← Ch.1065 | Ch.1067 → |
Sở Mặc đứng bên xem bĩu môi, hắn nhìn gia chủ Bình gia đứng bên:
- Đây chính là phong thái của gia tộc hào môn và đại phái đẳng cấp của Linh Giới sao? Mọi người đều vậy à?
Gia chủ Bình gia hơi ngại ngùng cười:
- Binh bất yếm trá (chiến tranh không ngại việc dối lừa nhau)... Binh bất yếm tra mà!
Sở Mặc thất vọng, hắn dường như có những nhìn nhận khác về những khuôn mặt mồm mép vô sỉ của các đại nhân vật này. Đây quả là điều khiến nhận thức của Sở Mặc nảy sinh toàn những điều mới mẻ về đại nhân vật trong giới tu hành.
Bởi vì cho dù là ở Nhân Giới, những trận đấu giữa mấy hào môn quý tộc cũng khó mà xuất hiện tiết mục xoay ngược một cách ngoạn mục thế này. Không những chỉ là lúc lâm trận phản chiến khiến người ta kinh ngạc, mà còn là giữa các đại nhân vật tự mình ra trận, lừa bịp người khác tới mức quá chân thực, biểu cảm khuôn mặt vô cùng sắc nét tỉ mỉ, ngay cả Sở Mặc lúc bấy giờ cũng xém chút tin vào lời của Đông Phương Trường Thắng.
Gia chủ Bình gia ngẫm nghĩ hồi lâu, rầu rĩ nói với Sở Mặc:
- Mặc dù đều được coi là đẳng cấp, nhưng trên thực tế, có mấy nhà nào mà không muốn được coi là duy nhất...
Sở Mặc đột nhiên hiểu ra.
Nói cho cùng ngoại trừ Bình gia ra, mấy gia tộc này có lẽ đều không coi mình là kẻ địch thực sự của họ, thậm chí có thể ngay cả Bình gia... lúc đó cũng không coi hắn là kẻ địch thực sự!
Đại địch trong mắt bọn họ chỉ có lẫn nhau! Cho nên, một khi xuất hiện cơ hội tiêu diệt được đối phương, chả ai lại bỏ qua cả!
Điều này không liên quan gì tới chiến lực của Sở Mặc, không coi Sở Mặc là kẻ địch thực sự không có nghĩa bọn họ coi thường Sở Mặc. Mà bởi vì Sở Mặc chỉ là khách qua đường ở Linh Giới, sớm muộn cũng rời đi!
Cho dù Sở Mặc có lập ra một đại thế lực ở Linh Giới, nhưng muốn thực sự trỗi dậy, trong mắt bọn họ ít nhất cũng cần tới mấy trăm, ngàn năm, thậm chí mấy ngàn năm. Điều này bọn họ thực sự không để ý tới!
Toàn bộ Linh Giới rộng lớn vô cùng, gia tộc lớn bé nhiều không kể xiết, trước khi thực sự trỗi dậy, thì sẽ không được các thế lực đẳng cấp quá mức chú ý tới.
Một điểm nữa chính là có ví dụ của Bình gia bày ra trước mắt, trong lòng bọn họ thật ra không phải vô cùng sợ hãi Sở Mặc.
Bởi họ cảm thấy chỉ cần tìm đúng điểm yếu của Sở Mặc... Đó chính là bản chất Sở Mặc không quá tàn nhẫn!
Đừng thấy việc Sở Mặc tiêu diệt Độc Cô Sơn khiến thiên hạ khiếp sợ mà đánh giá. Nhưng trong mắt những đại thế lực này, chỉ cần trước mặt Sở Mặc chịu cúi đầu chịu thua, vậy thì kết quả sẽ không quá tồi tệ! Bởi vì mối thù duy nhất giữa họ và Sở Mặc chính là vì bọn họ đã từng muốn san bằng Cẩm Tú Thành! Nhưng cuối cùng đã thất bại!
Chỉ cần cam đoan về sau tuyệt đối không tái phạm, vậy thì ân oán giữa hai bên thực sự sẽ được hoá giải.
Sở Mặc chẳng phải chỉ là muốn ra oai, muốn khiến cho tất cả tu sỹ trong Linh Giới sau này không dám tìm hắn gây sự, không dám động chạm tới thế lực sau lưng hắn?
Hắn đã làm được!
Hắn ta danh chấn thiên hạ!
Từ Âu Dương gia tới Bình gia, rồi lại Độc Cô Sơn, hắn đã hoàn toàn chấn áp được tất cả mọi người trong Linh Giới! Vậy là đủ rồi!
