống khổ nào bằng!

Ha, ha, ngươi nợ ta một món nhân tình rồi đó!

Kim Hổ nhìn Lăng Tiêu nhe răng cười, sau đó đánh về phía Gã Kiếm Tôn bậc sáu của Âu Dương gia, mặc dù không có bộc phát khí thế mạnh mẽ, nhưng làm cho người ta cảm giác thấy như mãnh hổ xuống núi, không lực lượng nào sánh kịp!

Gã Kiếm Tôn bậc sáu của Âu Dương gia hoảng sợ lùi nhanh về phía sau đến mấy ngàn thước, đồng thời rống giận hét:

- Giết chết Lăng Tiêu...

Hai mắt Lăng Tiêu bắn ra hai đạo tinh quang, Yêu Huyết Hồng Liên kiếm trong tay bộc phát ra một đạo kiếm khí đỏ rực. Cả người bộc phát khí thế cực kỳ bi ai, quét qua toàn bộ không trung, bao vây toàn bộ bọn cường giả cảnh giới Kiếm Tôn của Âu Dương gia tộc!

- Muốn chết!

- Sát!

- "Nộ hải cuồng lan"

- "Nộ hải cuồng lan"

Bọn cường giả cảnh giới Kiếm Tôn của Âu Dương gia tộc, lúc này không như ong vỡ tổ lấy kiếm kỹ mạnh nhất đánh úp về phía Lăng Tiêu, mà phân làm năm người một tổ, sau khi tổ này cùng đánh ra, liền thối lui, đồng thời một tổ năm người khác lại xông lên đánh!

Lại vì phòng ngừa Lăng Tiêu lại lần nữa trốn thoát, còn có ba người phân biệt đứng ở ba phương hướng, hình thành một vòng vây hình tam giác, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào hành động của Lăng Tiêu!

Trên người Lăng Tiêu bao trùm một cổ lực lượng cực kỳ bi ai, chứa đựng cảm xúc thê lương vô tận, đưa tất cả mọi cường giả của Âu Dương gia tộc vào một thế giới đầy ảo ảnh, làm cho chúng như đang ở trong một vòng Luân Hồi.

Mà Lăng Tiêu... Chính là trung tâm của vòng Luân Hồi đó!

Bọn Kiếm Tôn của Âu Dương gia tộc nhất tề phát ra "Nộ hải cuồng lan" làm cho không gian trở nên vặn vẹo, bỗng nhiên chiêu thức này trở nên chậm lại, và càng ngày càng chậm.

Trong mắt người ngoài như đang xem những thước phim quay chậm.

Giống như là đang giật dây rối gỗ.

Thật sự hoạt kê!

Toàn bộ không gian, đột nhiên biến thành nồng đậm tử khí! Khắp nơi không còn chút sức sống, như là toàn bộ thế giới đều bị tiêu diệt, tất cả vạn vật đều không tồn tại.

- Chết đi!

Lăng Tiêu lúc này như một pho tượng vô cùng cao lớn, như thần linh, đầu đội trời chân đạp đất!

Trong miệng thốt ra hai chữ, giống như ngôn ngữ bình thường, nghe dịu dàng êm ái, thậm chí không có chút lực lượng nào, nhưng vang vào trong tai bọn Kiếm Tôn của Âu Dương gia tộc lại như một tiếng sấm sét!

Lấy Lăng Tiêu làm trung tâm, một vầng sáng màu đỏ phát ra, tạo thành một quầng sáng mãnh liệt, nhanh chóng lan ra bốn phương tám hướng.

Cùng lúc có vô số tia sáng từ trên trời, như thiên thạch giáng xuống, không ngừng lóe sáng trong phạm vi ánh sáng khuếch tán.

Ngang, dọc bốn phía...

Trong phạm vi đã được thiết lập, toàn bộ bị công kích.

Kim Hổ vừa mới hoàn toàn chế trụ gã Kiếm Tôn bậc sáu của Âu Dương gia tộc trong tay, nhìn thấy một màn này, cực kỳ sợ hãi nhìn Lăng Tiêu. Rốt cục hắn đã hiểu được vì sao Lăng Tiêu không cần hắn hỗ trợ.

Không biết đây là lực lượng gì mà khủng bố như thế!

Kim Hổ không kịp nghĩ nhiều, vội cầm gã Kiếm Tôn bậc sáu của Âu Dương gia tộc trong tay, giống như chó nhà có tang, không còn có nửa điểm tôn nghiêm và phong độ của Ma tộc vương giả huyết mạch, hoảng sợ chạy trốn, nhanh như điện.

Tất cả Kiếm Tôn bậc sáu của Âu Dương gia tộc ở trong trận lúc này đều vô cùng hoảng sợ.

Bọn họ đang đắc ý với chiêu "Nộ hải cuồng lan" do năm tên Kiếm Tôn bậc sáu cảnh giới đỉnh phong cùng hợp kích, đủ làm cho không gian vặn vẹo, thì không ngờ đã bị vầng sáng màu đỏ tươi vừa phát ra cuốn trở về. Năm tên Kiếm Tôn bậc sáu, giống như tiểu thuyền bị sóng lớn cắn nuốt, thân thể nháy mắt bị lực lượng vô cùng to lớn này đánh cho tan nát!


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-764)