← Ch.0612 | Ch.0614 → |
Cái này, sắc mặt lão nhân có chút khó coi, hắn xem như đã nhìn ra tiểu tử trẻ tuổi này từ đầu tới cuối căn bản không để hắn vào trong mắt.
Ngay từ đầu không biểu hiện ra cái gì, đó là bởi vì người ta cảm thấy không oán không cừu với hắn. Nhưng hiện tại, theo thiếu nữ váy vàng nói không ngờ lại dõng dạc nói muốn giết mình?
Lão nhân không kìm nổi cười lạnh:
- Thật tốt, tính tình của ngươi càng lúc càng giống với người năm đó bị ta luyện thành cặn bã.
Lúc này, đám người bên ngoài tới đây có không ít nhân vật tiền bối.
Thậm chí còn có cả trường lão Vương Thông của Tây Hải phái cũng tới.
Không có biện pháp, bọn họ là chủ nhà, nếu Thẩm Tinh Tuyết xảy ra chuyện gì ở trong này, như vậy Tây Hải phái bên này khẳng định không thể trốn tránh trách nhiệm.
Người của Phi Tiên rốt cục cũng xuất hiện, nhưng cũng không tới gần Thẩm Tinh Tuyết, nhưng thật ra tất cả nữ đệ tử của Phi Tiên đều đi tới bảo hộ Thẩm Tinh Tuyết ở bên trong.
Điều này làm cho tâm tình của Sở Mặc hơi tốt lên, tốt xấu gì trong Phi Tiên cũng không phải tất cả mọi người đều như nhau.
Hoa Tiểu Nha cũng tới, trái phải sáng ngời trực tiếp chui vào, nhìn thoáng qua lão nhân kia, trực tiếp cau mày nói:
- Lão nhân, ngươi không phải người tốt!
Tất cả mọi người đều sửng sốt, có người biết rõ chuyện vẻ mặt không biết nói gì, trong lòng tự nhủ không biết còn tưởng rằng vị này là người của Phiêu Diêu cung...
Lúc này Vương Thông mang theo một đám người, tách mọi người ra đi tới nhìn Hoàng Họa nói:
- Hoàng cô nương biết vị tiền bối này?
- Tiền bối? Dựa vào hắn sao?
Hoàng Họa lạnh lùng nói một câu.
Vương Thông nói:
- Vậy cô nương có thể nói... rốt cục giữa các ngươi có ân oán gì?
Vương Thông kiên trì hỏi.
Không có cách nào, hắn thật sự không dám đi hỏi lão già này. Hắn ngay cả lão già này vì sao xuất hiện ở nơi này cũng không biết.
Cái này thật ra cũng không kỳ quái, mỗi một lần đại hội Tông Môn đều có một số người không mời mà tới.
Bất quá vị lần này quả thật có chút trâu bò. Một thân khí thế căn bản làm cho người ta không dám tới gần.
Trong đám người cũng có người nói:
- Đúng vậy, Hoàng cô nương, ngươi biết người này nhưng chúng ta không biết. Ngươi cũng phải cho chúng ta biết hắn là ai chứ?
- Hắn không phải là người tốt.
Lúc này Hoa Tiểu Nha đột nhiên mở miệng, lại nói:
- Trên người của hắn tràn đầy hơi thở dâm tà, người này.... Người này....
Gương mặt trắng nõn của Hoa Tiểu Nha khẽ đỏ lên, hơi ngượng ngùng nói tiếp, dù sao cũng là hoàng hoa khuê nữ, nói chuyện dù không có đầu óc nhưng cũng không phải cái gì cũng có thể nói ra.
Nhưng mọi người đều nghe rõ, lại tập trung ánh mắt ở trên người lão già này.
Lão nhân nhìn thoáng qua Hoa Tiểu Nha, có chút tiếc hận:
- Thật sự là một nụ mầm tốt! Chỉ tiếc mang không đi...
- Tình ma, coi như ngươi biết điều, bằng không hôm nay cho dù liều mạng cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi.
Theo đạo thanh âm này, Hoa Tam Nương và trượng phu của nàng Hạ Phong cũng lảo đảo đi tới.
Vẫn là một thân quần áo vải bông, nhìn qua không có chút nào thu hút.
Nhưng vào lúc này cũng không có bất kỳ ai dám coi thường họ.
Cao nhân nha!
Tình ma cười lạnh vài tiếng:
- Nếu như tổ sư gia của các ngươi tới nói ra lời này còn có thể chấp nhận, các ngươi... là không được!