Những thế lực chúng ta còn lại, vào thời điểm mấu chốt, chọn lựa giống Bình gia quỳ gối xin tha, hứa rằng sau này không tái phạm nữa. Giết người chẳng qua là khiến đầu rơi trên đất, hắn làm gì được nữa?
Điều này chính Sở Mặc cũng không thể phủ nhận, nếu những thế lực này đều làm được như vậy, thế thì hắn sẽ không cứng nhắc mà giết sạch bọn họ.
Có lúc phải mạnh mẽ, nhưng quá mạnh bạo sẽ đem lại tác dụng phụ.
Nói cho cùng hắn vẫn phải rời khỏi Linh Giới. Cho nên chuyến này hắn chỉ cần lập uy!
Chỉ cần đạt tới mục đích tạo uy thế là đủ rồi, còn về quá trình như thế nào, thật sự không phải vấn đề cốt lõi nhất.
Cho nên nói rằng người thông minh trên đời này thực ra rất nhiều, trong lòng các đại nhân vật đó còn sâu sắc hơn Sở Mặc nhiều!
Hồ gia kỳ thực cũng không ngốc nghếch, chỉ là bọn họ phán đoán tình huống sai lầm, người nói chuyện của Hồ gia là Hồ Bá Đạo cũng không vô liêm sĩ như mấy nhà khác, lại thêm tin tức không chuẩn, họ không ngờ rằng Chung gia và Bình gia sớm đã câu kết ngầm. Cho nên mới bị ăn một cú đau như vậy.
Sở Mặc mặc dù đã nghĩ kỹ mọi việc, nhưng về việc mấy đại thế lực đẳng cấp này lợi dụng hắn để gây ra việc này, trong lòng hắn vẫn vô cùng khó chịu.
Không ai thích bị lợi dụng hết!
Gia chủ Bình gia trầm giọng nói:
- Bình gia kiên trì đứng bên công tử!
Thật ra hắn có giải thích hay không thì với Sở Mặc cũng vậy, tuy nhiên việc Bình gia dám sả thân lúc hắn gặp nguy hiểm, mối ân tình này hắn nhận rồi, e là dù họ có ý lợi dụng hắn, Sở Mặc cũng đành không làm quá được!
Bốn thế lực đẳng cấp giờ đã đành thành một vòng, hoàn toàn trở nên hỗn chiến!
Sở Mặc là người trong cuộc, lúc này lại chả hề hấn gì, hắn chỉ việc đứng đó quan sát náo nhiệt.
Lúc này, Sở Mặc đột nhiên nghĩ tới một việc, hắn liếc mắt nhìn gia chủ Bình gia:
- Những người hôm nay tới đây, thật sự là toàn bộ lực lượng tinh nhuệ của các thế lực cấp cao của các người sao?
Mỗi nhà đều như đã hẹn trước, hơn bốn ngan, không tới năm ngàn người.
Trong số những người này, đại đa số đều là tu sỹ Kim Đan kỳ Điên Phong, hơn nữa tuổi tác cũng không nhỏ. Mỗi tu sỹ Nguyên Anh của các nhà đều khoảng bốn, năm trăm người, chiếm khoảng một phần mười lực lượng tổng thể.
Lực lượng này đương nhiên đã rất hùng mạnh, nhưng Sở Mặc lại có cảm giác đây dường như không phải toàn bộ lực lượng tinh nhuệ của những thế lực này.
Theo như sức mạnh của những gia tộc, môn phái này, mỗi nhà tìm ra hơn ngàn tu sỹ Nguyên Anh cũng không phải chuyện khó.
Gia chủ Bình gia khẽ mỉm cười:
- Đương nhiên không phải toàn bộ lực lượng rồi.
Nói xong, hắn nhìn Sở Mặc vẻ thâm ý sâu xa:
- Công tử dựa vào sức một mình đã tiêu diệt cả Độc Cô Sơn, quả là vô cùng hùng mạnh. Nhưng công tử thật sự cảm thấy tất cả đệ tử của Độc Cô Sơn... đều chết sạch rồi sao?
- Vậy thì không thể nào.
Sở Mặc lắc đầu, họ cũng không phải không tỉnh táo.
Một đại phái đẳng cấp trong Linh Giới chiếm cứ sông núi trong phạm vị mấy trăm vạn dặm, những người có liên quan tới họ nào phải chỉ có mấy tỷ người? Trong đó những tu sỹ lớn nhỏ ít nhất cũng phải có hơn mấy ngàn vạn người!
Cho dù hắn có phá huỷ cả tổ đình của Độc Cô Sơn, giết hết đám tinh nhuệ, nhưng tuyệt đối không thể chém tận giết tuyệt tất cả đệ tử của Độc Cô Sơn.
← Ch. 1065 | Ch. 1067 → |