← Ch.1174 | Ch.1176 → |
Giống như từng đám mây đen lại gần........
Bọn tu sĩ đánh giết tới này vốn đã bị sự hung hãn của Sở Mặc dọa sợ, không nghĩ tới phía sau còn có điều đáng sợ hơn!
Nữ tử váy lam giống tiên nữ kia trên người quấn quanh từng đạo hắc khí, ảnh hưởng tới toàn bộ một mảnh thiên địa, mãnh liệt sôi trào mà tới, lây dính trên người bọn họ, không ngờ có thể dễ dàng ảnh hưởng tới tinh thần của bọn họ.
Ngay cả tu sĩ Phi Thăng Kỳ đều cảm giác được từng đợt mê muội, lực lượng trong thân thể giống như bị phong ấn, hoặc như là bị lâu nhiễm độc khủng bố, lực lượng bị giảm xuống hai đến ba tầng!
- Không nên để bị hắc khí kia lây dính!
Có tu sĩ trừng lớn mắt giận dữ hét:
- Hắc khí kia có độc...
Phốc!
Khi đang nói chuyện, một ánh đao ngang trời quét qua, giống như trên bầu trời sáng lên một đạo cầu vồng.
Vô cùng đẹp mắt!
Lạnh lùng diễm lệ dị thường!
Đầu của người tu sĩ vừa nói bay lên cao, máu nóng xông lên trời.
- Giết nữ nhân kia trước!
- Giết Sở Mặc trước!
Trong khoảng khắc bọn tu sĩ xông lại.... liền sinh ra ý kiến khác nhau.
Bởi vì hai người kia thật sự quá kinh khủng!
Bất kể là người nào.... tất cả đều khiến bọn họ cảm giác cả người phát lạnh! Ngay thời điểm bọn hắn có chút mờ mịt không biết nên tập trung công kích ai trước, Sở Mặc cùng Kỳ Tiêu Vũ lại không hề nhàn hạ!
Thủ đoạn công kích của Kỳ Tiêu Vũ vô cùng linh hoạt, sắc bén, Thánh Khí Hắc Ám trong tay không ngừng tỏa ra hào quang hắc sắc.
Hào quang hắc sắc mỗi khi lóe ra một lần sẽ hóa thành một đạo công kích vô cùng sắc bén, linh hoạt. Có thể dễ dàng mở ra hư không trước mắt, gần như là trong giây lát liền trảm tới trước mặt những tu sĩ kia.
Thánh Khí Hắc Ám vượt qua hư không đánh tới.
Thí Thiên đao trảm cầu vồng!
Hai loại hào quang hòa lẫn trong hư không, dưới uy áp của mây đen, dùng một loại tốc độ không thể tin nổi thu gặt lấy tính mạng của con người.
Tất cả mọi người đều biết Sở Mặc đáng sợ, đều biết người trẻ tuổi danh chấn tam giới Thiên Tiên linh không đơn giản như vậy. Nhưng không có ai cho rằng hắn đã cường đại tới trình độ này!
Hắn mới phi thăng tới Tiên giới không lâu!
Tính toán lại... mới chỉ có một năm!
Cho dù hắn nâng cao cảnh giới nhanh thế nào thì hiện tại cũng chỉ có thể là Luyện Thần Kỳ!
Một tu sĩ Luyện Thần kỳ, cho dù chiến lực của hắn mạnh mẽ thế nào... có năng lực cường đại ra sao? Tối đa cũng có thể chỉ đánh ra mười tỷ cân lực lượng! Nhưng một tu sĩ Đại Thừa kỳ, tùy tiện đánh ra một kích cũng có thể đánh ra trăm tỷ cân lực lượng! Một tu sĩ Phi Thăng kỳ tùy tiện đánh ra một kích chính là ngàn tỷ cân!
Chênh lệch gấp trăm lần... khiến các tu sĩ đều không tin đám người như bọn họ không phải là đối thủ của Sở Mặc.
Nhất là thời điểm Sở Mặc vừa mới phi thăng tới Tiên giới, bị người của Độc Cô Sơn bao vây chặn đánh, chật vật chạy trốn... chuyện này hiện giờ ai ai cũng biết. Làm sao chỉ chớp mắt, công phu của hắn... lại có thể hùng mạnh tới mức này chứ?
Cái này không có đạo lý!
Nhưng mà đáng sợ hơn còn ở phía sau!
Nữ tử váy lam này từ đâu chui ra? Nàng là ai? Tại sao nàng phải trợ giúp Sở Mặc?