Nói xong ánh mắt của Tình ma nhìn về phía mấy trưởng lão của Phi Tiên:
- Các ngươi có rắm muốn thả sao? Nếu không có thì lão tử phải dẫn người đi!
Sắc mặt mấy vị trưởng lão bên Phi Tiên hết sức khó coi, trong đó có một lão bà nhìn Tình ma nói:
- Lớn mật!
- Ha ha, từ trước tới nay lá gan của lão tử đều rất lớn!
Tình ma hừ lạnh một tiếng.
Lúc này trong đám người đột nhiên có người hô lớn:
- Ta biết hắn là ai rồi!
Lúc này mọi người đều nhìn về phía người nói chuyện kia, đó là một lão già trên 80 tuổi, có người nhận ra thân phận của hắn, hạ giọng nói:
- Người này tới từ đại lục Bạch Hổ, tên là Dương Kỳ, là một lão tiền bối thật sự.
- Vậy ai? Ngài mau nói đi.
- Đúng vậy, nói đi.
Đám người xem náo nhiệt hiện tại cũng không biết rõ lão nhân đột nhiên xuất hiện trong này rốt cục là người ra sao.
Ánh mắt lạnh lẽo của Tình ma nhìn về phía lão già trên 80 tuổi gọi là Dương Kỳ kia, Dương Kỳ lại như không phát hiện ra, lớn tiếng nói:
- Hai trăm năm trước người này vô cùng nổi danh, chẳng qua là khác một cái tên, tên là...
Phốc!
Lão già Dương Kỳ trên 80 tuổi nói xong, mi tâm đột nhiên xuất hiện một điểm đỏ, sau đó điểm đỏ kia nhanh chóng phình to, máu tươi ồ ồ chảy ra.
Bùm một tiếng té trên mặt đất.
Khí tuyệt bỏ mình tại chỗ!
Ầm!
Những người vây quanh bỗng chốc tản ra, cái này là bị dọa sợ.
Mang theo ánh mắt hoảng sợ nhìn về phía Tình ma.
Người vây xem nhiều như vậy, không ngờ không có mấy người thấy rõ ràng Tình ma rốt cục xuất thủ như thế nào. Nhưng trừ hắn ra, nơi này làm sao có thể có người thứ hai âm thầm ra tay?
Vị lão bà Phi Tiên lúc này đột nhiên như nhớ tới cái gì, thất thanh nói:
- Ngươi là Hồng Trần lão quỷ!
Những lời này vừa ra, những người ở đây có một phần ba người sắc mặt đại biến, không ngừng lùi về phía sau.
Người không biết chút gì cả cũng bị phản ứng của những người này hù sợ, cùng lùi về phía sau.
Đến cuối cùng, giữa sân chỉ còn lại có vài người.
Tình ma, Thẩm Tinh Tuyết, Diệu Nhất Nương, Hoàng Họa, Hoa Tiểu Nha, Hoa Tam Nương, Hạ Phong và Sở Mặc.
Ngay cả Vương Thông cũng mang sắc mặt hoảng sợ lui về phía sau rất xa, ánh mắt nhìn về phía Tình ma tràn ngập cảnh giác.
- Ha ha, rốt cục không ai biết ta là ai sao? Vậy hiện tại còn có ai muốn ngăn cản ta mang người này đi không?
Tình ma dùng sức bẻ bẻ cổ, trong con ngươi lộ ra hào quang khát máu, không hề che dấu cái gì.
Trong đám người có người hạ giọng nói:
- Hồng Trần lão quỷ thành danh hơn mấy trăm năm, vô cùng thần bí, không có ai biết hắn tới từ đâu, là một cao thủ luyện đan, đồng thời cũng là một cao thủ dùng độc, nghe nói từng giết hạ một tòa thành có trên trăm vạn người! Tính tình tàn bạo hống hách, ham vui nữ sắc, nữ nhân bị hắn nhìn trúng không ai có thể tránh được. Hơn hai trăm năm trước hắn khiến cho nhiều người tức giận, bị tứ đại phát và rất nhiều cao thủ trong chốn giang hồ vây công, sau khi trọng thương liền biến mất không thấy nữ, rất nhiều người đều cho là hắn chết rồi, không nghĩ tới... lại vẫn sống ở trên đời này. Hắn tự xưng là Tình Ma... vì tình nhập ma. Nhưng người trong giang hô cũng xưng hắn là Hồng Trần lão quỷ!
← Ch. 0612 | Ch. 0614 → |