Những thứ này đều không trọng yếu, quan trọng là... nàng sao cũng cường đại như vậy?
- Nữ nhân này là Ma tộc! Các ngươi nhìn hắc khí trên người nàng kia! Các ngươi nhìn mắt của nàng...
Một tu sĩ chỉ vào Kỳ Tiêu Vũ lớn tiếng gầm thét.
Nhưng lời còn chưa nói hết đã bị một đạo kiếm khí của Kỳ Tiêu Vũ đâm xuyên qua mi tâm, thanh âm đột nhiên im bặt, sinh mạng... cũng đi tới cuối.
- Khẩn trương gọi trợ giúp!
- Chúng ta cần trợ giúp!
- Khẩn trương nói với mọi người... ma đầu Sở Mặc, còn có thêm một yêu nữ... ở nơi này!
Đại lượng tu sĩ điên cuồng rống giận.
Đồng thời một ít tu sĩ Phi Thăng kỳ không bị hắc khí lây dính rốt cục bắt đầu điên cuồng phản kích.
Chiến đấu giữa các tu sĩ cường đại, hoặc là thế lực ngang nhau... chiến đấu sẽ là một quá trình vô cùng dài; hoặc là.... Chênh lệch quá xa, khả năng trong nháy mắt liền kết thúc.
Hiện giờ trận chiến đấu này chính là trận chiến đấu chênh lệch cách xa!
Một ít tu sĩ Phục gia nằm mơ cũng không nghĩ tới, bọn họ trong cuộc chiến đấu chênh lệch cách xa này... lại là bên yếu thế!
Đám người kia tổng cộng có mười sau người, ngoại trừ năm tu sĩ Đại Thừa kỳ hậu kỳ ra, còn lại mười một người đều là đại tu sĩ Phi Thăng kỳ!
Bọn họ từng nngười không phải đều trải qua trăm trận chiến, nhưng tuyệt đối cũng không phải loại người một chút kinh nghiệm chiến đấu đều không có. Nhưng ngay lúc này, đối mặt với một nam một nữ này, lại giống như đối mặt với thiên quân vạn mã. Gần như mọi người đều phát lạnh trong lòng, sắp đánh mất dũng khí chống cự!
Quá hùng mạnh!
Bọn họ cho tới bây giờ đều chưa từng gặp qua bất kỳ một cặp nam nữ giống thế này, gần như hoàn toàn vượt qua cảnh giới vốn có của hai người, có thể phát huy ra chiến lực làm cho bọn họ ngay cả một chiêu cũng không thể tiếp được!
Sở Mặc tức giận!
Kỳ Tiêu Vũ lại càng thêm phẫn nộ!
Nàng còn chưa nhảy múa xong!
Tinh linh một đời một thế chỉ nhảy múa cho người mình thích xem. Nhưng Kỳ Tiêu Vũ còn có một câu chưa nói, chính là, một Tinh Linh cả đời chỉ biết nhảy loại vũ đạo này.
Vũ đạo kia... là dùng đề cầu ái!
Nhưng lại bị bọn ruồi bọ chán ghét này làm hỏng!
Cho nên trong lòng của Kỳ Tiêu Vũ còn căm hận đám người kia hơn Sở Mặc!
Nếu đã lựa chọn rơi vào hắc ám khôn cùng, vậy thì giết đi!
Cần gì phải nương tay?
Cần gì phải mềm lòng?
Giết!
Tốc độ của Tinh Linh tộc là bẩm sinh, ngay cả Sở Mặc cũng không có cách nào so sánh với Kỳ Tiêu Vũ trong phương diện này.
Thánh Khí Hắc Ám phát tán ra khí tức hắc ám, đối với những tu sĩ này mà nói chính là độc khí trí mạng!
Ngay cả Kỳ Tiêu Vũ có được Tinh Linh Thất Khiếu Tâm cũng phải chịu ảnh hưởng, chứ đừng nói chi là đám người kia... dưới ảnh hưởng của Thánh Khí Hắc Ám, chiến lực đều trực tiếp thấp xuống hai tới ba tầng.
Đây là họa vô đơn chí, đây là tin dữ!
Đầu người bay tứ tung, máu tươi vẩy ra.
Không tới một nén nhang, tu sĩ còn có thể đứng đối diện với Sở Mặc và Kỳ Tiêu Vũ chỉ còn lại có bảy.
← Ch. 1174 | Ch. 1176 → |